Chương 31 Chân tướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by tytydauphu on wattpad

“Ta nghe được một chuyện, hình như nương của Thần Tử Mặc đã sửa tên, cái người cầm rìu kia gọi Trình Tiệp Dư là Gia Trân.” Thần Tử Thích cố ý nói không rõ ràng, càng lộn xộn càng đáng tin.

“Gia Trân?” Nhị hoàng tử hơi nhíu mày, lúc phi tần kia tiến cung, hắn đã cùng Hoàng Hậu xem danh sách, vì Trình Tiệp Dư là người của Tố Tâm Tông nên càng đặc biệt lưu ý hơn. Lúc ấy Hoàng Hậu nói, tên người đời này của Tố Tâm Tông đều có chữ Tố, nữ tử này trước khi nhập môn gọi là Trình Dao gì đó, hiện giờ vào cung cũng không đổi về tên thật nên không ai để ý.

Nhưng sao lại gọi là Gia Trân?

Nhị hoàng tử đã mười bốn tuổi, có khả năng phán đoán cực cao, mới nói mấy câu đã liên tưởng đến rất nhiều chuyện: “Còn gì nữa không?”

Thần Tử Thích nghĩ một lát, có vẻ do dự: “Còn một việc nữa, Nhị hoàng huynh đừng nói là đệ nói nha, không thì Thần Tử Mặc sẽ trách ta mất.”

“Chuyện đó là đương nhiên, chúng ta đang mật báo mà, ngươi từng thấy ai nói mật báo ra ngoài chưa.” Nhị hoàng tử cười dụ bé.

“Đó là…… Trình Tiệp Dư thường xuyên đánh Thần Tử Mặc, cánh tay hắn vẫn còn xanh tím,” Thần Tử Thích tức giận quơ quơ điểm tâm trong tay, “Còn không cho hắn ăn cơm.”

“Rầm!” Nhị hoàng tử đập bàn một cái, không biết là tức giận hay kích động.

“Nhị hoàng huynh, huynh làm sao vậy?” Thần Tử Thích rụt cổ, sợ sệt nhìn hắn.

“Không sao, dọa đệ rồi, ta tức giận chút thôi,” Nhị hoàng tử hít sâu một hơi, “Đánh Hoàng tử là trọng tội. Tử Mặc cũng là đệ đệ của ta, ta quyết không thể trơ mắt nhìn đệ ấy chịu khổ.”

“Nhưng đó là nương của hắn, hắn không chịu nói ra đâu, huynh tuyệt đối đừng nói là đệ nói nha, hắn đã bắt đệ thề rồi.” Thần Tử Thích nhấn mạnh lần nữa.

“Được, ta bảo đảm không nói, ta sẽ bảo Mẫu hậu âm thầm điều tra,” Nhị hoàng tử nghĩ một lát, lại dụ Thần Tử Thích, “Tiểu Thất chịu nói cho nhị ca, nhị ca sẽ bảo vệ các đệ.”

“Hì hì……” Thần Tử Thích gãi đầu cười, ăn hết điểm tâm trong, “Ừm, cái này ngon thật, đây là món gì vậy?”

“Đây là bánh cuộn hoa quế*.” Nhị hoàng tử cho người gói một hộp bánh cuộn hoa quế đầy, còn cho bé thêm mấy viên đá mắt mèo, dặn bé khi nào rảnh lại đến chơi.

* Mình không tìm được tên món bánh này, theo 1 công thức thì bánh có nhân trứng thêm sốt hoa quế, cuộn trong vỏ bằng bột

Thần Tử Thích ôm một đống đồ, vui không khép miệng được, gật đầu lia lịa.

Chờ Thần Tử Thích rời đi, nụ cười ôn hòa trên mặt Nhị hoàng tử lập tức biến mất, trầm ngâm một lúc lâu, sau đó xoay người đi đến chính điện của Phượng Nghi Cung.

“Ý con là, Trình Tiệp Dư có thể là giả?” Hoàng Hậu rất kinh ngạc.

“Đây là suy đoán của nhi tử, đúng lý thì trước khi Trình Tiệp Dư gia nhập Tố Tâm Tông phải có tên là Trình Gia Dao, nhưng Trình Chu lại gọi nàng là Gia Trân. Mẫu hậu thử phái người đi tra xem trong Trình gia có nữ tử nào tên là Trình Gia Trân không?” Nhị hoàng tử chỉ vào danh sách phi tần, nói.

“Có thể nào Lục hoàng tử nghe nhầm không?” Hoàng Hậu vẫn cảm thấy khó tin, thời điểm đón các phi tần vào cung, chính Kim Ngô Vệ đã đi tra xét, huống hồ nữ tử do các môn phái dâng lên đều được ghi lại.

“Trước mắt cứ im lặng, điều tra một chút cũng không mất gì. Trình Tiệp Dư vô lễ như vậy, phải trị nàng một phen.” Chỉ khi ở trước mặt mẫu thân, Nhị hoàng tử mới thể hiện ra chút tâm tính thiếu niên.

“Ừm, Bổn cung sẽ cho người đi tra, cả chuyện đánh người, cũng sẽ cho người đi làm. Con không cần nhúng tay, rõ chưa?” Hoàng Hậu dặn dò Nhị hoàng tử.

Tuy rằng khắp nơi trong thiên hạ hiện nay đều có môn phái giang hồ, đa số địa phương cũng bị môn phái kiểm soát, nhưng vẫn có quan phủ. Tên họ, quê quán của từng người đều phải đăng ký, sống chết cưới gả cũng được ghi chép trong sổ sách của nha môn địa phương.

Tuy Trình gia đã diệt môn, nhưng dù gì cũng từng là nhà giàu có ở địa phương, ghi chép trong nha môn vẫn tương đối đầy đủ. Có thủ dụ của Hoàng Hậu, việc nhỏ nhặt như kiểm tra hộ tịch này không có gì để nói. Không bao lâu sau, hồ sơ về Trình gia đã được đặt trong Phượng Nghi Cung.

Trình gia đúng là có hai nữ tử Trình Gia Dao và Trình Gia Trân. Trình Gia Trân là đích nữ của gia chủ Trình Ký, là viên ngọc quý do chính thê sinh. Còn Trình Gia Dao được dâng lên Hoàng Thượng là thứ nữ của nhị đệ.

Trong hồ sơ ghi lại, khoảng bảy năm trước, Trình Gia Dao chuyển hộ tịch từ Trình gia tới Tố Tâm Tông, Trình gia có thêm một đứa nhỏ tên là Trình Mặc. Mà Trình Gia Trân thì chết cùng năm đó, nguyên nhân cái chết viết là “Ngã xuống vực”. Phía dưới có ghi chép của sư gia, nói là mấy tỷ muội ra ngoài chơi, vô ý ngã xuống vực. Thi cốt khó tìm nên vội vàng kết án.

Sau này Trình gia bị diệt môn, không có ai đề cập tới nữa. Trong triều đại đầy thù hận giang hồ này, nha môn không có tác dụng gì mấy đối với người giang hồ.

Hoàng Hậu gõ gõ hồ sơ bằng ngón tay đeo nhẫn ngọc lam tinh xảo.

Khi Hoàng đế ra ngoài du ngoạn, nữ nhân mà các môn phái dâng lên chỉ là cống phẩm chơi đùa, hầu hết sẽ không có danh phận, Trình gia chắc hẳn phải cống thứ nữ không đáng giá. Tố Tâm Tông từ trước đến nay đều tự xưng là công chính thiện tâm, làm chuyện mất mặt cỡ này chắc chắn là để chôn vùi một vài chuyện, bồi thường cho Trình gia. Mà bồi thường này chính là thu nữ tử bị dâng lên làm đồ đệ.

Đối với gia tộc nhỏ mà nói, được làm đệ tử đích truyện trong đại tông môn chính là vinh hạnh bằng trời, xuất thân cũng sẽ thay đổi. Cái này gọi là rượu ngon đỏ mặt khách, tiền tài động lòng người……

“Nếu Bổn cung đoán không nhầm, Trình gia đã giết Trình Gia Dao thật, đưa cơ hội tới Tố Tâm Tông cho Trình Gia Trân,” Hoàng Hậu nhíu mày, nàng xuất thân danh môn, không ưa bè lũ xu nịnh, đập một cái xuống mặt bàn, “Khi quân phạm thượng, không kiêng kỵ gì như vậy, thật sự cho rằng người khác không biết sao?”

Thần Tử Thích nghe Nhị hoàng tử thuật lại xong, trở lại Thanh Vân Cung, ngẩn người một lúc lâu.

“Chíp.” Đan Y bò ra từ vạt áo, nhảy lên trên bàn.

“Thần Kê, xuất thân thật sự quan trọng vậy sao?” Thần Tử Thích chống gằm trên bàn, thổi mấy hơi vào Tiểu hồng điểu, “Chuyện gì cũng cần xuất thân, xuất thân thấp hèn thì xứng đáng bị xuất thân cao quý chèn ép sao……”

Vạn vật đều tự nhiên, chỉ có lòng người phức tạp mới tạo ra trăm sắc thái của thế gian. Tiểu hồng điểu rũ rũ bộ lông bị thổi loạn, mổ thái dương Thần Tử Thích, kêu “Chíp chíp” hai tiếng.

Thần Tử Thích nói lại tin này cho Thần Tử Mặc, Thần Tử Mặc nghe xong đã đỏ mắt.

“Ngươi đừng khóc, ít nhất nữ nhân ác độc kia không phải mẫu thân của ngươi.” Thần Tử Thích không biết phải an ủi nó như thế nào, đành vỗ vỗ vai nó.

Thần Tử Mặc chậm rãi gật đầu, nếu mẫu thân còn sống, nhất định sẽ không đối xử với nó như Trình Gia Trân. Lau khô nước mắt, ánh mắt Hắc Đản bỗng sáng hơn trước: “Vậy, ta không phải là đứa đến cả mẫu thân cũng ghét.”

“Mẫu thân sao có thể ghét chính con mình được? Nương của ngươi nhất định giống Tiểu tiên nữ, liều mạng che chở cho ngươi, mùa hè quạt mát, mùa đông nấu canh gừng cho ngươi……” Thần Tử Thích nói, cũng không nhịn được rơi nước mắt. Có một năm Tiểu tiên nữ bệnh rất nặng, suýt nữa đã chết, lúc ấy bé đã nghĩ, nếu không có nương, ai sẽ khâu quần áo cho bé, ai hỏi bé nóng lạnh ra sao.

Sau khi trở về, Thần Tử Thích ôm Thường Nga thật lâu không buông tay.

“Tiểu vương bát đản, có phải làm chuyện gì trái lương tâm rồi không?” Thường Nga nhéo nhéo tai bé.

“Con……”

“Chíp!” Thần Tử Thích chưa kịp nói xong, Tiểu hồng điểu bị kẹp giữa hai người giãy giụa nhảy ra.

“……” Không khí tốt bị phá hư, Thần Tử Thích ôm quả cầu lông, làm mặt quỷ chạy đi.

Hai ngày sau, Thần Tử Thích lại đến tìm Nhị hoàng tử, cầu hắn giúp tra chỗ Trình Gia Dao ngã xuống.

“Nếu tra được, đệ sẽ bảo Hắc Đản làm tiểu đệ của huynh.” Thần Tử Thích vỗ vỗ ngực nói.

Nhị hoàng tử mím môi cười, chuyện này không có gì khó, nên đồng ý. Nửa tháng lúc thì có kết quả, vách núi kia ở gần đại trạch của Trình gia, vực Vọng Xuyên ở núi Bạch Lộ.

Thần Tử Thích đưa Thần Tử Mặc đến Phượng Nghi Cung, dập đầu với Nhị hoàng tử.

“Không được,” Nhị hoàng tử nhanh chóng đỡ Thần Tử Mặc dậy, “Chúng ta là huynh đệ, không thể hành đại lễ với ta như vậy.”

“Đa tạ Nhị hoàng huynh, ta sẽ nhớ kỹ ân tình này.” Hắc Đản nói rất chậm, làm người khác cảm thấy đặc biệt đáng tin.

Nhị hoàng tử vui mừng, nói không cần lo lắng.

“Nhị hoàng huynh, về sau bọn đệ đều nghe huynh. Đệ nói cho huynh thêm một bí mật, hiện tại huynh ấy đang lén lút học võ công từ Trình Chu, gọi là, là…… Dù sao cũng rất lợi hại.” Thần Tử Thích nhấc khuỷu tay của Hắc Đản lên.

“Đúng, về sau Nhị hoàng huynh bảo đệ đánh ai, đệ sẽ đánh kẻ đó!” Thần Tử Mặc nói rất tự nhiên.

Cứ tưởng rằng chỉ thu tiểu đệ bình thường, không ngờ còn có bất ngờ cỡ này. Nhị hoàng tử rất vui, giả vờ giận, dạy dỗ sao lại trộm học công phu khác? Sau đó lại đồng ý sẽ giúp che giấu, bảo Thần Tử Mặc chăm chỉ học.

Ra khỏi Phượng Nghi Cung, Thần Tử Thích cúi đầu hôn Tiểu hồng điểu ló ra từ cổ áo một cái, nhảy tung tăng lên phía trước.

Thần Tử Mặc đi theo phía sau bé, đi được một lúc lâu, đột nhiên nói: “Thần Tử Thích, về sau, ta chỉ nghe lời ngươi.”

Thần Tử Thích dừng bước, xoay người nhảy trở về, vỗ vỗ vai Hắc Đản: “Tất nhiên phải vậy rồi, cứ theo ca ca ta đây, tiền đồ vô lượng!”

“Ngươi là đệ đệ.” Thần Tử Mặc sửa lại.

“Không được, ta là lão đại, ngươi phải gọi ta là ca ca!” Thần Tử Thích vặc lại.

“Được, Thất ca.” Thần Tử Mặc thuận theo, gọi.

“Ừ!” Thần Tử Thích đắc ý, “Thất ca” nghe rất hay, vừa nghe đã thấy hung ác.

Bên này Hắc Đản có được đáp án, Hoàng Hậu bên kia còn chưa hài lòng. Thấy sắp đến giao thừa, Hoàng đế hỏi chuyện gia yến.

“Vốn định để Trình Tiệp Dư múa kiếm, Quý Phi cảm thấy không thích hợp, thần thiếp đã mời gánh hát tới diễn một vở kịch.” Hoàng Hậu cười khéo léo.

“Ồ? Diễn gì vậy?” Chính Long Đế tò mò hỏi.

“Đến lúc đó Hoàng Thượng sẽ biết.” Hoàng Hậu che miệng cười khẽ.

V

ở diễn xuất sắc như vậy, tất nhiên phải diễn cho tất cả mọi người cùng nghe.

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu kịch trường: (Bài hát Thất ca hành tẩu giang hồ)

Thích thích: Thất ca ta hành tẩu giang hồ nhiều năm, nhờ vào các tiểu đệ trợ giúp

Hắc đản: Ta là tiểu đệ tay chân, ta cung cấp vũ lực

A Mộc: Ta là tiểu đệ bán manh tiểu đệ, ta cung cấp chuyện cười

Điểu công: Ta là lão công... Ta cung cấp tiểu đệ đệ

Thích thích:...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro