2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Vấn Hàn nghĩ về Cừu Nhỏ, về giọng nói của cậu ta suốt mấy ngày sau đó. Đôi lúc ngừng tay khỏi kịch bản, anh lại tưởng tượng xem cậu ta là người thế nào. Có lẽ là một người thích văn thơ mới có thể dịch lời bài hát tiếng nước ngoài và xuất khẩu thành thơ dễ dàng như vậy, nhưng cậu ta lại nói năng hoạt bát, biết pha trò, có lẽ không phải là dạng mọt sách. Lý Vấn Hàn nghĩ đến một người có dáng vẻ hiền lành, vui vẻ, thích đọc sách, ngồi yên tĩnh một chỗ. Lý Vấn Hàn rất tò mò về người này nhưng anh nghĩ mình không cần phải biết cậu ta là ai hay xem thử cậu ta là người như thế nào. Giọng nói của Cừu Nhỏ giúp anh có cảm hứng viết lách, chỉ thế là đủ rồi, anh chỉ cần nghe giọng cậu ta, không cần phải gặp người thực.

Lý Vấn Hàn rời khỏi thư viện, đi vẩn vơ quanh trường để tìm ý tưởng, anh nghe vài người xôn xao và chỉ trỏ vào cổng trường. Đứng bên ngoài, thu hút ánh mắt mọi người là một cô gái nhìn qua là biết không phải người bình thường, nghệ sĩ hoặc người mẫu gì đó, cô ta đứng nhìn chăm chú như tìm kiếm ai đó, điện thoại áp vào tai. Lý Vấn Hàn nhìn cô gái có hơi quen và chợt ra, vậy người cô ta tìm hẳn là...

'Hà Sưởng Hy.'

Bạn cùng phòng của anh dáng vẻ vô cùng bất đắc dĩ bước ra cổng trường gặp cô gái, cuộc trò chuyện của họ có vẻ diễn ra không được tốt đẹp, Hà Sưởng Hy nhăn mặt, tay khoát lên, biểu hiện cậu ta hơi bực bội vì Lý Vấn Hàn thực sự chưa thấy Hà Sưởng Hy tức giận bao giờ, trái với vẻ ngoài, Hà Sưởng Hy khá hiền lành và dễ tính.

Lý Vấn Hàn lắc đầu đi về kí túc xá, Hà Sưởng Hy lúc nào cũng vậy, dễ dàng bước vào một mối quan hệ nhưng lại kết thúc rất tệ. Cậu ta không muốn làm tổn thương người khác nên chọn cách lảng tránh, xa cách và giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Anh đã xem phim Hà Sưởng Hy đóng, cậu ta diễn khá tinh tế cảnh buồn bã thất tình nhưng trong tình yêu lại diễn dở tệ, có lẽ vì cậu ta chưa bao giờ là người bị bỏ rơi.

'Hàn Hàn.' Một cô gái xuất hiện trước mặt và gọi tên anh.

Suýt chút nữa Lý Vấn Hàn đã buột miệng hỏi 'em đến đây có việc gì?' nhưng anh kịp nhớ ra đây là bạn gái mình.

'Anh đi đâu vậy?' Cô gái hỏi.

'Về kí túc xá.' Lý Vấn Hàn đáp, anh đã nghĩ ra vài ý tưởng cho việc dàn dựng phim và muốn viết ra ngay lập tức.

'Đến chỗ em không?' Cô gái đề nghị.

Do nữ không thể vào kí túc xá nam và (các) cô bạn gái của Lý Vấn Hàn từng hỏi tại sao anh không thuê nhà bên ngoài, vì tuy anh sống trong khu kí túc xá xã hội hóa, có điều kiện nội thất xịn hơn hẳn kí túc xá của trường thì vẫn bất tiện, như là không thể đưa bạn gái về phòng. Và lần nào Lý Vấn Hàn cũng trả lời anh muốn ở trong kí túc xá để chuyên tâm học tập. Dù đã qua vài ba cuộc tình anh vẫn thấy chưa yêu ai đủ sâu sắc đến mức dẫn người đó bước vào thế giới riêng của mình, dù chỉ là một căn phòng kí túc xá nhưng khi bước chân vào thì người đó cũng làm chủ cả trái tim anh rồi. Hà Sưởng Hy thường chọc các mối tình của Lý Vấn Hàn dài ngắn tùy theo tiến độ làm phim của anh, bắt đầu khi viết kịch bản, kết thúc lúc đóng máy và Lý Vấn Hàn không thể nào cãi được. Anh không đối xử tệ với bạn gái cũng không lăng nhăng với người khác nhưng lại không thể kéo dài bất kỳ mối quan hệ nào. Hà Sưởng Hy lại bảo là anh chỉ yêu để tìm cảm hứng làm phim, phim hết tình tan, cảm hứng không còn thì cũng hết yêu. Tuy vậy Lý Vấn Hàn vẫn có thể xử lý tốt các mối quan hệ của mình, ít ra chia tay vui vẻ, gặp lại có thể nói vài câu chứ không như Hà Sưởng Hy lần nào cũng ầm ĩ không vui.

'Anh còn tiểu luận phải làm.' Lý Vấn Hàn nói dối trơn tru.

'Vậy cùng đi ăn cơm.' Cô gái cố nài.

Lý Vấn Hàn cũng không có lý do để từ chối, dù gì cũng phải ăn tối. Cả hai vào quán cơm gần trường. Hà Sưởng Hy thắc mắc làm sao mà Lý Vấn Hàn có thể sống bình yên khi các cô bạn gái cũ đều ở cùng trường, nên phương châm sống của cậu ta là "trâu đồng gần gặm cỏ đồng xa", không là chết có ngày. Lý Vấn Hàn không thể nói là khả năng nhớ mặt người của anh khá kém, chia tay một thời gian anh đã gần như quên mặt bạn gái cũ, có gặp lại cũng không nhớ nên không ngại ngùng khó xử gì.

'Tiểu luận khó lắm à?' Cô gái hỏi khi cả bữa ăn Lý Vấn Hàn cứ mơ màng, thậm chí không trả lời khi cô gợi chuyện.

'À cũng hơi khó nhằn.' Lý Vấn Hàn nói, tự hỏi chương trình phát thanh tối nay cừu nhỏ có dẫn không. Anh cảm thấy có lỗi với bạn gái nên cố gạt suy nghĩ linh tinh để nói chuyện với cô dù trong lòng nhấp nhổm muốn về nghe trực tiếp chương trình phát thanh.

Kết thúc bữa cơm, Lý Vấn Hàn xin lỗi vì không thể đưa cô về và chạy về phòng, vừa chạy vừa mở điện thoại lên. Đây là lần đầu anh nghe trực tiếp chương trình phát thanh của kí túc xá và không hiểu sao lại hồi hộp. Nhạc dạo kết thúc và Lý Vấn Hàn thở một hơi nhẹ nhõm khi giọng của cừu nhỏ vang lên. Anh vào phòng, đóng chặt cửa lại, tắt thông báo cuộc gọi và tin nhắn của điện thoại để không ai làm gián đoạn đoạn chương trình.

"Mọi thứ vẫn chưa kết thúc đâu em
Anh nhớ em đến mức phát điên lên rồi
Kí ức trong anh vẫn còn dừng lại tại khoảnh khắc em trao anh nụ hôn
Anh mãi mãi yêu em
Anh sẽ không bao giờ từ chối bất cứ điều gì
Tại sao đến tận bây giờ anh mới hiểu được những điều em đã nói" (*)

'Không biết có ai đã từng trải qua tình cảnh nhớ nhung và ân hận vì một chuyện tình đã qua như vậy hay không, nhưng khi biết kết thúc là lỗi do mình, do bản thân không thể hiểu đối phương thì đó sẽ làm cảm giác ray rứt kéo dài rất lâu, và sẽ rất nhiều lần chúng ta ước "giá như" hay có thể làm lại, nhưng đáng tiếc đó là không thể. Lời bài hát rất hay, đây là ca khúc mới nhất của ca sĩ Quản Nhạc, mình rất thích anh ấy, đẹp trai lại còn hát hay, nhảy đẹp nữa... ấy lộ mất rồi.' Cừu Nhỏ cười khúc khích rồi nói tiếp 'mọi người sau khi nghe xong hãy tìm xem Mv của anh ấy nhé, đảm bảo sẽ trở thành fan.'

Lý Vấn Hàn khẽ cười vì lời dẫn của Cừu Nhỏ, giọng nói sôi nổi, có chút phấn khích khi nhắc đến ca sĩ yêu thích làm anh nghĩ cậu ta có lẽ thật sự là người đáng yêu và còn nhỏ tuổi, có thể là sinh viên năm nhất hoặc năm hai chứ không thể lớn hơn anh được. Để ủng hộ Cừu Nhỏ, sau chương trình anh nhất định sẽ xem Mv thần tượng của cậu.

.

Lý Vấn Hàn ngăn bản thân tìm hiểu về Cừu Nhỏ dù sự tò mò về cậu càng ngày càng tăng cao. Dù dùng nghệ danh nhưng muốn biết chẳng có gì khó khăn, đều là sinh viên trong kí túc xá cả. Lý Vấn Hàn tự nhủ anh chỉ cần giọng nói của cậu để viết kịch bản là đủ, nếu biết cậu ta là ai có khi sẽ làm mất cảm hứng. Nhưng với con người thì tò mò có sức cám dỗ vô cùng lớn, nhiều lần câu hỏi ra tới miệng và Lý Vấn Hàn phải khó khăn dằn xuống.

Mấy ngày nay Hà Sưởng Hy thường xuyên ở kí túc xá do khoa biểu diễn sắp có đêm hội và cậu ta có một tiết mục nên phải ở lại tập luyện.

'Anh có đi xem không?' Hà Sưởng Hy hỏi khi về phòng sau một buổi tập, lần này cậu ta sẽ biểu diễn một bài mới toanh của khoa sáng tác.

'Đi chứ, năm nào khoa cậu cũng làm nhiều tiết mục đặc sắc.' Lý Vấn Hàn đáp.

Khoa biểu diễn tập trung những sinh viên nổi tiếng nhất, được chú ý nhất, các tiết mục năm nào cũng được dàn dựng công phu không kém các đêm hội trên ti vi. Năm nay còn đặc biệt kết hợp với khoa sáng tác mang đến các tác phẩm mới nên càng được mong chờ.

'Lần này có nhờ khoa nhiếp ảnh đến chụp hình, không biết có chụp ra gì không.' Vì là người mẫu nên Hà Sưởng Hy rất khó tính với ảnh chụp của mình. Ảnh chụp năm ngoái của cậu ta với mái tóc nhuộm xanh và trang phục lấp lánh hot đến mức trở thành bức cảnh có lượt like nhiều nhất lịch sử weibo trường, sinh viên trường khác, người qua đường nhìn thấy cũng không nhịn được vào khen một câu vậy mà Hà Sưởng Hy còn chê tấm ảnh không 'lột tả' được thần thái của mình.

.

Mấy chương trình sau đó Cừu Nhỏ đều không dẫn làm Lý Vấn Hàn có chút hụt hẫng, anh đã viết được một nửa kịch bản rồi và đột nhiên mất đi cảm hứng, anh thật sự muốn nghe giọng của cậu ta, nghe cậu ta phân tích lời bài hát và đọc những câu thơ của người khác lẫn tự sáng tác. Lý Vấn Hàn nghĩ có lẽ anh nên gặp "chàng thơ" của mình một lần.

Hôm diễn ra đêm hội của khoa biểu diễn là vào tối thứ sáu, Lý Vấn Hàn băn khoăn không biết Cừu Nhỏ có dẫn chương trình hay cậu ta cũng đi xem. Lý Vấn Hàn thấy một người rất cao, còn cao hơn cả Hà Sưởng Hy cầm máy ảnh đi xung quanh sân khấu, có lẽ là người của câu lạc bộ nhiếp ảnh. Dù chẳng có cơ sở nào, Lý Vấn Hàn vẫn tin rằng những tấm ảnh người này chụp sẽ rất đẹp.

Tiết mục của Hà Sưởng Hy ở đầu chương trình, cậu ta vừa xuất hiện trên sân khấu, tiếng hò hét lập tức bùng lên. Hôm nay cậu ta nhuộm tóc vàng, dưới ánh đèn sân khấu óng ánh như bạch kim, Hà Sưởng Hy mặc bộ trang phục tôn dáng với cái khoác đỏ rực và trang điểm vô cùng diễm lệ. Làm bạn cùng phòng hai năm nhưng Lý Vấn Hàn còn phải bất ngờ với tạo hình ngày hôm nay thì khỏi nói những người khác sẽ bị mê hoặc đến mức nào. Nhạc mới dạo đầu mà tai Lý Vấn Hàn đã ù đi tiếng hò hét và suốt tiết mục Lý Vấn Hàn chẳng nghe ra là nhạc hay hay dở vì anh chỉ nghe toàn tiếng hét, cô gái cạnh anh còn hét đến lạc cả giọng. Hà Sưởng Hy biểu diễn vô cùng quyến rũ, những bước nhảy khiến người khác không sao dứt ra được. Dù vô cùng khâm phục bạn cùng phòng anh vẫn mong tiết mục mau mau kết thúc, không thì phải vào bệnh viện khám tai mất.

Hà Sưởng Hy biểu diễn xong, tiếng hét ầm ĩ thêm một lúc mới dịu xuống, Lý Vấn Hàn vỗ vỗ hai tai tự nhủ lần sau phải mang theo bông gòn.

'Một tiết mục tuyệt vời đúng không?'

Lý Vấn Hàn giật bắn người, vội nhìn lên sân khấu. Một người vừa xuất hiện trên sân khấu cạnh Hà Sưởng Hy, trên tay cầm tờ giấy, có lẽ là dẫn chương trình.

'Hà Sưởng Hy đã làm bùng nổ sân khấu hôm nay rồi.' Người nọ cười nói trong lúc Hà Sưởng Hy đang lấy lại hơi.

Lý Vấn Hàn nhìn cậu ta như thôi miên. Chính là giọng mà anh nghĩ đến mỗi ngày, người đó chính là Cừu Nhỏ.


(*) Lời bài hát Over của Quản Nhạc, dịch bởi meiryuuga

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro