8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người dường như không ngờ sẽ xảy ra sự cố. Sau tiếng hét của Hàn Tuyết ai cũng giật mình đứng dậy. Nhưng thật may chuyện không quá nghiêm trọng, anh vũ công đã nhanh tay kéo Hàn Tuyết ngược lên lại, khi đầu cô cách mặt sàn chỉ vài milimet. Sau sự việc đó, Hàn Tuyết có chút mất bình tĩnh, cô ngồi bệt xuống sàn, vừa thở hổn hển.

Với một trách nhiệm là đội trưởng, Hà Khiết quyết định đi đến. Nàng bước đến chỗ của Hàn Tuyết. Ánh mắt nàng có chút lo lắng nhìn vào Hàn Tuyết.

Hà Khiết đưa hai đặt lên gò má Hàn Tuyết nhẹ nhàng nâng mặt thon dài của cô lên. Trên đó từ khi nào đã rơi ra hai giọt nước mắt. Hà Khiết dùng ngón trỏ của mình lau đi.

"Không sao, động tác này đặc biết khó. Với thân thể chị có chút dài, chị đừng cố quá. Vậy đi, tới khúc vũ đạo này, chị đứng sau chúng tôi, chị không cần thực hiện nó. Đợi chúng tôi làm xong rồi chị bước lên vào lại hàng. Không cần cố quá đâu, chúng ta có thể cải vũ đạo mà."

Khi Hàn Tuyết ngước mí mắt lên, mùi hương ngô đồng bay đến, cô một phần vì tự trách, một phần sợ kéo chân mọi người. Càng nghĩ càng cảm thấy mình vô dụng nên hai giọt nước mắt tuôn ra.

Hàn Tuyết nhìn người phụ nữ trước mặt, ánh mắt long lanh, lông mi đen dày đang rung nhẹ. Đôi tay đang đặt lên má có chút mềm, mang theo một chút lành lạnh. Làm cô càng muốn ỷ lại, giọng nói khuyên bảo cô quá đỗi dịu dàng, khiến cô như lâm vào. Suy nghĩ một chút, Hàn Tuyết gật đầu:

"Ừm" coi như đồng ý với quyết định của Hà Khiết, cải lại vũ đạo.

Các thành viên còn lại cũng không có ý kiến thêm.

Cứ thế ngày qua ngày, từ phòng tập rồi lại về nhà chung, thấm thoát cũng sắp đến ngày công diễn đầu tiên

———————————————-

Cách công diễn ba ngày Hà Khiết có một chút việc phải về lại qua nhà Tam Sơn, mọi người ở lại vẫn tập luyện bình thường.

Buổi tối hôm đó, mọi người vẫn như thường lệ trở về phòng sau một ngày dài tập luyện.

Trên bàn có tiếng điện thoại rung lên báo có cuộc gọi đến. Venida đang đắp mặt nạ trắng tinh bước đến xem rồi cô kêu lớn để mọi người tập trung đến:

"Là chị Đại bảo gọi đến, mọi người lại xem xem." Sau đó cô bắt máy.

Khi mọi người đã tập trung đầy đủ trước màn hình điện thoại, phía bên kìa Hà Khiết thở dài một hơi

"Xin lỗi mọi người! Tôi phải nói rằng mình không thể đi cùng mọi người tiếp nữa. Cảm ơn mọi người thời gian qua đã vui vẻ cùng tôi."

Đó là một lời thông báo chính thức, Hà Khiết vì một số lí do các nhân mà rút khỏi chương trình.

Mất đi đội trưởng như rắn mất đầu, không khí trầm lắng xuống. Nhưng mọi người không vì thế mà nản chí, gửi lời chào tạm biệt với Hà Khiết xong, mọi người tụ lại bàn bạc ai se là người thay thế làm đội trưởng. Sau một lúc bàn tán xôn xào, người được tiến cử là Venida.

Sau dó, mọi người tiếp tục từng ngày từng ngày tập luyện ới cường độ cao. Vì phải thay đổi lại đội hình nên mọi người có chút căng thẳng hơn. Ai cũng đang nỗ lực cho trận chiến đầu tiên này, vì nó là khởi đầu cho tất cả, khởi đầu cho một cuộc hành trình bốn tháng của chương trình thực tế này. Đây là cơ hội cho họ thể hiện bản thân ở tuổi qua xế chiều, để một lần vượt qua giới hạn mà mình đã đặt ra bao lâu nay. Mỗi ngày tập luyên đều đổ đầy giọt mồ hôi, đôi khi về lại phòng với một thân thể mệt nhừ, ở tuổi này, họ còn có thể hết mình như vậy đáng thật là một điều đáng quý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro