Chap Cuoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 6

- Con lên gọi 2 và chị dâu xuống ăn sáng đi K Băng. Bà Đậm nói với K Băng

K Băng đi lên phòng K Anh tay thì gõ cửa, miệng thì gọi cả 2 xuống nhà ăn sáng, phải nhiều lần như z thì mới nghe giọng K Anh nói vọng ra

- Tí nữa hai và chị dâu xuống ăn sau, em và cả nhà ăn trước đi.

Nghe hai của mình nói z nên K Băng đi xuống báo cáo tình hình

- Thôi để 2 đứa nó ngủ thêm tí nữa rồi xuống ăn sau cũng được, hôm qua chúng nó cũng mệt lắm rồi, Ông Chánh nói

Nghe ông Chánh nói z nên cả nhà ăn sáng rồi đi làm, riêng K Anh và T Thiên sẽ được nghĩ 1 tuần để nghĩ ngơi j mới cưới. cả nhà ăn sáng xong rồi đi làm chỉ còn bà Đậm ở nhà nội trợ (lúc trước có người làm lo chuyện bếp nút, nhưng bà Đậm thấy mình ở nhà rãnh rỗi nên bà đã đảm nhận chuyện bếp nút chăm sóc gia đình bằng những bữa ăn bỗ dưỡng) lúc này 8h30 sáng trên phòng của đôi vk ck trẻ, T Thiên từ từ mở mắt ra bỡi những tia nắng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, cô nhìn người bên cạnh rồi mĩm cười, K Anh đang ôm cô ngủ say sưa, T Thiên chợt nhìn xuống người của cả 2 làm cô nhớ đến chuyện tối qua, mặt cô đỏ như quả cà chua.

- Làm j ngắm anh rồi mặt em đỏ zữ z ?

K Anh lên lên tiếng đột ngột làm T Thiên giật mình, liền lấy chăn đắp lên người

- Tối qua chúng ta....T Thiên bối rối

K Anh kí lên tráng T Thiên 1 cái rồi nói

- Ngốc quá mình đã là vk ck rồi mà còn ngại j nữa, em nè. K Anh gọi

- Chuyện j z anh?

- Anh....anh ...muốn....

-Anh muốn j? T Thiên biết K Anh muốn j nhưng giả vờ hỏi

K Anh cười rồi đè lên người T Thiên trùm mền lại

- Nhột, nhột, nhột quá anh ơi, T Thiên vừa cười vừa nói

- Tối qua ko nhột sao bây giờ nhột hả, xạo anh nè, xạo anh nè, K Anh chọt lét

- Em xin thua nhột.... nhột thiệt mà....

Thế là buổi sáng của cả 2 thăng hoa thêm 1 lần nữa, rồi mới xuống nhà ăn sáng.

- 2 đứa xuống rồi à, 2 con ăn j để mẹ làm. bà Đậm từ trong bếp lên tiếng hỏi

- Dạ mẹ nghĩ ngơi đi để con tự làm được rồi ạ. T Thiên nói

- Z 2 đứa ăn j tự làm nha! mẹ ra ngoài tí xíu, nói rồi bà Đậm đi thẳng ra ngoài

- Anh ăn j để em làm, T Thiên hỏi

- Em làm j anh ăn đó. K Anh ngồi trên bàn vừa nhìn T Thiên vừa trả lời

T Thiên làm món trứng ốp la cho cả 2, đây là bữa sáng đầu tiên của cô và K Anh, cả 2 ăn rất ngon và rất hạnh phúc

Ăn xong. K Anh hỏi

- Em muốn đi ra ngoài ko?

- Đi ra ngoài hả, z mình đi mua nguyên vật liệu về làm bánh plan đi anh, anh chỉ em làm nha!

- Ok vk!

Cả 2 lái xe ra ngoài 1 tiếng sau họ về tới, K Anh tay xách lủ khủ đồ, còn T Thiên chỉ xách 1 túm nhỏ thôi ( đừng hiểu lầm nhe, j T Thiên có nói là để xách phụ nhưng K Anh tuyệt ko cho, nên bao nhiêu đồ ôm vào mình hết) vào đến nhà K Anh mệt lã người, T Thiên chạy đi rót nước cho K Anh 1 ly nước, uống xong K Anh ngồi nghĩ cho bớt mệt rồi lát sau chỉ cho T Thiên cách làm bánh plan.

- Trước hết là em phải cho đường và nước vào nồi khoáy đều cho đến khi đường có nâu sậm rồi đỗ vào khây............trong cả 2 thật hạnh phúc, bước cuối cùng là đặc bánh vào tủ lạnh.

Vất vã 2h đồng đồ T Thiên mới làm xong món bánh plan

- Ko ngờ thấy đơn giản nhưng ko hề đơn giản, z mà anh lại làm cho em mỗi tuần 2 lần, yêu anh quá đi à, T Thiên hôn lên má K Anh

- Anh biết vk anh thích ăn mà, nên phải làm cho vk anh ăn chứ. K Anh ôm T Thiên vào lòng.

Buổi chiều cả gia đình đi làm về ăn tối xong T Thiên đem bánh plan ra để mọi người thưởng thức, cả nhà ai cũng khen bánh rất ngon, rất mịn đặt biệt là khen con dâu rất khéo tay. chớp mắt mà ko còn cái nào trong tủ lạnh mặc dù làm rất nhiều, nhưng K Sinh và K Băng còn đòi thêm nữa, họ ko tin là hết thiệt

- Hu hu hu đang ngon mà hết mất hứng quá đi. K Sinh nói

Cả nhà đều cười rộn lên, j họ mới thấy lần đầu K Sinh như thế, j đó giờ chỉ có K Băng mới như z thôi

- Z để ngày mai chị làm nhiều hơn cho em ha, T Thiên lên tiếng

- Làm cho em nữa đừng thiên vị anh ba nha! làm cho em 5 cái nha!

- Ăn j mà zữ z. e mà béo phì là chẳng có ma nào dám yêu em đâu nghe. K Anh chọc

- Ko ai yêu cũng được, chỉ cần ba, me, hai, anh ba yêu thương em là được rồi, K Băng trả đủa

- Ok! ok! ai cũng có phần mà....

T Thiên giải hòa cho 2 người

Chớp mắt mà 1 tuần đã qua cả 2 điều đi làm lại, K Anh càng giúp cho cty ba mình thu lại lợi nhuận khủng, nên ai cũng nể phục và kính trọng, riêng T Thiên thì nhờ ck mình giúp đỡ đặt biệt là chỉ cho T Thiên tìm được nhược điểm để khắc phục và ưu điểm để phát huy, nên được nhiều nước phát triển trên thế jới biết đến và hợp tác càng nhiều, tuy công việc dù có bận rộn nhưng họ vẫn giành thời gian cho nhau, nên tình cảm của họ ko những ko giảm đi mà càng tăng thêm.

6 tháng sau.

1 ngày chủ nhật đẹp trời cả gia đình K Anh đang xum vầy bên nhau.

- 2 đứa con định khi nào có baby cho ông, bà jà này bế đây. Ông Chánh hỏi mà làm cả nhà ai cũng mở mắt hết cỡ lên nhìn ông.

- J? j? mà nhìn ba zữ z? ba nói đúng mà.

- Dạ chuyện này tụi con chưa có nghĩ tới ạ. T Thiên lên tiếng

- Sao lại chưa nghĩ tới hả? nếu chưa nghĩ tới bây giờ thì nghĩ tới được rồi đó. Ông Chánh cười nói

K Anh nãy giờ ko nói j, lát sau cả 2 vừa lên tới phòng. K Anh ở phía sau khóa cửa lại rồi ôm lấy T Thiên.

- Em! anh thấy ba nói cũng đúng đó hay mình có baby nhe em!

- Anh định xin con nuôi hay thụ tinh nhân tạo à, T Thiên hỏi

- Ko? anh muốn đứa con phải mang dòng máu của 2 đứa mình.

T Thiên bất ngờ quay mặt lại nhìn K Anh hỏi

- Anh cũng biết là chúng ta ko thể sinh con được mà, sau anh lại có ý nghĩ đó chứ,

- he he he. Z để anh làm xong chuyện đại sự rồi anh nói em nghe ha!

Nói xong K Anh đè T Thiên xuống giường rồi họ làm chuyện đại sự mà K anh vừa nói. 1 lúc sau K Anh ôm T Thiên trong lòng nói

- Chuyện có baby anh đã suy nghĩ lâu rồi nhưng chưa nói với em thôi

- Anh ko xem em là vk à, sao chuyện quan trọng z ko nói với em chứ, mắt T Thiên đỏ hoe giọng nói có phần nghẹn đi.

- Anh xin lỗi vk yêu, em đừng khóc mà, tại anh muốn cho em 1 bất ngờ thôi.

- Bất ngờ! bất ngờ j chứ. lúc này T Thiên thật sự bất ngờ

- Anh đã lên mạng tìm hiểu thông tin này lâu nay rồi, phải thật chắc chắn anh mới dám nói với em, anh cho em xem cái này.

K Anh lấy laptop đánh vào dòng chữ "Phương pháp thụ tinh nhân tạo mới bằng tủy xương người" K Anh nhấn enter rồi hiện ra 1 bài viết T Thiên chăm chú đọc, đọc xong T Thiên nắm lấy tay K Anh nói

- Chuyện này có thật ko anh, nếu là sự thật thì vui biết mấy.

- Ùm phương pháp này giúp các cặp đồng tính nam, nữ đều có khả năng sinh con.

- Z thì mình mau xuống nói cho cha mẹ biết để ba mẹ mừng đi anh!

T Thiên định chạy đi K Anh gọi lại

- Em đừng đi, anh nghĩ chuyện này mình đừng vội báo cho cả nhà biết, anh muốn ngày mai mình tới bệnh viện kiểm tra tìm hiểu thông tin này chính xác hơn rồi hả nói cũng chưa muộn.

- Anh nói đúng lắm, em hấp tấp quá mà, T Thiên tự trách mình

- Khờ quá đi, đó là chuyện bình thường của người con gái có gia đình mà em, nếu em thật sự ko phản ứng j với thông tin lúc nãy thì....anh... K Anh ngập ngừng

- Em hiểu ý anh mà, T Thiên đưa tay lên miệng K Anh ý bảo đừng nói j thêm nữa cô hiểu ý ck mình muốn nói j,

Tối đó T Thiên ngủ ko được cứ lăn qua lăn lại, trong lòng chỉ mong cho trời mau sáng để tới bệnh viện. thường ngày thì mong cho trời đừng sáng để được ngủ li bì, nhưng lần này thì trái ngược lại hoàn toàn, đúng là thức đêm mới biết đêm dài mà, T Thiên nghĩ bụng, nhưng cuối cùng trời ko phụ lòng cô, cô đã thức rất sớm lúc 6h sáng để chuẩn bị tất cả những j cần thiết (có ngủ đâu mà thức chứ, chưa thấy ai nôn đi bệnh viện như cô vk K Anh), chuẩn bị xong mà K Anh chưa thức nên cô ngồi nhìn từng đường nét trên gương mặt ck mình, cưới nhau cũng lâu rồi nhưng chưa bao giờ cô ngắm kỷ K Anh như thế này cả,

- Anh ấy có mái tóc đen rất xuông mượt, sóng mũi cao, môi đỏ, đặc biệt là chiếc răng khểnh rất có duyên mỗi khi cười, anh là người ck hoàn hảo của em, nghĩ bụng mà T Thiên cười mũm mĩm hoài, đột nhiên K Anh mở mắt ra nhìn thấy T Thiên đang mở mắt thật to nhìn mình ở cự ly rất gần nên K Anh giật mình ngồi dậy tay để lên ngực thở mạnh.

- Em...em...làm j mà thức nhìn anh, làm anh giật mình nè. đây là lần đầu tiên đó, K Anh vẫn còn cảm giác sợ

- Em chỉ ngắm ck em chút thôi làm j gê z? ko cho thì thôi mai mốt có kêu em cũng ko thèm ngắm đâu nghe chưa, T Thiên giận

- Ý anh ko phải z mà, đó giờ em toàn thức sau anh, đây là lần đầu em thức sớm mà nhìn anh như z nên anh bất ngờ đó mà, đừng giận anh mà, mai mốt anh ko dán nữa đâu, K Anh làm mặt mếu

- Tha cho anh đó, mau đánh răng rữa mặt rồi cùng em tới bệnh viện. T Thiên ra lệnh

- Aaaaaaa! ohhhhhh anh hiểu j sao em thức sớm rồi, hahaha có người muốn có con quá nên ngủ ko được kìa, hahaha nói xong K Anh dọt vào tolet đóng cửa liền

- T Thiên ở ngoài tức lắm nhưng nghĩ đến K Anh nói đúng tim đen của mình, đâu có nói sai đâu, nên cô ko hành hạ K Anh bằng những cái nhéo chết người.

Cả 2 đến bệnh viện lớn nhất và nổi tiếng ở Sài Gòn, họ được bác sĩ tư vấn rất kĩ về phương pháp thụ thai bằng tủy xương người, nghe xong K Anh quyết định ngày hôm đó sẽ thực hiện phương pháp này luôn, mặc cho T Thiên khuyên ngăn, j bác sĩ có nói cơ hội này chỉ thành công 20% thôi, biết được ko thể thay đổi ý của ck T Thiên chỉ ở ngoài cầu nguyện ck cô an toàn và ca phẩu thuật thành công

T Thiên đã ở ngoài gần 3 tiếng đồng hồ, lòng cô nóng như lữa đốt, đứng ngồi ko yên, cuối cùng K Anh cũng được đưa ra ngoài, bác sĩ đi phía sau lại gần T Thiên chấn an

- Sau 1 tuần chúng tôi sẽ gởi giấy báo về gia đình cô, để biết ca phẩu thuật hôm nay có thành công hay ko? còn ck cô chỉ hôn mê do thuốc thôi, tí nữa sẽ tĩnh lại thôi, nhưng ck cô cần nằm lại đây 3 ngày để chúng tôi kiểm tra sức khỏe, nếu ko có j thì có thể xuất viện sau đó. nói xong bác sĩ đi thẳng

T Thiên ngồi trong phòng chờ cho K Anh tĩnh lại, nghe theo K Anh nên cô nói với cha mẹ ck là cô và K Anh xin nghĩ đi chơi 3 ngày sau sẽ về, gia đình ko nghi ngờ j khi T Thiên nói z.

Đúng 3 ngày sau K Anh và T Thiên về nhà sức khỏe K Anh đã hồi phục y như chưa có chuyện j. rồi 4 ngày sau đó, đúng như lời hẹn K Anh nhận được giấy báo từ bệnh viện, kế bên K Anh có T Thiên nhưng K Anh là người mở phong bì ra xem, 2 người ai cũng hồi hợp tim đập nhanh, K Anh đọc xong gương mặt ko có biểu hiện j 2 mắt đỏ hoe rồi nhìn T Thiên. T Thiên như biết được kết quả nên ôm chầm lấy K Anh an ủi

- Ko sao đâu anh! thất bại thì mình xin con nuôi cũng được mà anh, con sinh ko con dưỡng anh à, T Thiên cũng thúc thích

K Anh đẩy T Thiên và nói

- Ca phẩu thuật thành công rồi em ơi! anh khóc j anh mừng quá đó

T Thiên ko tin nên đã giật lấy giấy thông báo mà đọc, đọc xong T Thiên nhảy tưng tưng ôm chầm lấy K Anh cả 2 vui mừng cực độ, la hét hết công suất, cả nhà ở dưới nghe được tưởng 2 vk ck gây lộn đánh nhau nên cả nhà chạy lên can ngăn, gõ của ầm ầm, nhưng ở trong ko mở cửa mà tiếng la hét ngày càng lớn,.nên K Sinh dùng sức tông cửa vào, vừa vào được bên trong cả nhà mắt chữ o, miệng chữ a, K Anh đang ôm T Thiên phía trước bụng thấy cả nhà đều trong phòng cả 2 ngùng. T Thiên nhảy xuống

- Các con! các con đang làm j mà la hét ôm xồn nên cả nhà tưởng đang đánh nhau nên lên can ngăn 2 đứa. bà Đậm lên tiếng

- Dạ cả nhà hiểu lầm rồi tụi con đang vui mừng quá đó ạ. K Anh nói

- Vui mừng à? bộ 2 người trúng số độc đắc hả? K Băng lên tiếng

- Còn hơn trúng số nữa cả nhà đọc cái này đi. T Thiên đưa giấy thông báo của bệnh viện cho ông Chánh xem.

Đọc xong cả nhà thêm 1 lần nữa chấn động kinh khủng, rồi T Thiên kể.lại 3 ngày cô và K Anh nói đi chơi nhưng thật ra là ở bệnh viện

- Thật ko 2 đứa, sao ba ko nghe 2 con nói j chuyện này hết z? chuyện j cũng phải nói cho cả nhà biết để mà giúp đỡ chứ, ông Chánh tuy trách móc nhưng rất vui

- Dạ 2 đứa con định thành công rồi mới công bố cho cả nhà bất ngờ đó mà, K Anh nói

- Z là mình sắp có cháu bồng rồi, vui quá vui quá đi, K Băng hào hứng

- Con thông báo tin này cho anh chị xui chưa con? Bà Đậm hỏi

- Dạ vui quá con quên, bây giờ con nói liền nè, nói xong T Thiên lấy đt gọi cho ba mình

Gia đình ông Nam biết được thông tin liền lái xe qua, 2 gia đình 1 lần nữa vui và hạnh phúc khi biết được k Anh và T Thiên có thể sinh con và 3 ngày sau T Thiên sẽ được các bác sĩ cấy tinh trùng được lấy từ tủy xương của K Anh vào người T Thiên.

Gia đình K Anh thì đang vui vẻ bên nhau, còn ở 1 nơi nào đó có 2 người đang chuẩn bị 1 âm mưu j đó

- Chúng ta đã chuẩn bị kế hoặch này hơn nữa năm, mà tôi ko thấy cậu hành động j hết z?

- Sau ông biết tôi ko hành động. Vẫn thái độ lạnh lùng của người thanh niên đeo kính đen

- Z sao cty của họ vẫn ngày một đi lên mà ko thấy có hiện tượng j hết z? Ông Chương thắc mắc

- Ông cứ chờ đi, ko lâu nữa đâu.

- Chờ, lại chờ nữa, tôi mệt mõi j phải chờ đợi lắm rồi, ông Chương than vãng

- Z thì ông có thể rút lui, có j 1 mình tôi sẽ hưởng hết, tiền tài, đặc biệt là.... người thanh niên đánh trúng tâm lý ông Chương

- Thôi được rồi, đã chờ đợi tới giờ này mà bỏ cuộc thì phí lắm.

- Z thì hãy đợi đi ko lâu nữa đâu hahahaha. người thanh niên cười lớn

2 tháng sau

Ở cty PI đang có 1 cuộc hợp quan trọng

- Thưa chủ tịch ko biết j lý do j mà thời gian gần đây cty chúng ta gặp rất là nhiều chuyện, mà trước giờ ko hề xãy ra ở cty chúng ta, ví dụ như giao nhằm hàng cho cty MP, nhưng họ chỉ trả hàng về và nhắc nhở chúng ta thôi, con riêng những cty khác thì quá nhiều lần nên họ hủy hợp đồng với chúng ta, còn 1 chuyện nữa là chúng ta định hợp tác với cty nào thì cty đó cứ hẹn lần hẹn lượt mà ko chịu gặp mặt để nói chuyện, và nhiều vấn đề khác được đề cặp đến phải làm ông Nam và T Thiên đau đầu, cuộc hợp kết thúc ai bước ra cũng trong tâm trạng thiểu não, chỉ còn lại ông Nam và T Thiên

- Con nghĩ chuyện này do ai làm hả T Thiên? ông Nam hỏi

- Tạm thời thì con chưa tìm ra ai làm được, con sẽ.....

T Thiên chưa nói hết câu thì có người gõ cửa, bước vào là thư ký của ông Nam trên tay cầm 1 sắp hồ sơ

- Thưa chủ tịch cty MP gởi 1 tập hồ sơ rất quan trọng tới cho chủ tịch. cô thư ký đưa sắp hồ sơ trên tay mình đưa cho ông Nam, rồi bước ra ngoài

Ông Nam mở ra xem giấy tờ và những tấm ảnh chụp được, ông tức giận và đập bàn thật lớn, T Thiên thấy z lấy hồ sơ trên bàn xem, cũng ngạc nhiên ko kém ba mình

- Ba, chuyện này tính sao? ck con đã có những bằng chứng này thì giúp chúng ta rất nhiều.

- Con thông báo với mọi người 30p nữa sẽ hợp khẩn cấp. Ông Nam nói dứt khoát

30p sau mọi người đông đủ ai cũng ngạc nhiên j trước giờ chưa có chuyện chỉ cách nhau có 30p mà hợp khẩn 2 lần, ông Nam đưa sắp hồ sơ cho T Thiên đi phát cho mọi người

- Các vị có biết chuyện này xãy ra lúc nào ko? ông Nam hỏi

Nghe ông Nam hỏi mà ai cũng ngớ người j họ ko hề biết những chuyện xãy ra gần đây là có người âm mưu phá hoại cty. im lặng 1 hồi cũng có người lên tiếng

- Thưa chủ tịch cậu nhân viên này tôi nhớ ko nhằm là do T Vinh 1 năm trước dẫn vào làm, cậu này làm việc cùng phòng với T Vinh trước đó, từ lúc T Vinh nghĩ cậu ta chuyển sang phòng ban khác làm, phòng ban mà cậu ấy làm sau này chỉ là phòng ban nhỏ nên sếp cậu ấy ko có mặt ở cuộc hợp này.

- Tốt lắm tôi giao anh xử lý chuyện này điều tra rõ ràng cho tôi, có kết quả báo cho tôi liền, cuộc hợp kết thúc ở đây. ông Nam tuyên bố

Buổi tối ở nhà K Anh buổi tối được dọn lên

- Để con phụ mẹ đem đồ ăn lên bàn nha! T Thiên nói

- Con đi làm về mệt mõi lắm rồi, chuyện này tự mẹ làm được rồi, (có ai ước sẽ được người mẹ ck như z ko)

Các món ăn được dọn lên lúc này cả nhà ai cũng ngồi vào vị trí

- Con mời cả nhà ăn cơm. K Băng nói

K Anh gấp 1 miếng cá thật to cho T Thiên, vừa định bỏ vào miệng ăn thì T Thiên liền lấy tay che miệng chạy vào tolet, K Anh thấy z chạy theo thấy T Thiên muốn nôn mà nôn hoài ko ra, K Anh quan tâm hỏi

- Em có ko khỏe chổ nào ko?

- Dạ em ko sao đâu, dạo gần đây em cứ thấy mùi cá là muốn nôn ko à. T Thiên nói trong mệt mõi

- Z ngày mai anh đưa em đi bác sĩ nha!

- Dạ cũng được!

Cả 2 đi ra ngoài bà Đậm liền hỏi

- T Thiên nó sao z con? Bà Đậm quan tâm

- Dạ vk con nghe mùi cá là muốn nôn à

Vừa dứt lời bà Đậm nhìn ông Chánh nói

- Ko lẽ! ko lẽ con dâu có thai sao ông. bà Đậm nghi ngờ

- Cả nhà đều ngừng đũa, còn K Anh và T Thiên nhìn nhau ko biết mẹ nói có thật ko?

- K Băng con goị ngay bác sĩ tới liền nhà ta, mau lên, ông Chánh ko còn bình tĩnh khi nghe vk mình tuyên bố tin chấn động như z

30p sau bác sĩ đến và khám cho T Thiên, trong lúc chờ đợi ai cũng hồi hợp, chờ đợi kết quả, riêng K Anh là đi qua đi lại đứng ngồi ko yên.

- Hai ngồi xuống đi, hai đi qua đi lại em chóng mặt quá, K Băng than thở

- Nếu là hai em có đứng yên ko hả, K Anh ko vừa

Bác sĩ khám xong quay ra, cả nhà chạy lại hỏi

- Bác sĩ vk tôi bị j z bác sĩ. K Anh hỏi

- Cả nhà yên tâm đi, cô ấy ko bị j cả chỉ là triệu chứng của người mang thai của những tháng đầu thôi.

Nghe bác sĩ tuyên bố cả nhà vui mừng ông Chánh thì ôm chầm lấy bác sĩ cảm ơn, còn K Anh thì chạy lại ôm chầm lấy T Thiên miệng ko ngừng nói

- Vk ơi chúng ta có con rồi vk ơi! có con thật rồi, K Anh vui cực độ

T Thiên nghe K Anh nói cũng vui mừng đến phát khóc, K Anh thì chạy dòng dòng lại ôm lấy các thành viên trong nhà và nói

- Mẹ ơi! vk con có thai rồi, ba ơi! ba có cháu rồi, K Sinh ơi em được làm chú rồi, K Băng ơi em được lên chức làm cô rồi, K Anh vừa nói vừa chạy ko biết mệt, cả nhà ai cũng cười j hành động vui mừng của K Anh, và ai cũng vui mừng j T Thiên đã có thai. ai cũng vui mừng nên quên đi vị bác sĩ, nên bác sĩ lên tiếng

- Tôi biết các vị vui mừng lắm nhưng tôi muốn hỏi là các vị dùng phương pháp j để thụ tinh z?

K Anh kể lại mọi chuyện

- Các vị phải chăm sóc cho con dâu và vk các vị thật tốt nhe, trách làm việc nặng đó và ăn những thức ăn tốt cho người mẹ và đứa bé.

- Bác sĩ yên tâm đi chuyện đó là tất nhiên rồi

- Z tôi xin phép ra về. nói xong bác sĩ ra về, K Sinh đi phía sau tuyển vị bác sĩ

- Anh phải gọi cho cha mẹ biết chuyện em có thai mới đươc. K Anh cười nói định lấy đt gọi thì ông Chánh ngăn lại

- Ba đã gọi cho anh xui rồi chắc bây giờ đang trên đường tới đây đó. ông Chánh nói

- Ba thật chu đáo. K Anh khen

- Ko phải ba chu đáo mà do có người thèm được làm ba quá nên ko nhớ j cả. ông Chánh chọc

Cả nhà nghe ông Chánh nói đều cười rộ lên, riêng K Anh bị nói trúng tim đen nên im liềm ko dám nói thêm điều j nữa, đứng dậy diều T Thiên lên phòng, mặc cho T Thiên nói tự đi được nhưng K Anh nhất quyết ko nghe.

- Nhìn tụi nó kìa lúc chưa có thai đã dính như sam còn bây giờ chắc dính như keo 502 quá, Ông Chánh nói trong tiếng cười

Vào đến fòng

- Em đó bây giờ muốn j thì kêu anh làm nghe chưa ko được tự ý làm. K Anh nhắc nhỡ

- Z em đi tắm có kêu anh ko nè! T Thiên chọc

- Có chứ, từ bây giờ anh sẽ tắm cho em. K Anh tuyên bố

- Hả? anh nói thật hả. T Thiên ko tin vào những j mình đã nghe

- Anh nói thật đó, còn đi làm thì anh sẽ đưa đón em mỗi ngày

- À nhắc đến đi làm, bây giờ em mới nhớ, sau anh biết cty em gặp khó khăn mà giúp cty em z?

- Chuyện là anh nhận được tin báo là cty em 30 ngày thì hết 15 ngày giao hàng nhằm cho cty anh, trước giờ cty em ko hề có tình trạng này nên anh cho người điều tra và thu thập thông tin, anh biết ba chưa biết chuyện này nên đã gởi những thông tin anh có được cho ba. K Anh nói ko để ý T Thiên nãy giờ nhìn mình

- Ck của em giỏi quá à, anh thật sự làm em ngưỡng mộ quá đi, vừa đẹp trai vừa thông minh chắc kiếp trước em ở có đức nên kiếp này được lấy anh làm ck. T Thiên khen ck cô

- Em đừng khen anh nữa anh mắc cỡ quá đi. K Anh ngại

- Ck em giỏi em khen thôi. với T Thiên ck cô và đứa con của cả 2 là tất cả với cô

1 tuần sau đó cty PI đã sa thải cậu nhân viên mà T Vinh dẫn vào j cậu ta đã làm ra những chuyện mà thời gian qua cty PI gặp phải. nhưng chuyện đâu kết thúc dể như z, 1 tháng sau đó mọi rắc rối lại đến với cty MP, cty dính vào vụ nháy hàng và lấy cắp bản quyền của cty khác suýt nữa cty phải phá sản, nhưng K Anh là 1 người thông minh và sáng suốt nên trước đó đã đề phòng và được sự giúp đỡ của các nhân viên điều tra nên mọi chuyện đã trở lại bình thường, ai cũng thở phào nhẹ nhổm và nụ cười đã trở lại với cả nhà. suốt 1 tháng nay cả nhà ko ai cười nổi lấy 1 cái, riêng K Anh thì thức rất khuya và đi làm rất sớm nhưng ko hề sao lãng vk mình, cô càng thấy mình vô dụng j ko giúp được j cho ck cô. nhưng nhờ trời và sự thông minh của ck mọi chuyện đã kết thúc trong êm đẹp.

Cũng như những lần trước ông Chương mới bước vào cái nơi bí mật giữa ông và người thanh niên đeo kính, chưa bước vào trong mà ông đã nghe tiếng của hắn la mắng 1 ai đó, ông tiến gần hơn nữa để quan sát bên trong thì thấy người thanh niên đeo kính đang la mắng thậm tệ người thanh niên trẻ tuổi, rồi hắn đánh cho anh ta mấy cái vào mặt rồi vào bụng làm máu mũi máu miệng chãy ra, rồi đuổi ra ngoài, người thanh niên bị đánh ôm mặt chạy ra nhìn thấy ông Chương nhìn 1 lúc rồi nói

- Ông giúp hắn đi rồi cuối cùng cũng sẽ như tôi thôi. nói xong người than niên đi mất, để lại cho ông Chương 1 nỗi lo sợ nhưng ông vẫn tỏa ra ko có j bước vào trong

Người thanh niên đeo kính đen thấy ông Chương tới liền nói

- Chó chết mà, lại thất bại nữa, người thanh niên nghiến răng ken két tay nắm lại. người thanh niên thật sự nổi jận

- Chuyện j mà làm cậu như thế hả. ông Chương giả vờ hỏi

- Tôi đã gài người vào cty PI để làm mất đi sự tin tưởng của các cty đang và chuẩn bị hợp tác với họ, nhưng ko biết sao họ đã phát hiện và tống cổ hắn đi, nên tôi chuyển sang đối phó cty của cái tên mà tôi hận nó thấu xương j đã cướp đi người tôi yêu nhất, nhưng lại 1 lần nữa tôi đã thất bại, bây giờ tôi ko còn j ngoài sự thù hận nữa, tôi sẽ cho nó sống ko bằng chết. vừa nói mà hắn vừa ngiếng răng ken két

- Tôi thấy cậu nên dừng lại đi, lúc đầu tôi hợp tác với cậu j nghĩ cậu ko làm hại đến người khác, nhưng bây giờ cậu đã đi quá xa hơn tôi nghĩ rồi đó. ông Chương khuyên

- Ông cao thượng quá hả, tôi biết j sao mà ông ko thể thắng nỗi nó, bởi ông quá nhát gan, sợ sệt. Hắn khinh thường nói

- Cậu nói z thì chúng ta ko cần phải nói thêm j nữa, nói xong ông Chương bước ra ngoài mà ko biết phía sao hắn đang dùng 1 thanh gỗ lớn tấn công ông

Bụp, ông Chương ngã khụy xuống đất trước lúc bất tỉnh ông có nghe hắn nói vài câu.

- Hắn lấy chân giẩm lên người ông Chương và nói ai phản bội ta đều là kẻ thù của ta, ta sẽ giết hết. bây giờ ko chần chờ j nữa phải hành động ngay thôi, nghe chỉ nhiêu đó thôi rồi ông bất tỉnh.

Do có thai nên T Thiên ở nhà dưỡng thai, K Anh thì 1 lúc gánh giác trên đôi vai của mình 2 cty MP và PI nhưng 2 cty vẫn phát triển toàn diện.

Vẫn là bản nhạc chuông khiến nhiều người phải giật mình, nhiều lần T Thiên kêu đổi nhạc chuông nhưng K Anh nhất quyết ko chịu đổi, nhưng mỗi lúc bên vk thì K Anh để chế độ rung, còn những lúc khác thì K Anh để chế độ bình thường.

- Alo anh nghe nè vk?

- Anh đang làm hả? có nhớ em và con ko? T Thiên bên kia hỏi

- Nhớ chứ anh nhớ vk và con lắm lắm luôn, K Anh nịnh vk

- Thật ko đó, anh nè chiều nay anh về chở em và con về bên ngoại chơi nha! lâu rồi em chưa về thăm ba, mẹ.

- Ok vk yêu, vk ở nhà ngoan nha! anh làm việc tiếp nhe! bye vk và con

Cúp máy K Anh làm việc tiếp, con T Thiên thì ở nhà buồn quá, nên định đi ra ngoài mua ít đồ, T Thiên quyết định đi bộ để thư giản gân cốt, từ lúc cô từ nhà bước ra cho đến lúc về luôn có 1 chiếc xe hơi chạy rất chậm phía sau lưng cô, T Thiên luôn có 1 cảm giác bất an nên gọi cho K Anh. T Thiên gọi phải 1 lúc sau K Anh mới bắt máy.

- Alo anh nghe nè vk? bộ nhớ anh hả mà gọi cho anh nữa z? K Anh chọc

T Thiên kể lại chuyện chiếc xe hơi cứ bám lấy cô, rồi nói cảm giác bất an trong lòng cô cho K Anh nghe, nghe xong K Anh trấn an vk mình

- Ko có chuyện j đâu em, em cứ bình tĩnh đi, anh sẽ về liền, nói xong K Anh cúp máy lấy xe chạy về nhà

Được ck chấn an nên cô cam đảm hơn, nhưng đi đến đoạn đường vắng chiếc xe hơi dừng lại kế bên cô bịt miệng và lôi cô vào xe

- Thả tôi ra, thả tôi ra có ai ko cứu tôi với, mặc cho T Thiên la hét bọn chúng cũng xem như ko có chuyện j, bởi người thuê họ nói ko được làm cô gái này tổn thương nếu ko chúng sẽ ko được nhận tiền. la hét nãy giờ T Thiên đuối sức nên ko la hét nữa mà hỏi bọn chúng

- Các anh là ai? tôi đâu có thù với các anh sao các anh bắt tôi chứ, T Thiên sợ hãi vừa nói vừa khóc

- Chúng tôi ko có thù với cô chúng tôi chỉ vì tiền, ai có tiền kêu chúng tôi làm j thì chúng tôi làm nấy, miễn sao trả tiền cho chúng tôi là được. 1 tên râu ria trả lời

- Người thuê các anh bắt tôi là ai? hắn trả cho các người bao nhiêu thì tôi sẽ trả gấp 2....ko gấp 5 luôn, tôi xin các anh thả tôi ra đi. T Thiên gào khóc

- Giang hồ có luật của giang hồ, đúng là chúng tôi j tiền nhưng ko j tiền mà thất hứa với người đã thuê mình, còn cô muốn biết hắn là ai thì tí nữa cô sẽ được gặp hắn, 1 tên khác nói

Chiếc xe hơi rẽ vào 1 con đường nhỏ rất gập ghềnh làm cho T Thiên muốn nôn ra ngoài những j đã ăn sáng giờ, chạy 1 lúc chiếc xe dừng trước cổng của 1 căn nhà hoang.

- Xuống xe đi tới rồi, tên râu ria nói

Xuống xe hắn dẫn T Thiên vào căn nhà hoang đó, xung quanh chỉ toàn mạng nhện, xung quanh tối ôm, T Thiên sợ lắm miệng thì này nĩ bọn chúng tha cho cô, cô nhất quyết ko vào trong nữa nên bọn chúng giác cô lên vai rồi đi thẳng vào trong mặc cho cô giẫy dụa miệng ko ngừng gọi K Anh cứu cô, đến nơi hắn thả cô xuống trước mặt T Thiên bây giờ là 1 người thanh niên quay mặt vào trong, 2 tên vừa đem cô vào, bọn chúng đi lại người thanh niên kia nhận tiền rồi chúng đi mất, T Thiên liền hỏi hắn

- Anh là ai sao bắt tôi tới đây? anh muốn j ở tôi chứ, T Thiên khóc

Người thanh niên nghe T Thiên hỏi hắn, hắn từ từ quay mặt lại rồi tháo kính đen ra.

- Em nhận ra anh ko?

- Là anh T Vinh, trong lòng T Thiên bây giờ vô cùng sợ hãi và ám ảnh chuyện lúc trước, cô sợ hắn ko kìm chế được hắn sẽ.... T Thiên ko dám nghĩ tới.

- Gần 1 năm rồi mình ko gặp... à mà ko phải, em thì ko gặp anh là đúng, còn anh thì lúc nào gặp em j anh luôn quan sát từng hành động của em mà. vừa nói hắn vừa tiến lại gần, T Thiên thì càng đi sục lùi lại, đến đường cùng T Thiên ko thể lùi thêm nữa nên hỏi hắn

- Anh định làm j? mau thả tôi ra đi, tôi xin anh đó. K Anh ơi cứu em, cứu em K Anh ơi!

Tên Vinh nghe T Thiên gọi K Anh thì hắn mất bình tĩnh tát cho T Thiên 1 cái choán ván

- Câm miệng lại! hắn hét vào mặt T Thiên

- Nó chỉ là thứ bệnh hoạn sao em lại yêu nó chứ, còn anh anh yêu bằng cả trái tim sao em ko đáp lại tình yêu của anh, anh j em thay đổi những j trước đây anh rất thích, tóc anh cũng cắt ngắn, anh ko mặc đồ bóng bẫy nhưng em vẫn ko yêu anh là sao? là sao hả T Thiên, bây giờ hắn như con thú điên lao vào T Thiên mặc cho T Thiên la hét gọi người đến cứu, chóng cự vùng vẫy, đánh vào người hắn, nhưng ko tác dụng j, T Thiên cố gắng chụp lấy đồ gạt tàn thuốc cách đó ko xa đánh hắn 1 cái lên đầu, làm hắn loạn choạn ngã sang 1 bên, T Thiên thừa cơ hội chạy đi, nhưng ko nhanh bằng hắn, hắn cố gắng đứng dậy nắm tóc T Thiên từ phía sau nên T Thiên ko thể chạy được, hắn dùng sức xoay người T Thiên lại rồi tát vào mặt cô mấy bạc tay liên tục, hắn vừa đánh vừa nói, em dám đánh anh nè, đánh anh nè, sao em có thể đánh anh hả. những bạt tay của hắn rất mạnh làm máu từ khóe miệng T Thiên chảy ra, j quá đau nên T Thiên ngất đi, hắn dừng đánh và chói T Thiên vào 1 cái cột gần đó, chối T Thiên xong hắn lấy đt của T Thiên tìm danh bạ 1 lúc rồi bấm nút gọi, chưa kịp đổ chuông đầu dây bên kia bắt máy

- Alo T Thiên em có sao ko? em về tới nhà chưa? alo...alo em có nghe anh nói ko T Thiên, K Anh hỏi tới tấp mà ko biết là tên Vinh đang gọi cho mình ko phải T Thiên

- Quan tâm quá hả? mày làm tao ganh tị rồi đó, ko ngờ cô ấy thường ngày trong đã xinh nhưng nhìn càng gần cô ấy càng xinh đẹp hơn, T Vinh nói jọng điểu

- Đừng có làm bậy, anh là ai? sao bắt vk tôi? K Anh hỏi

- Tao là tình địch của mày đây, T Vinh mày nhớ chưa?

- Anh muốn j mới chịu thả vk tôi.

- Chuẩn bị cho tao 5 tỷ mày sẽ là người đem số tiền đó đến điểm hẹn, tuyệt đối ko được báo cảnh sát, nếu ko mày biết hậu quả là j rồi đó

- Anh cho tôi địa chỉ đi. tôi sẽ đến liền, anh ko được làm j vk tôi, bằng ko tôi ko tha cho anh đâu. K Anh giằn mặt hắn

- Mày dám ra điều kiện với tao hả? mày chuẩn bị tiền đi tao sẽ liên lạc với mày sau. nói xong hắn cúp máy

K Anh gọi đt báo cho ông Chánh biết mọi chuyện và dặn ko được nói cho ông Nam và bà Đậm biết j họ sẽ rất lo cho T Thiên. Biết được tin tất cả đã có mặt đầy đủ tại nhà, K Anh về tới thấy có cả ông Nam và bà Châu thấy K Anh vừa bước vào bà Châu chạy lại hỏi ngay

- T Thiên sao rồi con? ai làm chuyện này với nó z, bà vừa nói vừa khóc

- Sao ba mẹ lại ở đây. K Anh ngạc nhiên hỏi

- Là ba nói cho anh chị sui biết đó, thêm 1 người thêm 1 cái đầu mà.

Đã hiểu vấn đề sao ba mẹ vk cũng có mặt, nên K Anh trả lời bà Châu

- Người bắt vk con là T Vinh hắn nói chúng ta chuẩn bị 5 tỷ cho hắn, và chỉ định con sẽ là người đưa tiền cho hắn, nhưng con phải đi 1 mình đến địa điểm mà hắn muốn, nếu muốn cứu T Thiên

- Em sẽ đi chuẩn bị tiền cho hai, K Sinh nói và đứng lên đi liền

- Ùm! hai cảm ơn em, K Anh nói

- Ko biết hắn có ý đồ j mà chỉ kêu 1 mình con đi giao tiền, thật sự ba ko yên tâm tí nào, ông Nam nói

- Chúng ta báo cảnh sát đi hai, K Băng nói

- Ko được, chúng ta ko thể báo cảnh sát hắn dặn nếu báo cảnh sát sẽ... K Anh ngập ngừng

- T Thiên đang mang thai tôi lo quá, bà Đậm nói

- Con nghĩ bây giờ T Thiên ko sao đâu mẹ, j con có nói với hắn ko được làm j T Thiên nếu muốn lấy tiền. k Anh nói cho mẹ mình đỡ lo, nhưng thật ra K Anh ko dám chắc chắn, j đó giờ hắn luôn muốn có được T Thiên

Cả nhà K Anh đang lo chuẩn bị tiền và bàn kế sách đối phó thì bên T Vinh, T Thiên đã tĩnh

- Em tĩnh rồi à!

- Sao anh lại trối tôi, mau thả tôi ra.

- Thả em ra, để em đánh anh nữa hả? anh ko bị em lừa đâu, anh có cái này cho em nè, nói xong hắn lấy đt ra gọi cho K Anh rồi để vào tai T Thiên, K Anh bắt máy

- Alo, alo...Tôi nghe đây anh trả lời tôi đi

- Em T Thiên nè, K Anh cứu em, đúng ra T Thiên sẽ ko khóc nhưng j nghe giọng K Anh nên cô bật khóc.

Nghe T Thiên khóc K Anh mất bình tĩnh, nên làm cả nhà cũng hoang mang

- Em sao z, hắn làm j em hả T Thiên, nói anh nghe đi

- Em...hức...em...em ko sao?

Hắn lấy lại đt và nói

- 1 giờ nữa mày hãy đến căn nhà hoang ở đường..... nói xong hắn cúp máy rồi quay qua T Thiên nói

- Em có người ck dám bỏ ra 5 tỷ để cứu em, thật sự anh quá ngưỡng mộ hắn, 1 cty mà đột ngột rút 5 tỷ thì em biết hậu quả rồi đó, anh sẽ cho nó tán gia bại sản, nói xong hắn cười lớn

- Anh dám bắt cóc tống tiền à, anh thật sự hết thuốc chữa rồi. T Thiên nỗi giận

- Hahaha anh hết thuốc chữa là do em và nó ban tặng đó, hắn lớn jọng

- Tại sao anh lại muốn hại K Anh chứ, anh ấy có làm j anh đâu, T Thiên nói trong nước mắt

- Nó ko làm j anh hả, ha ha ha nó dám cướp em từ tay anh, nó lấy hết những j thuộc về anh.

- Anh còn dám đổi thừa người khác nữa à, anh yêu mà anh hành động như 1 con thú hoang, anh yêu mà anh cứ muốn độc chiếm cho riêng mình đó là yêu hay sao, T Thiên hét vào mặt hắn

- Câm miệng đi anh ko có được em thì ko ai có được em đâu

Nói xong hắn tiến lại gần T Thiên, hắn hôn ngấu nghiến mặc cho T Thiên chóng cự, vang xin, càng chóng cự hắn càng có hứng, hắn định cởi nút áo T Thiên thì đt reo, hắn dừng lại và nhìn vào màng hình đt, chó chết.... lúc nào cũng z luon phá tao, chửi xong hắn bấm nút đặc lên tai thì đã nghe tiếng K Anh bên kia

- Tôi tới nơi rồi anh đang ở đâu?

- Mày có đi với ai ko? hắn hỏi để biết chắc chắn

- Ko, tôi đi 1 mình thôi

- Tốt z mày đi thẳng vào trong nhà đi sẽ gặp tao. nói xong hắn tắt máy.

K Anh đi theo lời chỉ dẩn vào tới căn nhà thì thấy T Thiên đang bị trối, gương mặt thì sưng lên, có máu từ khóe miện.

- T Thiên em có nghe anh nói ko em, em bị hắn đánh em hả? K Anh quan tâm

-Em ko sao đâu, anh đã tới rồi, em sợ...sợ lắm T Thiên lại khóc

- Có anh đây rồi em đừng sợ nữa, để anh cỏi trối cho em, K Anh nói xong tay định mở dây cởi trối nhưng chưa

chưa kịp, hắn đã ở phía sau vừa vỗ tay vừa lên tiếng

- Mày giỏi lắm, tiền của tao đâu, hắn hỏi

- Tiền đây, K Anh đưa chiếc cặp cho hắn

Kiểm tra xong hắn cười nói, hahaha, mày càng làm tao ghét mày hơn rồi đó, nói xong hắn kéo K Anh đứng lên đánh vào mặt K Anh 1 cái đau điến, K Anh loạn choạn

- Anh làm j z hả? sao lại đánh anh ấy chứ, anh ấy đưa tiền cho anh như đã hứa rồi mà, T Thiên vừa khóc vừa gào thét

- Anh đánh nó j nó quá yêu em, dám bỏ số tiền lớn như z để cứu em. thật ra anh ko cần tiền, anh chỉ muốn biết nó yêu em tới đâu thôi, bây giờ anh đã biết rồi, cho nên.... nói lấp lững nữa câu rồi hắn lôi K Anh dậy định đánh vào mặt K Anh lần nữa thì K Anh né được làm hắn mất đà, K Anh nhanh tay chụp lấy khúc gỗ đánh hắn được vài cái khúc gỗ gãy làm đôi, hắn nhanh tay đánh trả K Anh mấy cái vào bụng rồi vào mặt, làm K Anh té xuống đất, hắn định đánh nữa nhưng T Thiên vừa khóc vừa nói

- Anh dừng tay lại đi đừng đánh anh ấy nữa, anh đánh nữa anh ấy sẽ chết đó.

- Em đau lòng hả? em càng đau thì càng thích

Hắn lôi K Anh lại đánh thêm mấy cái nữa chỉ dừng khi T Thiên nói

- Tôi xin anh đó đừng có đánh nữa, anh muốn j cũng được hết hãy tha cho anh ấy đi. hức..hức....

- Muốn j cũng được à, tốt tốt lắm, nãy giờ anh chờ em nói câu này nè, hahaha, chắc đó giờ em chưa biết cảm giác quan hệ với 1 người đàn ông thực thụ là như thế nào chứ j, z thì anh sẽ cho em biết cảm giác đó hahaha

- Thằng chó ...mày dám làm j T Thiên.... tao liều... chết với mày, K Anh nói trong khó nhọc

- Tôi xin anh đó anh đừng làm hại tôi và K Anh, tôi đang mang thai, anh đừng. ... tôi...tôi hứa sẽ ko báo cảnh sát nếu anh chịu tha cho 2 chúng tôi

- Em mang thai....hahaha mang thai à.... hắn cười càng lớn rồi từ từ ngồi xuống bên cạnh T Thiên nhưng nhìn về phía K Anh nói

- Tao sẽ cho mày thấy cảnh tượng vk của mày bị tao chiếm đoạt trước mặt mày là như thế nào, trong khi đó mày chẳng làm j được, mày đúng là vô dụng mà hahahaha

- Ko... ko được. hức..hức..T Thiên lắc đầu miệng thì nói, nước mắt của T Thiên đã lắm lem gương mặt của cô.

Hắn cởi trối rồi đè T Thiên nằm xuống đất hôn lên môi rồi di chuyển xuống cổ T Thiên tay thì xé tan cái áo sơ mi của T Thiên, làm lộ ra đôi vai trần, hắn định luồn tay phía sao mở dây áo ngực T Thiên thì

Bụp 1 khúc gỗ lớn đang gián xuống đầu hắn, hắn ngã sang 1 bên tay ôm đầu, phía sao là K Anh, T Thiên thấy K Anh mừng rỡ, T Thiên khóc..khóc.. và khóc nức nở trong lòng K Anh. K Anh cởi chiếc áo sơ mi đang khoát mặc cho cô. K Anh diều T Thiên đứng dậy định bước ra ngoài thì T Vinh chọp lấy khúc gỗ mà K Anh vừa đánh hắn lúc nãy, hắn đánh K Anh 1 cái vào chân làm K Anh khụy xuống đất, tay ôm chân

- Định trốn hả? ko dể đâu, tao và mày sẽ chết chung ở đây. nói xong hắn dùng 1 sợ dây chồng vào cổ K Anh rồi xiết, T Thiên kế bên ra sức ngăn cản, hắn xô T Thiên qua 1 bên làm T Thiên té nhào xuống đất tay ôm bụng rồi bất tĩnh. còn K Anh thì giẫy giụa chóng chả, hắn thì càng ra sức xiết sợi dây, đến lúc K Anh đuối sức thì

Buzz,1 tiểng nổ lớn được phát ta từ súng của 1 vị cảnh sát được bắn vào đầu T Vinh, hắn từ từ thả lỏng sợi dây và ngã xuống đất, phía sau là gia đình ông Chánh và 1 nhóm cảnh sát, họ đã giải cứu kịp thời cho K Anh

- Mau, mau đưa K Anh và T Thiên đi bệnh viện nhanh lên, ông Chánh nói.

K Băng đỡ T Thiên, còn K Sinh thì đỡ K Anh ra xe cấp cứu

- Anh có thể ở lại để chúng tôi lấy lời khai được ko? 1 vị cảnh sát nói

- Được chứ. ông Chánh kể lại mọi chuyện cho cảnh sát nghe

Ở bệnh viện sau khi các bác sĩ tận tình cấp cứu K Anh cũng đã tĩnh lại, K Anh từ từ mở mắt ra thì thấy xung quanh mình là 1 màu trắng toát, mùi thuốc sát trùng thì khắp phòng

- Hai! hai tĩnh rồi mẹ ơi, con đi gọi bác sĩ! K Băng vui mừng

Bà Đậm vui mừng ko kém K Băng, - --Cuối cùng con cũng tĩnh lại rồi, con có biết là con hôn mê 1 ngày 1 đêm rồi ko? con có thấy đau chổ nào nữa ko?

Trả lời bà Đậm là

- T Thiên đâu rồi mẹ, T Thiên có sao ko mẹ? K Anh luôn miệng hỏi về T Thiên

- Con yên tâm đi T Thiên ko sao, nó chỉ bị động thai và mất quá nhiều sức thôi, nó tĩnh lại là ở bên con suốt luôn, mẹ khuyên lắm nó mới chịu đi ra ngoài mua j ăn đó.

Nghe chỉ có thế thôi mà K Anh nhẹ nhổm cả người.

- Z là tốt rồi, con xin lỗi đã để cha, mẹ và các em lo. K Anh bây giờ mới nghĩ đến gia đình

Cánh cửa phòng mở ra T Thiên bước vào thấy K Anh đã tĩnh cô chạy lại ôm chầm lấy K Anh khóc nức nỡ

- Em xin lỗi, j em mà anh ra nông nỗi thế này, em xin lỗi. T Thiên nói trong tiếng khóc

Bà Đậm và K Băng ở đứng kế bên thấy z cũng khóc theo

- Sao em lại khóc chứ, mặt em còn đau ko? anh đâu bị j đâu, anh lo cho em lắm em biết ko hả, cũng may em ko sao, nếu ko anh sẽ ko tha thứ cho mình đâu, K Anh ôm T Thiên vào lòng chặc hơn

- Em ko sao! anh mà có bề j em sống ko nổi đâu, hức..hức

- J? j mà khóc lóc rồi ôm nhau như keo z 2 đứa đây là bệnh viện đó nha!

T Thiên và K Anh buông ra nhìn lại thì thấy cả nhà đông đủ ko thiếu người nào

- Con thấy sao rồi K Anh? bà Châu hỏi

- Dạ con đỡ nhiều rồi mẹ. con cảm ơn mẹ

Vừa nói xong bác sĩ cũng vừa vào tới mọi người điều nép sang 1 bên để bác sĩ kiểm tra cho K Anh, kiểm tra xong bác sĩ nói

- Mọi người yên tâm đi bệnh nhân ko sao đâu, chỉ bị ngoại thương thôi, nghĩ ngơi vài ngày là có thể xuất viện được rồi

Nghe bác sĩ nói ai cũng nhẹ nhổm cả người, bà Đậm lên tiếng

- Dạ cảm ơn bác sỉ

Bác sĩ bước ra ngoài K Anh hỏi liền

- Ba nè sao ba biết con ở chổ đó mà đến cứu con z? K Anh thắc mắt j K Anh ko nói cho cả nhà biết chổ T Thiên bị bắt

K Sinh nhanh miệng nói

- Thật ra ba cũng ko biết đâu, hai lấy tiền đi chưa được bao lâu thì chú Chương xuất hiện ở trước cổng nhà mình, thấy lạ nên em chạy ra xem, chú ấy gặp em rồi ngập ngừng 1 hồi rồi mới nói là kêu gia đình mình hãy cẩn thận với T Vinh, hắn đang tìm cách hại cả nhà mình, hắn nói j hai cướp chị dâu từ tay hắn, lúc đầu em ko tin sợ chú ấy lừa mình, nhưng chú ấy giải thích nhiều lắm nên em mời chú ấy vào nhà, rồi kể lại chuyện chị dâu bị bắt và hai đi cứu, chú ấy nói rất có thể chị dâu bị nhốt trong căn nhà hoang mà chú ấy và tên Vinh gặp nhau mỗi khi có chuyện cần bàn. nên em đã gọi cảnh sát đi theo mình, thấy xe của hai đậu ở ngoài là chắc 90% là hai bên trong, bước vào thì thấy hai đang bị tên Vinh siết cổ, em định chạy lại cứu hai thì chú cảnh sát nói để chú ấy, nói xong chú ấy đưa súng lên bắt cho hắn 1 phát ngay đầu, rồi tụi em liền đưa hai và chị dâu vào bệnh viện, K Sinh nói 1 tràng làm ai cũng phải cười

- Z chú Chương đâu rồi con muốn cảm ơn chú ấy đã cứu vk ck con K Anh hỏi

- Chú ấy đã đi đầu thú rồi, j cấu kết với tên Vinh lam cty MP và Pi siết chút phá sản, khi nào con khỏe lại rồi gia đình mình đến đó cảm ơn chú ấy cũng được. ông Chánh nói

Cả nhà tán thành ý kiến của ông Chánh

K Anh nằm lại bệnh viện theo dõi thêm 1 tuần nữa rồi xuất viện, từ khi chuyện đó xãy ra K Anh ko dám để T Thiên đi đâu 1 mình, niềm vui của cả 2 nhân đôi thêm j đứa bé trong bụng T Thiên ngày 1 lớn và quậy phá T Thiên suốt. nhiều lần ba mẹ kêu T Thiên siêu âm để biết trai hay gái nhưng cả 2 nói, tới ngày sinh sẽ biết luôn như z sẽ bất ngờ hơn.

Ngày Tháng cứ thế trôi đi cho đến 1 ngày K Anh đang hợp thì đt đổ chuông, K Anh nghe máy

- Alo có chuyện j ko mẹ?

- Vk con có dấu hiệu sinh rồi con mau tới bệnh viện đi. Bà Đậm nói

- Z hả mẹ, tiếng K Anh rất lớn làm mọi người tưởng có chuyện j nên cả phòng im lặng

- Bệnh viện nào, con sẽ tới liền.

- Chuyện j z hai? K Băng hỏi

- T Thiên sắp sinh rồi bây giờ hai phải vào bệnh viện. em và K Sinh ở lại hợp dùm hai. K Anh nói xong rồi đi thẳng ra ngoài lấy xe chạy đến bệnh viện

K Anh thấy mẹ, và mẹ vk ở trước cửa phòng nên liền chạy lại hỏi

- Mẹ vk con sao rồi mẹ. K Anh hỏi

- Thì hồi trưa T Thiên nói đau bụng và có dấu hiệu sắp sinh nên mẹ đt cho chị sui qua phụ mẹ đưa T Thiên đến bệnh viện, nhưng bây giờ thì chưa thấy bác sĩ ra. bà Đậm nói

K Anh bên ngoài đi đứng ngồi ko yên, cứ đi tới đi lui, bên trong phòng sinh thì T Thiên rất đau bụng.

- Bây giờ em hãy hít thở thật sâu rồi thở ra cứ nhiều lần như thế, tốt, tốt lắm, bây giờ chị sẽ giúp em lấy đứa bé ra nhưng em phải gặng nha! chị điếm 1, 2, 3 là em phải gặng nhớ chưa? bác sĩ nói

Tuy rất đau nhưng T Thiên vẫn nghe được những j bác sĩ bão mình làm.

- A....a.....đau quá đi....a...............

- 1, 2, 3 gặng đi gặng đi, bác sĩ thúc giục

- Đau... đau lắm...a......

- Sắp ra rồi, em cố gắng gặng thật mạnh nha! 1, 2, 3, bác sĩ thúc giục lần 2

- A...... K Anh ơi....cứu em......đau quá ....a............T Thiên cố gắng gặng

- Oa....oa...oa...oa....tiếng khóc của đứa trẻ vừa ra đời

- Chúc mừng em là con gái. bác sĩ bế đứa bé lại và nói với T Thiên, nghe bác sĩ nói T Thiên chỉ cười chứ ko nói, j ko còn sức nữa, rồi bác sĩ đưa đứa bé cho cô y tá lau sạch sẽ và vệ sinh rồi đem ra ngoài

Lúc này ông Chánh, ông Nam, K Sinh và K Băng cũng đã đến ai nấy cũng giống như K Anh chờ đợi và sốt ruột, cuối cùng thì cánh cửa cũng mở ra cô y tá bế đứa bé bước ra.

- Chúc mừng cả nhà là bé gái, cô y tá nói

K Anh và tất cả mọi người điều vui mừng và thở phào, K Anh nhìn đứa bé mĩn cười rồi cô y tá bế đi. lại 1 lần nữa cánh cửa được mở ra lần này là bác sĩ bước ra trên tay là đứa bé và nói

- Chúc mừng cả nhà con của các vị sinh 1 cặp song sinh 1 trai 1 gái.

Cả nhà như ko tin vào tai mình

- Ba, mẹ có nghe ko? vk con sinh đôi kìa hahaha 1 trai 1 gái, con hạnh phúc quá ba mẹ ơi! cả đại gia đình vui chưa từng được vui bỡi trên cả tuyệt vời.

3 Năm sau K Anh và Thiên đã ra ở riêng, ngôi nhà của họ 3 tần được thiết kế riêng theo sở thích của K Anh và T Thiên rất đẹp nhưng rất giản dị

- Ba ơi! ba ơi! Thiên anh nắm áo K Anh ko cho K Anh làm việc

- Chuyện j z con gái của ba? K Anh bế Thiên Anh lên

- Ba ơi! ba ơi! lần này là Thiên Kỳ lên tiếng gọi

- J z con trai? K Anh cũng bế lên, 2 bên 2 đứa

T Thiên từ ngoài bước vào thấy cảnh tượng này nên nói còn chổ nào ko anh? cho em ké với! T Thiên chọc

Nghe T Thiên nói z

K Anh thả T Anh và T Kỳ xuống liền bế sốc T Thiên lên và nói

- "Hạnh phúc của người ta là 1, 2, 3, 4" còn riêng anh quan trọng nhất là 1, 2 thôi.

- Hạnh phúc 1, 2, 3, 4 là sao? em ko hiểu

K Anh hôn T Thiên 1 cái rồi trả lời

- Là 1 người vk, 2 đứa con, 1 ngôi nhà 3 tần và 1 chiếc xe 4 bánh.

Trả lời xong K Anh bế T Thiên vào trong phòng, mặc cho 2 đứa con đang đòi baba và mama chơi cùng chúng

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro