🍉Chap 3🍉

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor:MỸ HẢO.

Từ ngày hôm đó trở đi, quan hệ giữa Lâm Xu và Trì Hạ trở nên vô cùng tốt, hai người cùng thêm wetchat mỗi ngày tán gẫu với nhau vài câu. Hắn quả nhiên là người đàn ông vừa nho nhã vừa lịch sự, cùng hắn nói chuyện một thời gian hai người liền hận sao không gặp nhau sớm hơn một chút.

Hắn rất hài hước nhưng cũng vô cùng có khí thế nam nhân thành thục, đưa ra rất nhiều lời khuyên tốt cho cô.

Thường xuyên trò truyện, Lâm Xu dần dần bị Trì Hạ hấp dẫn. Cô phát hiện mình có chút thích hắn, nhưng cô cũng không dám chọc thủng lớp màng này. Lâm Xu đối với mấy chuyện này còn ngại ngùng, dù sao cô cũng chưa từng kết giao bạn trai bao giờ.

Hôm đó Lâm Xu đi gặp một người bạn về có chút muộn, hơn 8h mới bắt đầu đi về nhà.

Ra khỏi tàu điện ngầm cô bắt đầu  cảm giác như có người đi theo mình.

Người kia đội một cái mũ lưỡi trai màu đen, cô đi nhanh hắn cũng đi nhanh, cô đi chậm hắn cũng chậm, nhưng vẫn duy trì khoảng cách 5m với cô.

Cô quay đầu lại, nhìn thấy trên tay hắn cầm một thứ bằng kim loại.

Lâm Xu sợ hãi, nhưng cô vẫn biết mình lúc này phải luôn giữ mình thật bình tĩnh.

Cô cố tình sãi rộng bước chân, muốn mau chóng về nhà, tim đập nhanh đến nổi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Vốn tưởng rằng bảo vệ tiểu khu sẽ không để hắn đi vào, nhưng cuối cùng hắn vẫn đi theo Lâm Xu vào trong tiểu khu. Chẳng lẽ hắn cũng ở đây? Nhưng từ trước tới này cô chưa bao giờ gặp qua người giống như vậy.

Lòng bàn tay cô chảy đầy mồ hôi, nhưng trên khuôn mặt cô vẫn tỏ ra bình tĩnh, có lẽ cô nên nhờ Trì Hạ giúp đỡ.

Lâm Xu chạy vọt vào thang máy, bấm tầng 6.

Có lẽ do thang máy có camera nên hắn không đi theo vào mà chọn đi thang bộ, cô nhẹ nhàng  thở một hơi, lúc này Trì Hạ sẽ ở nhà, cô cực lực an ủi chính mình.

Thang máy vừa mở cửa, cô bước ra liền thấy người đàn ông kia đứng ở đầu cầu thang, con dao trong tay hắn dưới ánh đèn lóe lên ánh sáng chói mắt, cô hít sâu, cắn chặt môi gõ cửa nhà Trì Hạ.

Móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, Lâm Xu cưỡng bách chính mình không cần sợ hãi.

Cửa rất nhanh liền mở ra, thời khác Trì Hạ xuất hiện, Lâm Xu cảm thấy mình giống như được gặp thiên sứ.

Trì Hạ mặc đồ ở nhà nhìn cô mỉm cười, Lâm Xu không nghĩ ngợi gì mà nhào thẳng vào lòng hắn.

Cả người Trì Hạ có chút cứng đơ nhưng rất nhanh liền ôm lấy cô, nhẹ nhàng hỏi:

"Làm sao vậy?Xảy ra chuyện gì?"

Hắn đóng cửa lại, ôm cô tới sofa ngồi xuống.

Nghe được giọng nói ôn nhu của hắn, cả tinh thần và thân thể của cô được thả lỏng, nước mắt không kịp giữ lại mà trào ra, bao nhiêu ủy khuất cùng khổ sở điều rơi vào áo Trì Hạ.

Trì Hạ nhẹ nhàng vuốt lưng cô, đem cô ôm chặt vào lòng ngực, giống như dỗ dành trẻ con hắn nói:

"Xu Xu ngoan, đừng khóc, anh ở đây, anh sẽ luôn bên em mà!"

"Thật... Thật sao?" hô hấp của cô chưa trở lại bình thường.

"Đương nhiên! ".

Lâm Xu nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của hắn, trong lòng liền quyết tâm, người đàn ông này sẽ là chỗ dựa của cô, cô vô cùng tin tưởng hắn.

Lâm Xu vươn người lên hôn hắn, vòng tay ôm lấy cổ hắn nói:

"Em thích anh! Chúng ta ở bên nhau được không? "

Trì Hạ đáp lại cô bằng cách hôn kịch liệt hơn, đầu lưỡi linh hoạt cạy ra khớp hàm, cùng lưỡi của cô không ngừng dây dưa.

"Xu Xu, anh rất yêu em! "Trì Hạ cùng Lâm Xu kề trán, cô vẫn đắm chìm trong ngọt ngào chưa thể thoát ra.

Hắn ôm chặt Lâm Xu, ngửi hương thơm trên người cô, khóe môi nhếch lên, cuối cùng ý đồ của hắn cũng thực hiện thành công.

Xu Xu của anh lúc sợ hãi thật giống thỏ nhỏ, Xu Xu cũng thật ngốc, dễ như vậy liền bị lừa, rốt cuộc hắn cũng được ở bên Xu Xu, hắn rất vui, rất vui, rất vui.

___________________________

Editor: anh nhà sắp bộc lộ bản tính biến thái rồi đấy aaaa~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro