Lễ phân loại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Doãn Hạo Vũ ngậm một con ếch socola trong miệng, chậm rãi đi lên cầu thang, xung quanh là một đám người ồn ào nhốn nháo, khiến Doãn Hạo Vũ có chút lạc lõng.


Thực ra vừa nãy cũng không phải chỉ có một mình, cậu thầm nghĩ.


Chỉ là vừa mới bước vào trường, anh trai xinh đẹp kia không biết hét lên với ai một tiếng "AK" rồi chạy mất, khiến Doãn Hạo Vũ không kịp ăn nốt con ếch socola, chỉ có thể hòa vào dòng người đi tiếp.


"Chính là ở đây."


Doãn Hạo Vũ dừng lại, nhìn cánh cửa lớn trước mặt bật mở, bên trong là những dãy bàn đầy đồ ăn và trang trí sinh động. Cậu nhanh chóng ăn nốt con ếch socola cuối cùng, nhìn trái nhìn phải rồi bước vào.


Trên trần nhà có rất nhiều hoa hồng lơ lửng, mọi người mặc quần áo không cùng màu, đúng hơn là những người mặc màu giống nhau cùng ngồi một chỗ, Doãn Hạo Vũ thầm nghĩ xem anh trai xinh đẹp mặc màu gì để tìm người, kết quả nhớ ra hình như anh chỉ mặc mỗi màu trắng.


Doãn Hạo Vũ tâm tình vừa mới tốt lên trong nháy mắt lại héo xuống.


Nhưng chưa chán nản được bao lâu thì đột nhiên bị một đám người ăn mặc giống cậu chen chúc tới, vừa mở miệng đã bị ép đẩy tới trước không kịp nói gì, chỗ trung tâm sảnh có đặt một cái ghế, một vị giáo sư cầm một cái mũ có vẻ cũ kỹ rách nát, đang tuyên bố cái gì đó.


"Bây giờ bắt đầu bài kiểm tra phân loại, mời mọi người yên lặng"


Cả sảnh đường đang huyên náo đột nhiên an tĩnh, Doãn Hạo Vũ cảm thấy có chút mờ mịt, ngay sau đó chiếc mũ phù thủy mở miệng bắt đầu hát, và tên của cậu được xướng lên ngay khi cậu còn đang trong trạng thái thất thần.


Cậu nhìn trái nhìn phải không biết có chuyện gì, cũng không rõ ai gọi tên mình, cho đến khi giáo sư lặp lại một lần nữa, những người xung quanh đẩy cậu tới, Doãn Hạo Vũ mới lúng túng bước lên.


Sau khi đứng lên Doãn Hạo Vũ nhìn rõ rất nhiều gương mặt ở phía dưới, trong đó cũng thấy anh trai xinh đẹp cậu luôn tìm kiếm. Anh thay một chiếc áo vest dệt kim viền xanh đáy xám, đeo một chiếc cà vạt màu xanh lá cây, và đang trò chuyện với một nhóm người gần như mặc quần áo toàn màu xanh lá cây.


Đúng lúc định gọi một tiếng, Doãn Hạo Vũ bị giáo sư ấn xuống ghế, và đặt chiếc mũ phân loại cũ nát lên đầu.


"Ừm . . . để ta nghĩ xem ngươi hợp với nhà nào, ta thấy sự đơn thuần nhưng cũng đầy tham vọng, năng lực không tồi học tập cũng tốt, vậy ta xếp ngươi vào . . ."


"Đợi chút, tôi phải đi đâu, ông là chiếc mũ phân loại?"


Doãn Hạo Vũ cuối cùng cũng hiểu được tình huống hiện tại, cậu đối với Hogwarts không hiểu quá rõ, chỉ biết vài điều, thứ duy nhất có thể phân biệt rõ ràng chắc là mấy loại kẹo phép thuật.


"Tôi muốn tới chỗ anh trai xinh đẹp có được không ? Ông phân tôi qua đó đi, nhờ cả vào ông đó"


Cậu nhận ra đó là một mắt xích cốt yếu bây giờ, cậu không quen ai, chỉ quen mỗi anh trai xinh đẹp vừa dẫn cậu vào, Doãn Hạo Vũ nói gì cũng muốn tới nhà của anh trai xinh đẹp.


"Anh trai xinh đẹp ? A ta biết nơi đó rồi, vừa hay ta cũng định phân ngươi tới đó"


"Gryffindor." Chiếc mũ hô to.


Một nhóm người ăn mặc đồng màu đứng lên, hoan hô ầm ĩ, vẫy tay chào cậu, Doãn Hạo Vũ bị giáo sư đẩy xuống, lại một lần nữa rơi vào đám đông.


Cậu tùy ý nhìn một người đứng bên cạnh hỏi,

"Gryffindor, là màu xanh lá . . . ?"


"Không phải, đứa trẻ ngốc, không thấy bọn anh đều mặc màu đỏ sao?"


Doãn Hạo Vũ cảm thấy bầu trời sụp đổ và muốn ngất xỉu,

"Không ! ! ! ! ! ! ! !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro