Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi gửi tin nhắn cho Lâm Chính Nam thì Vương Tiểu Nhu nhìn dáng vẻ đắc ý của Lâm Kiều Kiều,sau đó Lâm Chính Nam liền trả lời tin nhắn của Vương Tiểu Nhu.

-" Được! Anh biết rồi!"

Đọc được tin nhắn của Lâm Chính Nam khiến cho Vương Tiểu Nhu cười vui vẻ làm việc tiếp.

Tối hôm đó Lâm Kiều Kiều lén tới biệt thự Diệp gia,dì Châu mang bát canh tổ yến cho Lâm Kiều Kiều rồi nói.

-" Đây là canh tổ yến cao cấp mà ông chủ mang từ nước ngoài về,mẹ lén để lại một ít cho con này."

Lâm Kiều Kiều đang tạo dáng chụp ảnh liền nói.

-" Tôi biết rồi!"

Dì Châu nói tiếp.

-" Vậy mẹ để đây nhé!"

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Đợi đã! Lần này Diệp phu nhân trở về,chắc chắn sẽ mang về nhiều quần áo và túi xách cho con gái phải không?"

Dì Châu nghe vậy không nói gì cứ như vậy bỏ đi.

Lúc này Lâm Chí Nam cầm một bó hoa đứng đợi Diệp Tuyên Nhu,đột nhiên Diệp Tuyên Nhu đứng phía sau kéo Lâm Chính Nam vào góc tường. Diệp Tuyên Nhu nhìn Lâm Chính Nam liền nói.

-" Hôm nay nếu em không nhanh tay thì anh gặp rắc rối rồi."

Lâm Chính Nam nhìn Diệp Tuyên Nhu cười rồi nói.

-" Em nói là bó hoa bị lấy mất nên anh đã mua bó hoa khác cho em."

Diệp Tuyên Nhu cười rồi nhận bó hoa của Lâm Chính Nam,cả hai nhìn nhau tủm tỉm cười vui vẻ. Đột nhiên Diệp Tuyên Nhu nhìn thấy Lâm Kiều Kiều đi ngang qua,liền nghi ngờ nói...

-" Sao bộ quần áo cô ta mặc nhìn trông quen thế?"

Lâm Chính Nam nhìn Diệp Tuyên Nhu thì cô liền nói.

-" Em nhìn không nhầm đâu! Chính mẹ em mang từ nước ngoài về tặng em,nó là phiên bản mới nhất đấy."

Lâm Chính Nam liền nói.

-" Làm sao cô ta lại có được?"

Diệp Tuyên Nhu tức giận nói.

-" Diệp Kiều Kiều này không chỉ bắt nạt em,còn dẫn người khác tới nhà của em. Còn ăn trộm quần áo của em,những tên trộm thế này cần phải xử lý mới đúng."

Lâm Chính Nam cười rồi nói Diệp Tuyên Nhu.

-" Ngày đầu tiên chúng ta hẹn hò,mà phát hiện ăn trộm rồi."

Diệp Tuyên Nhu nhìn Lâm Chính Nam liền cười ngại ngùng rồi nói.

-" Ngày đầu tiên bắt một tên trộm."

Tới tối muộn dì Châu tới phòng của Diệp Tuyên Nhu để trộm quần áo,thì vô tình bị Diệp Tuyên Nhu phát hiện. Dì Châu liền sợ hãi nói.

-" Tiểu thư! Không giống như cô nghĩ đâu."

Diệp Tuyên Nhu nhìn dì Châu rồi nói.

-" Vậy sao? Có ai nói với dì là ăn trộm là phạm pháp không?"

Dì Châu lúng túng nói.

-" Tiểu thư! Nghe tôi giải thích đã."

Đúng lúc Diệp lão gia và Diệp phu nhân bước vào,thì Diệp phu nhân liền nói.

-" Tôi xem xem dì Châu còn gì muốn nói đây?"

Dì Châu nhìn thấy Diệp lão gia,Diệp phu nhân và quản gia Lâm liền hoang mang. Diệp Tuyên Nhu liền nói tiếp.

-" Dì lấy trộm đồ quần áo và trang sức của tôi,dì còn bị mật bảo chồng của dì lái xe sang bên ngoài. Hòng để giữ thể diện cho con gái của dì,những thứ mà dì ăn cắp đã giấu ở đâu rồi?"

Diệp phu nhân tức giận liền nói.

-" Tôi thật sự đã nhìn nhầm dì Châu rồi!"

Diệp lão gia tức giận nói.

-" Là tôi sai rồi! Lúc đầu gia đình dì Châu gặp khó khăn,tôi mới rủ lòng thương nên mới cho gia đình dì vào Diệp gia làm giúp việc. Không ngờ dì ở Diệp gia để ăn trộm!"

Dì Châu khóc lóc quỳ xuống nói.

-" Diệp lão gia,Diệp phu nhân! Tôi xin lỗi!"

Quản gia Lâm liền đỡ dì Châu đứng lên rồi nói.

-" Dì Châu! Dì đừng làm như vậy,sẽ khiến lão gia và phu nhân khó xử."

Dì Châu nói tiếp.

-" Lão gia,phu nhân! Làm ơn tha cho tôi lần này,hãy cho tôi một cơ hội đi mà."

Diệp Tuyên Nhu nói tiếp.

-" Được thôi! Nể tình dì Châu là đồng hương cùng quê với bố tôi,lần này sẽ tha thứ cho dì sẽ không báo cảnh sát. Nhưng mà! Tôi chính thức thông báo cho dì,bây giờ các người bị đuổi việc. Đưa dì ấy đi đi!"

Quản gia Lâm nghe vậy liền đưa dì Châu rời khỏi Diệp gia.

Ngày hôm sau Lâm Kiều Kiều một mình chạy tới công ty,vừa đứng trước cổng công ty liền nói.

-" Chỉ tại ông bà già không lái xe đưa mình đi làm,khiến mình đến muộn rồi."

Lúc này tình cờ gặp giám đốc Cao,giám đốc Cao nhìn thấy Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Diệp tiểu thư! Hôm nay sao đi làm trễ vậy? Không lái xe tới sao?"

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Là tài xế chở tôi đến."

Giám đốc Cao liền nói với Lâm Kiều Kiều.

-" Diệp tiểu thư! Cô có biết công ty đang có đợt thăng chức cho nhân viên không?"

Lâm Kiều Kiều nghe vậy liền nói.

-" Ý anh là sao?"

Giám đốc Cao liền nói.

-" Diệp tiểu thư! Kể từ vào công ty Cao mỗ tôi cũng đối xử với cô không tệ,không biết Diệp tiểu thư có thể ở trước mặt Diệp chủ tịch nói giúp tôi vài lời không?"

Lâm Kiều Kiều liền nói tiếp.

-" Được thôi! Nếu muốn tôi giúp anh thì anh phải giúp tôi 1 chuyện trước."

Giám đốc Cao liền nói.

-" Không vấn đề!"

Tới trưa tại phòng làm việc của nhóm thiết kế,Vương Tiểu Nhu nói với Vận Vận.

-" Vận Vận! Cô quay lại phòng trưng bày,chụp thêm vài tấm ảnh cận cảnh nữa đi!"

Vận Vận nghe vậy liền nói.

-" Được! Tôi biết rồi!"

Lâm Kiều Kiều đang uống nước thì cố tình đi tới,vô tình đụng vào Vương Tiểu Nhu liền nói.

-" Vương Tiểu Nhu! Cô không có mắt à?"

Vương Tiểu Nhu nhìn Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Lâm Kiều Kiều! Sao cô cứ thích bám lấy tôi hoài vậy? Đường rộng không đi mà cứ thích sáp vào tôi,muốn trộm đồ hay sao?"





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro