Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 4

- Ba vẫn chưa liên lạc được với 2 nữa hả ba? Khánh Sinh hỏi

- Đt của nó ko liên lạc được, ba cũng đã cho người đi tìm rồi nhưng chưa có tin tức. Ông Chánh bùn bả nói

- Nó thiệt là làm cho cả nhà lo mà, bà Đậm nói

Lần này Khánh Băng ngồi nghe ba, mẹ và anh trai nói chứ ko nói câu nào, chi lẳng lặng ăn cơm, j trong đầu Khánh Băng đang toan tính điều j (chỉ có trời mới biết), xong bữa cơm tối K Băng lên phòng lấy đt gọi cho ai đó vẽ kín đáo

- Alo, trưa mai 12h anh vào cty MP gặp tôi ở văn phòng, nói xong K Băng cúp máy liền rồi nằm xuống giường ngủ 1 giấc tới sáng

Chiếc xe của ông chủ đã dừng lại trước cửa tiệm. cả nhóm xuống xe lấy hành lý

- Về đến nhà rồi, bé Bo hớn hở

- Em đợi anh tí xíu anh lấy xe đưa em về! nói xong K Anh chạy đi lấy xe

Đưa T Thiên về đến nhà K Anh dặn dò

- Em vào nhà thì nghĩ tí xíu rồi tắm nha! j em chưa hết bệnh hẳn đâu.

- Em biết rồi, anh cũng z nha! anh về đi trể rồi đó, về đến nhà nhắn tin cho em.

- Ùm! em vô nhà đi anh về

T Thiên mở cỗng bước vào nhà thì K Anh mới chạy xe đi, ở bên trong nhà cha, mẹ đang ngồi xem tivi chờ T Thiên về

- Oh! con gái của ba đã về, con có mệt lắm ko con? đi chơi vui ko con? ai đưa con về z? ông Nam hỏi dồn khi thấy T Thiên mở cửa bước vào

- Ông này, con gái mới về mà ông hỏi nó nhiều như z dù nó ko mệt nhưng nghe ông hỏi nó cũng mệt. Bà Châu trách ông Nam

- Con đi vui lắm ba, cũng hơi mệt nhưng thấy ba mẹ là con hết mệt rồi (nịnh quá đi),con có mua quà cho ba mẹ nữa nè, nói rôì T Thiên đưa quà cho ba mẹ

- Ba, mẹ ở nhà mong nhớ con gái, nhưng nghe con nói z chắc đi chơi vui quá nên quên ba mẹ rồi, Bà Châu nói

- Ko có đâu con nhớ ba mẹ lắm à, con cũng mong về để gặp ba mẹ mà.

- Mai con nghĩ 1 ngày nữa đi rồi đi làm cũng được, Ông Nam đề nghị

- Ko cần đâu ba, mai con vẫn đi làm bình thường, con nghĩ nhiều quá con sẽ lười lắm đó

Vừa nói xong đt T Thiên có tin nhắn đến là của K anh, T Thiên mĩn cười rồi xin phép ba mẹ lên phòng, ba mẹ lắc đầu

- Nó để ý ai hay sao mà tôi thấy

nó khác trước, nghi quá bà ơi!

- Ùm! tôi cũng thấy z đó, mà thôi nó cũng lớn rồi để nó tự quyết định đi ông. tôi với ông chỉ góp ý thôi.

Ông Nam gật đầu tán thành

T Thiên vừa vào phòng là trả lời tin nhắn cho K Anh, cứ thế cả 2 nhắn tin qua lại cho đến gần 22h K Anh kêu T Thiên đi tắm rồi đi ngủ sáng đi làm sớm cô nàng mới chịu đi, K Anh bên kia cũng z, 22h45 đt T Thiên có tin nhắn đến là của K Anh. T Thiên đọc tin nhắn liền

- Em ngủ chưa? K Anh hỏi

T Thiên trả lời

- Em chưa ngủ, sao anh còn thức z ko ngủ đi

Tin nhắn gởi đi ko bao lâu đã nhận được tin nhắn đến

- Anh ngủ ko được. em thức trể quá mai đi làm nổi ko?

- Nhớ em nên ngủ ko được à hjhj. mai 7h anh gọi em thức được ko? K Anh nhận được tin nhắn này của T Thiên làm cho tim K Anh đập nhanh hơn bình thường, K Anh cũng trả lời lại

- Ùm! anh nhớ em, mai anh sẽ gọi em dậy lúc 7h.

Cứ thế 2 người nhắn tin đến gần 12h khuya mới chịu đi ngủ

Hôm sau đúng 7h đt T Thiên vang lên âm ĩ, T Thiên mắt nhắm mắt mở lấy đt nghe máy giọng say ke

- Alo, tôi T Thiên nghe đây, ai z?

- Thức dậy đi em 7h rồi đó, K Anh cười j đây là lần đầu nghe giọng say ke của T Thiên

T Thiên nghe giọng K Anh nên bật người dậy tỉnh táo hoàn toàn

- 7h rồi à, em thức liền đây, nói rồi T Thiên cúp máy liền, hơi quê j nói chuyện với K Anh giọng ngái ngủ, nhưng thôi kệ trể giờ làm rồi, T Thiên đi xuống nhà ăn sáng làm ba mẹ ai cũng ngạc nhiên, ông Nam lên tiếng chọc

- Chà chà đây là lần đầu tiên con gái của ba, thức dậy xuống nhà ăn sáng mà ko cần mẹ lên gọi đó nha!

- Ba nầy....

- Thôi thôi ông chọc con gái hoài, bà Châu lên tiếng

Ăn sáng xong T Thiên cùng ba lên xe hơi đi đến cty.

Cty MP buổi trưa 12 có 1 người mặc áo vet đeo kính đen bước vào phòng K Băng

- Chào cô! tôi có thể giúp j được cho cô. người mặc đồ vet lên tiếng trước,

K Băng đưa cho anh ta 1 tấm hình rồi nói

- Anh hãy tìm người này càng sớm càng tốt cho tôi, khi nào tìm được hãy gọi cho tôi. bây giờ anh có thể về

Người mặc áo vét đi ra và làm những j cần làm, K Băng trong phòng thở dài rồi làm việc tiếp

Quay về 2 nhân vật K Anh và T Thiên tí xíu, từ lúc đi du lịch đến bây là 25 ngày rồi, họ nhắn tin nhiều hơn, đi ăn cũng nhiều hơn, và tình cảm của họ cũng theo thời gian mà tăng thêm, có 1 ngày T Thiên đã nhận được tin nhắn của K Anh nội dung chỉ vẻn vẹn mấy chữ mà làm tim T Thiên lỗi nhịp phải mất mấy giây cô mới bình tĩnh lại được, nội dung tin nhắn đó là

- T Thiên mình yêu nhau đi, nếu em chấp nhận tình yêu của anh, tình yêu giữa 2 người con gái thì em hãy nhận bánh plan mà anh tự tay làm. Cũng từ lúc đó cứ 1 tuần thứ 2 và thứ 6 cô đều nhận bánh plan từ K Anh gỡi đến, cô đã ăn bánh plan tự tay K Anh làm, ăn rất ngon lành, ai cũng ngưỡng mộ cô, cha cô càng chọc cô nhiều hơn, và cũng từ đó mà T Vinh ghét cay ghét đắng cái người mà gởi bánh đến cho T Thiên mỗi tuần, T Vinh quyết định tìm ra người gởi bánh đó để cho 1 bài học nhớ đời j dám dành người anh yêu hơn bản thân

K Anh cũng như thường ngày ở cửa tiệm bán bánh, nhưng hôm nay K Anh xin ra ngoài mua nguyên vật liệu về làm bánh plan cho T Thiên j ở cửa tiệm đã hết, K Anh đi bộ j chổ bán để làm bánh plan cũng gần với cửa tiệm, đi được nữa đường thì 1 cái j đó đánh vào sau rái,1 màu đen bao trùm, K Anh ko còn biết j nữa

- Alo tôi đã hoàng thành nhiệm vụ hãy đến đường C....... gặp tôi, nói rồi tên đó tắc máy.

Đến khi K Anh tĩnh dậy, xoay xoay cổ rồi nhìn xung quanh chổ mình đang ở, rồi bên ngoài bổng có 1 chiếc xe hơi chạy vào và đậu trước chổ K Anh đang ở, bước xuống xe là 1 cô gái mang kính đen to che gần hết gương mặt, K Anh thấy dáng người đó rất quen thuộc, người đó đi đến đứng đối diện với K Anh, rồi tháo kín ra, K Anh vô cùng ngạc nhiên nhưng ko nói j, cả 2 nói chuyện với nhau khoảng 20p, gương mặt K Anh lúc này biến sắc ngồi khụy xuống đất, người lái xe hơi ko nói j chỉ vổ vai K Anh vài cái rồi lên xe đt cho người bắt giữ K Anh

- Nhiệm vụ của anh đã hoàn thành anh hãy nhắn tin cho tôi số tài khoảng, tôi sẽ gởi tiền cho anh. nói rồi người đó tắc máy lái xe đi

Bên trong K Anh ngồi suy nghĩ 1 lúc rồi đi về cửa tiệm ngồi thừ người ra, ông chủ thấy tinh thần của K Anh ko tốt từ lúc đi ra ngoài về nên hỏi thăm

- Cháu bệnh hay có chuyện j mà sắc mặt cháu nhợt nhạt quá z?

- Dạ cháu ko sao đâu chú, chú à cháu có chuyện muốn nói với chú.

- Chuyện j cháu cứ nói giúp được chú sẽ giúp

- Dạ...dạ...cháu xin nghĩ việc

Ông chủ nghe K Anh nói z gương mặt bùn bùn, ông ôn tồn hỏi

- Sao cháu muốn nghĩ cháu có chuyện j cháu nói đi, chú giúp được chú sẽ júp, tuy cháu vào đây ko lâu nhưng chú rất quý cháu, cháu làm việc chú rất hài lòng. cháu có thể suy nghĩ lại ko?

- Dạ thưa chú! cháu cũng thích công việc này lắm ạ, chú lại rất tốt với cháu, nhưng cháu có việc cần phải đi xa 1 thời gian nên cháu....cháu mới xin chú nghĩ việc. chú cho cháu được nghĩ việc nha chú.

- Thôi được rồi chú sẽ cho cháu nghĩ, nhưng nếu cháu muốn quay lại làm việc chú sẳn sàn nhận cháu 1 lần nữa. nói xong ông chủ đánh vào vai K Anh 1 cái rồi mĩm cười

- Dạ cháu cảm ơn chú

- Z khi nào cháu nghĩ

- Dạ 4 ngày nữa ạ

- ùm! thôi cháu làm việc tiếp đi

Ông chủ nói rồi bùn bả bước vào trong, K Anh cũng bùn ko kém.

Còn 3 ngày trước khi thời hạn 3 tháng đến, trong văn phòng của ông Chánh, K Sinh và K Băng cũng có mặt.

- Chỉ còn 3 ngày thôi các con, K Sinh con điều tra hổm rài được j hãy nói cho ta và K Băng biết.

- Dạ thưa chủ tịch! các cổ đông trong đó có ông Chương là có cổ đông nhỏ hơn chúng ta 30%, ông ấy cũng là người đứng sau lưng khởi xướng chuyện tranh giành chức tổng giám đốc, ông ta lôi kéo các cổ đông nhỏ ủng hộ và bán cổ phần cho ông ấy, bây giờ trong tay ông ấy có 45% thua chúng ta 10%, ông ấy thua chúng ta 10%, là j chú Hải ko bán 10% cổ phần của chú ấy cho ông ấy, mà bán cho 1 người nào đó, con đã điều tra rồi nhưng ko điều tra được j người mua lại cổ phần của chú Hải, con chỉ mong là người mua lại cổ phần của chú Hải sẽ ủng hộ chúng ta, còn như ngược lại thì chúng ta và ông Chương có số cổ phần ngang nhau, tới lúc đó ông ta ko muốn ngồi vào vị trí tổng giám đốc mà là ghế chủ tịch chúng ta cũng ko làm j được ông ta, nhưng chỉ cần có 10% của 2 thì sẽ đánh bại ông Chương, nhưng bây giờ ko có 2 ở đây, 10% đó xem như ko tồn tại. và chúng ta chỉ còn trong cậy vào kỳ tích là các cổ đông sẽ suy nghĩ và ủng hộ chúng ta.

- Anh ba em ko ngờ anh điều tra được nhiều và phân tích rất tỉ mỉ, em bái phục anh ba của em gê.

- Giờ này con còn giởn được trong lúc dầu sôi lữa bỏng nữa hả K Băng. Ông Chánh trách K Băng

- Con ko có ý đó đâu chủ tịch, tại anh ba đã phân tích tĩ mĩ quá rồi chúng ta cũng ko thể làm j được, chúng ta chỉ trong vào kỳ tích mà anh ba đã nói thôi.

- Em đừng nói nữa chủ tịch nỗi giận bây jờ. K Sinh ra hiệu cho K Băng

- K Băng nói đúng chỉ trong vào kỳ tích thôi, bây giờ ta cũng chẵng nghĩ được cách nào để đối phó hết. thôi các con ra ngoài làm tiếp công việc đi

-Cả 2 đi ra ngoài ko nói thêm lời nào nữa

Buổi tối K Anh đang ngồi thừ ra suy nghĩ chuyện j đó thì đt có tin nhắn đến là của T Thiên

- Anh đang làm j đó?

K Anh cười rồi trả lời tin nhắn

- Anh đang ngồi nhớ em nè, hôm nay em đi làm mệt ko?

T Thiên trả lời

- Em cũng ko mệt lắm. hjhj anh ăn j chưa? em chưa ăn j hết mình đi ăn nha!

K Anh cũng muốn gặp T Thiên nên đồng ý

- Ok, 20p nữa anh sẽ có mặt, nhắn xong K Anh lấy xe đi rước T Thiên, cả 2 đi ăn tối, ăn xong họ đi dạo, đang lãng mạng K Anh lên tiếng trước

- Anh làm 2 ngày nữa là nghĩ ở tiệm bánh rồi.

T Thiên nghe xong ngạc nhiên hỏi

- Sao anh lại nghĩ ở đó, anh sẽ đi đâu và làm j, T Thiên hơi mất bình tĩnh

- Anh có chuyện riêng nên xin nghỉ, biết đâu anh nghỉ ở chổ đó, anh làm ở chổ mới sẽ gặp em nhiều hơn rồi sau.

- Cũng biết đâu anh làm chổ mới quên em lun rồi sao. em ko chịu đâu. mắt T Thiên đỏ cả lên

- Em đừng z mà, em làm anh đau lòng lắm đó, anh hứa với em dù anh làm ở bất cứ ở đâu anh cũng ko bao giờ quên em.

- Thiệt ko? T Thiên ko tin nên hỏi lại

- Thiệt mà! anh ko gạt em đâu. T Thiên nè nếu có 1 ngày em biết anh gạt em chuyện j đó em có giận anh ko? K Anh hỏi

- Nhưng phải xem là chuyện j mới được chứ, chẳng hạn em biết anh gạt tình cảm của em là anh sẽ ko sống nổi với em đâu.

- Trời j mà gê z? nghe xong sợ quá à.

- Biết sợ thì đừng gạt em đó.

- Anh chỉ ví dụ z thôi mà.

- Ví dụ cũng ko được.

- Dạ biết rồi ạ

- Ùm! z mới ngoan chứ. hjhj

Z là cả 2 nắm tay nhau mà đi tiếp, mà trong lòng K Anh ko yên

Ở nhà ông Nam trước kỳ hạn 3 tháng của ông Chánh 1 ngày

-T Thiên con lại đây ba biểu! ông Nam gọi

- Dạ! có j ko ba?

- Ngày mai là kỳ hạn 3 tháng của chú Chánh đến, ba lo cho người bạn già của ba quá. ko biết anh ấy có chóng đỡ nỗi với mấy người đó ko nữa. Ông Nam giọng bùn bùn

- Con nghĩ chú ấy ko sao đâu ba, tài lãnh đạo của chú ấy làm con thán phục, con nghĩ mọi người sẽ ủng hộ chú ấy mà. T Thiên an ủi ba mình

- Ùm! mà T Thiên nè ngày mai con hãy qua cty của chú Chánh thay ba dự cuộc hợp quan trọng đó, j chúng ta là đối tác lớn nên họ mời chúng ta.

- Sao ba ko đi mà con phải thay ba đi. T Thiên thắc mắc

- Ba muốn con học hỏi thêm, và rút kinh nghiệm. nhưng nếu con ko muốn đi thì ba ko ép

- Ngày mai con sẽ đi thay ba, con cũng muốn học hỏi thêm. T Thiên đáp

- Đúng là con gái ngoan của ba, con ko làm ba thất vọng ha ha ha. ông Nam cười lớn.

Cuối cùng chuyện j đến cũng sẽ đến, ở cty MP mọi người ai cũng ngồi vào vị trí sẳn sàn để bắt đầu cuộc hợp (tranh giành quyền lợi chứ hợp hành j). Thư kí của ông Chánh đứng lên phát biểu

- Thưa chủ tịch, thưa các vị cổ đông, hôm nay chúng ta có thêm 1 vị khách mời đó là cô T Thiên đến từ cty PI đối tác lớn của chúng ta nhiều năm liền. cả phòng hợp vỗ tay khi T Thiên đứng lên. Ông Chánh lên tiếng khi T Thiên ngồi xuống

- Thưa các vị hôm nay các vị cũng biết j lý do j sao mà có cuộc hộp cổ đông này, nhưng tôi vẫn nhắc lại 1 lần nữa, chiếc ghế tổng giám đốc đã để trống lâu nay mà chưa có ai ngồi vào đó nên.....

Ông Chánh chưa nói xong ông Chương đã đã lên tiếng ngăn lại

- Chủ tịch có phải chủ tịch đã lớn tuổi nên đã hiểu nhằm buổi hộp hôm nay là j rồi, giọng nghêng ngang ko xem ai ra j

Cả phòng hợp xôn xao khi nghe ông Chương nói z

- Ý của chú là sao, ko phải 3 tháng trước đã nói là hôm nay hợp cổ đông để quyết định ai sẽ là người ngồi vào vị trí tổng giám đốc hay sao, mà bây giờ chú lại nói z. K Sinh nói giọng đanh thép.

- Ha ha ha, z là chủ tịch và các cổ đông ko biết j à, z để tôi nói cho mà nghe đây, đúng là 3 tháng trước đã thông báo hôm nay sẽ hợp cổ đông để ngồi vào vị trí tổng giám đốc, nhưng cái đó là của 3 tháng trước, còn hôm nay là hợp để quyết định ai sẽ ngồi vào vị trí chủ tịch tập đoàn MP.

Lần này cả phòng hợp mọi người bàn tán, xì xầm, người thì tán thành, người thì không tán thành những j ông Chương vừa công bố

- Tất cả im lặng, Ông Chánh đập tay xuống bàn hô to

- Ông thật quá đáng, ông Chánh nói với giọng bực tức

- Tôi quá đáng hả, ha ha ha, tại sao tôi lại làm như thế chứ, để tôi nói cho tất cả mọi người nghe, tôi đã ở đây cống hiến hết sức lực của mình, nhưng đáp lại tôi là j? là j? chỉ là 1 cổ đông nhỏ ko ngốc đầu lên được với gia đình của ông. tại sao ông trời lại bất công với tôi như z, chỉ là đi sau ông 1 bước mà tôi phải lệ thuộc vào ông suốt đời, nhưng hôm nay đã khác rồi, tôi đã mua lại cổ phần của các cổ đông và thêm 10% của 1 người giấu tên đã ủng hộ tôi

Nghe đến đây chủ tịch, K Sinh, K Băng và cả T Thiên đều bất ngờ, nhưng phản ứng mạnh nhất vẫn là ông Chánh

- Ông, ông...sao ông có thể....có thể... ông Chánh thở gấp

- Ba, ba có sao ko ba? K Sinh, K Băng đồng thanh và chạy lại xem ba mình thế nào (lo lắng cho ba của mình nên K Sinh và K Băng gọi ông Chánh bằng ba thay j gọi chủ tịch)

- Ba ko sao, các con ngồi lại vị trí đi.

K Băng ngồi lại vị trí và lấy đt nhắn tin cho ai đó mà gương mặt biểu hiện sự chờ đợi

- Chủ tịch! à ko bây giờ chưa biết ai sẽ là chủ tịch, nên tôi gọi ông là ông Chánh nha! ha ha ha ông phải bình tỉnh để bầu cho tôi 1 vé chứ ha ha ha, Cười xong ông Chương nói tiếp vẫn là giong điệu ko xem ai ra j

- Tôi đã điều tra rồi bây giờ tôi và ông có cổ phần bằng nhau, nên các vị ở đây hãy bỏ phiếu bình chọn chủ tịch đi, đúng ra tôi vẫn thua ông 10% cổ phần nhưng ông trời cũng giúp tôi, 10% đó là của đứa con lớn ông, nhưng nó đã mất tích nên 10% đó được xem là ko tồn tại. ha ha ha

- Bây giờ tôi đã biết j sao mà ông luôn thua ba tôi, ông chỉ biết nghĩ cho bản thân ông, ông ko xem ai ra j, thưa các vị cổ đông, các vị hãy xem thái độ và cách hành xử của ông Chương nãy giờ có thể ngồi vào vị trí chủ tịch hay ko? K Băng chỉ trích ông Chương và kêu gọi mọi người ủng hộ mình

- Các vị bầu cho tôi, tôi hứa khi tôi ngồi vào vị trí chủ tịch sẽ thăng chức cho các vị và ưu đãi ko kém lão già ấy đâu. Ông Chánh cũng kêu gọi ủng hộ mình

1 bên là tình nghĩa 1 bên là danh lợi các cổ đông bàn tán xem nên theo bên nào, 1 lần nữa cả phòng như ong vỡ tổ sau 10p suy nghĩ mọi người đã có quyết định riêng mình, thùng phiếu đặc trên bàn đã có người bỏ rồi lần lượt từng người từng người cho đến hết.

Nhìn thùng phiếu K Băng nghĩ giờ này ko chịu xuất hiện là sao bộ muốn gia đình phá sản rồi mới xuất hiện hay sao chứ.

T Thiên chỉ biết động viên gia đình ông Chánh chứ cô ko giúp j được cô bùn lắm.

T Thiên được ông Chánh giao nhiệm vụ công bố phiếu bầu, chú Chánh có số là...là..

T Thiên bình tĩnh nào cháu hãy công bố đi kết quả thế nào chú cũng chấp nhận mà. Ông Chánh trấn an T Thiên - Số phiếu của chú Chánh là 9/20 vị cổ đông và phần thắng thuộc về chú Chương có số phiếu là 11/20 vị cổ đông. T Thiên giọng bùn bùn

Gia đình ông Chánh suy sụp

- Ha Ha Ha tốt tốt lắm, cuối cùng ta cũng thắng lần đầu tôi đã thắng cả gia đình ông ha ha ha. Bây giờ ông hãy đứng lên chứ ngồi khư khư cái ghế chủ tịch đó z ông Chánh, ông hãy biết điều mà nhường chổ đi chứ, ko lẽ ông muốn tôi kêu người lôi ông xuống à, mà nè tôi nhớ cty đang thiếu 3 nhân viên là vệ sinh đó tôi sẽ giữ chổ cho gia đình ông ha ha ha, vẫn là giọng phách lối đó

Ông Chánh, K Sinh, K Băng nghe được những lời nhục mạ của ông Chương tức lắm, nhưng nói ko ra lời

- Ông đừng phách lối tôi sẽ chóng mắt coi ông ngồi được bao lâu. K Băng lên tiếng

- Tôi ngồi được bao lâu thì sau này cô cậu sẽ biết, mời ông xuống chiếc ghế đó đi nào

Ông Chánh rời khỏi chiếc ghế thì ông Chương ở đằng này chỉnh sửa lại quần áo, cavat, rồi tiến lại chiếc ghế, chuẩn bị ngồi xuống thì cánh cửa phòng hợp mở tung, mọi người đều nhìn ra ngoài cánh cửa, bước vào là 1 người thanh niên ao ráo mặc áo vet đen ko thắc cavat, đeo kính cận, tay trái bỏ túi quần, tay phải cầm 1 sắp hồ sơ lên tiếng.

- Ông có tư cách ngồi vào chiếc ghế đó sao.

Khi thanh niên đó lên tiếng tất cả mọi người vô cùng khinh ngạc, j bề ngoài là 1 chàng trai đặt biệt là rất điển trai, nhưng giọng nói là 1 cô gái, còn ông Chánh, K Sinh, K Băng đã lấy lại tin thần từ khi người đó xuât hiện, đặc biệt là K Băng.

- Ngươi là ai sao vào đây phá cuộc hợp của chúng ta. Ông Chương bực tức lên tiếng

- Tôi là ai à! ha ha ha, Người đó nhìn thẳng vào ông Chương trả lời

Tôi Nguyễn Phan Kỳ Anh con gái lớn của ông Nguyễn Ngọc Chánh chủ tịch tập đoàn MP, mọi người bàn tán khi K Anh giới thiệu mình là con của chủ tịch. Còn 1 người mà nãy giờ quan sát K Anh từ lúc mới bước vào cho đến thời điểm bây giờ, T Thiên vẫn ko tin vào mắt mình người đứng trước mặt mình là K Anh, là 1 người đi làm thuê, ko phun phí tiền bạc... lại là con của chú Chánh chủ tịch tập đoàn MP lớn nhất VN, mắt cô bỗng dưng đỏ hoe tại sao K Anh lại gạt cô vê thân thế của mình, K Anh có gạt tình cảm của cô như đã gạt cô về gia cảnh của mình hay ko, cô có rất nhiều câu hỏi trong đầu, nhưng bây giờ ko phải lúc để nói chuyện đó. cô cố gắng kiềm chế ngồi lại phòng hợp.

- K Anh tuyên bố các vị trí ko có j thay đổi, ông Chánh tức ba tôi vẫn sẽ giữ vị trí đó như trước giờ, còn chức tổng giám đốc sẽ do tôi đảm nhiệm, còn riêng ông Chương sẽ bị sa thải ngay lập tức.

Nghe K Anh sẽ sa thải mình ông Chương lớn tiếng nói

- Ngươi có tư cách j sa thải ta, dù ko được làm chủ tịch thì ta vẫn là 1 cổ đông lớn.

- Ông cũng ko là cổ đông của chúng tôi, j tôi đã mua lại hết cổ phần của ông rồi, ông ko tin thì xem cái này đi, K Anh thẩy sấp giấy tờ mà nãy giờ cầm trên tay về phía ông Chương, K Anh nói tiếp. Ông chỉ j muốn thắng ba tôi để ngồi vào vị trí chủ tịch nên đã vai mượn ngân hàng 1 số tiền ko phải nhỏ, đã đến kì hạn trả tiền mà ông ko trả, ngân hàng đến gia đình ông đòi nợ, tôi đã đến gia đình ông khuyên vợ ông bán cổ phần của ông lại cho tôi để trả nợ ngân hàng.

Ông Chương xem giấy tờ mà K Anh đưa ông như phát điên xé hết số giấy tờ đó rồi cười lớn, bây giờ ko còn j để chứng thực là ngươi đã mua lại cổ phần của ta ha ha ha

- Ông, ông, sao ông dám làm z hả, tôi giết ông, K Sinh nhào tới định đánh ông Chương,

- K Sinh dừng lại, hai biết ông ta là cáo thành tinh nên hai đâu ngu dại mà giao trứng cho ác, thứ mà ông ta xé chỉ là bản sao thôi. bản chính luật sư của hai đang giữ.

- Ngươi, các ngươi hãy đợi đấy ta sẽ ko để các ngươi yêu đâu, nói vừa dứt ông Chương chạy ra ngoài.

K Anh tuyên bố tiếp.

- Còn các vị cổ đông lúc nãy đã bầu cho ông Chương tôi vẫn sẽ giữ lại và ko phân biệt đối xữ, tôi vẫn thăng chức cho những ai thật sự tài giỏi. cuộc hợp đến đây là kết thúc các vị có thể ra ngoài.

Mọi người ra ngoài và bàn tán zữ dội,

- Tôi có nghe nói là chủ tịch có đứa con gái lớn nhưng từ nhỏ đã ra nước ngoài du học, đã về nước gần 9 tháng rồi mà đi du lịch ở đâu đó nhưng ko ngờ lại xuất hiện bất ngờ như z. 1 vị cổ đông lên tiếng

- Ùm! tôi thấy cô ấy, cậu ấy, haizz kêu cậu đi chứ có giống con gái tí nào đâu. tôi thấy cậu ấy tuy nhỏ tuổi nhưng cũng rất có tài lãnh đạo chẳng hạn chuyện lúc nãy, thật sự làm tôi thán phúc

- Nếu như z chúng ta hãy giúp cậu ấy nhiều hơn trong công việc. thôi chúng ta làm việc thôi

Các cổ đông mạnh ai nấy đi làm công việc của mình

Ở trong phòng hợp

- Hai , z mà em tưởng hai ko tới chứ, hai làm em lo muốn chết luôn. K Băng lên tiếng

- Thì hai cũng đã tới rồi nè,

- K Anh lâu nay con đi đâu mà gia đình chỉ liên lạc được với con 1 lần duy nhất, rồi những lần sau là ko ai liên lạc được với con z, ba, mẹ và hai em lo cho con lắm.

- Dạ, con đi học hỏi thôi ạ, con hứa với ba con sẽ ko đi nữa đâu sẽ giúp ba việc ở cty

- Ùm! con biết z là tốt, con lại đây ba giới thiệu cho con 1 người, ông Chánh đi về phía T Thiên

- Ko cần đâu ba, tụi con quen nhau mà

- Sao hai quen được chị T Thiên hay z, đó giờ 2 người chưa gặp mặt mà. K Sinh hỏi.

- Hai và chị T Thiên quen nhau tình cờ thôi, quan gia ngõ hẹp đúng ko em? K Anh quay qua T Thiên dò xét,

T Thiên ko nói j nhưng mắt lại 1 lần nữa đỏ hoe rồi chạy ra ngoài phòng hợp. K Anh quay qua nói chiều nay hai sẽ về ăn cơm nói với mẹ chuẩn bị món 2 thích nghe, nói xong liền đuổi theo T Thiên.

TThiên chạy dọc theo hành lang cty K Anh đuổi theo và gọi

- T Thiên chờ anh với, em đừng chạy nhanh quá mà

- Anh chạy theo làm j chứ, vừa khóc vừa hỏi

- Thì chạy theo em giải thích mọi chuyện mà

Cả 2 cứ người chạy kẻ đuổi theo làm mọi người xung quanh nhìn tò mò ko biết chuyện j xãy ra giữa 1 cô gái xinh đẹp và 1 anh chàng rất điển trai, chạy 1 lúc T Thiên vấp té K Anh chạy lại đỡ T Thiên. cả 2 thở hổn hển j mệt

- Em có đau ko? anh xin lỗi, anh đã ko nói cho em biết gia thế của anh, j anh ko muốn người khác nghĩ anh ỷ lại gia đình, anh muốn tự tay mình kiếm tiền, dù anh gạt em những chuyện đó nhưng anh cam đoan với em rằng tình yêu anh dành cho em ko bao giờ thay đổi, anh thật lòng với em j anh yêu em.

T Thiên nghe được những lời nói chân thành ấy của K Anh cô cũng ngừng khóc

- Anh yêu em thật chứ, liệu gia đình anh và gia đình em có ai chấp nhận tình yêu của chúng ta ko? em lo lắm, lúc trước anh ko phải con nhà giàu em ko lo cho lắm, bây giờ buzz 1 cái anh là con chủ tịch lớn nhất VN, cha anh cũng là bạn thân cha em, em càng sợ hơn.

- Em đừng nghĩ ngợi nhiều, mọi chuyện cứ để anh lo.

Cuộc nói chuyện của họ đã bị 1 người phía sau nghe ko sót 1 từ rồi người đó lẳng lặng quay đi. để lại 2 con người đang yêu ở đó...

Buổi tối ở nhà ông Chánh.

- K Băng lên kêu hai xuống ăn cơm đi con từ lúc nó về nhà tới giờ mẹ nói chuyện với nó chưa được nhiều

- Mẹ ơi! con thấy hai về là mẹ và hai nói chuyện suốt từ chiều đến bữa cơm tối, hai mới lên phòng có tí xíu, mà mẹ đã nhớ hai rồi, mẹ làm con ganh tị quá đi

K Băng vừa dứt thì K Anh trên lầu đi xuống nói, 9 năm trời em ở bên cạnh mẹ, còn hai thì ko, z mà em ganh tị với hai hả đánh đòn em bây giờ nè

- Hai nói đúng rồi đó thường ngày nó có giành mẹ đâu z mà bây giờ thấy hai thì bài đạc ganh tị đó mà. K Sinh đỗ dầu vào lữa

- Anh ba. anh nói em z hả em đánh 2 người nè

Cả 3 chạy lòng vòng nhà đùa giởn ông Chánh, bà Đậm cũng cười trong hạnh phúc, đây là lần đầu sau 9 năm căn nhà này mới có lại không khí vui vẽ đó

- Thôi các con lớn rồi mà giỡn giống con nít quá đi. K Anh con lại đây ba nói chuyện với con tí xíu. Ông Chánh nghiêm giọng

Cả 3 đã ngồi lại vị trí chuẩn bị ăn cơm thì nghe ông Chánh hỏi

- K Anh sao con biết cty chúng ta gặp khó khăn mà con về đúng lúc z?

- Cái này con sẽ nhường cho K Băng trả lời thay con. K Băng em trả lời ba đi

- Chuyện này có liên quan j đến em hả K Băng? K Sinh thắc mắc

- Chuyện là z nè...................

K Băng kể lại mọi chuyện bây giờ mọi người đã hỉu

- Thì ra chính em là người thuê thám tử để tìm hai, tìm ra hai thì bắt cóc hai đến 1 chổ vắng rồi nói tất cả khó khăn của công ty mình cho hai biết.

để hai tìm cách giúp mình, z tại sao em ko kêu hai về nhà mà đến lúc dầu sôi lữa bỏng hai mới xuất hiện, làm cho ba và anh lo muốn chết

- Em có kêu hai về nhưng hai ko chịu chứ bộ. K Băng thanh minh

- Con phải ở bên ngoài ko thể lộ diện sớm được, j con phải điều tra ông Chương làm j mà có số tiền lớn để mua chuột nhân viên và mua cổ phần của các cổ đông.

- Ùm! con rất chu đáo. ba nói cho các con biết 1 chuyện nè, bác Nam bạn thân của ba cũng là đối tác của chúng ta, mời gia đình mình chủ nhật tuần này đến nhà bác ấy dùng cơm.

- Dạ! lâu rồi ko con ko gặp bác ấy ko biết bác ấy thế nào nữa.

- Ùm! bác ấy cũng hỏi thăm con nhiều lắm đó

- Dạ!

Cả nhà ăn cơm trong tiếng cười và hạnh phúc, cũng trong thời gian này bên nhà T Thiên

- T Thiên nè chủ nhật tuần này ba mời gia đình của chú Chánh qua nhà mình dùng cơm, bữa đó con làm cho ba, mẹ hãnh diện với ông bạn già nghe con. ông Nam nói

- Thường ngày con làm ba mất mặt lám hả ba? ba làm con bùn rồi nha;. T Thiên giận

- Ý ba ko phải z.

- Chứ ý ba là j chứ

- Thì là càng làm cho ba hãnh diện hơn. j bữa đó cả gia đình anh ấy qua đây. nên ba nhắc con z mà.

Nghe cả nhà K Anh qua nên T Thiên hỏi lại.

- Ùm! cả nhà qua có đứa con lớn K Anh nữa đó. bây giờ chắc nó khác xưa lắm. ba nghe con kể chuyện hôm nay nó giành lại cty cho ba nó mà ba vui quá. ba muốn gặp nó liền luôn. ông Nam vui vẻ nói

T Thiên nghe ba mình nói nên vội vàng xin phép ba rồi về phòng đóng cửa, lấy đt gọi cho K Anh, mới vừa đổ chuôn đã nghe K Anh bắt máy

- Anh nghe nè em!

-Anh làm j mà bắt máy nhanh z? đang nói chuyện với đứa nào hả

- Ko có, oan cho anh quá đi anh

định gọi cho em mà em đã gọi cho anh rồi

- Anh định gọi cho em thiệt ko?

- Thiệt mà tại anh nghe ba anh nói là chủ nhật tuần này gia đình anh qua nhà em dùng cơm.

- Em cũng gọi cho anh j chuyện này nè. anh ơi em thấy lo lo sao đó chuyện của chúng mình

- Em đừng lo. bữa đó anh sẽ nói cho 2 bên gia đình biết là chúng ta quen nhau.

- Nhưng em vẫn lo quá à.

- Chụp chụp chụp. hết lo chưa em

- Anh này kì gê. thôi anh ngủ sớm đi sáng mai đi làm, ko thôi bị người ta bắt gặp tổng giám đốc ngủ gật thì quê lắm

- Em chọc anh ha! em cũng ngủ đi. em ngủ ngon. T Thiên nè, đột nhiên K Anh kêu T Thiên

- J z anh?

- Anh yêu em. nói xong K Anh cúp máy

- T Thiên thì khỏi phải nói hạnh phúc lắm lun

Buôn đt xuống cả 2 chiềm trong giấc ngủ ngon lành

- Ăn sáng xong chúng ta sẽ cùng đi làm. Ông Chánh nói

-Ba ơi! con thấy nhà mình có chiếc mô tô phải ko ba? K Anh hỏi

- ùm! mà chi z con?

- Dạ con muốn đi mô tô con ko đi xe hơi đâu.

- Hai sao z? bộ ko thích đi chung với tụi em hả. K Băng hỏi

- Ko phải! tại hai thích đi mô tô cho nó ngầu đó mà he he

- Thôi cũng được nhưng con chạy phải cẩn thận đó nha!

- Tuân lệnh thưa chủ tịch. K Anh để tay bên đầu giống tư thế chào

Hôm nay K Anh mặc vet đen áo sơ mi trắng vẫn ko thắt cavat, K Anh 1 mình láy mô tô đi đến cty, bước vào cty K Anh chào tất cả mọi người, các nhân viên nhìn K Anh với ánh mắt hâm mộ.

- Tổng giám đốc mới đó cũng là con gái lớn của chủ tịch, vừa đẹp trai vừa lịch sự nữa, 1 nhân viên nữ khen ngợi

- Nè nè người ta là con gái đó, sao khen đẹp trai hả, à mà tôi thấy đẹp trai thiệt! 1 nhân viên nữ khác lên tiếng

K Anh đi mà để lại phía sau biết bao cô gái chết mê chết mệt j vẽ đập trai, giàu có của K Anh

Vào đến phòng K Anh gọi đt kêu tất cả các trưởng phòng của các bộ phận hợp gấp, làm mọi người ai cũng hơi lo lo

- Mới lên làm tổng giám đốc ko lẽ muốn sa thải chúng ta. trưởng phòng

nam vừa đi vừa nói

- Ai biết đâu, hợp đi rồi biết chứ đoán già đoán non làm j

Vào đến phòng hợp mọi người im lặng ko dám thở mạnh. K Anh thấy z nên lên tiếng trước

- Các vị sao căng thẳng quá z, mọi người hãy bình thường đi, tôi gọi mọi người vào hợp chỉ để biết cty chúng ta kinh doanh thế nào, lợi nhuận ra sao? và chi thu có hợp lí ki thôi, bây giờ các vị hãy trình bài tôi nghe, đầu tiên là phòng kinh doanh hãy nói trước

- Thưa giám đốc tình hình kinh doanh của chúng ta dạo này......

Cứ thế tất cả các phòng ban đã trình bài hết những vấn đề K Anh muốn biết.

- Ok tôi đã nắm rõ tình hình cty hiện tại thế nào rồi, ngày mai tôi sẽ gởi đến các phòng ban những j cần sửa chữa về cách làm việc, bây giờ các vị có thể về phòng.

Nghe K Anh nói z ai cung bất ngờ j từ đầu đến cuối K Anh ko hề lên tiếng chỉ các trưởng phòng nói K Anh nghe thôi, ai cũng suy nghĩ về K Anh tổng giám đốc của họ sẽ làm việc thế nào mà chưa j đã đòi sữa chữa cách làm việc lâu nay của họ. ai cũng lắc đầu ngao ngán

Trong phòng làm việc của K Anh

- Alo tối nay em rảnh ko mình đi ăn j đi em? K Anh đt cho T Thiên

- Ok, z 6h tối anh qua rước em nha!

Cúp máy K Anh làm việc tiếp

Trước giờ hẹn T Thiên, K Anh diện cho mình áo thun khoắc bên ngoài là áo sơ mi tay dài được săn lên rất gọn gàng, quần jean, mang giầy pata làm cho K Anh thêm menly, K Anh bước xuống nhà thì mọi người đang ăn trái cây.

- Con đi ra ngoài tí nha!

- Hai đi đâu z cho em đi với được ko? K Băng hỏi

- Được chứ, nhưng để lần khác nha! hehe

- Hai được lắm em gét hai, em giận hai rồi, K Băng làm mặt giận

- Đưng giận hai mà, hai về hai mua bánh cho, K Anh dỗ dành cô em gái

- Em lớn rồi đâu còn nhỏ đâu mà mua bánh chứ.

- Z em muốn j hai mua.

- Khi nào em nghĩ ra sẽ nói hai biết.

- Z hai đi à, khi nào nghĩ ra thì nói hai biết nghe, hehe, con đi nha ba, mẹ

- Ùm! Con đi về sớm nghe! bà Đậm nói

K Anh lái mô tô đến đón T Thiên đậu trước cửa nhà K Anh lấy đt ra gọi cho T Thiên

- Em xong chưa anh tới rồi, đang đứng trước cửa nhà em nè

- Anh sớm 10p rồi đó thôi em xuống liền nè. nói xong T Thiên cúp máy, hôm nay T Thiên mặc quần jean ngắn ngang gối, áo thun trắng có hình con vật rất dể thương, tóc xõa ngang vai, cô trang điểm nhẹ, càng làm T Thiên thêm quyến rũ, cô biết K Anh đi mô tô nên cô ko mặc váy.

T Thiên ra cổng đã thấy K Anh ngồi trên mô tô chờ cô, khi thấy cô bước ra K Anh khen

- Hôm nay em đẹp lắm

- T Thiên cười và nói, anh cũng đập trai lắm. hi hi hi

K Anh liên lấy nón bảo hiểm đội vào cho cô, rồi cả 2 lên xe đi mất, trên tuần thượng của nhà T Thiên có 1 người quan sát K Anh và Thiên nãy giờ, K Anh lái xe đi rồi người đó vội lấy đt ra gọi cho ai đó trong bí mật lắm

- Mình đi đâu z anh? T Thiên ngồi phía sao ôm chặc K Anh hỏi lớn

- Mình đi dạo sài gòn nha e! j từ lúc anh về nước tới giờ vẫn chưa có dịp đi. Anh nghe K Sinh và K Băng nói buổi tối ở trung tâm sài gòn đẹp lắm

- Anh chở em đi đâu em sẽ đi đó em ko ý kiến. T Thiên nói xong càng siết chặc K Anh chứng tỏ cô tin tưởng và yêu K Anh nhiều lắm.

Trên đường đi họ gé nhiều nơi để ăn uống, rồi đi tiếp đến bến sông bạch đằng ngắm những con thuyền rất to đang dập dờn trên mặt nước, những ngôi nhà cao chọc trời đầy màu sắc của đèn màu, ánh đèn đường càng tăng thêm sự lãng mạng

- Đẹp quá anh há! em ước j chúng mình cứ mãi như thế này thì tốt quá

- Sẽ ko như thế này mãi đâu em. K Anh đáp ko nhìn T Thiên

- Sao anh lại nói z, anh ko muốn chúng ta được như thế này mãi à. Giọng T Thiên có phần lạc đi

- J anh muốn chúng mình hơn thế này nữa, mà em chỉ muốn chúng ta như thế này thì làm sao anh chịu chứ. K Anh nhìn T Thiên trả lời rồi chạy đi

- Anh hay quá anh dám chọc em, anh đứng lại ko, ko đứng em giận luôn đừng có năn nỉ nhe!

K Anh nghe T Thiên nói z nên ko chạy nữa đứng lại cho cô nàng xữ tội

- Ui da! ui da! em đánh mạnh tay quá z, hic hic

Cô chú ơi! mua dùm cháu hoa 1 nhánh hoa hồng đi cô chú, cô bé khoảng 6, 7t mời K Anh mua hoa dùm mình

K Anh và T Thiên ngưng ko giỡn nữa quay qua cô bé bán hoa, K Anh hỏi

- Bao nhiêu 1 nhánh z cháu

- Dạ 10k ạ

- Z cháu còn bao nhiêu thì bán hết cho chú đi ha!

Nghe K Anh nói z cô bé vui mừng lấy hết số hoa trong giõ đưa cho K Anh khoảng chừng 15 nhánh.

- Hoa của chú đây

K Anh nhận hoa rồi lấy tiền trong ví đưa cho cô bé tờ 500k.

- Cháu khỏi thói tiền lại

- Cô bé nghe z vui mừng cảm ơn rồi chạy đi

T Thiên nãy giờ đứng kế bên quan sát K Anh và cô nhớ đến 1 chuyện. K Anh quay qua T Thiên và trên tay cầm 1 bó hoa hồng

- Tặng em nè người yêu của anh

T Thiên cười rồi hôn lên má K Anh 1 cái, làm tim K Anh đập loạn xạ đứng hình mấy giây, hành động ấy cũng làm T Thiên mắc cỡ j đây là lần đầu T Thiên hôn K Anh mà cô là người chủ động nữa chứ. T Thiên thấy z nên lên tiếng phá vỡ không khí này

- Anh! em có chuyện muốn hỏi nè

Nghe T Thiên gọi mới trở lại bình thường

- Hả? em gọi anh

- Em hỏi anh chuyện này nè, tại sao gặp em lần đầu anh 1, 2 phải kêu em nhận tiền còn thừa, z mà lúc nãy anh ko nhận lại tiền thừa

K Anh nhìn T Thiên cười đáp

- Lý do là anh biết em là con gái chú Nam bạn thân ba anh, j em có giới thiệu em là con của chủ tịch tập đoàn PI, gia đình em và gia đình anh có được ngày hôm nay là làm ra từ 2 bàn tay trắng, thì anh càng làm như thế để em biết quý trọng đồng tiền hơn, số tiền thừa đó với em là nhỏ, nhưng em đâu biết được nó rất lớn với những người như cô bé lúc nãy, còn lúc nãy anh làm như thế j cô bé đó đáng lẽ ra giờ này phải ở nhà cùng gia đình nhỏ của mình, xem tivi hay học bài để chuẩn bị cho ngày mai, nhưng cô bé đó giờ này còn phải đi bán từng nhánh hoa kiếm từng đồng để mưu sinh. anh thấy giúp được cô bé đó thì giúp thôi.

T Thiên nghe K Anh giải thích mà cô càng thêm yêu người đang đứng trước mặt mình, cô thầm nghĩ sao người này làm j mà cô yêu nhiều như thế

- T Thiên! em sao z e ko khỏe trong người hả, anh đưa em về nha! K Anh thấy T Thiên đứng bất động nên gọi tên cô và lay lay vai.

-Em! em ko sao? em ko ngờ anh lại có suy nghĩ chính chắn ấy, j từ nhỏ anh đã ra nước ngoài, em nghĩ những người ở những nước phát triển với thời gian dài, ít ai có được suy nghĩ như anh

- Những chuyện này ko phải ở đây mới có đâu em! nước ngoài cũng như ở đây thôi, ăn thua là suy nghĩ của mỗi người.

T Thiên tựa vào K Anh, K Anh luồn tay về phía sau ôm trọn T Thiên vào lòng, cả 2 cùng cảm nhận sự yêu thương và ấm áp của đối phương mang đến cho họ, 1 lúc sau T Thiên nhìn vào đồng hồ

- Mình về đi anh trễ rồi.

- Tuân lệnh vk yêu! K Anh đứng thẳng làm động tác chào.

- J mà vk yêu hả? cưới chưa mà gọi ngon lành quá z. T Thiên vừa thẹn thùng vừa nói

- Bây giờ chưa cưới nhưng sau này anh sẽ cưới mà, gọi trước cho quen miệng đó mà. đến khi cưới mới gọi thì ko quen lắm, K Anh cười nói

- Ghét anh quá đi! T Thiên đỏ mặt

- Ghét anh z anh tìm cô gái khác nha! K Anh chọc

- Anh giỏi thì tìm cho em xem. T Thiên đang ghen

- Thôi thôi anh đùa mà chứ anh đâu dám đâu, ai kêu người yêu của anh zữ quá chi, K Anh vẫn cố tình chọc tức T Thiên

- Anh! anh! anh về đi em ko về, T Thiên giận

- Đừng giận đừng giận anh mà, anh chỉ đùa với em thôi mà...

K Anh năn nĩ muốn gãy lưỡi T Thiên mới nguôi jận, chóp lấy thời cơ K Anh liền lấy nón bảo hiểm đội cho T Thiên rồi cả 2 lên xe về nhà, K Anh biết ko về là tí nữa K Anh cũng sẽ chọc cho T Thiên giận nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro