Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu tiên, Santa chọn màu cam - có thể hiểu như thế này, màu cam là màu tiếp ứng của anh nên nhân cơ hội này anh muốn khẳng định chủ quyền của mình lên người Lưu Vũ.

Nếu có một màu sắc có thể dùng để vẽ lên cơ thể người mà anh ngày đêm suy nghĩ tới, nó đảm bảo sẽ là màu cam — màu sắc nóng bỏng, rực rỡ và nồng nàn như một nụ hôn của anh lên trên cơ thể này vậy.

"Anh đang vẽ cái gì đó?"

Con người ta có khoảng ba mươi ba đốt tạo thành cột sống trong cơ thể, Santa dùng ánh mắt thay thế cho bàn tay mà chăm chú vuốt ve từng đốt sống trên người cậu. Cơ thể này thật sự gần như là hoàn hảo, đường cong lưng thì hoàn hảo đến quyến rũ, eo thon, đôi xương quai xanh dập dờn ẩn hiện, làn da trắng muốt không tì vết như loại tơ lụa thượng hạng. Anh vừa âu yếm thưởng thức thân thể cậu, vừa vươn tay vẽ lên nét bút đầu tiên.

Thật ra chính anh cũng chưa suy nghĩ kỹ càng, chỉ là tự dưng lại nổi lên một ý nghĩ xấu xa, muốn để lại một ít dấu vết trên thân thể hoàn mỹ của người này, muốn xem phản ứng của Lưu Vũ sẽ như thế nào.

Đầu cọ mềm mại nhột nhột, khi bị dính tý sơn thì trở nên vài phần ước át, mát mẻ. Quét qua quét lại trên cơ thể tựa như con rắn nhỏ, mang theo từng luồng điện khiến cậu tê dại.

Lưu Vũ lập tức hít sâu một hơi, nổi hết da gà. Cậu không biết Santa đang vẽ cái gì, nhưng khi đầu bút rơi xuống lưng cậu lại giống như đang cào nhẹ vào lòng của Lưu Vũ, ngứa ngáy không chịu được.

Cậu đưa tay lên cắn ngón tay mình, cố gắng kiềm chế bản thân, cố gắng giữ lại những âm thanh đáng xấu hổ sắp thoát ra khỏi miệng kia.

Bút vẽ chậm rãi di chuyển xuống rồi đổi hướng móc ngang qua. Khi Santa vừa nhận ra hành động của mình, anh thấy một chữ "L" đã xuất hiện trên lưng Lưu Vũ.

"L", Lưu, Lưu Vũ. Đây là người anh luôn quan tâm nhất trong tiềm thức, và đây cũng là cái tên anh nhớ tới nhiều nhất trong những giấc mơ lúc nửa đêm.

Nhưng mà nó như thế này thì vẽ thành bức tranh kiểu gì đây.

Santa cười khổ, tự nghĩ rằng bản thân thật sự đã hoàn toàn sa sút trong mối tình này.

Thời gian thì đã trôi qua hơn phân nửa, mà lát nữa Lưu Vũ cũng cần thời gian để vẽ lên người anh. Santa nhẫn nhịn ý nghĩ trêu chọc cậu, nhìn vào nét chữ anh vừa viết trong mơ hồ kia và suy nghĩ một cách nghiêm túc để bắt đầu xử lý nó.

Sau khi Santa vẽ xong, ngón trỏ của Lưu Vũ gần như bị cắn đến chảy máu. Có trời mới biết cậu đã phải vất vả như thế nào để kìm lại vô vàn tiếng rên rỉ của mình. Cậu vốn đã rất sợ bị chọc nhột, nhưng Santa còn vẽ rất chậm, từng nét từng nét dừng tại một chỗ, bức cho khoé mắt của cậu đều đỏ hoe.

Santa không thể nhịn được cười khi thấy cậu quay đầu lại, anh nói: "Lưu Vũ à, anh không có bắt nạt em à nha."

"..."

Hmm, ừm, anh nói đúng, dù sao thì anh luôn là người giỏi nhất trong việc giả vờ vô tội sau khi đi bắt nạt người khác mà.

Lưu Vũ bĩu môi rồi quay lại đi về phía sau Santa, cậu giơ tay cởi bỏ chiếc áo khoác ngoài của Santa, sau đó cậu nhanh chóng tiếp tục cởi thêm chiếc áo sơ mi, quả là một sự nhẹ nhõm mà.

"Cũng không có khó như mình nghĩ~" Lưu Vũ thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại như trả thù mà đụng chạm người Santa một hồi, nghĩ: "Nhìn không ra người này vừa rồi cố tình đụng ở những chỗ này, làm lãng phí rất nhiều thời gian!"

Khi cậu cầm khay màu nước đi tới, Santa vừa lúc cũng đang chăm chăm nhìn cậu, không biết ở trong đầu anh lại nảy sinh ra ý nghĩ xấu xa gì. Quả nhiên, Santa đảo mắt và chỉ vào cơ bụng mình, nhếch môi cười, nói: "Lưu Vũ, anh muốn em vẽ ở chỗ này, được không?"

Nháy mắt nhịp tim của Lưu Vũ liền trở nên loạn nhịpa, thậm chí ngay cả cây bút lông mà cậu cũng cầm không xong.

Lưu Vũ biết, ẩn dưới những đường cong cơ bụng mê người ấy là một sức mạnh kinh người. Santa là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và sắc đẹp, đồng thời cũng như một đại diện cho từ "Nam Tử Hán" chính hiệu.

Vẽ tranh trên một cơ thể hoàn hảo như vậy đúng thật quả là thử thách về độ tập trung cho Lưu Vũ. Cậu do dự một lúc lâu, mãi đến khi Santa mở miệng nhắc nhở cậu rằng thời gian không còn nhiều nữa, sau đó cậu quyết tâm ngồi xổm xuống, cố gắng giữ bình tĩnh và bắt đầu vẽ tranh.

Trong căn phòng này không quá nóng, nhưng Santa đang chảy một lớp mồ hôi mỏng, tựa như thêm ít phần khiêu gợi cho cơ thể gợi cảm như tượng này. Lưu Vũ chỉ dám nhìn chằm chằm vào cọ vẽ, cậu không dám ngẩng đầu nhìn Santa, mà cũng không dám cúi đầu nhìn xuống - nếu cậu vô tình nhìn xuống thôi thì tầm mắt liền ngang hàng với đáy quần bằng phẳng của anh. Vậy mà nó còn có một xu hướng phồng lên, thậm chí càng ngày càng lớn, đánh vào tầm mắt của Lưu Vũ. Hơi thở nam tính phả tới khiến mặt cậu đỏ bừng, cậu đơn giản chỉ cần nhích về phía trước thăm do một tý thì môi cậu sẽ ngay lập tức đụng vào nơi ấy, thật quá muốn mạng Lưu Vũ mà...

Điều này không thể đổ lỗi cho Santa, căn bản anh chịu không nổi nữa rồi. Ban đầu, anh muốn trêu chọc chú chuột hamster nhỏ này để xem biểu hiện của nó, nhưng việc người mình thương ngồi xổm trước thân dưới mình với khuông mặt đỏ bừng bĩu bĩu môi thực sự rất hấp dẫn. Hơi thở cậu đang dồn dập phả vào thân dưới của Santa, như thể...

Tự làm tự chịu mà, Santa bất đặc dĩ lau mặt, trong lòng tự trấn an nói phải nhịn thêm một lát, chỉ cần nhịn thêm tý thôi.

Sau khi Lưu Vũ vẽ xong đường nét cuối cùng, hệ thống thống thông báo rằng bọn họ có mười lăm phút nghỉ giải lao, nó còn "tốt bụng" mà mở ra một phòng tắm, bảo hai người có thể tắm qua cho trôi màu vẽ cũng như xối nước để làm "dịu người", nhân đạo đến mức khiến người ta quên đi mùi vị tồi tệ của nó.

Sau khi vào phòng đơn trong phòng tắm, Lưu Vũ lập tức nhìn xem hoa văn trên lưng cậu. Trong gương xuất hiện một chiếc ô màu cam, với hoa văn rất đơn giản, giống như sự kết hợp giữa hình tam giác và chữ L in hoa, giống như hình vẽ bậy của một đứa trẻ.

Tuy nhiên, đôi mắt của Lưu Vũ đột nhiên đỏ bừng lên.

"Santa muốn vẽ cái gì thế?"

"Sao? sang?"

"Là chiếc ô đúng không?"

"Đúng đúng, bởi vì, khi trời mưa đến, tôi sẽ dùng chiếc ô."

"Tôi, và bạn. Chúng ta còn có thể, cùng đi chung một chiếc ô."

Đây là buổi phát trực tiếp đầu tiên của hai người, Santa lúc đó đã giải thích một cách vụng về dụng ý của bức vẽ trên cây quạt của anh, lúc đó cậu cứ nghĩ anh là đang nói với fans của mình.

Sau này khi ra Doanh, cậu mới tìm hiểu lại ý nghĩa của chiếc ô, đối với người Nhật, họ thường viết tên mình cùng người yêu dưới chiếc ô, chiếc ô như tượng trưng cho tình yêu của cả hai gọi là ô tương hợp.

Ngay giờ khắc này, có hai hình bóng nhỏ dưới chiếc ô trên lưng Lưu Vũ, một màu xanh, một màu cam, xiêu xiêu vẹo vẹo như hai chữ được vẽ thành.

Lưu Vũ quan sát một hồi, sau đó cậu chậm rãi cúi người, đưa hai tay lên che mặt.

Cho nên có phải hay không anh đối với cậu cũng có chung cảm giác đó?

Cho nên mỗi khi anh trêu chọc, ẩn sâu trong đó cũng là một trái tim chân thành?

Khác với những suy nghĩ bất tận bên kia, Santa trong phòng tắm bên này đang nhìn trước gương cười hạnh phúc - Lưu Vũ vẽ một con hổ nhỏ trên người anh.

Việc Santa tuổi hổ đã được người trong nhóm kể cho anh nghe từ rất lâu, họ nói rằng nó được coi là biểu tượng của vua ở Trung Quốc. Tuy nhiên, con hổ này được vẽ một cách hết sức ngốc nghếch, trông nó vừa khờ vừa ngốc.

Anh nhớ lại việc Lưu Vũ ở trước ống kính, ỷ lại vào việc anh không thể làm gì tại nơi công cộng mà nói "Santa rất đáng yêu" hay "Teddy Bear" linh tinh rất nhiều lần. Nói xong còn nháy mắt mỉm cười nhìn anh, thật là khiến tâm tư anh ngứa ngáy.

Trong khi vừa xả nước, anh vừa nghĩ trong lòng: Dù thế nào đi nữa thì mình cũng phải cho cậu nhóc hư hỏng này biết tay mới được.

Nhiệm vụ 4: Chọn một bộ quần áo cho đối phương và hoàn thành việc thay đồ.

Thời lượng: 10 phút.

Lưu ý:

Không được làm quá / thiếu thời gian.

Bộ đồ phải làm hài lòng đôi bên.

Nhiệm vụ thứ tư là ở trong phòng thử đồ, sau khi bước vào, bọn họ phát hiện phần lớn quần áo bên trong đa số là những bộ mà hai người thường xuyên mặc, trên cơ bản đều rất quen thuộc.

"Có vẻ như hệ thống này còn chịu bỏ khá nhiều công sức ra để tìm hiểu chúng ta đó." Santa nói, anh đưa tay lướt qua các mẫu quần áo khác nhau, rồi đột nhiên anh dừng lại trước một bộ quần áo.

Anh cầm nó lên khỏi mắc áo và cẩn thận xem xét nó, nút áo, loại vải, màu sắc, hoa văn... Nó giống hệt như cái mà anh đã từng thấy. Một phỏng đoán trong lòng anh dần dần được khẳng định, hệ thống này thực sự rất tình thú nha.

Lưu Vũ ngẩng đầu lên nhìn thấy bộ váy mà Santa đang cầm trên tay, hơi thở cậu lập tức hỗn loạn, hai mắt tối sầm.

Cái này là cái gì đây? Sườn xám? Cậu đường đường là một mãnh nam trang nghiêm làm sao có thể mặc sườn xám??? Cái này tuyệt đối không có khả năng xảy ra, đúng không!?

"Lưu Vũ~"

Santa có cách khiến cậu phải thỏa hiệp, anh cúi người thì thầm vào tai cậu, không ngừng cọ xát tóc trên cổ cậu, nói: "Tiểu Vũ à em là người tốt nhất trên trần đời này, anh muốn xem một chút. Dù sao ở đây cũng không còn ai khác nữa, mặc cho anh xem một chút đi, mà?"

..................

Santa thay bộ đồ ngủ mà Lưu Vũ đã chọn, dựa vào tường đợi cậu, đây là một bộ quần áo rất bình thường. Anh vẫn thường mặc bộ này khi ghi hình cho nhóm vài ngày trước. Anh không biết vì sao cậu lại cứ khăng khăng muốn thấy mình mặc nó.

Nhưng nếu suy đoán của anh là đúng, thì chắc chắn bộ đồ ngủ này phải có một ý nghĩa đặc biệt nào khác.

Lưu Vũ đã không đi ra cho đến tận hai phút cuối cùng của nhiệm vụ, ánh mắt của Santa lập tức đã thay đổi ngay khi cậu mở cửa bước ra.

Sườn xám xanh đậm khiến làn da của Lưu Vũ trông càng trắng hơn tuyết, chiếc cằm nhỏ nhắn thanh tú được cổ áo dựng đứng nâng đỡ, phía dưới cằm là nút cài, dọc theo cổ áo mà uốn lượn điểm thêm phần nhẹ nhàng của chiếc sườn xám. Lớp vải lụa bao bọc lấy cơ thể quyến rũ của cậu, những đường vân chỉ tối màu, màu bạc phản chiếu ánh sáng lộng lẫy. Chiếc váy xẻ tà cao đến nỗi, cặp đùi trắng nõn và mềm mại nửa che nửa lộ dưới tầm mắt anh. Santa có thể tưởng tượng được, khi anh chạm vào và vuốt ve cậu dọc theo những đường vân chỉ sờ vào trong, chỉ cần một tay cũng đã ôm được cả cặp mông căng tròn và vòng eo thon thả của Lưu Vũ.

Phong tình vạn chủng, lay động sinh tư, câu hồn nhiếp phách. Không có người nào hợp với chiếc váy này hơn Lưu Vũ.

Mỗi một chỗ, mỗi một nơi đều toát lên khí chất quyến rũ, yêu mị. Santa nhấc chân bước về phía cậu.

Đôi môi đỏ sẫm, bộ ngực hơi vểnh lên, đôi chân thon và dài... còn thêm đôi bàn chân trần. Anh không biết dùng từ gì để miêu tả vẻ đẹp kinh diễm này, dưới ánh đèn mờ ảo, loại vẻ đẹp này thật muốn khiến người ta phạm tội, nguyện đắm chìm trong thân thể ấy.

Santa yên lặng cầm lấy đôi giày cao gót từ trong tay Lưu Vũ, dẫn cậu ngồi xuống ghế gỗ bên cạnh, sau đó anh ngồi xổm xuống, dịu dàng nâng lên ​​cổ chân trắng nõn gầy guộc, xỏ giày cao gót cho cậu.

Trong mắt Santa như có ngàn cơn gió lốc ngang qua, nhưng động tác của anh lại nhẹ nhàng ôn nhu lạ thường.

Anh quỳ một chân xuống, giống như một hiệp sĩ đang hành lễ trước vị thần sắc đẹp duy nhất trong tim mình.

Không hiểu sao Lưu Vũ như bị thứ gì đó mê hoặc, nhẹ nhàng nhấc chân lên, dùng ngón chân mảnh khảnh giẫm nhẹ lên nốt ruồi trên ngực Santa.

Như một tín hiệu cảnh cáo. Họ sắp bắt đầu một bữa tiệc nguy hiểm và điên cuồng.

.

**Đính kèm một số hình ảnh:

Chiếc ô được vẽ trong quá trình phát sóng trực tiếp:

Đại đa số mọi người có lẽ đều đã quen thuộc với ô tương hợp:

Ô Tương Hợp

Hãy để tôi giới thiệu sơ lược cho bạn biết Ô Tương Hợp là như thế nào.

Ô tương hợp mang biểu tượng cho tình yêu nồng cháy của hai người. Hoặc nếu đang yêu thầm ai, bạn có thể ghi tên của người mình thích.

Có lẽ Lưu Vũ đã vẽ hình hổ nhỏ rất nhiều lần rồi, vì vậy khi lên sóng trực tiếp cậu ấy đã vẽ trông rất thành thạo. (Có lẽ cậu ấy vừa vẽ vừa nghĩ tới người nào đó, cho nên tai Lưu Vũ mới đỏ nha vậy nha~)

Ngoài ra còn có một bức ảnh minh họa về cảnh Lưu Vũ vẽ lên người Santa. Thử nghĩ coi, viết chữ hay vẽ hình trên cơ bụng thực sự rất dễ dẫn đến việc sáp sáp lại nhau à~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro