Hạnh Phúc Của Anh Chỉ Là 1 Và 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Reng..reng...reng....

Kỳ Anh đâu rồi sao ko nghe đt mà để khách gọi hoài z? ông chủ hỏi

- Kỳ Anh nghe ông chủ la oai oái nên bán sống bán chết từ ngoài cửa chạy vào nghe dt

- Alo cửa hàng bánh kem Đệ Nhất xin nghe.

Chiều nay hãy đem bánh kem mà tôi đã đặc bữa trước tới địa điểm khu cao cấp đường A dùm tôi.

-Vâng ạ!

K Anh buông dt xuống, ông chủ hỏi ngay, nãy giờ cháu đi đâu sao ko chông coi cửa tiệm? lỡ khách đến đặc bánh thì sao?

-Dạ ...cháu biết rồi, tại cháu có việc tí, nên ra ngoài mới về.

- Ùm, thôi chú đi ra ngoài có tí việc, cháu chông tiệm nha chưa!

- Dạaa ...(yếu xìu)

Giới thiệu sơ về nhân vật chính của chúng ta tí xíu nha!

- Kỳ Anh 24t là 1 người khá đặt biệt nhìn từ trên xuống dưới, từ trái sag phải, nếu ko nghe giọng nói ai cũng sẽ nghĩ đó là 1 chàng trai. mà phải nói là Kỳ Anh rất đập trai, tóc cắt tém, đeo kính, sóng mũi cao, môi đỏ, đặc biệt là khi cười có chiếc răng khểnh rất có duyên. Kỳ Anh hiện đang làm cho 1 cửa tiệm bánh kem nhỏ ở sài gòn, tuy nhỏ nhưng rất đắc khách, cửa tiệm chỉ có 1 mình K Anh bán, nên ông chủ cho K Anh ở lại cửa tiệm để chông nôm dùm ông lúc ông đi vắng, Kỳ Anh là 1 người ko đơn giản đâu nhe các bạn (ko đơn giãn chổ nào sau này các bạn sẽ biết...)

Kỳ Anh đang ngồi cầm đt chơi xì dách bổng đt của K Anh vang lên tiếng chuông khiến nhiều người ở kế bên phải giật mình, bóp tim (sở thik ma quái của K Anh đó)

- Thấy số đt trên màng hình gương mặt của K Anh thay đổi 180 độ thấy rõ, chần chừ 1 hồi, thở dài rồi bắt máy, nhưng vừa bắt máy K Anh đã để xa đt ra ngoài tai, lấy lại bình tĩnh K Anh nc với người trong đt rất nghiêm túc, ko giống con người thường ngày, vui vẻ, hòa đồng và rất lém lĩnh. K Anh nói chuyện chừng 3p K Anh rất muốn dừng cuộc nói chuyện đt đó nhưng ko biết làm cách nào, thì rất may bên ngoài cửa tiệm có 1 chiếc xe hơi màu đen rất sang trọng đậu trước cửa tiệm, K Anh lấy cớ có việc bận rồi tắc máy, ko để bên kia kịp nói thêm câu nào. (mình và các bạn đang rất muốn biết ai có thể làm cho bạn K Anh của chúng ta có thái độ như thế)

- K Anh thở phào nhẹ nhỗm haizzzzz, tay lau mồ hôi trên tráng. quay ra cửa thì thấy 1 cô gái ăn mặc rất sang trọng, mang kính đen, bước xuống xe cùng với 2 tên vệ sĩ trong rất ngầu. đi vào cửa tiệm.

- Xin chào quý khách! câu cửa miệng hằng ngày của K Anh.

- Cô gái đi lòng vòng quanh những cái bánh được trưng bài rất bắt mắt, rồi chỉ vào cái bánh 5 tuần to tướng và nói: anh lấy cho tôi cái này.

- Vâng, lấy bánh để vào hộp rất lịch sự rồi đưa cho cô gái, bánh của quý khách đây.

- Cô gái trả tiền rồi bước đi (số tiền có thể mua 2 cái bánh như lúc nảy)

- Cô ơi! cô j đó ơi! K Anh kêu cô gái,

Cô gái dừng bước, rồi quay lại

- Cô chưa lấy tiền còn thừa nên tôi gọi cô lại để đưa cho cô nè!

- Cô gái thản nhiên đáp!

Ko cần đâu anh cứ giữ mà xài, rồi cô gái bước đi

- Cô ơi! cô j đó ơi! K Anh vẫn gọi theo cô gái

Lần này cô gái có vẽ hơi bực

- Lại chuyện j nữa vậy?

Tôi đã bảo ko lấy anh cứ để lại xài rồi mà, xem như đó là tiền tôi bo cho anh. ok

- K Anh thản nhiên đáp.

Cô ơi! tôi ko biết cô giàu có đến đâu nhưng đồng tiền làm ra rất cực khổ, cô đừng nên xài phí như thế, cô thấy nó ti ít ổi nhưng nhiều cái ít ổi đó, sẽ là số tiền ko nhỏ đâu. tích tiểu thành đại đó cô. nói rồi K Anh đưa số tiền thừa cho cô gái.

- Cô gái đã bực bội nay còn bực bội hơn cô nghĩ (kẻ này đâu ra mà lắm mồm, lắm miệng thế ko biết)

Anh nói đủ chưa? tôi mua có cái bánh mà anh nói đủ thứ, bộ ở đây vừa bán bánh vừa giáo huấn khách hàng nữa à. Anh có biết tôi là ai ko? mà cần những đồng bạc lẽ đó chứ, tôi là con gái của chủ tịch tập đoàn PI lớn nhất nhì VN đó, mà thôi anh thì làm sao biết được nói nhiều tốn Klo thêm.

K Anh nghe cô gái kia nói z, nhết mép cười có vẻ đã biết được chuyện j bí mật lắm. lấy lại phong độ K Anh vẫn 1 mực đưa tiền thừa cho cô gái kia và nói tiền THỪA của cô đây, K Anh nhấn mạnh từ thừa để chọc tức cô gái.

- Anh... anh... anh giỏi lắm! lần này cô gái cứng miệng và ra lệnh cho 1 tên vệ sĩ lấy số tiền thừa, rồi hằn học bước đi.

- Cô ơi! cô j đó ơi! lại âm thanh trong trẻo của K Anh vang lên.

- Cô gái đi được vài bước, nghe tiếng K Anh gọi mình, lại nỗi máu xung thiên quay lại nhìn bằng cặp mắt hình viên đạn rồi nói, sao anh ám tôi hoài z, giáo huấn triết lý nãy giờ chưa đủ nữa hả giờ lại muốn j nữa (giọng gay gắt)

- À ko tôi ko triết lý, triết trấu j hết mà tôi chỉ muốn nói với cô là nãy giờ cô gọi nhầm giới tính của tôi rồi, "tôi là con gái ko phải con trai". Nói rồi K Anh nở nụ cười chết người với cô gái

- Cô gái nghe xong lấy tay hạ mắt kính xuống mũi rồi nhìn K Anh như người ngoài hành tinh bay xuống rớt trúng vào tiệm bánh mà cô đang mua bánh, nhìn từ trên xuống dưới , từ trái sang phải lát sao cô ngượng ngùng (do bực bội người đang trước mặt nên cô gái ko để ý, chứ nghe giọng nói của K Anh là nhận ra liền).đeo kính lại ko nói j rồi bước đi ra ngoài lên xe chạy mất hút.

- 2 tuần sau

K Anh cháu đem bánh đi giao ở địa chỉ này dùm chú!

- Dạ

K Anh đang chạy trên đường 1 tay cầm bánh 1 tay láy xe, miệng thì hát nghêu ngao... tới khu vẹo có 1 chiếc xe máy màu đỏ chạy ngược chiều với K Anh nhưng chạy ko đúng làn đường nên

- RẦM: 2 chiếc xe máy tông phải nhau

K Anh thì người 1 nơi, bánh 1 ngã. K Anh lồm cồm đứng dậy mặc dù rất đau, tay chân trầy xước, nhưng vẫn chạy lại đỡ người mà mình tông phải.

- Cô có sao ko? có đau chổ nào ko?

Đáp lại sự nhiệt tình của K anh là sự cáo gắt của cô gái

- Mắt để sau lưng hả mà ko nhìn đường z trời, đúng là xui xẻo mà. cô gái phủi phủi tay, chân

2 người bây giờ mới nhìn nhau

- Là anh. tại sao anh cứ ám tôi hoài z, kiếp trước ko biết tôi có mắc nợ anh ko? mà gặp anh là chẳng có j tốt lành.

- K Anh bây giờ mới lên tiếng

Thôi đủ rồi nhe! cô đi ko đúng làn đường bây giờ con đổ thừa cho tôi. cô họ đổ tên thừa hả? tôi chưa bắt đền cô mà cô còn lớn giọng. cô giàu lắm mà, sao ko đi xe hơi, đi xe máy làm chi cho tông phải tôi, tôi mới là người xui xẻo nè. K Anh làm 1 hơi.

- Anh tưởng tôi muốn đi xe máy lắm à, trời nắng, bụi sẽ làm cho da tôi đen sạm đi nhưng j hôm nay chú tài xế xin nghĩ mà tôi có việc phải ra ngoài nên phải chạy trên con ngựa sắt này đây, để rồi tông phải người tiết kiệm như anh.

- Cô nói ai tiết kiệm hả? tiết kiệm đúng lúc, đúng chổ ko hao phí như tiểu thư như cô là tôi thấy ổn.

Mà nè tôi đâu phải con trai đâu mà cô cứ gọi tôi là anh hoài z hả?

- Ai kêu anh ăn mặc như con trai làm j nên tôi gọi là anh thế thôi. khi nào anh mặc đồ con gái đi tôi sẽ gọi là chị ha ha hô hô.

Nói trúng điểm yếu K Anh ko thốt được lời nào.

Cô... Cô giỏi lắm. cô hãy đợi đấy

- Ha ha anh sẽ làm j được tôi chứ. cô gái lên mặt.

- Cô ko sợ tôi làm j cô thì nói tên tôi biết đi.

- Tại sao tôi phải nói tên của tôi cho anh biết chứ?

- Haizzz. ko nói thì thôi. tôi ko ép.

cô gái giàu có như cô, vệ sĩ đi theo gần cả chục người mà lại sợ tôi làm j cô à. (phóng đại tí xíu thật ra có 2 người vệ sĩ thôi).

- Hứ, tôi thách anh làm j được tôi đó, hãy quảnh tai chuột lên nghe cho kỉ nè, tiểu thư chỉ nói 1 lần thôi ko nói lần thứ 2.

- K Anh đang làm động tác nghiên người về phía cô gái, tay co lại hình chử c áp vào tai, còn mỏ thì chu nhọn hoắc y như mỏ chuột.

- Anh đang làm cái j z? đang trêu tôi đó hả?

- Oan ức cho tôi quá... tại tôi sợ nghe tên cô ko rõ nên phải làm như z để nghe cho rõ đó mà. tại lúc nãy cô nói chỉ nói 1 lần nên tôi phải làm z thôi.

- Hãy nghe cho kĩ đây cô gái la thật lớn bên tai của K anh làm cho K Anh suýt thủng màng nhỉ

Tiểu thư tên là Lý Thiên Thiên.

Giới thiệu nhân vật chính thứ 2 của chúng ta.

- Lý Thiên Thiên 23t con gái chủ tịch tập đoàn PI, tính tình ngang bướng, nhưng 1 khi yêu ai là yêu hết lòng, còn ko yêu dù trời có sập xuống ko yêu là ko yêu...... nhiêu đây thôi sau này các bạn sẽ biết thêm về cô nàng. và sao đây xin phép được tiếp nối câu chuyện.

Nghe xong K Anh chắc chắc lưỡi

- Ko ngờ nha! cô xấu tính z mà tên rất đẹp

- Anh đang khen hay chê tôi đó?

- Cả 2! K Anh trả lời, rồi nhe răng cười duyên!

- Anh.. anh. ......

- Anh ...anh..... cái j, tôi nói ko đúng hả? mà ở đó anh với em.

Ko muốn đôi co nên T Thiên lên xe. nhưng đề mãi mà xe ko chạy nên cô bực

- Tại anh mà xe tôi hư rồi nè.

- Nè đâu phải tại tôi chứ, xe hư là do cô đi ko đúng làn đường nên tông phải tôi rồi hư thôi, K Anh nói như mình ko liên quan

2 bên khẩu chiến nhau mãi ko ai chịu chua thua ai, cuối cùng cả 2 điều rất mệt (trời nắng mà tranh cải zữ quá ko mệt mới lạ) T Thiên dù rất bực kẻ trước mặt nhưng chỉ liếc 1 cái, rồi lấy đt trong túi ra gọi cho 1 người nào đó và kêu rước cô.

K Anh nghe T Thiên nói chuyện nhưng vẫn hiểu là sẽ có người đến đón

- Cô có người rước rồi tôi đi đây.

Nói rồi K Anh lại xem cái bánh nhưng cái bánh bây giờ đã ko còn nguyên vẹn nữa.

- Thôi chết! chỉ tại cô mà cái bánh của tôi thành ra thế này nè. về ko biết nói sao với ông chủ nữa, lần này chắc bị la tơi bời lun rồi....hic... cô ..cô đúng là khắc tinh của tôi mà.

- Anh nói j hả anh mới là khắc tinh của tôi đó, lần nào gặp anh chẵng có chuyện tốt lành j. toàn là 1 màu đen thui.

Chuyện có thế thôi mà ko ai chịu nhịn ai cứ thế mà 2 nhân vật của chúng ta lại đấu khẩu thêm 15p nữa.

Ở xa xa có chiếc xe hơi màu đen chạy từ từ rồi dừng lại, bước xuống xe là 1 thanh niên cao ráo trông cũng được nhưng có điều đàn ông con trai j mà tóc dài thượt, mặc đồ bóng như mỡ, nước hoa của hắn thì nực nòng ko ai chịu nỗi...hắn liền nắm tay miệng thì hỏi T Thiên.

- Em có sao ko? có bị trầy xước j ko? để anh chở em đi bệnh viện nha!

- Em ko sao đâu? cũng ko cần đi bệnh viện, sao anh lại có mặt ở đây? T Thiên hỏi

- Nghe đt của em, ba em rất lo lắng nên bảo anh đi rước em về nè. còn xe của em anh đã kêu người tí nữa sẽ đem chở về và đem sữa lun.

- Ùm! thôi mình về đi.

T Thiên lên xe bỏ mặt K Anh với cái bánh kem nát hết.

- Ở cty PI

T Thiên vào phòng gặp ba mà tâm trạng ko tốt, nên mới bước vào cửa đã nghe cô hỏi ba mình ngay

- Ba! sao ba kêu anh Vinh rước con chi z? con ko thik anh ấy tí nào, đàn ông con trai j mà xịt nước hoa nực nồng, tóc thì dài như con gái, ăn mặc thì bóng bẫy...giọng cau có

- Ba thấy thằng Vinh cũng được lắm mà, sao con chê người ta zữ z? ngoài những thứ con nói thì nó rất chăm chỉ, siêng năng trong công việc, đặc biệt là giúp ba rất là nhiều, ba rất muốn nó là con rể của ba.

- Anh ấy ko có j để con có cảm tình với anh ấy hết. Ba thik thì ba lấy đi. T Thiên trả lời

- Con ...con...con đừng có ngang ngược, con được ba cưng chiều nên con ko xem ai ra j hết, giọng đầy bực tức của ba T Thiên.

- Ba...ba biết con ko có ý đó mà!

- Z chứ ý con là j?

- Ý của con là con chỉ muốn hiếu thảo với ba, mẹ và giúp công ty của gia đình mình ngày càng phát triển hơn, con chưa nghĩ đến chuyện lập gia đình đâu.

- Con với cái chỉ biết chọc cho ba tức lên rồi nói ngọt với ba. giọng ông Nam ko còn bực nữa.

- Ba sẽ nói với Thế Vinh kêu nó thay đổi những j con chê nó lúc nãy.

- Tùy ba! con xin phép đi về phòng làm việc. nói rồi T Thiên mở cửa bước ra ngoài. ông Nam lắc đầu suy nghĩ biết đến khi nào có người dạy dỗ được nó đây

Cũng trong thời điểm này bên cty MP

đang có cuộc hợp cổ đông.

- Thưa chủ tịch! hôm nay các cổ đông chúng tôi yêu cầu mở cuộc hợp này là chúng tôi thấy vị trí tổng giám đốc đã để trống khá lâu rồi, tôi mong là chủ tịch hãy tìm ra người xứng đáng ngồi vào vị trí này, chúng tôi thấy 1 trong các vị cổ đông ở đây ai cũng xứng đáng ngồi vào vị trí đó, chúng tôi mong chủ tịch hãy xem xét lại, 1 vị cổ đông lên tiếng

Khi vị cổ đông vừa đưa ra lời mở đầu cho cuộc hợp ngồi xuống, là cả phòng hợp bàn tán, xôn xao. thì họ nghe được 1 giọng nói trầm ấm vang lên

- Thưa các vị! tôi cũng biết là vị trí tổng giám đốc đã để trông khá lâu rồi, tại sao lại như z? xin thưa với các vị rằng tôi muốn tìm người ngồi vào vị trí này phải thật xứng đáng, có tài năng thật sự, ko phải ngồi vào vị trí đó cho có, để làm bức bình phong cho mọi người thấy.

- Thưa chủ tịch ! ý của ngài là chúng tôi ko có thực lực để ngồi vào vị trí đó à, 1 vị khác lên tiếng

2 bên tranh luận gây gắt cuối cùng chủ tịch cũng có quyết định.

- Thôi được rồi! các vị cho tôi thời gian 3 tháng, nếu tôi ko tìm ra người thích hợp ngồi vào vị trí này, thì tôi sẽ bầu 1 trong các vị cổ đông ở đây ngồi vào vị trí đó. các vị ko còn ý kiến j nữa thì kết thúc cuộc hợp tại đây. chủ tịch nói với giọng cương quyết.

Tuy ko muốn nhưng ai cũng phải đứng dậy đi ra khỏi phòng, j họ biết ko ai có thể thay đổi được ý của chủ tịch, chờ mọi người ra hết Khánh Sinh và Khánh Băng đồng thanh

- Ba.. chúng ta phải làm sao đây ba?

- Có j tối nay chúng ta sẽ hợp gia đình. các con về phòng làm việc tiếp đi. Ông Chánh thở dài rồi xoay ghế vào trong, ko muốn nói thêm điều j nữa.

20h tại 1 ngôi biệt thự có lối kiến trúc hiện đại, muốn bước vào ngôi nhà này phải cho máy nhận diện dấu vân tay ngoài cửa lớn, nếu vân tay được xác nhận là đúng thì cửa tự mở , ai ko phải người trong gia đình thì ko thể vào được, chỉ đứng ngoài cửa bấm chuông, người làm ra mở cửa. song song đó cũng có khoảng 5 chiếc camara được lắp đặc quanh căn biệt thự, đi vào trong là 1 con đường rộng lớn xung quanh được trồng các loại cây ăn quả nhưng ko nhiều, nhiều nhất là cây cảnh, vào bên trong căn nhà rất rộng lớn

tất cả đồ đặc vật dụng đều rất hiện đại, cái j cũng sạch sẽ, mới tinh (ngày nào mà người làm ko lau chùi. sạch sẽ, mới tinh là chuyện dĩ nhiên) nãy giờ mình đã giới thiệu sơ về căn biệt thự của chủ tịch tập đoàn MP, lớn nhất VN là đối tác làm ăn của tập đoàn PI, (sau này chúng ta sẽ gặp lại ngôi biệt thự này nhưng mình ko nói chi tiết như bây giờ đâu nha!)

Cơm được dọn lên bàn bà Đậm cùng Khánh Sinh và Khánh Băng đã ngồi vào vị trí chỉ còn thiếu ông Chánh, bà Đậm lên tiếng:

- Khánh Băng con lên phòng gọi ba xuống ăn cơm đi

- Dạ! K Băng định đứng dậy thì nghe tiếng ông Chánh phía sau

- Không cần lên! ba xuống rồi nè!

Ông Chánh ngồi vào vị trí và nói.

- Cả nhà ăn cơm!

Ăn được tí xíu ông Chánh dừng đũa ko ăn nữa.

Bà Đậm lo lắng hỏi?

- Hôm nay ông sao z? ông thấy ko khỏe chổ nào? hay là cty có chuyện j hả ông? mà thấy ông với mấy con mệt mỏi, tâm trạng ko được tốt z?

Khánh Sinh nhanh miệng trả lời

- Hôm nay hợp cổ đông mấy ông cổ đông nhỏ buộc ba phải bầu 1 trong mấy ổng lên làm tổng giám đốc với lý do là vị trí tổng giám đốc để trống lâu rồi, con nghe mấy ổng nói mà thấy ghét, mấy ổng đang kiếm cớ chứ lâu nay ko có tổng giám đốc cty vẫn bình thường, lợi nhuận vẫn đều đều đó thôi.

Khánh Băng tiếp lời

- Anh ba nói đúng đó. con thấy mấy ông đó thèm thuồn vị trí tổng giám đốc lâu nay rồi, nhưng ko thấy mấy ổng làm j nên ko để ý tới nữa, bây giờ ko biết mấy ổng có ăn gan hùm mật gấu ko mà to gan quá trời.

Nghe 2 con phân trần sự việc bà Đậm đã hiểu sự tình vì sao không khí lại nặng nề như thế.

- Z ba con quyết định thế nào? bà Đậm hỏi?

Ko để 2 con kịp trả lời ông Chánh lên tiếng

- 3 tháng sau nếu ko tìm được người thik hợp ngồi vào vị trí này, thì tôi sẽ bầu 1 trong mấy ông đó làm tổng giám đốc. haizz ông Chánh mệt mỏi tuyên bố.

- Con ko thể để chuyện này xãy ra, con sẽ nói cho hai biết tình hình cty mình như bây giờ biết đâu hai sẽ về. Khánh Sinh nói

- Hai này cũng kì gê đi được là đi lun ko về nhà, ko hỏi thăm ba mẹ j hết à. em út cũng bỏ mặc lun. hai mà về là em ko để hai yên đâu. Khánh Băng lên tiếng

Ông Chánh sợ bà Đậm nghe 2 con nói z lại lo thêm nên ông nói.

- Bữa hổm tôi có đt cho nó kêu nó về thì nó nói đang đi du lịch j ở đâu đó chưa muốn về, nói xong là nó cúp máy. tại bà chiều nó quá nên nó hư đó. ông Chánh nhìn bà Đậm nói.

Bà Đậm ko biết nói j hơn

Thế là bữa cơm tối của gia đình ông Chánh kết thúc trong ko khí căng thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro