Chương 20. Ba mẹ của Phạm Hương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả một đêm dài Phạm Hương chỉ chợp mắt được một chút, không biết làm sao để giải thích cho Lan Khuê hiểu. Nàng cũng chẳng khá hơn, chỉ cần Phạm Hương ôm lấy nàng và kể cho nàng nghe mọi chuyện thì nàng sẵn sàng bỏ qua nhưng cậu lại không làm được. Nàng bước ra khỏi giường thì cũng là lúc Phạm Hương bước ra từ phòng tắm, ánh mắt Phạm Hương vừa thấy nàng lại có chút né tránh làm nàng tức giận vô cùng. Nàng không nói gì đi lướt qua người cậu nhưng lại bị một bàn tay giữ lại. Phạm Hương như muốn nói gì đó nhưng lại bị nàng cắt ngang.

- " Để sau rồi nói. Hôm nay em rất bận. Tối nay em đi dự sự kiện sẽ về muộn. Không cần đợi em "

Phạm Hương thở dài xuống dưới làm đồ ăn sáng rồi gọi điện cho Thuận Ngân đến đón nàng, còn mình thì đến công ty trước. Lan Khuê nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, trông hấp dẫn vô cùng. Nếu bình thường nàng sẽ lao vào ăn ngấu nghiến nhưng hôm nay lại không có tâm trạng, người thì đã đi trước, một mình nàng ăn để làm gì chứ. Nàng ra tới cửa thì đã thấy có xe đến đón mình, nàng biết chắc chắn là Phạm Hương gọi, trong lòng lại có nhiều cảm xúc khó nói vô cùng.

Phạm Hương tới công ty, bình thường gương mặt đã lạnh băng không chút cảm xúc mà hôm nay lại hằm hằm mang theo sát khí làm nhân viên run sợ, lo lắng mình sẽ bị TGĐ xử trảm bất cứ lúc nào.

Trong phòng làm việc, Phạm Hương lại cầm điếu thuốc, từng làn khói xám chậm chậm bay ra rồi tan theo không khí. Cả buổi Phạm Hương không tài nào tập trung được, cứ nghĩ đến Lan Khuê, rất nhớ nàng nhưng không dám gọi điện vì sợ nàng tức giận.

- " Thưa TGĐ có cô Diệu Linh của tập đoàn Koko cần gặp ạ " - Tiếng thư kí vang lên đưa Phạm Hương trở về thực tại. Cậu nhíu mày, cô ta tới đây làm gì

- " Cho vào "

- " Phạm tổng ! Xin chào "

- " Cô tới có chuyện gì " - Phạm Hương hỏi mà không nhìn tới Diệu Linh

- " Chỉ muốn tới gặp Hương một chút "

- " Nếu là chuyện công việc thì tôi sẵn sàng "

- " Nhưng em muốn nói chuyện của chúng ta "

- " Chúng ta ? " - Phạm Hương khó hiểu

- " Chúng ta quay lại bên nhau được không. "

- " Cô đang nằm mơ à ? "

- " Tại sao? Nếu 2 chúng ta yêu nhau sẽ rất có lợi cho 2 bên "

- " Cô chỉ là muốn có lợi nên mới đòi quay lại với tôi "

- " Tất nhiên là không phải. Mấy năm qua em vẫn luôn dõi theo Hương. Em vẫn luôn yêu Hương kể cả trong lòng Hương đã yêu cô ấy "

- " Câm mồm. Cô đừng nhắc đến cô ấy. " - Phạm Hương bỗng trở nên giận dữ, hai mắt đỏ ngầu, giọng nói run run

- " Chẳng lẽ. Thời gian qua Hương vẫn không quên được, tại sao phải hành hạ mình như vậy " - Diệu Linh lúc này cũng đã không bình tĩnh mà lớn giọng. Rõ ràng họ đang nói tới một người nào đó

- " Đi đi. Cô đi khỏi đây mau lên. Đi đi trước khi tôi giết cô. "

Diệu Linh đành bất lực quay đi. Phạm Hương vẫn chưa thể bình tĩnh lại, ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm đầu rồi bỗng nhiên như nhớ ra gì đó, Phạm Hương lục tìm trong ví, đó là một tấm ảnh 6x8, trong ảnh có hai người, một là Phạm Hương với nụ cười nhàn nhạt, một là cô gái khuôn mặt trái xoan xinh đẹp nhưng lại có một đôi mắt buồn, trên môi đang nở một nụ cười rạng rỡ. Ngắm nhìn tấm ảnh rồi Phạm Hương chợt bật khóc lớn, tay nắm chặt bức ảnh...Người con gái đó thật ra là ai..

Phương Nam bước vào phòng Phạm Hương, thấy bạn mình ngồi ở đó, hai mắt đỏ ửng, anh đoán hẳn là đã có chuyện gì rồi. Lại thấy trên tay Phạm Hương đang nắm chặt bức ảnh, nhìn thấy nó anh lập tức sững sờ. Anh vỗ nhẹ vào vai Phạm Hương

- " Tại sao lại như vậy ? Là cô ta nhắc tới khiến cậu đau lòng sao ? "

- " Tại mình. Tất cả là tại mình " - Phạm Hương lẩm bẩm

- " Không phải. Phạm Hương. Cậu không có lỗi gì hết. Đừng như vậy nữa. Chuyện đã lâu lắm rồi "

- " Không. Mình không quên được "

- " Cậu như vậy chị Lan Khuê mà biết sẽ đau lòng như thế nào ? " - Phương Nam lay mạnh người Phạm Hương

Lan Khuê. Đúng rồi còn Lan Khuê. Cái tên này như đánh mạnh vào tâm lí Phạm Hương. Sắc mặt dịu đi một chút. Thấy vậy Phương Nam tiếp tục nói

- " Chị ấy rất yêu thương cậu. Cậu cũng biết mà. Đừng như vậy sẽ làm chị ấy tổn thương. Chuyện tối qua chắc là hai người giận nhau. Mình sẽ giải thích giúp cậu "

- " Không cần. Mình tự giải quyết được. Yên tâm "

Anh không nói gì nữa, lặng lẽ rời khỏi phòng. Phạm Hương trở về nhà đã là 11h đêm. Lê từng bước nặng nhọc vào nhà, Phạm Hương đi lên gác nhưng lại thấy một bàn đồ ăn lúc sáng vẫn còn nguyên, nàng không ăn sáng do Phạm Hương nấu. Cậu lấy điện thoại gọi cho Thuận Ngân hỏi nàng có ăn sáng không thì nhận được câu trả lời là : " Chị ấy bảo chị ấy ăn ở nhà rồi ". Phạm Hương nắm chặt hai tay thành quyền. Nàng dù cho giận Phạm Hương thế nào cũng không được phép buông thả bản thân như thế. Thuận Ngân vừa nói rằng tầm 10h Lan Khuê đã trở về rồi, tối cũng chỉ ăn qua loa một chút. Phạm Hương rảo bước lên phòng, mở cửa thấy nàng đã yên vị trên giường, hình như nàng ngủ mất rồi, nhưng trong giấc ngủ nàng đang mơ thấy gì mà lại nhíu mày như vậy, có phải đang mơ thấy cậu không. Phạm Hương sờ nhẹ vào má Lan Khuê rồi rời đi vào phòng tắm.

20 phút sau, Phạm Hương ra ngoài trèo lên phần trống còn lại của chiếc giường, nằm sát vào nàng. Nàng lúc này đang quay lưng về phía Phạm Hương, cậu lấy tay mình ôm lấy nàng thật chặt. Cả người Lan Khuê khẽ run, kì thực nàng đã thức từ khi cảm nhận được tay Phạm Hương đặt trên má mình nhưng không muốn cho người kia biết.

- " Xin lỗi Lan Khuê. Hương không nên im lặng rồi để mặc kệ em như vậy. Thực ra Hương và cô ta có một thời gian yêu nhau, nhưng Hương không muốn nói cho em biết vì sợ làm ảnh hưởng tới tình cảm của chúng ta. Em biết không. Hương rất lo sợ em sẽ bỏ Hương mà đi nên Hương không dám nói cho em biết. Xin lỗi em "

Lan Khuê nhẹ đưa tay lên xiết chặt vào cánh tay đang ôm mình, Phạm Hương có chút bất ngờ

- " Tại sao phải chờ em ngủ mới dám nói "

- " Tại..Hương sợ em giận "

- " Sau này đừng giấu em chuyện gì hết. Có được không "

- " Được. Tại sao hôm nay em không ăn  sáng "

- " Vì em không đói. Không có Hương ăn cùng em cũng không muốn ăn. "

Phạm Hương không nói gì nữa vòng tay ôm nàng, lật người nàng nằm lên người mình, nhanh chóng kéo chiếc váy của Lan Khuê xuống. Cơ thể nàng đã hoàn toàn phơi bày trước mắt Phạm Hương, nàng ôm cổ Phạm Hương chủ động cúi xuống hôn cậu. Nụ hôn thay cho những nhớ nhung của cả hai người. Nụ hôn dần dần rải rác xuống dưới, tuy rằng đang nằm bên dưới nhưng Phạm Hương vẫn hoàn toàn nắn thế chủ động. Lan Khuê hai tay chống xuống giường, mắt nhắm chặt cảm nhận từng cảm xúc mà Phạm Hương mang lại. Phạm Hương đang đối mặt với bộ ngực khiêu gợi của Lan Khuê, ở tư thế này trông Lan Khuê vô cùng hấp dẫn, làm cho người nằm dưới không giữ nổi bình tĩnh. Phạm Hương vội vàng ngậm lấy nhũ hoa mà bú mút say sưa. Kích thích làm Lan Khuê sung sướng vô cùng, không kìm chế nổi mà bật ra tiếng rên

- " Ưm..ưm.. đúng rồi..mạnh lên Hương " - Tiếng rên của nàng như càng làm Phạm Hương hăng hái hơn, thỉnh thoảng còn cắn mạnh vào đầu nhũ làm nàng hét lên sung sướng

Phạm Hương cứ trượt dần trượt dần xuống dưới. Chả mấy chốc mà mặt Phạm Hương đang đối diện với nơi đó của nàng, nàng đang ở tư thế quỳ, hai tay bám vào thành giường làm điểm tựa. Cả căn phòng ngập mùi hoan ái, nơi đó của Lan Khuê đã vô cùng ướt át, Phạm Hương mỉm cười hài lòng, dùng lưỡi liếm nhẹ hạt đậu đang nhô lên, cả người Lan Khuê run rẩy vì kích thích quá lớn. Nàng vô cùng nhạy cảm, kích thích như vậy thật không chịu nổi.

- " Hương..em.. khó chịu "

Phạm Hương biết nàng đang muốn gì nhưng vẫn muốn trêu trọc

- " Sao ? Em khó chịu ở đâu " - Phạm Hương vừa nói khẽ nhấc đầu hôn nhẹ vào hai cánh hoa hồng

- " Ahhgg.. Đừng trêu em nữa.. mau cho vào đi..ahh "

Phạm Hương bật cười vì sự vội vã của nàng, chiếc lưỡi nhẹ nhàng chui vào giữa hai cánh hoa mà khuấy động, cô bé của nàng càng ngày càng ra nhiều nước, chảy xuống mặt, xuống cổ Phạm Hương tạo nên một cảnh tượng dâm mỹ. Chiếc lưỡi của Phạm Hương ra vào liên tục, cộng với ngón tay trêu đùa ở bên ngoài hạt trân châu làm nàng phát điên, tiếng rên rỉ càng lớn

- " ahh..ahh.. em sướng Hương ơi..ưm.ưhh mạnh nữa lên đi "

Phạm Hương ra vào càng nhanh và mạnh hơn và cuối cùng làm nàng hét lên thoả mãn, tất cả những tinh hoa của nàng được Phạm Hương nuốt sạch sẽ, không chừa lại một giọt. Lan Khuê mệt mỏi tựa đầu vào thành giường, vẫn giữ nguyên tư thế quỳ như vậy. Có vẻ như Phạm Hương vẫn chưa thoả mãn, hai tay lại bắt đầu hoạt động đưa lên xoa bóp hai bầu ngực của nàng.

- " Ưm..đừng..em mệt..ahh "

Nhưng không thể làm Phạm Hương dừng lại, nhanh chóng rút một tay từ ngực Lan Khuê, dùng hai ngón tay đâm mạnh vào nơi tư mật của nàng làm nàng khá đau đớn. Nhưng một lúc cơn đau qua đi nàng lại thấy rạo rực, ngứa ngáy vô cùng, Phạm Hương lại giữ nguyên không hề động làm nàng khó chịu. Nàng lại đành phải tự chuyển động hông mình lên xuống, Phạm Hương cũng vui vẻ mà chơi đùa cùng nàng. Cả hai đang hưng phấn thì có tiếng chuông điện thoại.

- " Em..lấy điện thoại giúp Hương " - Phạm Hương thấy nàng vẫn đang tận hưởng sung sướng không nghe lời mình liền mạnh tay hơn, nàng hét lớn, lấy tay với điện thoại, cũng không quên liếc mắt xem ai gọi nhưng lại là số lạ.

- " Alo. Muộn rồi gọi con có việc gì " - Phạm Hương trả lời nhưng tay vẫn thúc mạnh vào Lan Khuê

" Sao con không gọi điện về nhà "

- " Gọi về làm gì. Con làm gì bố mẹ cũng có ủng hộ đâu. Hừ "

Tiếng rên rỉ của nàng vẫn cứ vang mãi đến nỗi trong điện thoại cũng nghe thấy

" Ở chỗ con có tiếng gì vậy "

- " Mẹ quan tâm làm gì "

- " Ah..ưmgg.."

" 3 ngày nữa mẹ vào đấy thăm con "

- " Tuỳ mẹ. Con tắt máy đây " - Nhưng trước khi kịp tắt máy thì đầu dây bên kia đã kịp nghe thấy tiếng hét. Bà nắm chặt điện thoại, khuôn mặt giận dữ vô cùng

- " Ahh ahh.. Hương ơi.. em ra..áhhh "

Sau đó Lan Khuê cũng đổ gục xuống. Phạm Hương đỡ nàng nằm xuống, nàng mệt đến nỗi mặc kệ Phạm Hương muốn ném nàng đi đâu thì ném. Cậu hôn nhẹ môi nàng, lại bị nàng oán hận cắn cho một cái rõ đau

- " Khốn kiếp. Hương đã làm gì em thế này hả "

- " Hương đâu có làm gì. Một mình em tự biên tự diễn đấy chứ " - Cậu ngây thơ trả lời

Nàng trừng mắt một cái, cậu cưng chiều ôm nàng trong vòng tay

- " 3 ngày nữa mẹ Hương vào đây. Em chuẩn bị tinh thần đi. Mẹ Hương nhiều chiêu lắm. Nhất định sẽ bắt em rời khỏi Hương. Cấm em đó "

- " Hương với mẹ quan hệ không tốt sao. Sao lại nói chuyện với mẹ lạnh nhạt vậy " - Lan Khuê ngước lên, lấy tay đặt lên má Phạm Hương

- " Làm sao mà tốt cho được. Họ cái gì cũng bắt Hương phải làm theo họ. May nhờ có em Hương mới đủ can đảm trốn vào đây "

- " Em có sức mạnh vậy sao ? Hương biết em từ bao giờ "

- " Từ hồi xem the face. Cái tập mà em đanh đá như bà chằn ấy ( ý là tập có Mai Phương Thuý ), xong xem lại tập mà em bị dắt răng. Haha. Á đau Hương - Phạm Hương cứ thoải mái kể xấu nàng để rồi bị nhéo một cái thật mạnh

- " Dám nói xấu em. Em không chơi với Hương nữa " - nàng định quay đi chỗ khác thì cậu nhanh tay ôm chặt nàng

- " Ấy ấy Hương đùa thôi. Xin lỗi em yêu "

- " Ai là em yêu của Hương chứ. Mà nếu mẹ phản đối chúng mình thật thì sao "

- " Kệ bà ấy. Hương chỉ yêu em. Không cần để ý tới bà ấy "

- " Thôi được rồi. Mà lần sau không cho phép Hương nói chuyện với mẹ như vậy nữa. Bây giờ em muốn Hương ôm em ngủ "

- " Được. Hương yêu em. Ngủ ngoan "

Mặc kệ ngày mai thế nào, lúc này họ đang hạnh phúc trong vòng tay nhau.

End chap

Chiều mọi người lắm mới ra chap sớm đấy. Cmt và vote nhiệt tình cho em vui

Ps: https://m.youtube.com/watch?v=DGLeokfOFrE. Xem lại vid này hay quá. Anh chị nhà mà đóng thì con tim shiper lại thổn thức. Klq nhưng mà ny e nó k cùng chí hướng với em khi nó chê vid này nội dung xàm. Và nó dỗi em chỉ vì em khen Trang Phi đóng trong vid xinh :(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro