Chương 2: Bí Ẩn Chú Chó Siêu Nhân và Cuộc Gọi Từ Quá Khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tôi đã dần quen với cuộc sống tại khu nhà trọ, có một điều kỳ lạ khác bắt đầu gây sự chú ý – đó là sự tồn tại của một chú chó lông vàng, mặt thộn, và nổi tiếng với tính cách gây rắc rối. Dù trông có vẻ hiền lành, nhưng chú chó này lại là một nhân vật không thể bỏ qua tại khu trọ. Và vì thế, bà chủ nhà đã gắn một tấm bảng cảnh báo cực kỳ nguy hiểm ở bên ngoài dãy trọ:
“Nhà có chó! Chú chó này có thể khiến bạn cười ra nước mắt, nhưng cũng có thể khiến bạn khóc vì cảm giác bị đuổi kịp đấy. Nó không biết đâu là giờ để sủa, nên đừng ngạc nhiên nếu nghe tiếng sủa inh ỏi vào mọi thời điểm trong đêm! Nếu bạn không thích tiếng ồn, hãy cân nhắc trước khi vào nhé!”

Chú chó, với vẻ ngoài ngố ngẩn và sự hiện diện như thể nó đang lạc lõng trong thế giới này, thường sủa inh ỏi mỗi tối. Dù trông không có vẻ gì là nguy hiểm, nhưng việc nó mất trí nhớ và nổi cơn tức giận vô cớ khiến cuộc sống của tôi tại khu nhà trọ trở nên khá khó chịu. Nó có thể sủa ầm ĩ vào những giờ không thể đoán trước, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ của tôi. Đôi khi, chú chó bất ngờ lăn ra giữa đường, chặn lối đi của bạn, hoặc thậm chí chạy theo xe đạp của bạn một cách vô cùng mãnh liệt.
Mọi hành vi đều có lý do của nó, và rõ ràng không phải con chó nào cũng cư xử như vậy. Vì vậy, tôi quyết định phải bắt tay vào tìm hiểu nguyên nhân đằng sau hành vi kỳ quặc của chú chó. Đúng vậy, tôi phải tìm hiểu, vì có lẽ từ lúc cha sinh mẹm tôi ra thì tôi đã luôn là một thám tử tài ba, chỉ là đến bây giờ tôi mới nhận ra . Vì vậy, tôi chạy ngay ra cửa hàng gần đó và mua một chiếc vài món đồ để bước chân vào con đường chinh phục mọi điều bí ẩn.

Sau khi sắm đủ bộ dụng cụ "thám tử chuyên nghiệp," với chiếc kính lúp và chiếc mũ kinh điển mà mọi nhà thám tử đều sở hữu, trông tôi chẳng khác nào cháu của Sherlock Holmes. Tự tin và hăm hở, tôi bắt đầu hành trình tìm kiếm nguyên nhân khiến chú chó mặt thộn lông vàng trở nên kỳ lạ như vậy.
Tôi bắt đầu bằng việc quan sát chú chó từ xa, như một điệp viên đang theo dõi đối tượng khả nghi. Chú chó thường lang thang quanh khu nhà trọ, lúc thì sủa vào không trung như thể đang cố giao tiếp với một thực thể vô hình nào đó, lúc thì chạy vòng quanh một cách vô cùng hồn nhiên rồi đột nhiên dừng lại, nhìn lên trời với vẻ ngơ ngác. Tôi ghi chép tỉ mỉ mọi hành vi của nó, không bỏ sót chi tiết nào.
Tuy nhiên, quan sát thôi là chưa đủ. Tôi quyết định dò hỏi mọi người xung quanh để xem có ai biết thêm thông tin gì không. Tôi đã trò chuyện với bà chủ nhà mê tín, người luôn tin rằng nhà mình có linh hồn bảo vệ; ông cụ điệp viên, người luôn kể chuyện đầy ẩn ý và ám chỉ; cô gái bắt ma, người có thể "giao tiếp" với các linh hồn; và cậu bé tiên tri, người nói rằng chú chó có một quá khứ đặc biệt. Nhưng hầu như chẳng ai biết rõ về quá khứ của chú chó. Đa phần mọi người đều cho rằng nó chỉ là một chú chó vô hại nhưng phiền phức.

Cuối cùng, sau nhiều nỗ lực tìm kiếm thông tin, tôi đã tìm ra manh mối từ một người hàng xóm sống gần đó. Trong một cuộc trò chuyện ngắn với ông bác sống ở cuối con đường, người mà tôi luôn nghĩ chỉ quan tâm đến việc uống trà và nói chuyện về thời xưa, tôi mới biết được sự thật. Hóa ra, trước đây khu nhà trọ này từng là một trại huấn luyện siêu nhân chó đặc biệt. Nhưng một biến cố bất ngờ đã xảy ra.

Ông bác kể rằng, cách đây vài năm, trong một buổi biểu diễn tài năng của những chú chó siêu nhân, một sự cố vô lý đã xảy ra. Trại huấn luyện này nổi tiếng với màn trình diễn "chó siêu anh hùng," nơi các chú chó được mặc trang phục siêu anh hùng và biểu diễn những màn nhào lộn đặc biệt. Trong lúc cao trào, khi tất cả mọi người đang háo hức chờ đợi màn trình diễn cuối cùng, một tai nạn đặc biệt và khó hiểu đã xảy ra. Một con mèo hoang bỗng dưng xuất hiện trên sân khấu, gây ra sự hỗn loạn. Đám chó siêu nhân, vốn được huấn luyện để tấn công kẻ thù, đã lao vào đuổi theo con mèo. Trong lúc truy đuổi, chú chó mặt thộn đã vấp phải bộ trang phục siêu anh hùng của mình và ngã đập đầu vào một cây cột. Sự cố này đã làm cho chú chó bị mất trí nhớ và quên mất tất cả những kỹ năng mà mình từng được huấn luyện.

Sau sự cố, trại huấn luyện phải đối mặt với áp lực từ dư luận và bị buộc phải đóng cửa. Người huấn luyện, ông Hùng - một người nổi tiếng trong giới huấn luyện thú cưng - bị cáo buộc không quản lý tốt sự an toàn cho các chú chó và đã phải rời khỏi ngành. Sau đó, ông Hùng chuyển đến một thị trấn nhỏ và bắt đầu một cuộc sống mới, rời xa những rắc rối đã xảy ra. Các chú chó khác cũng được chuyển đi, mỗi con một nơi. Một số được gửi đến các trung tâm huấn luyện khác, số khác được nhận nuôi bởi những gia đình yêu thương. Chú chó mặt thộn, vì bị mất trí nhớ và không thể tìm thấy chủ nhân mới, đã bị bỏ lại và trở thành "người bảo vệ" không chính thức của khu nhà trọ.

Nghe đến đây, tôi không khỏi bật cười vì sự ngớ ngẩn của câu chuyện. Ai mà ngờ rằng, một con mèo hoang có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy? Nhưng đồng thời, tôi cũng thấy lòng mình tràn đầy cảm xúc. Chú chó mặt thộn không chỉ là một "kẻ gây rối" vô hại, mà còn là nạn nhân của một sự cố kỳ lạ, mất đi khả năng siêu nhân và trí nhớ. Cảm giác tiếc nuối và đồng cảm khiến tôi càng quyết tâm giúp nó tìm lại bản thân, không chỉ là một chú chó phiền phức mà còn là một siêu nhân thực thụ.

Tôi quyết định phải làm gì đó để giúp chú chó này nhớ lại quá khứ, không chỉ để nó có thể tìm lại bản thân mà còn để biến nó trở lại thành một siêu nhân, như những ngày xưa. Nhưng bắt đầu từ đâu và làm thế nào để khôi phục trí nhớ của một chú chó mất trí nhớ sau một sự cố với một con mèo hoang? Tôi tự nhủ, đó là nhiệm vụ của một thám tử tài ba như tôi!

Sau khi quyết tâm giúp chú chó trở thành siêu nhân một lần nữa, tôi nhanh chóng nhận ra rằng nhiệm vụ này quá lớn để thực hiện một mình. Tuy nhiên, đã là một thám tử lừng danh thì ai lại đi tìm đội ngũ bằng cách nói trực tiếp bằng miệng chứ? Để trở nên bí ẩn hơn và tạo ra sự tò mò, tôi quyết định gửi cho mỗi người một lá thư.

Vậy là, vào một buổi chiều vàng ươm, tôi bắt tay vào công việc viết từng lá thư. Tôi chọn một chiếc bàn gỗ cũ kỹ trong phòng mình, trải ra những vật liệu cần thiết: mực đen, bút lông sắc nét, giấy viết tay dày dạn và các phong bì nâu cũ. Mỗi lá thư được viết bằng một câu chữ tinh tế, không để lộ quá nhiều thông tin nhưng đủ để kích thích sự tò mò của người nhận.Tôi viết từng lá thư bằng mực đen, chọn từng từ để tạo ra một bầu không khí huyền bí. Mỗi lá thư đều bắt đầu với câu trích đầy tâm đắc mà tôi đã kỹ càng chọn ra, chính là: "Khi ánh trăng tròn nhất, những ký ức đã mất sẽ được tìm thấy." Tôi viết ngắn gọn về kế hoạch, không tiết lộ chi tiết cụ thể nhưng để lại đủ thông tin để khơi dậy sự tò mò của họ. Cuối thư, tôi đề nghị họ gặp nhau tại phòng trọ của tôi vào buổi tối ngày thứ bảy, khi ánh trăng sáng nhất, vào lúc 8 giờ tối.

Sau khi hoàn tất việc viết từng lá thư, tôi gấp chúng lại một cách cẩn thận, đặt vào những phong bì nâu với một cảm giác trang trọng. Để tăng thêm phần bí ẩn, tôi niêm phong từng phong bì bằng con dấu sáp đỏ, tạo ra một ấn tượng cổ điển và đầy kịch tính. Mỗi phong bì đều mang dấu ấn cá nhân của tôi: một biểu tượng nhỏ mà tôi tự thiết kế, với hình ảnh tinh xảo và huyền bí, nhằm làm tăng thêm vẻ bí ẩn và cá tính đặc biệt cho các lá thư.

_Sáng hôm sau_

Vậy là đã 10 tiếng trôi qua kể từ khi viết thư, tôi đã mơ một giấc mơ nồng say để chuẩn bị cho ngày hôm nay, ngày mà một đội bí ẩn thế giới ra đời!
-8 giờ sáng-

Trong khi bà chủ nhà đang quét nhà trong yên bình của buổi sáng sớm thì bỗng có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Một người giao hàng đeo mặt nạ xuất hiện trước cửa, đứng im lặng và đẩy một bức thư qua khe cửa. Bà chủ nhà nhìn ra, và khi nhận ra không có ai ngoài người giao hàng bí ẩn, bà cầm bức thư và quay vào trong.

Khi mở lá thư ra, một dòng chữ rồng long phượng múa, ẩn ẩn hiện hiện từ từ lộ ra : “Bà đã từng nói về linh hồn bảo vệ nơi đây, nhưng có lẽ còn một linh hồn khác mà chúng ta cần khôi phục. Hãy đến để cùng tìm hiểu sự thật đằng sau tiếng sủa và ánh mắt buồn của chú chó.”

Bà chủ nhà nhếch mép cười, ánh mắt sáng lên với vẻ thích thú. “Chàng trai trẻ, thú vị đấy...” Bà khẽ lẩm bẩm, tự hỏi về những bí mật có thể đang chờ đợi mình.

-2 giờ chiều-

Ông cụ điệp viên đang chăm sóc vườn hoa nhỏ của mình thì một bức thư được gửi đến qua một con bồ câu đưa thư. Bức thư nằm trong một ống giấy nhỏ, được buộc chặt bởi một sợi dây đỏ. Ông cụ mở ống giấy, một dòng chữ rồng long phượng múa, ẩn ẩn hiện hiện từ từ lộ ra: “Trong cuộc đời mỗi người đều có những nhiệm vụ bí mật, và đôi khi, chúng ta phải giải quyết một vụ án từ quá khứ. Hãy đến nếu ông muốn khám phá bí mật bị chôn vùi.”

Ông cụ nhíu mày và nhấc mũ, cười lớn như thể trúng độc đắc. “ Haha, có vẻ như ta lại trở về thời huy hoàng rồi”

- 6 giờ tối-

Cô gái bắt ma đang chuẩn bị cho một buổi trừ tà thì một chiếc hộp nhỏ được để lại trên bậc cửa của cô, không có tên người gửi. Cô mở hộp và lấy ra một bức thư, một dòng chữ rồng long phượng múa, ẩn ẩn hiện hiện từ từ lộ ra :“Khi sống giữa thế giới của người và linh hồn, đôi khi ta cần giúp đỡ một linh hồn lạc lối tìm đường về. Có lẽ lần này, chúng ta sẽ cần sự giúp đỡ từ cả hai thế giới.”

Cô gái nhướn mày và mỉm cười, mắt lấp lánh sự tò mò. “Một linh hồn lạc lối, huh? Thú vị đấy. Để xem tôi có thể giúp được gì.”

- 10 giờ tối-

Cậu bé tiên tri đang ngồi một mình trong phòng, khi một luồng ánh sáng kỳ lạ từ cửa sổ làm cậu chú ý. Một lá thư được để lại trên bàn viết của cậu. Cậu mở thư ra , một dòng chữ rồng long phượng múa, ẩn ẩn hiện hiện từ từ lộ ra: “Có những điều mà chỉ cậu có thể nhìn thấy. Hãy đến, để cùng khám phá quá khứ bị lãng quên và mở ra tương lai cho một sinh linh đáng thương.”

Cậu bé tiên tri nhắm mắt và thì thầm, “ Có vẻ tôi sắp được tham gia vào một chuyện đầy bí ẩn rồi đây”
Những ngày sau đấy trôi qua trong sự hồi hộp. Tối thứ bảy đến, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi những người đặc biệt của khu trọ đến phòng mình. Liệu họ có đến không? Họ sẽ phản ứng thế nào với lời mời bí ẩn của tôi? Và điều gì sẽ xảy ra khi tất cả chúng tôi cùng chung tay để giúp chú chó mặt thộn tìm lại bản thân?

8 giờ tối, ánh trăng sáng nhất soi rọi căn phòng nhỏ, tôi nghe thấy những bước chân đầu tiên tiến lại gần cửa phòng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro