Chap 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


2 ngày rồi mà Khánh hầu như ko có về nhà.Còn My thì tình trạng sức khỏe ngày càng kém.2 ngày nay nó ko lek nỗi đến trường.Nó cảm thấy bây giờ trời đất như đảo lộn,nhưng may thay là có Fendi thường hay an ủi nó(Haizz.May ghê!>
_Dạo nì chị sao thế?Em thấy chị cứ nôn mãi thôi_Đưa cho nó ly nước cam,Fendi ngồi cạnh nó quan tâm
_Ko sao!Chắc đường ruột có tý vấn đề ý mà
_Em đưa chị đi khám nhé!
_Ko cần đâu!Chị đến Nam khám rồi!Chắc 2 3 hôm nữa sẽ có kết quả thôi.!
_Uh!À mà chị nè!2 hôm nay anh Khánh ko về nhà à?
_Uh!Có lẽ anh giận chị lắm!
_Đàn ông mà chị!Làm mình mẩy rồi thôi.Kệ ảnh đi!Bây giờ việc này mới là quan trong nè!
_Việc gì?-My ngơ ngác nhìn Fendi
_Việc chị và anh TUấn!Chị ko định nói rõ ràng với ảnh sao?Cứ dây dưa thế này ko ỗn đâu?
_Uh!Chị cũng nghĩ đến việc này.Nhưng...
_Nhưng gì nữa!Em đã hẹn anh Tuấn giùm chị buỗi trưa ỡ khách sạn nhà mình đấy
My nhảy dựng:
_Sao ko hỏi ý chị?Lại còn hẹn ỡ khách sạn.
_Đợi chị suy nghĩ đến bao giờ.Việc này càng kéo dài thì càng ko ỗn.Còn hẹn ỡ khách sạn thì đã sao?Bộ 2 người có gì thiệt hả?
_Ko có!-My khẵng khái quả quyết
_Vậy thì quyết định vậy di!Bây giờ em có việc .bye chị
Fendi bỏ đi đễ My với bao nỗi ngỗn ngang trong lòng.
_Chào cô Fendi!
_Uh!Tôi có việc nhờ chị!
_Vâng!
_Tý nữa tôi và anh Khánh tới đây chị làm sao nói khéo cho anh ấy biết chị My và anh Tuấn ở cùng nhau trên phòng nha
_Vậy...
_Chị có việc làm mới rồi sao?
_DẠ?-Cô tiếp tân ngơ ngác
_Nếu chị đã có việc mới thì tôi nghĩ chị sẵn sàng nghỉ làm ở đây rồi đấy
_Dạ. ..ko ạ!-Cô tiếp tân bối rối
_Vậy thì cứ làm như tôi nói.Và đây là bí mật giữa 2 chúng ta.Chị đừng đễ tôi cảm thấy chỉ có người chết mới giữ được bí mật đấy nhé.-Nói rồi Fendi ngoe nguẩy bước đi,bỏ lại cô tiếp tân với gương mặt xanh lè
Vừa ra khỏi khách sạn,Fendi gọi cho Khánh:
_Alo!Có gì ko em?
_Anh đang ở đâu?
_Ở công ty!
_Mấy bữa nay anh ở khách sạn nhà mình à?
_Sao em biết?
_Người em quan tâm thì em sẽ cố tìm hiễu thôi.
_Fendi à..
_Thôi !Quên việc đó đi!Trưa nay em mời anh ăn trưa.Cầm từ chối!
_ừh
_Vậy ở khách sạn nhà mình nhà.em đã đặt món rồi
_ok.Vậy tý anh qua đón em.
_Ko cần đâu!Em đang mua sắm gần đây.Tý em qua!
_uh Tý gặp lại.
_Dạ.Bye anh!
Kelvin tắt điện thoại,nhìn lên màn hình điện thoại hình mà lúc đó anh lén chụp Khởi My khi nó đang tung tăng dưới suối trong lần dã ngoại.Khẽ sờ lên gương mặt nó:
_Anh xin em yêu anh được 1 phần như Fendi.Điều đó thật sự khó đến vậy sao?Em ghét anh sao?My!Thật sự em có biết anh hận đến muốn giết em ko?Hận em bước vào cuộc đời anh để gần như đánh mất chính mình.Phải làm sao mới có được em ,My?
Tội nghiệp Khánh quá ha mọi người hix hix..
---------------------------------------------------------------------
_Chào chị!Chị cho em hỏi anh Tuấn đến chưa ạ?
_Dạ ảnh đến nảy giờ rồi ạ?Đang chờ chị trên phòng.
My nhận chìa khóa từ tay cô tiếp tân rồi bước lên phòng, trong lòng thấp thỏm phải nói gì với Tuấn đây?Mình ko muốn ai phải tỗn thương vì mình cả.Hix...
Thang máy dừng lại nơi tầng 8,bước đến phòng 802,My gõ cửa,Tuấn đón cô:
_Chào em!Vào đi!
_Sao anh em mình ko ngồi ở dưới nói chuyện mà phải lên đây vậy anh?Em nghĩ là ở dưới tốt hơn?
Tuấn cười:
_Anh ko muốn người khác dòm ngó-Rồi anh kéo My vào
_Vào phòng bị người khác dị nghị còn thảm hơn-Nó chỉ dám nghĩ chứ ko dám nói ra.Chính tui đây mà còn ghét cái tính nhút nhát này của nó đó .Haizzz
Ấn nó ngồi xuống sofa ,Tuấn tới tủ lạnh đưa cho nó chai nước suối:
_Em có gì cần nói với anh hã?
_........-Nó ko biết phải bắt đầu từ đâu
_em...em...
_Cứ nói thẵng đi!Đừng ngại!Anh ỗn mà!
Nhìn đôi mắt như khuyến khích của Tuấn ,nó hít sâu lấu dũng khí:
_Em ko muốn làm anh tỗn thương nhưng thật sự em vs anh ko thễ.
_Anh có thễ biết lý do ko?
_Vì...vì..
_Vì anh ko giàu ,ko đẹp trai = Khánh
_Ko phải!Anh dịu dàng và ân cần.Rất nhìu cô gái xứng đáng để anh yêu
_Vậy em nghĩ em ko xứng đáng?
_Dạ vâng!
_Tại sao?-Tuấn nhấn giọng
_Vì người em yêu là Khánh.Anh xứng đáng có 1 người con toàn tâm yêu anh.
_Em nói gì?Em yêu ai?-Tuấn hỏi lại
_Em yêu Khánh-My lí nhí
_Anh nghe ko rõ-Tuấn cố hỏi lại.
_Em yêu Khánh!Em yêu anh ấy Thật sự yêu anh ấy-My hét to
_Hahahha!-Tuấn bật cười lớn-Khá lắm My!
Nó ngu người nhìn anh
_Thằng Khánh mà nghe được chắc mừng đến nỗi chạy vòng vòng ,hát hò tùm lum quá!
Nó tròn mắt nhìn anh,Tuấn bước đến gần nó,xoa đầu nó:
_Em nghĩ anh là 1 thằng đê hèn đến mức độ giật vợ của bạn sao?Tại 2 người cứ lằng nhằng.Rõ ràng là yêu nhau mà người nào cũng im thin thít.2 đứa có phải là máy xuyên tâm đâu.Phải nói là thì đối phương mới hiểu chứ?
_Ý anh là...anh Khánh...-Nó lúng túng.
_Nó yêu em My ạ!Em ko thấy nó ghen lộng lộn lên sao?-Tuấn cười
_Thật thế sao?-Có lẽ My ko tin vào những gì tai mình đang nghe thấy.Khánh yêu nó!Nó có nên tin đây ko phải là mơ ko nhỉ?
_Thật!-TUấn kéo nó đứng lên vỗ vào vai nó 1 cái khí khái
_Em phải tự tin lên chứ!Khánh là của em !Duy nhất của em thôi!
Nó òa khóc,nhưng lần này là nước mắt hạnh phúc.Tuấn ôm nó vào lòng:
_Nín nào cô bé mít ướt.Chúc em hạnh...
Rầm
---------------------------------------------------------------------------------
_2 người...Chị My!Tại sao chị nỡ...-Fendi nước mắt ngắn nước mắt dài như thể ả mới là người bị phản bội.
Khánh giận đến mức ko thốt nên lời,anh lặng lẽ quay bước,My vội đuỗi theo nhưng Fendi chặn lại:
_Chị để em trông chừng ảnh cho!Em nghĩ bây giờ người ãnh ko muốn gặp nhất là chị đó.Ko phải chị vẫn nghĩ mình còn xứng đáng với ảnh đó chứ?
Lời nói của Fendi nghe sao dịu dàng ,nhỏ nhẹ thế mà cứ như nhưng con dao sắc nhọn liên tục bay thẵng vào tim Khởi My
Rồi Fendi chạy đi đuỗi theo Khánh,Tuấn vịn vai nó khẽ nói:
_Em yên tâm!Để hắn bình tĩnh 1 lát rồi anh sẽ giải thích cho hắn hiểu.
_Anh Kelvin!Anh Kelvin!-Fendi đuỗi theo Khánh và nắm tay anh lại
_Xin em!Cho anh được yên tĩnh 1 mình.Anh xin em!
_Anh...anh khóc sao?-Fendi hoàn toàn ko dám tin,1 người như anh đang khóc
_Chị My quan trọng với anh vậy sao?Anh yêu chị ấy như thế sao?
_Để anh yên!-Khánh hất tay Fendi ra rồi vào xe phóng thẳng
_Tại sao?Tại sao em nỡ như thế?Em chập nhận như thế sao?Chĩ cần em đuỗi theo anh,chĩ cần em giải thích.Anh nhất định sẽ tin em mà.Tại sao ko thể cho anh 1 lời giải thích chứ?-Khánh phóng xe như bạt mạng,với anh bây giờ mạng sống ko còn là quan trọng nữa.
_Chào bà chủ!
_Uh!Cậu và cô đâu ?-Bà Sam hỏi ngay khi vừa bước vào nhà
_Dạ !Cậu chưa về còn cô chủ đi gặp bạn ạ?
_Cho tôi ly nước!
_Vâng!
Bà Sam ngồi xuống bàn hỏi:
_Dạo này chúng khỏe cả chứ ?
_Da cậu đi suốt còn cô chủ dạo nì yếu lắm ạ.Nhìn cô ấy xanh xao lắm!
Bà Sam đặt mạnh cái ly xuống bàn làm bà quản gia giật mình:
_Cái thằng!Vợ nó yếu thế mà nó đi suốt là sao?
Bà lấy điện thoại trong ví ra định gọi cho Khánh thì.:
_MẸ!Mẹ mới đến à? -Fendi vội chạy vào lòng bà Sam nũng nịu.Thấy SEna Aga và Ega sủa inh ỏi.,gầm gừ
_Yên nào!-Bà Sam lên tiếng
_2 cái con nì.Làm như con xa lạ lắm vậy đó!-rồi cô quay sang bà-Sao mẹ ko nói con đi đón
_Nhà ta có xe mà đón chi cho cực.Con đi đâu mới về đấy!
_Con đi ăn trưa với anh Khámh!
_Có My ko?-Bà Sam hỏi
_Mẹ thương chị My hơn con!Hix..-Fendi cố lảng tránh vấn đề nủng nịu
_Trả lời đúng câu hỏi đi!-Bà Sam gằn giọng.Với 1 phụ nữ sắc sảo như bà thì còn lạ gì tính khi Fendi.Tuy tuổi còn nhỏ nhưng tuỗi đời thì quá lọc lõi.Qúa điêu ngoa và thủ đoạn.Nhận được tin Fendi đến nhà Khánh bà gấp rúc lên đây ngay chứ nếu ko thì ko chừng con bé này ăn tươi nuốt sống cô con dâu bé nhỏ của bà.Bà biết Fendi muốn bước chân vào nhà bà để nghiễm nhiên ẵm 1 nữa gia tài,chứ đối với cô ta cái mác con nuôi nhà họ Nguyễn là chưa đủ vững chắc.Nếu ko phải thương tình gia đình ông quản gia già đã hy sinh cả tuỗi đời cho nhà họ Nguyễn thì con lâu bà mới đễ mắt đến Fendi.Nhưng thật ko hĩu nỗi,cha mẹ quá hiền lành phúc hậu sao lại bất hạnh có 1 cô con gái như z nhỉ?
Fendi mặt lầm lì ngay:
_Dạ ko?Chị ấy phản bội anh Khánh mà mẹ còn lo lắng thế đấy-Fendi ngồi ngay lại,bắt chéo chân hách dịch
Bà Sam giật nảy mình nhìn Fendi:
_Con nói gì?Mẹ ko hiễu!
_Sao mẹ ko hỏi cô con dâu của mẹ ấy?
_Cô đang hỏi đố tôi đấy à?Trả lời ngay!-Bà Sam giận dữ hét
Fendi rùng mình,nhỏ nhẹ:
_Con xin lỗi!
Cô ta sợ nhất có lẽ là bà Sam,chỉ cần 1 tiếng nói của bà thì những gì cô có bây giờ hoàn toàn biến mất,và cái kiếp lang thang sẽ đến với cô.
_Khỏi xin!Trả lời ngay câu hỏi của tôi đi!-Bà Sam gằn tiếng
_Chị..chị My và anh Tuấn...2 người phản bội anh Khánh-Fendi run sợ
_Sao con biết?
_Con ..con và anh Khánh chính mắt thấy?
_Thằng Khánh cũng biết rồi à?
_Dạ vâng!
_Hèn gì mà chị quản gia nói nó đi suốt-bà lẫm bẫm
_Me nói gì ạ?Ko có gì!Con vào trong đi!
_Dạ.-Fendi nhanh chóng bước đi,đối mặt với bà Sam ko an toàn đối với cô.
Bà Sam gọi cho Tuấn:
_Alo !Bác gái!
_Con đang ở đâu đấy?
_Dạ con đang chở My về nhà đây ạ?
_Oh!Thế thì hay quá!Con vào nhà ta nói chuyện tý nhé
_Dạ!
1 lúc sau:
_Chào bác!Chào mẹ ạ
_UH!2đứa ngồi xuống đi!
2 người ngồi xuống rồi bà thong thả nói tiếp:
_Fendi nói cho ta biết chuyện 2 đứa nhưng ta ko tin.Ta muốn nghe chính miệng 2 đứa nói
Tuấn từ tốn kễ lại cho bà nghe,bà gật gù hiễu chuyện:
_Uh!Ta biết ngay là z mk,Tuấn mà ta biết ko phải hạng đốn mạt như thế!-Bà cười hiền
_Cảm ơn bác!
_Nhưng mẹ ơi!Anh Khánh...!
_Con cứ để nó yên tĩnh rồi ta sẽ nói chuyện với nó.Con đừng lo!Nó ko phãi là 1 đứa hồ đồ ko biết suy nghĩ đâu.Cái thằng giống y chang thằng cha của nó hồi đó ấy mà.Làm mình làm mẫy 1 tý thôi!Gìa rồi mà khoái nhõng nhẻo đấy mà-Bà Sam cười lớn.Cách nòi chuyện của bà làm MY và Tuấn phải bật cười
Rồi bà kéo tay My:
_Con sang đây mẹ xem nào!
My đứng dậy bước sang ngồi vs bà:
_Dạo nì con xanh xao hốc hác quá vậy?Nhìn con thế này mẹ lo quá!
My cười:
_Mẹ đừng lo!Tại đang thi cử nên con có chút xíu áp lực thôi.Nhưng bây giờ nghỉ hè rồi con sẽ mập mạp trắng hồng cho mẹ xem
_Cô nói thì giữ lời đấy!Chứ lúc đó đòi giữ eo mà gắp hết đồ ăn sang cho tui đi-Bà Sam cười thành tiếng làm không khí dễ chịu hơn
Ngắm cảnh biễn đêm thế này khiến Khánh cảm thấy thoải mái hơn 1 tý.Anh đưa tay nắm vào vùng không gian trước mặt mình rồi buông ra bùn bã:
_My!Em như không khí vậy?Không bao giờ anh bắt được em!Tại sao chưa kịp nói tiếng yêu mà anh phải hứng chịu đau khỗ thế này
_Khởi Myyyyyyyyyyyyyyyy!-Khánh hét to làm 1 vài cặp tình nhân gần đó giật mình nhìn về phía anh.
Khánh gục đầu lên gối cười khẩy:
_Ko ngờ có ngày mình ngồi ngắm biễn uống rượu sầu như mấy thằng thất tình điên cuồng như thế này?-Khánh bật cười ha hả khiến cho vài cặp tình nhân gần đó không còn giật mình nữa mà đứng dậy...đi về
Reng reng...
Thấy số bà Sam ,Khánh vội trả lời :
_Alo mẹ!
_Có biết bây giờ là mấy giờ rồi ko đấy cậu?Cậu thường khya thế chưa về à?Có biết vợ cậu ốm ko hả?-Bà Sam làm nguyên 1 tràng khiến Khánh nhăn mặt
_Mẹ đừng nhắc đến cô....-anh lè nhè
_Cái gì mà đừng nhắc.Tôi cưới vợ về cho anh để anh để anh bỏ bê con người ta thế hả?15' nữa anh mà ko có mặt ở nhà thì đừng có gặp mặt tôi-Bà Sam hùng hồ phán quyết
Nghe lời vàng ngọc của bà Sam ,Khánh tỉnh hẳn:
_Mẹ đang ỡ nhà con ạ?
_Chứ cậu tưỡng tôi thảnh thơi mà lang thang rong chơi như cậu ấy hã?Cậu liệu hồn đấy!Cậu còn 14'30s để về đấy,biết chưa hã?
_Ôi mẹ!-anh kêu lên thãm thiết
_Ko ôi a gì nữa hết!-Phán xong câu cuối cùng bà Sam cúp máy rồi nhìn My và Tuấn mĩm cười.My và Tuấn nhìn bà Sam mà thấy tội cho Khánh.Anh có bà mẹ khủng bố quá!!
_Bác ơi!Cháu xin phép về trước đây ạ?-Tuấn nói
_Uh!Cũng khuya lắm rồi!Đễ bác giáo huấn thằng quý tử nhà bác xong nhất định phải đãi bọn cháu 1 bữa mới được.
_Dạ vâng!Món bác nấu thì khỏi chê ạ?-Tuấn cười
Bà Sam và My tiễn Tuấn về.Còn Khánh lúc này thì đang bay à ko đang chạy với tốc độ ánh sáng.Từ ngoại ô vùng biễn mà kêu có mặt ở nhà trong 15'.Biết thế lúc nãy anh kiếm cái bar nào trong thành phố cho rồi.Bày đặt màu mè ra biển chi cho khỗ vậy nè trời.Eo ơi!Vái trời ko gặp công an giao thông.Khánh thầm khấn khi ko ngừng tăng ga.
Nghe tiếng kèn xe,My vội chạy ra mỡ cửa,thấy cô ,anh mau chóng mang cho mình nét mặt lạnh băng.Chạy xe vào nhà ,thấy bà Sam ngồi trên ghế vuốt ve Ega và Aga,anh cười:
_Chào mẹ!
_Cậu cũng ngoan đấy nhĩ?-Bà Sam cười-Ngồi đi!
_Khởi MY!Con xuống bếp lấy cho chồng con ly nước đi
_Dạ!-My nhỏ nhẹ,vừa bước được 2 bước thì thấy Fendi hớn ha hớn hở chạy lên.Bước qua My cô nàng huých vai cô cao ngạo.Hành động đó đâu thoát khỏi mắt bà Sam,bà chau mày tỏ vẻ ko hài lòng.Còn Khánh thì còn tâm trí đâu mà thấy.Anh đang đỗ mồ hôi hột khi nhìn khuôn mặt hình sự của bà Sam.
Nhưng Fendi có biết gì đâu,vẫn tươi tắn cầm ly nước bước về phía Khánh:
_Nước đây anh!
_Cảm ơn em!-Khánh mỉm cười nhận ly nước
_Phiền con quá!Mẹ tưởng con nghĩ rồi-Bà Sam đãi giọng
Fendi ngồi nơi thành ghế ngay chỗ Khánh:
_Anh Khánh chưa về con đâu an tâm đi ngủ-Fendi cười giả lã
_Ngồi cái kiễu gì đấy hả?-Bà Sam hét lớn làm cho mọi người giật minh,Aga và Ega nằm trên ghế kế bà cũng vội nhảy xuống đi về phía My rồi ngoan ngoãn đứng đó cùng cô chủ của nó...nhìn bà chủ.
Còn Fendi hoãng quá đứng phắt dậy
_Mẹ..!-Khánh lên tiếng
_Mẹ chưa nói tới con!-Bà Sam trừng mắt làm anh im thin thít
_Bây giờ mẹ nói chuyện với Khánh.Con có yên tâm ko?
_dạ con..con!-Fendi ấp úng ,lắp bắp
_Nếu yên tâm thì con lên ngủ sớm đi!
_Khánh!Vào phòng con ta nói chuyện-rồi bà Sam đứng dậy,Khánh vội đi theo.
_My à!Con đem lên cho mẹ 2 ly nước trái cây con nhé.-Bước ngang My bà Sam dịu dàng nựng nhẹ má cô. Rồi khẽ nói-Yên tâm!Đễ mẹ lo cho!
My nhẹ nhàng gật đầu,cô ngước mắt nhìn anh nhưng anh lạnh lùng bước đi thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro