18. Everything in one stroke

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi loại trừ, có nhóm như "Mê cung" thành viên rời đi hết chỉ còn hai người, nhóm thì lại quá nhiều phải chuyển sang nhóm khác như "trùng tố". Và các thực tập sinh phải làm một chuyện vô cùng khó khăn là bỏ phiếu để chuyển thành viên nào đi.

'Phải làm sao đây!' Hà Sưởng Hy kêu lên 'anh thật sự không muốn, không biết phải bỏ phiếu cho ai.'

Hồ Xuân Dương nhìn Hà Sưởng Hy ngồi trong góc gãi đầu gãi tai, Trần Hựu Duy chẳng hiểu vì sao lại có mặt trong phòng tập của họ nói 'trước tiên anh phải bỏ phiếu cho chính mình đã.' Trần Hựu Duy nhìn quanh, bắt gặp ánh mắt của Hồ Xuân Dương 'anh phải cho mọi người thấy anh thật sự muốn ở lại nhóm này.

Trần Hựu Duy, người này thật sự quá khôn ngoan rồi. Hồ Xuân Dương nghĩ, nhưng những điều anh ta nói là đúng. 'Em muốn anh ở lại.' Hồ Xuân Dương nói với Hà Sưởng Hy 'em nhất định sẽ giữ anh lại'. Đã hai lần lận đận rồi, cậu không muốn lần này Hà Sưởng Hy lại không may mắn nữa.

'Anh cũng muốn cùng nhóm với Dương Dương.' Hà Sưởng Hy vòng tay ôm cổ cậu 'anh rất muốn cùng sân khấu với em.'

'Về việc bỏ phiếu loại người, anh hãy nghĩ đến người không phù hợp với bài hát, gặp khó khăn khi biểu diễn, hãy nghĩ đây là điều tốt cho người đó.' Hồ Xuân Dương nói.

'Thật sự anh không hiểu sao em và Trần Hựu Duy, hai đứa nhỏ hơn anh mà lại suy nghĩ già dặn như vậy chứ.' Hà Sưởng Hy thở dài, ai mà ngờ anh còn phải để cậu nhóc Hồ Xuân Dương cho lời khuyên.

'Vì Hy Hy rất tốt bụng đó.' Hồ Xuân Dương cười tít mắt và Hà Sưởng Hy lại thở dài, vòng tay qua vai cậu.

Cuối cùng thì việc bỏ phiếu cũng xong, Thi Triển rên la ầm trời việc phải qua "mê cung" nhưng mấy lần Hồ Xuân Dương qua phòng tập bên đó thấy anh rất vui vẻ.

'Đây cũng là một concept mới mẻ chưa từng thử qua mà.' Hồ Xuân Dương nói và Thi Triển gật đầu, với người lạc quan như Thi Triển chuyện bị loại chẳng buồn lâu cộng thêm bản tính hiếu thắng nghe Hồ Xuân Dương nói càng làm quyết tâm hơn.

'Để anh cho Dương Dương xem mê cung của bọn anh xuất sắc cỡ nào.'

Hồ Xuân Dương chỉ cười, nhóm "mê cung" có Quản Nhạc dẫn đầu thì đúng là một đối thủ đáng gờm rồi.

Nhưng chuyện tập luyện ở công diễn lần này điều khiến Hồ Xuân Dương lo lắng nhất lại chính là Lý Vấn Hàn.

.

Lý Vấn Hàn sau một thời gian ốm dai dẳng, lúc khỏe lúc không thì lần nay bệnh trở nặng. Anh thỉnh thoảng lên cơn sốt và ho rất nhiều. Có lúc Lý Vấn Hàn đang tập phải ngừng lại để ho, anh ho mạnh đến mức Hồ Xuân Dương và Sư Minh Trạch hai người ngồi hai bên phải giữ thật chặt để anh khỏi ngã khỏi chỗ ngồi. Tình trạng của Lý Vấn Hàn xấu đi đến mức ai cũng nhìn thấy, mặt anh tái lại và môi khô nẻ, mỗi lần lên hình staff phải cẩn thận trang điểm kĩ lưỡng để không lộ ra. Liên Hoài Vỹ vừa nhận hàng một thùng thuốc to đùng và Lý Vấn Hàn uống thuốc nhiều đến mức người anh cũng có mùi thuốc bắc.

'Em định vào nhóm nào vậy?' Lý Vấn Hàn hỏi khi công bố sân khấu kết hợp với huấn luyện viên.

'Nhóm của huấn luyện viên rap.' Hồ Xuân Dương đáp, ngồi xuống bên cạnh Lý Vấn Hàn, anh đang mở các bài hát của các huấn luyện viên cho lần công diễn sau.

'Nhớ lúc đầu em từ chối huấn luyện viên không? Giờ lại vào nhóm rap, đúng là không ngờ mà.' Lý Vấn Hàn nói.

Hồ Xuân Dương cười nhớ lại hôm thi xếp lớp, đến giờ nghĩ lại lời đánh giá của huấn luyện viên cậu vẫn âm ỉ vui trong lòng, nên khi nghe đến sân khấu kết hợp đã ngay lập tức muốn vào nhóm của huấn luyện viên rap.

'Anh thì sao?' Hồ Xuân Dương hỏi.

'Anh đang phân vân...' Lý Vấn Hàn chưa nói hết câu đã ôm ngực ho một trận. Hồ Xuân Dương nghe được tiếng ho đến rát cổ họng của anh, cậu đưa tay vỗ vỗ lưng. Tình trạng này Lý Vấn Hàn có thể chịu được qua hai lần công diễn hay không? Lý Vấn Hàn cũng đã đến bệnh viện khám nhưng lại về ngay, lịch trình dày đặc không cho phép anh điều trị đến nơi đến chốn, Hồ Xuân Dương lo sợ anh sẽ gục ngã mất.

Lý Vấn Hàn ngừng ho, anh ôm ngực nói 'nay Liên Hoài Vỹ bảo mới nhờ người nhà gửi một loại thuốc mới rất tốt, hiệu quả hơn thuốc cũ.' Nhìn vẻ mặt lo lắng của Hồ Xuân Dương anh nói thêm 'cậu ta mang siêu thuốc sang phòng bên cạnh nấu, bên đó không còn ai cả, Hoàng Gia Tân bảo giờ ngoài mùi thuốc bắc ra chẳng ngửi được mùi gì cả.'

Hồ Xuân Dương chẳng cười nổi trước câu đùa của Lý Vấn Hàn, anh giơ hai tay bẹo má, kéo miệng cậu thành một nụ cười, Hồ Xuân Dương cố nhe răng, nụ cười của Lý Vấn Hàn còn vui vẻ hơn tâm trạng cậu.

.

Tuy Hồ Xuân Dương cố không sử dụng điện thoại để lên mạng nhiều nhưng sau loại trừ lần hai, quản lý bảo cậu nên thường xuyên  xem tình hình và biết cách ứng phó.

'Nói thật anh và giám đốc rất bất ngờ về thành tích của em, em luôn ở trong top 9, vừa rồi còn được hạng 3, cơ hội ra mắt rất cao, tuy nhiên vẫn còn một lần loại trừ và đêm chung kết nữa, tuyệt đối không thể xảy ra sơ suất, anh ở bên ngoài sẽ cố hết sức vận động, em cũng đừng để xảy ra chuyện, chú ý đến hành động của mình làm ảnh hưởng đến người hâm mộ.'

Không chỉ Hồ Xuân Dương mà các thực tập sinh khác sau loại trừ thứ hai cũng cẩn trọng với hành động của mình hơn, có vẻ như ai cũng được công ty dặn dò, bây giờ là top 35, sau công diễn lần ba sẽ chỉ còn top 20 vào chung kết. những chương trình trước thì thứ hạng ở lần loại trừ lần 2 chẳng đảm bảo được điều gì. Trên mạng cũng nói ngoại trừ Lý Vấn Hàn không thể bị loại còn lại không ai chắc chắn đến phút cuối cùng cả.

.

Tập luyện cho công diễn rồi cả sân khấu kết hợp với huấn luyện viên gần như cùng lúc cộng các hoạt động bên lề làm các thực tập sinh lúc nào cũng lâm vào tình trạng kiệt sức và thiếu ngủ. Mãi mới có thời gian thở một hơi, Hồ Xuân Dương nằm dài xuống giường, mở điện thoại ra xem.

Hồ Xuân Dương thường vào siêu thoại của mình xem trước rồi lướt lướt qua các siêu thoại của show, đôi lúc của các thực tập sinh khác như của Lý Vấn Hàn, Hà Sưởng Hy, Hạ Hãn Vũ... xem một chút. Đột nhiên cậu ngồi bật dậy, tay run run cầm điện thoại.

Chuyện fan war không mới và cũng không thiếu từ khi bắt đầu chương trình, Hồ Xuân Dương đã từng thấy, tuy có lo lắng nhưng cậu không thể làm được gì, chỉ có thể bỏ qua, nhưng lần này tình hình có vẻ nghiêm trọng hơn, cũng không còn là tranh cãi nhỏ của fan nữa.

Hồ Xuân Dương biết là không nên nhưng cậu cứ đọc, tay tự động lướt trên điện thoại, buồn, lo lắng và cả hoảng sợ nữa. Cậu nên làm gì trong hoàn cảnh này? Đúng là đó quản lý gọi điện đến.

'Em có lên mạng không?'

'Có ạ.' Hồ Xuân Dương run rẩy đáp, để quản lý gọi điện thoại thì chuyện quả thực không nhỏ.

'Em cũng biết tình hình rồi đấy, anh sẽ cố gắng nói chuyện với người đứng đầu nhóm fan để làm chuyện dịu đi, em cũng nên chú ý đừng để làm to chuyện hơn lúc này.' Quản lý nói.

Hồ Xuân Dương vâng dạ rồi cúp máy, thẫn thờ ngồi cho đến khi cửa mở, Hạ Hãn Vũ bước vào.

'Sao thế?' Hạ Hãn Vũ hỏi. Thấy Hồ Xuân Dương không đáp, Hạ Hãn Vũ bước lại gần hơn 'có chuyện gì à?'

Hồ Xuân Dương đứng dậy ôm vai Hạ Hãn Vũ, dựa vào người anh và cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Chuyện xảy ra đã xảy ra rồi, phải chấp nhận thôi.

.

Chỉ còn vài ngày nữa là đến công diễn thứ 3, sau đó là sân khấu kết hợp với huấn luyện viên, các thực tập sinh chạy từ phòng tập này qua phòng tập khác, rồi có người lại phải chạy vào phim trường ghi hình các chương trình phụ, hay phỏng vấn.

'Dương Dương đi ăn cơm nào!' Lý Vấn Hàn nói khi nhóm "trùng tố" kết thúc giờ tập. Nhóm gồm các thực tập sinh có thực lực và có kinh nghiệm, đến Hồ Xuân Dương cũng tiến bộ thần tốc nên khi đã tập tương đối hoàn chỉnh các thực tập sinh dành thời gian cho sân khấu kết hợp.

'Bên nhóm "debut" có chút hội ý, anh đi đi.' Hồ Xuân Dương quay mặt để Lý Vấn Hàn không phát hiện cậu đang nói dối.

Lý Vấn Hàn gật đầu, cùng Diêu Minh Minh đi ra ngoài, đến tối anh đi ngang qua vào phòng tập nhóm "debut" hỏi 'em sắp về chưa?'

'Bọn em còn phải tập thêm.' Hồ Xuân Dương nói 'anh về trước đi.'

'Đừng về trễ quá.' Lý Vấn Hàn dặn rồi ra ngoài.

Hồ Xuân Dương thở dài một cái nằm bẹp xuống đất. Trần Hựu Duy ngó ra ngoài cửa rồi nói 'anh ấy đi khá xa rồi, em có thể về được rồi đấy.'

'A.' Hồ Xuân Dương ngồi bật dậy.

'Em tránh mặt Lý Vấn Hàn à?' Trần Hựu Duy ngồi xuống bên cạnh hỏi.

Hồ Xuân Dương không hiểu Hà Sưởng Hy suốt ngày ở cạnh Trần Hựu Duy sẽ có cảm giác gì, anh ta thông minh quá, nhìn thấu người khác khiến cậu có chút e dè.

'Vì mấy chuyện trên mạng gần đây hả?' Trần Hựu Duy tự trả lời câu hỏi của mình khiến Hồ Xuân Dương chỉ còn cách gật đầu.

Trần Hựu Duy im lặng một lúc rồi nói 'em không nói cho Lý Vấn Hàn biết sao? Rồi hai người cùng thảo luận xem nên làm thế nào.'

'Anh ấy chịu áp lực rất lớn.' Hồ Xuân Dương đáp 'em không muốn làm anh ấy thêm bận tâm.'

'Không ai trong chúng ta chịu áp lực hơn Lý Vấn Hàn cả.' Trần Hựu Duy gật đầu 'từ công ty, từ kì vọng lẫn định kiến của mọi người và từ chính bản thân Lý Vấn Hàn nữa, nhưng em có nghĩ nếu Lý Vấn Hàn biết em tránh mặt mà không chịu nói lý do thì sẽ nghĩ gì không?'

'Em chưa nghĩ tới.' Hồ Xuân Dương nằm xuống, co tròn người lại như con mèo con 'em không nghĩ được gì cả' cậu đưa tay ôm đầu 'em thật sự rất mệt, em không hiểu tại sao mọi chuyện không thể chỉ đơn giản là tập luyện và biểu diễn thôi chứ.'

'Cậu nhóc này...' Trần Hựu Duy đưa tay vuốt tóc Hồ Xuân Dương 'em còn quá non nớt khi bước vào cái thế giới này mà chưa được chuẩn bị kĩ càng.' Trần Hựu Duy trầm giọng nói 'em đã phải trưởng thành quá nhanh trong một thời gian quá ngắn rồi.'

Hồ Xuân Dương không muốn nghĩ đến những chuyện phiền não nữa, cậu nhìn qua khe hở cánh tay, Trần Hựu Duy lúc này thật sự rất ân cần, anh thấu hiểu và lắng nghe cậu nói.

Trần Hựu Duy thật ấm áp. Hồ Xuân Dương nghĩ, nhớ đến ánh mắt của Trần Hựu Duy khi nhìn Hà Sưởng Hy. Có lẽ vì thế mà Hy Hy thích ở cạnh anh ấy.

.

'Chắc có mình anh là chưa đi Hàn Quốc nhỉ?' Quản Nhạc quay lại nói 'Lý Vấn Hàn debut ở Hàn, Diêu Minh Minh, Hồ Xuân Dương, Hà Sưởng Hy, Hạ Hãn Vũ đã từng đến Hàn tập luyện, Trần Hựu Duy và Gia Nghệ thì đi du lịch.'

'Em cũng chưa đến này.' Lý Chấn Ninh nói 'bọn họ phải làm hướng dẫn viên cho chúng ta.'

'Tiếng Hàn quên gần hết rồi.' Lý Vấn Hàn nói.

'Để em ôn lại.' Diêu Minh Minh lôi điện thoại ra.

'Mấy anh tưởng chúng ta đi chơi hả?' Hồ Xuân Dương cười 'mà em cũng muốn đi chơi.'

'Hồi đó em ở Hàn lâu không?' Lý Vấn Hàn hỏi khi xe chở họ rời khỏi sân bay.

'Có mấy tháng thôi, phần lớn là ở trong phòng tập và kí túc xá, không biết tiếng, không biết đường nên cũng không đi đâu.' Hồ Xuân Dương nhớ lại thời gian được công ty cho đi Hàn tập luyện để chuẩn bị tham gia chương trình.

'Em ở lâu hơn nhưng không có tiền đi chơi.' Diêu Minh Minh nói làm mọi người bật cười.

'Vậy giờ em có tiền chưa?' Lý Chấn Ninh hỏi.

'Anh nghĩ xem, chúng ta còn chưa có tháng lương nào nữa.' Diêu Minh Minh thở dài.

Ngày đầu tiên đến Hàn Quốc, cả nhóm sẽ thử trang phục và tạo hình, hôm sau chính thức quay mv của ep debut. Xong xuôi thì cũng tầm chiều, vẫn còn thời gian rảnh rang.

'Em xong chưa?' Lý Vấn Hàn gõ cửa phòng tắm.

'Sao ạ?' Hồ Xuân Dương lau tóc bước ra.

'Anh dẫn đi em loanh quanh.'

'Thật à?' Hồ Xuân Dương cười tít cả mắt 'mọi người thì sao?'

'Trần Hựu Duy và Hà Sưởng Hy đi trước rồi, Diêu Minh Minh dẫn mấy đứa kia đi gặp bạn cũ.' Lý Vấn Hàn nói khi Hồ Xuân Dương thay đồ với tốc độ nhân ba bình thường.

Lý Vấn Hàn dẫn Hồ Xuân Dương đến khu phố thương mại nổi tiếng ở Seoul, ăn tối ở nhà hàng từng lên trang web du lịch. Hồ Xuân Dương cười suốt cả buổi tối, cậu nhóc hào hứng đi chỗ này, nhìn chỗ kia, thích thú ngắm nghía mọi người đổ ra đường và mua thật nhiều mĩ phẩm làm quà.

'Vui không?' Lý Vấn Hàn hỏi lúc cả hai dừng chân ở một quán cà phê có ban công nhìn xuống con đường đông đúc ngay cả nửa đêm.

Hồ Xuân Dương cười đến lộ những nếp nhăn dưới mắt và hai cái răng nhọn xinh xinh. Thật thoải mái làm sao. Lý Vấn Hàn dựa vào ghế nhìn quanh nghĩ. Ở một nơi xa lạ không ai nhận ra họ, không ai làm phiền hay quan tâm đến họ, một chút thảnh thơi trước khi bước vào guồng quay khốc liệt.

Hồ Xuân Dương uống ly nước của mình, lấy khăn giấy lau nước dính ở cằm. Và vì họ đang ở Hàn Quốc, ở một nơi không ai buồn nhìn họ hai lần, Lý Vấn Hàn nghiêng người đưa tay bẹo má Hồ Xuân Dương một cái, cậu nhóc ngừng tay, hơi mở to mắt một chút rồi như nhận ra mình đang ở đâu, vươn tay làm lại với Lý Vấn Hàn và cả hai cùng phá ra cười.

*

Mv Bomba quay ở Hàn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro