Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù cho luôn cảm thấy tội lỗi
Tôi bất lực
Như con diều bị đứt dây, chiếc thuyền mất neo
Nhưng dù tôi đã được phát quyết
Tờ kết quả biểu hiện thang đo của một kẻ mắc bệnh trầm cảm nặng nề
Ấy vậy mà người quanh tôi dường như chẳng hề hay biết
Hay là không quan tâm đây
Bệnh trầm cảm thật sự là bệnh sao
Sao quanh tôi chẳng ai quan tâm
Tôi thật sự có bệnh sao
Như con diều bị đứt dây
Dù đã có giấy khám bệnh
Biên Hoà thật sự không uy tín đến vậy ư
Vì sao quanh tôi chẳng hề có ai thềm quan tâm
Trầm cảm thật sự là bệnh sao
Tôi là mắc bệnh hay có tội đây
Tội của tôi là
Bỏ mặc bản thân, lo lắng thái quá
Tôi sợ hãi cới những chuyện đã qua
Sợ hãi vơi những thứ chưa tới
Căng thẳng dù cho người đang nói chuyện là thân nhân
Tôi là bệnh nhân hay kẻ có tội đây
Bạn nói xem
Là bệnh nhân hay tội đồ đây
Tội củ tôi là tự khiến bản thân trầm cảm
Đớn đau sao
Đau khổ sao
Xin lỗi
Xin lỗi
Xin lỗi
Xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi
Thật xin lỗi, ba , mẹ, mọi người.
Thật xin lỗi
Như con diều đứt dây,
Tôi,
Lạc lối, dần dần lạc lối.....
Làm sao đây.
Hỡi chúa trời
Xin hẫy cứu giúp con
Làm sao đây
Làm sao đây
Làm sao đây
Ôi chúa trời, ngài thật tàn nhẫn làm sao
Xin hãy cứu con
Làm ơn
Xin người,
Hãy cứu giúp con
Như kẻ tha hương
Tôi đang hành khất trên đường về
Vật vã sao, đáng thương sao
Như kẻ tha hương
Con khao khát được trở về

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro