Chương 2: Lần thứ 35 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đùng!

Đoàng!!

Mây đen che phủ bầu trời, mưa rơi tí tách bên mái hiên. Gió thổi từ một phía nào đó lộng lên chiếc màn che cửa sổ. Những giọt mưa nhẹ nhàng bị gió thổi hắt vào làm ướt một mảnh nhỏ nền nhà.
Mộc Tuyết Linh bước đôi chân trần xuống khỏi giường gỗ ấm áp, mùa mưa kéo dài gió cũng lạnh thấu xương.
Đồ nội thất trong gian phòng của nàng đều là đồ hiện đại, đây đều những đồ vật bồi thường cho tổn thất tinh thần của nàng.

Hệ thống của nàng đã chuyển lại lời từ "Sếp" của nó: "Xin thứ lỗi cho chúng tôi về tổn thất tinh thần của ngài, để bồi thường ngài có thể muốn bất cứ thứ gì cũng được."

Lúc này là lần thứ 10 nàng tái sinh, cũng là lần đầu tiên hệ thống chủ trực tiếp gửi xuống yêu cầu bồi thường.

Mộc Tuyết Linh: "Tôi muốn về nhà."
Hệ thống: "Yêu cầu này của ngài chúng tôi không thể duyệt."

Mộc Tuyết Linh: "Tại sao?"

Tại sao? Không phải nói rằng đều có thể thực hiện bất cứ thứ gì cho nàng sao? Tại sao lại không thể.

Hệ thống: "Bản hợp đồng của ngài và chúng tôi chưa hết hạn. Nếu phi phạm hợp đồng thì chúng tôi, ngài và cả thế giới này đều sẽ bị xóa sổ."

Mộc Tuyết Linh: "Vô lý! Các người muốn lừa tôi đến khi nào nữa!"

Nàng suy sụp, thật sự suy sụp tinh thần. Sự sụp đổ này khiến nàng không thể khống chế được mà chạy đi, chạy khỏi sơn môn. Chạy khỏi tên phản diện điên cuồng Hàn Tả Thần.

Nhưng thật đáng tiếc, chạy đến chân núi. Chỉ còn hai bước nữa là rời khỏi tầm mắt của hắn thì cả cơ thể nàng nổ tung. Giống như pháo hoa đỏ rực, máu và thịt của nàng nhuộm đỏ cả một mảnh đất.

Tâm trí trở về hiện tại, nàng đứng trước một chiếc gương toàn thân. Nhìn khuôn mặt trắng xanh không có sức sống, giống như một con thây ma từ mồ trèo lên mặt đất.

Bộ đồ hôm nay nàng mặc có màu xanh lá nhạt, tà áo dài càng về phía cuối thì được thêu một bông hướng dương, chân váy xanh trắng dài đến cổ chân. Tóc đen chỉ buộc hờ hững. Sự mệt mỏi trong đôi mắt đen vô hồn, Mộc Tuyết Linh thảng thốt một chút, dù cho có sống lại bao kiếp thì nàng vẫn không thể nào quen được với khuôn mặt "mới mẻ" này của mình.

Nàng kiếp trước là Trần Ánh Dương, khuôn mặt cũng mệt mỏi nhưng lại là mệt do thiếu ngủ và thiếu máu. Sức sống hồi đó thừa đến mức mỗi lần tiêu cực đều đòi đi chơi hết chỗ này rồi lại đòi đi ăn ở quán kia, ngây thơ một chút, láu cá một chút. Chỉ một chút rồi lại một chút ngu muội mà đi đọc tiểu thuyết mạng chết dẫm có tên "Phản diện? Ta vốn là phản diện!". Ngu đến mức đồng ý bán linh hồn cho tên hệ thống đáng ghét để làm nhiệm vụ kinh dị thế này.

Mộc Tuyết Linh thở dài, nàng nhìn quanh gian phòng ngủ hiện đại pha chút cổ đại của mình với một chút chán nản trong lòng, tất cả đồ vật vô tri hồi trước đối với Mộc Tuyết Linh bây giờ đều đã vô dụng rồi. Nàng chỉ muốn trở về nhà mà thôi, hoặc được chết đi một cách bình yên và không đau đớn nhất có thể.

Nơi ở của nàng xa nhất trong các số đệ tử thân truyền của Nguyệt Hồng chân quân, là đệ tử cuối cùng của bà và cũng là em út của cả tông môn nhưng mười tháng trước lại từ đâu xuất hiện một "em út" khác.

Hắn tên Hàn Tả Thần, cũng là nhân vật chính của bộ tiểu thuyết mạng "Phản diện? Ta vốn là phản diện". Mỗi lần mở mắt, nàng đều trở về thời điểm 35 ngày trước khi hắn phát điên hoàn toàn, cũng như nhập ma toàn phần.

"Nếu như có một người khác xuyên đến đây thế mạng thì thật tốt, đúng không hệ thống?"

Mộc Tuyết Linh mỉm cười với chính mình trong gương, nàng đã từng đọc và xem một số bộ truyện có rất nhiều người xuyên không vào cùng một thế giới, nếu như có những người như vậy xuyên tới đây làm vật thay thế cho nàng, cảm hóa hắn thay nàng thì thật tốt biết bao, như vậy nàng chỉ cần ngồi không hưởng lạc, cuộc sống yên bình mà mĩ mãn.

Hệ thống: "Đáng tiếc thay kí chủ, thế giới này chỉ có một mình ngài tới thôi, những hệ thống khác đều chạy hết rồi."

Mộc Tuyết Linh: "Cũng phải, bọn nó đều khôn hơn cậu cũng không dễ lừa như cậu, nhỉ, thực tập sinh 3 tháng?"

Hệ thống nghe nàng nói những lời này khiến nó chán nản không thôi, dù sao nó cũng chỉ muốn nhắc nhở nhưng kí chủ này lại luôn thích khịa nó.

Nó tức nhưng nó không thể làm gì được.
Mộc Tuyết Linh: "Mới đầu làm nhiệm vụ, tôi cứ nghĩ chỉ cần làm thật tốt thôi dù sao tôi cũng từng là tác giả mà, ai ngờ đâu..."

Hệ thống: "Haizz... Kí chủ ngài nên bớt mấy câu này đi, chú ý làm tốt phần của mình. Chúng tôi sẽ dốc toàn bộ năng lượng để ngài sửa chữa lại bộ truyện này."

Mộc Tuyết Linh rời mắt khỏi bản thân trong chiếc gương, nàng đi ra gian phòng bên ngoài, tiến đến chiếc bàn trà giữa phòng. Vừa ngồi xuống nàng lại nói: "Sửa chữa thế nào? Những gợi ý của mấy người tôi đều làm rồi."

Sau đó nàng đưa tay lên làm bộ đếm số gợi ý mà liệt kê: "Cảm hóa, tạo ấn tượng, cưỡng chế, lén lút, giả bộ ngây thơ,... Tạo ấn tượng nhiều vậy rồi mấy người chưa thỏa mãn mấy cái tư tưởng "não yêu đương" đó hả?"

Hệ thống: "..."

Mộc Tuyết Linh: "Tôi kệ đấy, mệt thật."
Nàng quá chán nản rồi, làm như vậy có ích gì? Cho thế giới này biến mất luôn đi không phải hơn sao?

Bỗng, nàng nhớ ra gì đó trong lúc nghiền ngẫm liền gọi hệ thống một tiếng.

Nó đáp: "Có tôi, kí chủ cần gì?"

Mộc Tuyết Linh: "Tại sao cậu không nói với sếp của cậu là đổi người?"

Hệ thống: "Đổi người?"

Mộc Tuyết Linh: "Đúng! Chỉ cần để tác giả của thế giới này đến thay thế tôi, anh ta chắc chắn biết cách sửa chữa bộ truyện này vì anh ta là tác giả, là Thần và cũng là Thiên Đạo của thế giới này!"

Nghe đến tác giả của thế giới "Phản diện? Ta vốn là phản diện" có thể biết cách sửa chữa trong miệng của Mộc Tuyết Linh, hệ thống im lặng một chút, nó hóa thành một màn hình trong suốt bay lơ lửng trước mặt nàng. Âm thanh trong trẻo vang lên, cùng lúc đó cái bảng cũng xuất hiện dòng chữ đang được gõ lại theo.

Nó ghi: "Kí chủ của hệ thống "Thuần hóa phản diện" đã nghĩ ra biện pháp, cô ấy muốn để tác giả chính gốc của bộ tiểu thuyết "Phản diện? Ta vốn là phản diện!" thay thế cô ấy sửa chữa lại toàn bộ cốt truyện. Muốn anh ta xuyên đến thế giới này làm nhiệm vụ, mong "Sếp" xem xét."
Sau khi gõ chữ xong, nó hỏi Mộc Tuyết Linh: "Kí chủ, ngài xem được chưa, có yêu cầu thêm gì không?"

Nàng kinh ngạc, thật không ngờ hệ thống của nàng còn biết làm thế này. Mộc Tuyết Linh nói: "Ổn, cứ vậy triển đi."

Nói xong, nàng đứng dậy đi ra phía cửa. Chân trước vừa bước ra ngoài, chân sau hệ thống của nàng đã nhận được hồi âm của bên kia.

|| Không thể thông qua.

Lý do:

Tác giả của bộ truyện đã hoàn thành tác phẩm và không có ý sửa chữa, cũng không thể sửa vì không có quyền hạn. ||

Hệ thống: "Tại sao lại không có quyền hạn? Anh ta là tác giả mà?"

Bên kia đáp: || Hắn sẽ chết nếu cố ý sửa chữa, nếu cậu cố tình không nghe theo lệnh sẽ bị xóa sổ, và cậu nên biết nếu tác giả gốc chết, thế giới này sẽ biến mất, lỗ hổng từ nhân cách của Main sẽ khiến thế giới thực bị ảnh hưởng. ||

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro