Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

phan 2

Át....xì......Át ...xì

- Có ai chữi hay nói xấu ko mà nãy giờ nhãy mũi hoài z trời. (K Anh đang suy nghĩ trong bụng)

K Anh lại kế bên ông chủ và nói.

- Chú ơi! mai chú cho cháu xin nghĩ nữa buổi chiều nha chú!

- Cháu vào đây làm được bao lâu rồi? ông chủ hỏi

K Anh thắc mắc tại sao mình xin nghĩ mà chú ấy lại trả lời mình kì z trời, nhưng vẫn trả lời

- Dạ thưa chú! cháu vào đây làm gần 6 tháng rồi ạ!

- Mới đây mà 6 tháng rồi à? từ lúc vào đây làm cháu chưa nghỉ ngày nào đúng ko?

- Dạ!

- Z mai cháu nghĩ nguyên ngày luôn đi, xe cháu cứ lấy chạy đi đâu nếu cháu muốn! xem như chú cho cháu nghỉ xã tress để làm công việc tốt hơn!

- Dạ! nhưng có 1 mình chú sao được ạ!

- Ko sao đâu! cháu cứ yên tâm mà nghĩ đi.

- Dạ!

Sáng hôm sau được nghĩ nên K Anh thức trể hơn thường ngày tí xíu. 8h ánh nắng bên ngoài gọi vào mặt K Anh mới chịu rời khỏi chiếc giường yêu quý, làm vệ sinh cá nhân xong K Anh khoác lên người chiếc áo thun tối màu, quần jean mang giầy thể thao rất phong cách và menly, K Anh lấy xe chạy tới 1 công viên hít thở ko khí chừng 30p thì đi lòng dòng 1 hồi tới khu mua sắm, K Anh lững lự 1 hồi rồi quyết định gởi xe rồi vào khu mua sắm. (khu mua sắm này chỉ có những người có tiền mới dám bước vào) bước vào cửa K Anh được các nhân viên tiếp đón rất lịch sự. K Anh đi 1 vòng tham quang chứ ko có ý định mua (tiền đâu mà mua) chuẩn bị ra về thì:

- Cướp... cướp ..... cướp.....có ai ko bắt hắn lại dùm tôi. tiếng la của 1 cô gái phía sau lưng

Dù ko biết chuyện j nhưng nghe cô gái hô cướp K Anh liền chạy theo tên cướp vừa mới qua mặt mình. K Anh chạy theo, bắt trớn lấy đà rồi cho hắn 1 cước. tên cướp khụy xuống ko chạy được nữa, lúc này bảo vệ chạy tới còng tay hắn và lấy lại tang vật là chiếc túi xách hàng hiệu rồi giao hắn cho cảnh sát. cô gái bây giờ chạy lại nhận túi xách từ tay bảo vệ rồi cảm ơn. 1 anh bảo vệ lên tiếng người cô cảm ơn là anh chàng này nè đã bắt tên cướp lấy lại túi xách dùm cô đó, anh bảo vệ chỉ tay về phía K Anh. trong thư sinh z chứ khỏe gê. cô gái nhìn theo hướng chỉ tay của anh bảo vệ thì thấy K anh, cô gái vô cùng bất ngờ. đúng lúc đó K Anh quay lại thấy cô gái K Anh cũng ko khác j cô gái cả 2 cùng đồng thanh.

- Là anh!

- Là cô!

Thì ra cô gái bị giật túi xách là Thiên Thiên.

- Chúng ta có duyên quá ha! K Anh lên tiếng trước

- Tôi thấy bản thân mình xui xẻo khi gặp anh! T Thiên nói

- Nè cô còn dám nói z nữa à, ko nhờ tôi là cô mất của rồi đó biết ko hả, K Anh trả đủa, nhưng T Thiên ko nói j chỉ tuyên bố 1 câu

- Tôi muốn trả ơn anh đã lấy lại túi xách dùm tôi, tôi ko muốn mắc nợ ai, đặc biệt là anh.

- Muốn trả ơn tôi thì lấy thân báo đáp đi hehe!

- Anh đừng được nước làm tới, anh muốn j cứ nói. giọng T Thiên bực dọc

- Ko phải lúc nảy tôi đã nói rồi sao! lấy thân báo đáp đó

- Anh... anh... đừng nằm mơ, mà anh là con gái thì làm j được tôi chứ? haha

- Cô muốn biết tôi làm j thì thử đi.

- Tôi ko nói nhiều với anh nữa, anh ko nói là tôi đi à, xem như xù tôi ko nợ nần j anh hết.

T Thiên quay mặt định bước đi thì K Anh kêu lại.

- Nè cô định bỏ đi z hả? sáng giờ tôi chưa ăn j hết mời cơm trưa tôi đi!

- Sao nãy giờ ko nói, tôi cũng đói muốn chết nè. mà anh tên j tôi chưa biết tên anh?

- Tôi hả? K Anh chỉ vào mình

- Ở đây có tôi với anh tôi ko hỏi anh ko lẽ tôi tự hỏi bản thân mình à!

- Tôi... Tôi tên Anh Yêu ( mặt giang dể sợ)

- Anh Yêu!

- Ùm! đúng rồi tôi là anh yêu mà là anh...yêu.. của cô hahahaha ( K Anh cố tình kéo dài từ anh yêu)

T Thiên biết mình bị lừa nên tức lắm chạy theo đánh vào vai K Anh 1 cái đau điến.

- Ui da! sao cô đánh tôi? (giả đò ngu ngơ)

- Ai kêu anh lừa tôi hứ.....

Cứ thế 2 người đánh qua đánh lại cho tới tận ngoài cửa trung tâm mua sắm

Một người vệ sĩ thấy T Thiên nên chạy lại hỏi Tiểu Thư lúc nãy tôi có nghe nói là bên trong có cướp Tiểu Thư có sao ko ạ?

- Tôi ko sao. anh đừng lo lăng

- Vậy còn vị này là...

- Là bạn tôi, T Thiên trả lời cộc lóc

- Dạ! Tiểu Thư về chưa ạ! người vệ sĩ hỏi

- Chưa. Anh chở tôi và anh này đến nhà hàng đi.

- T Thiên lại đây tôi nói nhỏ nầy (K Anh ngoắc ngoắc T Thiên)

- Chuyện j nữa z anh hai?

- Cô kêu anh vệ sĩ đó về đi, tôi có xe tôi chở cô đi

- Anh đi xe j?

- Dĩ nhiên là.... đi xe máy rồi

- Hả? T Thiên nghe đến xe máy là nhớ đến chuyện bữa hỗm là thấy ko vui ko lòng rồi. nên nhăn mặt lắc đầu

- J? bộ đi xe máy ko được hả, tôi cho cô biết nha đi xe hơi nhiều quá ko tốt đâu

- Ở đâu ra cái lí luận đó của anh z,thôi mệt quá sao cũng được xem như tôi chiều anh 1 lần

T Thiên quay lại nói với người vệ sĩ

- Anh về trước đi, tôi đi với bạn tí về sau cũng được.

- Nhưng tôi ko thể để Tiểu Thư đi 1 mình được, chủ tịch sẽ la tôi

- Chuyện đó anh yên tâm tôi sẽ nói với ba tôi

- Nhưng... người vệ sĩ ngập ngừng j muốn nói nữa nhưng sợ.

- Ko nhưng nhị j hết, ý tôi đã quyết, T Thiên kiên quyết

- Z...z tôi xin phép về trước, chào tiểu thư, chào cậu, biết ko thể thay đổi được ý của T Thiên nên anh vệ sĩ cuối chào rồi lái xe đi.

- Cô đợi tôi ở đây đi tôi đi lấy xe. K Anh quay qua T Thiên nói

- Ùm! Anh đi đi tôi chờ ở đây cũng được

- Z tôi đi lấy xe, nói xong K Anh chạy đi

3p sau K Anh lái chiếc xe máy đến. T Thiên đội nón bảo hiểm rồi bước lên, nhưng do hôm nay T Thiên mặc váy nên phải ngồi 1 bên tay ôm K Anh ko dám thả lỏng.

- Cô ôm tôi cứng quá tôi thở ko nổi nè. K Anh chọc T Thiên

- Tôi...tôi.. tại tôi sợ té mà, mà nè anh tên j z? tôi hỏi nghiêm túc đó

- Tôi tên ...tên là... Kỳ Anh

- Thật ko? T Thiên nghi ngờ

- Ko tin thì thôi z cứ gọi tôi là anh yêu đi ha. hahahaa K Anh chọc

- Đừng có mơ, xí... Tên anh cũng đẹp đó! T Thiên khen thật lòng

- Tôi biết tên tôi đẹp đó giờ mà, K Anh tự tin

- Anh chỉ được cái tự tin

2 người ko nói j nữa khoảng 30p sau K anh dừng lại 1 quán ăn nhỏ quen đường, tuy nhỏ nhưng rất sạch sẽ

- Sao anh đưa tôi đến đây ko phải tôi nói là đi ăn nhà hàng à! T Thiên ngạc nhiên

- Nhiều lúc nhà hàng cũng ko ngon bằng những quán ăn nhỏ đâu. ko tin cô ăn thử đi, rồi xem tôi nói đúng ko

- Ăn thiệt chứ ăn thử j. T Thiên trả lời

- Ở đây có cơm, hủ tiếu, bún riêu... cô ăn cái j?

- Tôi muốn ăn cơm, T Thiên dứt khoác

- Cô ăn món j? K Anh hỏi

- Món j cũng được anh chọn đi

- Ok có liền, cô chờ tí nha!

- Cô cho cháu 1 phần canh chua cá lóc và 1 đĩa cá kho lun nhe cô.

- 2 Cháu chờ cô tí nha! cô chủ quán nói

3p sau cô chủ quán bưng ra

- Woo! thấy hấp dẫn quá à! T Thiên nói

- Dĩ nhiên rồi! thôi ăn đi canh chua ăn nóng mới ngon.

Cứ thế 2 người vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẽ! ko còn nói móc nhau như lúc trước nữa, cả 2 chém sạch sành sanh

- Không ngờ quán ăn nhỏ mà nấu ăn ngon gê luôn. tôi no căng bụng lun nè. T Thiên vừa nói vừa xoa bụng

- Lâu lâu cô đổi khẩu vị đi đừng có hở 1 chút là đến nhà hàng, tốn tiền, màu mè lại cầu kì nữa, ở đây tuy dân dã nhưng rất ngon đặc biệt là rẻ gấp 10 lần nhà hàng. K anh nói

- Anh nói cũng đúng, mà tôi thì làm sau biết chổ nào ngon chổ nào ko ngon mà đi chứ. thôi để tôi đến nhà hàng cho tiện.

- Lại nhà hàng nữa, cô chỉ biết nhà hàng thôi, tôi bó tay cô luôn!

- Ko phải tại tôi ko muốn mà là ko có người dẫn đi thôi. hay...hay... hay anh chở tôi đi đi. đều là con gái mà tôi ko ngại đâu (mặt hớn hở)

- Cái j? tôi chở cô? cô ơi tôi đâu có rảnh như cô, tôi còn phải đi làm nữa bận lắm, mà tôi với cô có thân thiết j đâu chứ. K Anh từ chối

- Gặp mặt 3 lần, tranh cải đủ 3 lần mà anh cũng giúp tôi lấy lại túi xách, anh cũng được xem là người ko xấu, có thể làm bạn

- Tôi ko ngờ cô dễ kết bạn thiệt đó, ko biết người ta xấu tốt thế nào. thôi thì thêm 1 người bạn bớt đi 1 kẻ thù z.

- Anh nói nhiều thiệt đó sdt anh đâu đọc số tôi lưu.

- Sdt của t là 0168989819...

- Ok. t nhá số tôi qua cho anh rồi đó có j tôi sẽ gọi cho anh kêu anh dẫn tôi đi ăn, nhớ lưu sdt của tôi đó

- Thôi chúng ta tính tiền rồi về. K Anh đề nghị

Cô ơi tính tiền cho cháu

- Của cháu tổng cộng hết là 30k

- Cháu gỡi cô. K Anh trả tiền

T Thiên thấy K Anh trả tiền nên nhanh miệng nói

- Tôi mời anh mà sau anh lại trả tiền?

- Có nhiêu đâu để tôi trả cho

- Sao được chứ, tôi nói tôi mời anh mà

- Thôi được rồi lần này tôi trả thì lần sau cô trả được chưa?

- Ùm! z cũng được

- Thôi ra xe tôi chở cô về?

- Giờ này tôi chưa muốn về

- Z cô muốn đi đâu tôi chở cô đi

- Đi đâu cũng được, anh quyết định đi

- Ok

30p sau cả 2 đến công viên đầm sen

- Lần này để tôi mua vé, T Thiên nói rồi chạy đi mua vé

- Chị bán em 2 vé

- Vé của em đây. chị nhân viên nói

Lấy vé cả hai bước vào trong, trên tay K Anh đang cầm 1 tờ giấy chỉ đường để đi đến các trò mà họ yêu thik

- Cô thik chơi trò j? K Anh hỏi

- Cảm giác mạnh. T Thiên trả lời nhanh gọn

- Cảm giác mạnh thì có trò này, trò này và trò này..., K Anh chỉ tay vào tờ giấy hướng dẫn

- Chúng ta chơi trò này trước đi. T Thiên đề nghị

Trò thứ nhất là xe điện đụng

Cả 2 xếp hàng chờ tớ lượt mình, tới lượt cả 2 vào trong, ngồi vào xe sẳn sàn (mỗi người 1 chiếc) nghe được tính hiệu xuất phát nên ai cũng lái, do ko biết lái nên xe này đụng xe kia, xe kia đụng xe nọ, T Thiên la oai oái mỗi lần đụng trúng vào người khác, chơi được 1 lúc cả 2 đi ra vì thấm mệt nên tìm trò chơi tiếp theo. lần này cả 2 đi vào lâu đài ma, lúc đầu T Thiên ko dám bước vào nhưng K Anh động viên nên T Thiên cố gắng bước vào. vào bên trong T Thiên nắm chặt áo và tựa sát vào K Anh, mỗi lần đi qua những nơi có ma giả xuất hiện là T Thiên la hết volum làm cho K Anh phải bịt tai, đi đến những bật thân rung rinh thì T Thiên sợ quá đi qua ko được, phải nhờ K Anh nắm tay dẫn đi. cố gắng hết sức cả 2 đã thoát ra bên ngoài an toàn. 2 người chơi những trò chơi khác nữa.... cuối cùng 2 người chọn trò chơi cuối cùng là tàu lượng siêu tốc. cả 2 vào vị trí ngồi của mình lần này cả 2 ngồi kế bên. thắc dây an toàn xong xuôi đến khi tàu lượng chạy là nghe a....a.....a.....a......a... mỗi lần từ trên cao thả xuống hoặc ôm cua, những âm thanh của nhiều người trong đó có T Thiên và K Anh, họ la nhưng chưa từng được la. (ai chưa biết cảm giác này thì đi thử cho biết nha), hết lượt cả 2 đi xuống trông mệt mõi, mặt ai cũng tái xanh, đặc biệt là T Thiên.

- T Thiên cô ko sao chứ? cô lại ghế đá ngồi tí đi, K Anh quan tâm hỏi

- Tôi ko sao đâu, nghĩ tí xíu là ổn thôi. tôi thấy anh cũng ko tốt hơn tôi đâu.

- Tôi ko sao, nghĩ tí đi rồi tôi chở cô về gần 4h chiều rồi

Ngồi nghĩ tí xíu rồi cả 2 lấy xe ra về, K Anh chở T Thiên về đến nhà, K Anh nhìn sơ căn biệt thự, K Anh nghĩ bụng đúng là con nhà giàu có khác...cái j cũng hiện đại... K Anh mở lời trước

- Thôi tôi về cô vào nhà đi

- Ùm! anh về cẩn thận

Cả 2 chào nhau

Vào đến nhà T Thiên vào phòng nằm dài ra rồi ngủ 1 giấc tới khi Mẹ T Thiên (bà Châu) gọi dậy ăn cơm tối cùng gia đình

T Thiên đi xuống ngồi vào bàn định cầm đũa lên ăn thì nghe ông Nam hỏi

- Hôm nay con đi đâu mà trông con mệt quá z?

- Dạ con đi chơi với bạn

- Bạn nào z con, ban trai à! ông Nam quan tâm

- Dạ ko bạn bình thường thôi ba

- Ùm, con biết tin gì chưa? bên cty MP đang có vấn đề lớn

- Con chưa biết mà chuyện j z ba? T Thiên hỏi

- Ba nghe anh Chánh nói là cổ đông bên đó họ đang muốn giành chức tổng giám đốc. nhưng anh Chánh chỉ bầu họ khi 3 tháng nữa mà ko tìm ra người ngồi vào vị trí đó thích hợp. Thật ra Anh Chánh đang tìm 1 người mà người này cực kì thích hợp ngồi vào vị trí đó. ông Nam khẳng định

- Ai z ba, ai mà tài giỏi z ba?

- Là con gái lớn của anh Chánh

- Ủa? chú Chánh còn 1 người con nữa à. z mà con cứ tưởng chỉ có Khánh Sinh và Khánh Băng thôi chứ, T Thiên ngạc nhiên

- Z là con ko biết rồi đứa con lớn của anh Chánh lúc 6t đã ra nước ngoài học tập, nó là người đầu tiên người VN có thành tích đứng đầu trường có tiếng bên Mỹ đó con. lúc 20t nó đã lấy bằng tiến sĩ và các bằng cấp có giá trị khác nữa, ba nghe nói là nó đã về VN 6 tháng trước rồi nhưng nó đã đi du lịch ở đâu đó rồi, đúng là tuổi trẻ mà lúc nào cũng muốn bay nhảy

- Nghe ba nói z con cũng muốn gặp người đó lắm, mà người đó nhiêu tuổi rồi ba?

- Ba cũng muốn gặp nó xem bây giờ có thay đổi j ko hay vẫn zữ phong cách cũ, ba gặp nó 1 lần nên cũng ko nhớ mặt cho lắm nhưng nó là 1 người khá đặc biệt, nếu nó xuất hiện cùng gia đình, chắc chắn ba sẽ nhận ra ngay, nếu nó vẫn zữ nguyên phong cách như trước kia, nó lớn hơn con 1, sao con gái người ta giỏi giang quá, còn con gái của tôi với bà chỉ biết đi làm về là đi chơi thôi, ông Nam phàn nàn

- Ông này chỉ biết chê con gái thôi, ừ mà tôi thấy ông nói cũng đúng đó, Bà Châu châm dầu vào lữa

T Thiên nghe ba mình nói về người con gái lớn của chú Chánh làm cho T Thiên rất tò mò và muốn gặp người đó lắm, cũng muốn hỏi thêm về người đó nhưng khi nghe cha mẹ chọc mình nên tức quá mất khôn nên chỉ biết nói

- Meeeeeeeeeeeee! T Thiên giọng giỏi hờn

Nghe bà Châu nói z ông Nam cười hả hê 1 trận, còn T Thiên thì nghĩ mẹ sẽ bên vực mình ai ngờ mẹ còn chọc thêm nên gương mặt bí xị

Thế bữa là cơm gia đình ông Nam diễn ra trong vui vẽ và đầm ấm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro