[昊与] Đừng có làm nũng với tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link: https://woaikekelanyase.lofter.com/post/7beb1f8a_2bcb46ee0?incantation=rzu9lVbC6vRe

Tên gốc:不要对我撒娇

_______________________________

Hầu Minh Hạo lúc trước từng phát biểu trong một cuộc phỏng vấn, cậu đối với nam sinh làm nũng mức chịu đựng là bằng 0. Cậu một chút cũng không chấp nhận được cái này.

Nhưng Hầu Minh Hạo gần đây có chút bất thường, bởi vì cậu lần đầu tiên cảm thấy Hà Dữ đối với cậu làm nũng, mà cậu còn phi thường hưởng thụ, sẽ vô thức đáp ứng Hà Dữ.

Để chứng minh Hà Dữ thực sự là làm nũng với cậu, cậu đã đến tìm Hạ Chi Quang để trưng cầu ý kiến.

Hạ Chi Quang bị Hầu Minh Hạo kéo vào một góc nhỏ với vẻ mặt khó hiểu, nhóc vừa mới kết thúc vai diễn, đang định chào hỏi Hầu Minh Hạo thì bị người này kéo đi với vẻ mặt thần bí.

Hầu Minh Hạo nhìn xung quanh xem có ai để ý hay không, Hạ Chi Quang tuy không hiểu nhưng cũng nhìn xung quanh.

"Kéo em lại đây làm gì?" Hạ Chi Quang rốt cuộc không nhịn được hỏi.

"Hỏi nhóc một chuyện." Hầu Minh Hạo vẻ mặt nghiêm trọng.

Điều này có chút khơi dậy tính tò mò vốn có của Hạ Chi Quang, "Có chuyện gì, anh nói đi."

"Nhóc có cảm thấy hay không..." Hầu Minh Hạo lại liếc nhìn sang một bên, "Hà Dữ rất thích làm nũng với người khác a."

"A? Có sao?" Hạ Chi Quang vẻ mặt tràn đầy khó hiểu, hành động thần bí như vậy cuối cùng chỉ để hỏi loại vấn đề này, não của Hầu Minh Hạo không có vấn đề gì chứ.

"Nhóc thật sự không cảm thấy như vậy sao?" Hầu Minh Hạo lại hỏi một phen.

Hạ Chi Quang bắt đầu trầm tư, Hà Dữ một người đàn ông cao 183cm thích tập gym, đánh bóng rổ, lái xe moto sẽ đối với người khác làm nũng sao? Tuy rằng anh trông khá trắng à không siêu trắng, mà chân lại vừa gầy vừa dài, vẫn là không có lông chân, nhưng nhóc thật sự không nhớ Hà Dữ đối với người khác làm nũng lúc nào, nhóc lại lần nữa tin chắc, Hầu Minh Hạo đóng phim tới ngu luôn rồi, não cũng không hoạt động tốt.

"Thật không cảm thấy, mau quay lại thôi. Nếu không đạo diện sẽ thúc giục." Hạ Chi Quang nói xong liền quay người lại.

Hầu Minh Hạo vẫn cảm thấy Hà Dữ đang làm nũng với cậu, nhưng cậu vẫn cùng Hạ Chi Quang quay trở lại phim trường.

"Tiểu Hầu, em đi đâu vậy, mọi người đều đang tìm em đó." Hà Dữ hơi cau mày, trong con ngươi lộ ra vẻ lo lắng.

Nhưng trong mắt Hầu Minh Hạo thì là Hà Dữ đang làm nũng với cậu, đang lo lắng cho cậu, đang khiển trách cậu.

Hà Dữ thấy Hầu Minh Hạo không có chút phản ứng nào, trong suốt thời gian qua cậu vẫn luôn như vậy, "Tiểu Hầu, em có nghe thấy anh nói gì không?"

Hầu Minh Hạo tỉnh táo lại, nhìn thấy Hà Dữ liếm môi, đôi môi vốn đã hồng hào sau khi liếm càng nổi bật ánh nước, xem ra cần phải cẩn thận hôn qua kiểu dáng đó, dường như lúc Hà Dữ nói đến âm thanh cuối cùng còn có chút dính.

Thầy hóa trang của hai người đến để chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Thầy hóa trang lục lọi trong túi mỹ phẩm của bản thân phát hiện không thấy son môi đâu, liền giải thích rõ ràng với Hà Dữ, nhưng Hà Dữ cảm thấy không son cũng không làm sao, chỗ nào cần phải cẩn thận như vậy.

Liền bị thầy hóa trang chỉ trích kịch liệt, Hà Dữ đành phải hỏi Hầu Minh Hạo ở bên cạnh, dùng đầu ngón tay chạm nhẹ lên môi, "Tiểu Hầu, có son môi không?"

Hầu Minh Hạo trong đầu vẫn tràn ngập hình ảnh Hà Dữ liếm môi vừa rồi, lúc này những lời đến tai cậu liền biến đổi, nghe thành 'muốn hôn hôn'.

Mặt của Hầu Minh Hạo lập tức đỏ bừng, đầu óc ngừng hoạt động, cứ nói Hà Dữ lúc nào cũng làm nũng với cậu đi, hiện tại làm nũng cũng không thể thỏa mãn được anh nữa rồi, vậy mà trước mặt nhiều người như vậy đòi cậu hôn hôn, điều này có phần quá táo bạo đi.

Nhưng mà, cậu cảm thấy nó có vẻ không tệ.

______________________________

Easter egg:

"Anh ơi, thỏi son này có mùi vị giống như vị trên môi anh vậy."

"Em dựa gần quá đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro