Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại một ngày mới bắt đầu
Ôi chúa ơi! Người thật tàn nhẫn làm sao. Dù cho con mỗi ngày dều muốn chết dù cho con bắt đầu mỗi ngày với suy nghĩ không muốn sống nữa.
Vậy mà tại sao!
Vì sao người vẫn để cho con sống qua từng ngày.
Dẫu cho con cực kì muốn chết. Dẫu cho con cực kì mệt mỏi. Dẫu cho con mỗi ngày đều mệt mỏi đau khổ muốn chết. Vậy mà mỗi một ngày trôi qua, con vẫn sống trong đau khổ.
Chúa ơi, người có hiểu lòng con.
Con cực kì tuyệt vọng...tuyệt vọng.
Muốn chết... muốn chết.
Ấy thế mà, từng ngày trôi qua con vẫn sống. Vẫn thở, dẫu cho bao tử quặn đau vì đói, con vẫn tìm đến cái ăn, để sống. Như một bản, con đây có còn là người chăng.
Ôi sao mà vô dụng quá.
Chúa ơi! Người có hiểu lòng con.
Mỗi một ngày trôi qua thật vô nghĩa và vô dụng làm sao. Con đang lạc lối. Phải! Con đây đang lạc lối .
Cầu xin người!
Ôi chúa ơi! Đây là trừng phạt sao? Hay là đặc ân ?
Ngài đang trừng phạt con đấy sao?
Thật đau khổ làm sao khi vẫn sống.
Hít thở khi lòng ngực còn đang quặn đau. Ăn uống khi trong lòng căn đầy uất hận.
Con thật sự nên sống sao? Con thật sự đáng được sống sao?
Ôi chúa ơi, cầu xin người. Xin hãy trừng phạt con... trừng phạt con.
Cầu xin người
Cầu xin người
Xin hãy lấy đi sự sống của con.

( Lại là một ngày đau khổ làm sao khi được sống)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro