Chương 8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------------------------------------------------------------------

Xong xuôi, Ken nói Rex chỡ bà Samvà Dì San về, để anh ở lại với Dora. Bà Sam cũng gọi báo tin mừng cho gia đình Dora.

Mọi người gần như thở phào nhẹ nhõm.

Đẩy cửa vào phòng, bước đến cạnh giường anh đứng lặng nhìn nó. Nó trông xanh xao quá!

Mệt mỏi quá!

Nó nhắm mắt nằm đấy trông sao mong manh dễ vỡ. Khẽ cúi xuống hôn lên trán nó, Ken thì thầm:

_Cảm ơn em đã quay trở lại! Anh nhất định sẽ nắm lấy cơ hội này mang hạnh phúc đến bên em!

Ken nắm tay nó, nhẹ nhàng và rồi anh...ko làm gì cả, chỉ lặng lẽ yên bình chờ công chúa của anh tỉnh giấc.

Từng ngày trôi qua như từng thử thách với lòng kiên nhẫn của Ken.

Dora vẫn chưa tỉnh, Ken thì nôn nóng. Mọi việc ở công ty anh nhờ Rex giải quyết, còn anh cứ ở lì ko chịu về.

_Ken! Con qua ăn tý gì đi! - Dì San vừa múc chén súp vừa gọi Ken.

Ken áp tay Dora lên má, bàn tay có vẻ ấm áp hơn, đôi mắt vẫn ko rời gương mặt hốc hác kia.Ko thấy Ken trả lời, Dì San bước đến vỗ vai cậu, Ken giật mình quay lại:

_Sao Dì ?

_Con ko nghe Dì nói hử? Qua ăn tý súp đi!

_Con ko đói!-Ken nhăn mặt.

_Ko đói cũng ăn! Ông mà nắm lăn ra rồi bắt 2 bà già này thức đêm thức hôm lo cho vợ chồng 2 người à? -Bà Sam vừa bước vào là lên tiếng móc méo Ken.

_Mẹ! Con đâu có sao?

_Sao trăng gì? Ăn đi !Rồi làm ơn ôm đồ đi tắm dùm. 3 4 ngày nay anh có biết là anh chỉ mặc có 1 bộ đồ thôi ko? Con bé mà tĩnh ông bay zdo ôm người ta ,ko khéo con bé xĩu tiếp.

Ken đỏ mặt lầm lũi tuân lệnh cầm chén súp lên ăn rồi quay sang Dora:

_Em thấy chưa? Mẹ ăn hiếp anh.Mau tỉnh dậy đi! 2 đứa mình đồng tâm hiệp lực đứng dậy khỡi nghĩa lật đổ cường quyền.

_Cốp! Cường quyền nè! Khởi nghĩa nè! -Bà Sam ban tặng cho tên nghịch tử 2 cái cốc muốn thũng não.

Ken bật dậy:

_Đau quá mẹ!

_Giờ khởi nghĩa hay đi tắm? -Bà Sam lườm anh.

Ken nhe răng cười:

_Đi tắm ạ!

Bà Sam nhìn Dì San, 2 người cùng lắc đầu mĩm cười:

_Nó làm cha được ko đây trời? -Tiếng lòng của bà Sam.

_Chào 2 bác! -Rex và Alex đẩy cửa bước vào.

_Oh! Chào 2 đứa.

Ken vừa tắm ra, thấy anh, Alex lon ton đi tới, hít hít hửi hửi:

_Bác à? Bác làm cách nào mà con cú nhà mình lột xác....Á.

Ken đá 1 phát vào ống chân Alex làm cậu ta la lên :

_Ui đau quá! Á...Á....

_Im nào! -Ken bịt miệng Alex khi nghe loang loáng tiếng gì đó.

_Ken...K..en..emm...

Tất cả ánh mắt mọi người đỗ dồn về 1 phía, Ken lập tức dạt Alex ra phóng lại giường:

_Dora! Em tỉnh rồi à? Dora! Em nghe anh nói ko? -Ken nắm tay nó, lay lay.

_Ke...n...ken

_Anh đây! Em nghe ko Dora? Anh đây nè.

Đôi mắt dần hé mở, đôi nay nhỏ bé dường như muốn siết chặt tay anh. Nhìn thấy Ken, ánh mắt anh chỉ đang nhìn mỗi nó, nồng nàn và tha thiết lắm.

Bất giác nó mĩm cười. Nó cố đưa tay lên má anh, nhận thấy điều nó muốn làm, Ken nắm tay nó áp lên má mình. Nó sờ nhẹ gương mặt Ken, sờ lên đôi mắt anh:

_Em thích đôi mắt này của anh!

Ngưng lại 1 giây làm Ken ngạc nhiên, nó tiếp:

_Nó nhìn em ấm áp lắm!

Ken mĩm cười hạnh phúc,chồm lên hôn trán nó, áp chặt tay nó lên mặt mình:

_Anh sẽ dùng nó nhìn em cả cuộc đời!

_E hèm.!

_Khụ khụ.

_Ở đây ko chỉ có 2 người đâu nha! -Bà Sam tằng hằng.

_1 2 3 4 ! 4 người mình ra rìa rồi bác ơi! huhuhu oaoaoao oeoeoeo hic hic. Thật đau bùn quá đi! -Alex nhí nhố đếm rồi còn kêu la đủ thứ tiếng làm mọi người bùn cười.

_Mẹ! -Nó gọi nhỏ.

Bà Sam bước đến bên:

_Con là cô con dâu tuyệt nhất đấy! Nhưng mà mẹ sẽ xữ tội con sau khi khỏe lại.

Mặt nó tái xanh:

_Chuyện gì vậy mẹ? -Ken cũng hốt hoảng ko kém.

_Có em bé mà dám giấu tui. Còn hù tui 1 phen mém chết. Vợ anh mà khỏe lại tui sẽ khủng bố nó bằng .... đồ bổ. -Rồi bà Sam bật cười sảng khoái.

Alex cúi xuống gần lỗ tai Ken khẽ thì thầm:

_Mami mày khủng bố quá!

_Tao cũng thấy vậy! -Rex chen zdo.

Ken và Dora nhìn họ đồng tình.Cường quyền này xem ra khó bề lật đỗ.!!!

Hôm nay Alex đến kiểm tra lại sức khỏe cho nó:

_Sức khỏe em ỗn rồi! Nói chung là ko có gì đáng ngại, nhưng cần bồi dưỡng và kỹ lưỡng 1 chút.Lần đầu em mang thai sức khỏe lại yếu nên tốt nhất nên cẩn thận. Anh ko chuyên về khoa sản nhưng anh sẽ giới thiệu 1 người bạn chuyên về khoa này cho em.

_Cảm ơn anh! -Nó mĩm cười.

Alex ra ngoài, nhìn Ken mĩm cười:

_Trả lại không gian cho 2 người

Ken lườm Alex rồi bước vàoLúc này đã khỏe hẳn, nó đủ tỉnh táo để nhận ra anh. Tim nó đập liên hồi. Ken ngồi lên giường khẽ đưa tay sờ lên gương mặt nó:

_Xin lỗi!Anh là người chồng người cha tồi tệ nhất.Anh xin hứa từ này sẽ chăm sóc cho em và con chúng ta thật tốt-Rồi đáp nhẹ nụ hôn lên trán nó.

Lời anh nói như rót rượu vào tai nó. Lần này đến lượt nó say anh rồi. Nó mở tròn đôi mắt long lanh nhìn anh, ko suy nghĩ gì cả,anh đang làm những điều mà bản thân anh muốn. Ko chút kiêu ngạo, ko lạnh lùng, ko điềm tĩnh, anh nhẹ nhàng, nhẹ nhàng thôi. Hôn lên mắt nó! Nụ hôn trượt dài xuống má rồi đọng lại bên cánh môi mềm. Nó im lặng,ko phản kháng, không khóc, nếu ko muốn nói là nó đang hạnh phúc, khẽ nhắm mắt tận hưởng cảm giác anh mang lại.Nụ hôn ko lâu nhưng đủ làm nó say. Phải!

Say khướt!

Men tình?

_Anh...đứa bé..đứa bé này...-Nó ấp úng.

_Em muốn nói gì?-anh nhìn nó.

_Anh ko giận?

Ken ko hĩu hỏi lại nó:

_Sao anh lại giận?

_Em...em...và anh...

Dường như hiểu ra vấn đề.Đứa bé này là chuyện bất đắc dĩ!,Ken đưa tay ôm lấy gương mặt nó, cắn nhẹ vành tai nó thì thầm:

_Ngốc! Em là mẹ ! Anh là cha! Anh yêu em!

Mắt nó đã tròn nay còn tròn hơn, nhưng rồi thật nhanhnó khép mi lại đón nhận nụ hôn thứ 2.

Nó ko biết có phải mình đang mơ ko? Nụ hôn này! Làn môi này! Vòng tay này! Qúa đổi dịu dàng và ngọt ngào.

Nếu là mơ nó nguyện suốt đời ko tỉnh dậy.

_Này này! Vợ mày mới khỏe đấy nhé! -Nghe tiếng Rex, nó giật mình đẫy anh ra, anh quay lại nhìn thấy Rex và bà SAM. Bà Sam nhìn nó tủm tĩm cười:

_Mẹ còn sợ con vừa tĩnh lại đói nhưng mà thế này thì....-Bà cười gian.

Nó ngượng đỏ cả mặt, im lặng cúi đầu, ngay cả anh nó cũng ko dám ngước nhìn.

Bà Samđưa điện thoại cho nó:

_Con gọi về cho gia đình đi! Tuy mẹ đã báo bình an nhưng con nên gọi thì hơn.

_Dạ! -Nó nhận điện thoại rồi gọi về nhà.

_Alo!

_Quân! Là chị!

Hoàng Quân vội hét lên làm nó nhăn cả mặt:

_Ba mẹ! Chị Bích Quân này!

Ba mẹ nó đang ngủ nghe thế vội đến, mẹ nó vội vã cầm ống nghe:

_Con sao rồi? Nghe mẹ chồng con nói mẹ lo quá!

Ba nó mỡ loa ngoài để cả nhà có thể nghe thấy.

_Chị 2 khỏe rồi sao? Mừng quá! Cháu em cũng khỏe hả chị? Chị phải ăn nhìu zdo mới đủ dinh dưỡng nuôi cháu em nghe chị.Chị tuyệt quá! Chị 2..

_Trời ơi! Sao con cứ tươm tướp thế? Cho mẹ nói với nào! -Mẹ nó cằn nhằn.

Nó nghe mà vừa cười vừa khóc nghẹn ngào làm Ken và mọi người ngơ ngác.

_Con khỏe nhìu rồi ạ. Vài hôm nữa là xuất viện được rồi! Em bé cũng khỏe lắm ạ.

Xin lỗi vì gọi khuya thế này,nhưng mẹ chồng con sợ mọi người lo.

_Không sao! Phải gọi chứ! Từ khi được tin ba mẹ sốt ruột chết được nhưng việc lo thủ tục qua đó khó khăn quá. Con Thảo với mẹ con cứ khóc suốt đây này.

_Dạ. Lát nữa con sẽ gọi cho con Thảo ạ.

_Uh! Gọi đi cho nó yên tâm.

_Khi nào khỏe hẵn con sẽ về nhà 1 chuyến ạ. Con nhớ mọi người quá!

_Uh uh! Về đây mẹ xem con thế nào. Mẹ nhớ con quá!

Hoàng Quân cố hét to cho nó nghe:

_Ba! Mình đi ngủ đi! 2 người đó cho cha con mình ra rìa rồi!

Nó bùn cười, mẹ nó tức quá khai lun bí mật trọng đại của thằng em nó cho nó nghe:

_Haizzz Bao giờ con bỏ cái tính con nít này thì con Thảo nó mới thèm yêu con!

Nó nghe mà lùng bùng lỗ tai:

_Sao ạ?

_Ko ko có gì-Hoàng Quân hét,vội chụp máy cúp xuống. Mất tính hiệu.

Nó ngơ ngác nhìn cái điện thoại làm Ken và mọi người còn ngơ ngác hơn.

_Có chuyện gì à? -Rex hỏi.

_Dạ ko?

Bà Sam và Rex ở lại chơi thêm 1 lúc rồi về.

_Em ngủ 1 tý đi! -Ken toang đỡ cho nó nằm xuống nhưng nó kéo áo anh lại:

_Ko! Em ngủ cả ngày rồi. Lâu rồi em ko ra ngoài. Em xuống vườn chơi 1 xíu được ko?

Hôn lên trán nó anh cười đồng ý. Nó sờ lên trán mình ngại ngùng, sự thân mật quá mức thế này nó chưa quen lắm. Có chút gì đó hư ão nhưng nó ngại ngùng khi phát hiện mình cũng hơi thích thích cái cảm giác ngọt ngào nì.

_Em lại mơ mộng gì thế?

Tiếng Ken nói làm nó giật mình.

_Dạ ko! Ko có gì đâu anh.

Ken định bế nó lên xe lăn, nó vội nói:

_Em tự đi được mà!

Ngoan cố bế nó trên tay, Ken kiên quyết:

_Ko em còn yếu lắm!

Ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay anh nó ngại ngùng, Ken chau mày nhìn nó:

_Xem này! Em nhẹ xọp hà. Anh phãi bồi bổ cho em nhìu mới được. Sau này em phải ăn lun cả phần của em bé nữa.

_Vậy thì tiu kế hoạch giữ eo của em! -Nó hốt hoảng.

Ken nhăn nhó:

_Ko có giảm cân gì hết. Sinh xong rồi giảm, bây giờ phải ăn nhìu dô.

Nó phụng phịu lầm bầm:

_Anh chẳng hỉu tâm lý phụ nữ gì cả.

Cụng khẽ đầu nó:

_Em mà có làm heo nái thì anh vẫn cứ yêu mà. Yên tâm!

Nó hạnh phúc ngước to mắt nhìn anh đang cười rất ư là sang khoái mà lòng ngập tràn niềm vui . Vậy mới nói, bước qua đau khổ thì khi hạnh phúc đến con người ta mới cảm nhận hết được cái hoàn hảo tuyệt diệu của nó.

Không khí hơi lạnh khi gần bước vào đông. Nó thích thú hít hà,dừng lại nơi ghế đá giữa khu vườn Ken hỏi:

_Em thích ko?

_Vâng! Khi nào mới có tuyết hả anh?

_Khoảng hơn 1 tháng nữa! Em muốn đi trượt tuyết ko?

_DẠ muốn...Được không anh?

_Đương nhiên là ko! -Ken dội nguyên gáo nước lạnh khiến nó đóng băng.

Ken mỉm cười:

_NHưng sau khi sinh xong thì được!

Nó mừng rỡ ra mặt trông yêu ko thể tả, bất giác Ken hôn lên môi nó. Nó bẽn lẽn quay mặt đi,ấp úng, ngượng ngùng.

_Em chưa quen khi chúng ta thế này phải ko? -Ken như hỉu cảm giác trong lòng nó.

_............

_Xin lỗi! Trước đây là do anh lạnh lùng với em. Nhưng khi nhận ra mình yêu em thì anh nghiễm nhiên nghĩ rằng em cũng yêu anh. Anh ko nghĩ đến cảm giác của em. Xin lỗi! Anh sẽ cố kiềm chế bản thân mình.

Qủa thật từ lúc đó, tuy vẫn ân cần dịu dàng và chu đáo nhưng ko còn những cử chỉ quá thân mật với nó nữa. Nó xuất viện về nhà, bà Sam ở chơi 1 tuần nên nó phải qua ở cùng phòng với Ken.

Nhưng vẩn thế, mỗi người 1 góc nhưng cái tướng ngủ của nó xấu tệ.Hết ôm lại gác, có khi nó đói bụng lại trèo lên người anh, dụi mặt lên vuông ngực anh lẫm bẫm gọi tên các món ăn. Đêm lạnh thì lại chui rúc người vào anh , lun miệng gọi tên Aga Ega.

Thế có chết ko cơ chứ?

Ken phải khó khăn lắm mới kiềm chế được mình. Anh ko biết mình có nên đi học 1 khóa tự động kiềm chế ko nữa.

Mà ko biết có ai mỡ cái khóa đó đễ dạy ko đây. Và thế hằng đêm Ken của chúng ta đi tắm nước lạnh đến 4 5 lần.

Haizzz.

Thật là trải nghiệm khó khăn mà.

_Mẹ về nhé! Nhớ chăm sóc con bé cho đàng hoàng đấy -Bà Sam dặn dò Ken.

_Vâng! -Ken ôm bà hôn tạm biệt xong bà Sam quay sang ôm nó.

_Ngoan nhé! ăn nhìu zdo 1 chút.Mẹ về dưới thu xếp trang trại rồi lên ở với con...Thằng Ken nó đi làm con ở nhà 1 mình mẹ ko an tâm.

_Dạ!

Bà Sam đi Ken nói:

_Anh đi làm! Em ở nhà nghỉ ngơi nhìu đi nhé.

_Coi chừng cô chủ nghe chưa?

2 con chó sủa lên 1 tiếng chắc nịch như vừa nhận lệnh từ sếp.

Anh vừa đi là nó nhảy chân sáo xuống bếp bắt đầu thực hiện kế hoạch mà hôm qua nó nghĩ ra.Học nấu ăn, 2 con chó chạy theo nó rồi nằm ngayngắn ở cửa bếp ngó zdo.

Bọn nó biết bếp là địa phận tụi nó bị cấm vào mà.

_Cô chủ! - Dì San thét lên khi thấy nó tung ta tung tăng xuống đây.

_Gì thế Dì? -Nó khựng lại mém té làm Dì San đứng tim.

_Cô ơi! Cô đi đứng cẩn thận dùm tui. Em bé có gì tui ko sống nỗi.

Nhìn Dì San mặt mày tái xanh nó ngoan ngoãn gật đầu rồi mon men tới nịnh nọt:

_Dì! Con muốn nấu ăn! Dì dạy con đi.

Ấn nó ngồi xuống ghế Dì nói:

_Cô muốn ăn gì tôi sẽ nấu cho mà.

_Ko ạ! Cháu cháu...cháu muốn nấu món mà Ken thích ăn ấy..-Nó ngượng ngùng. Gần đây Ken quan tâm nó rất nhìu, tôn trọng sự ngại ngùng của nó nên nó muốn làm gì đó báo đáp anh

Dì San cười cười hiểu ra.

_Cậu chủ thích món súp Pate gan!

_Món đó khó ko Dì!

_Món đó hơi cầu kỳ 1 chút đấy !

Nó hồi hộp lo sợ :

_Nhưng ko sao! tôi chạy cô làm từ từ. -Nó tươi rói lại ngay.

Mặc tạp dề rửa tay và bắt đầu công việc. Cô nàng hậu đậu này phải gọi là siêu hậu đậu. Cắt thức ăn thì thức ăn ko đứt mà đứt...tay, 10 đầu ngón tay cô bé dán băng gầnhết nhưng nó thì hứng chí lắm.

Nó hí ha hí hứng suốt buổi.

Xong xuôi nó cười tươi:

_Xong ! Hoàn tất! Thơm quá Dì ơi! Dì nếm đi! Nếm thử xem!

Dì San cười:

_Phải để cậu chủ là người đầu tiên nếm chứ ạ?

Nó hôn lên má Dì:

_Cảm ơn Dì!

Rồi tung tăng lên phòng tắm.

Dì san nhìn theo nó:

_Thảo nào cậu chũ yêu cô như vậy!

...............................................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro