Chương 10 cô nãi nãi chờ xem ngươi xui xẻo!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khúc quanh bên cạnh, Lục Hạo Đình tình cờ ăn tối cùng với mấy người anh em, Giang Minh Hàn Lưu Tinh Trì đều ở đó, vừa lúc thấy cảnh tượng lúc này.

Giang Minh Hàn nháy mắt liền nổi giận!

Cái xú nha đầu đáng giận này, nhanh như vậy chạy ra ngoài câu tam đáp tứ!

"Chết tiệt!" Giang Minh Hàn trực tiếp liền xông lên, Lục Hạo Đình kéo hắn lại, tuy rằng sắc mặt khó coi cực điểm, thế nhưng trong lòng anh ẩn ẩn có chút mong chờ, hôm nay Vân Tịch, cùng lúc trước không giống nhau!

"Đại ca!" Giang Minh Hàn giận dữ!

Lục Hạo Đình ánh mắt lạnh băng mang theo khí thế không cho cự tuyệt nhìn Giang Minh Hàn, không cho phép hắn nói chuyện.

Bên kia, Tần Hiên hơi hơi cau mày nhìn Cố Vân Tịch, bất đắc dĩ nói: "Cố Vân Tịch, cô đừng dây dưa với tôi nữa, tôi đã có Tuyết Nhi, từ trước đều xem cô là chị gái của Tuyết Nhi mà đối đãi , tôi chỉ...... Về sau, mong cô chú ý đến hình tượng!"

Cố Vân Tịch đáy mắt hiện ra một cổ băng lãnh, tên cặn bã này, nói chuyện thật biết trốn trách trách nhiệm!

Bất quá, nàng như cũ không nói chuyện.

Vương Diệu Tình mặt đầy khinh thường, "Có nghe hay không? Tần Hiên căn bản là chướng mắt cô, mau cút nhanh đi, trình độ vô liêm sỉ tới mức này, cũng thật là lợi hại, đến vị hôn phu em gái cũng đoạt, quả thực hạ tiện đến không có gì diễn tả!"

Cố Vân Tịch vẫn tiếp tục trầm mặc, không có phủ nhận, cũng không có thừa nhận!

Bên cạnh Giang Minh Hàn đã sắp tức tới nổ phổi!

Tần Hiên nhìn gương mặt thon nhỏ xinh đẹp của Cố Vân Tịch, đối với sự theo đuổi của Cố Vân Tịch hơn nữa lại là cực phẩm mỹ nhân còn là học bá, trong lòng hắn ta thực kích động, loại chuyện này, đối với nam nhân mà nói, đó quả thực là chuyện có thể diện.

Hắn thở dài nhàn nhạt "Cô trở về đi! Về sau, đừng nghĩ đến những chuyện không có khả năng này!"

Vương Diệu Tình lôi kéo Tần Hiên, " Anh Tần Hiên ca ca anh cùng với cô ta nói nhảm làm gì? Loại phụ nữ không biết xấu hổ này trên đường có rất nhiều, còn không phải là muốn trèo lên cao sao? Cũng không nhìn xem chính mình là ai? Một đứa cô nhi không ai cần, còn muốn cùng Tuyết Nhi tranh, không biết tự lượng sức mình! Hừ!"

Vương Diệu Tình lôi kéo Tần Hiên trực tiếp đi, phía sau mấy nam sinh cũng hi hi ha ha đi theo!

Cố Vân Tịch trước sau không nói gì, trái tim Lục Hạo Đình một lòng, một lần nữa chìm vào đáy cốc!

Tuy nhiên, ngay khi đoàn người Tần Hiên đi đến sau lưng Cố Vân Tịch, khuôn mặt nhỏ Cố Vân Tịch vẫn luôn không biểu tình gì, đột nhiên bật cười

Nàng đội theo mũ lưỡi trai, hơi hơi cúi đầu, môi đỏ kiều diễm môi đỏ hơi cong lên, xoay người, cười khanh khách nhìn bóng dáng đám người Tần Hiên rời đi.

"Gặp qua người cực phẩm như Lục Hạo Đình, anh cho rằng cô nãi nãi tôi còn xem trọng anh?"

Cố Vân Tịch mặt đầy ý cười, mang theo tia khinh thường, một sự đắc ý khi thực hiện được mưu kế.

Nàng vuốt cằm, vẻ mặt chờ mong lầm bầm lầu bầu: "Anh Hạo Đình bá đạo như vậy, anh ấy nếu biết tôi thích anh, khẳng định sẽ tìm anh tính sổ, a! Cô nãi nãi chờ xem anh xui xẻo!"

Cố Vân Tịch khóe miệng mang ý cười, trên khuôn mặt xinh đẹp lãnh diễm tràn đầy chờ mong, Giang Minh Hàn bênh cạnh trợn mắt há hốc mồm!

Lưu Tinh Trì cũng ngây ngẩn cả người, vị chị dâu này, rốt cuộc là đang làm cái gì?

Lục Hạo Đình nghe xong những lời này, trong lòng những thứ buồn bực lúc trước, lửa giận gì đó, đột nhiên toàn bộ biến mất!

"Vân Tịch......" Lúc này, Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ cùng nhau lại đây.

Tưởng Hân Lôi nhìn nhìn đằng sau Cố Vân Tịch, "Cái kia...... Vừa rồi đụng phải đám Tần Hiên cùng Vương Diệu Tình sao?"

Cố Vân Tịch nhún nhún vai, "Ra cửa không xem hoàng lịch, vừa lúc đụng phải!"

Tưởng Hân Lôi khóe miệng giật giật, "Cái kia...... Cậu sẽ không thật thích Tần Hiên đi?"

Cố Vân Tịch mắt trợn trắng, "Gã cùng bạn trai tớ so sánh kém xa!"

Một câu, nàng thành công cảm giác được, hơi thở lãnh khốc cùng bá đạo quen thuộc biến mất, thay vào đó là ôn hòa cùng sủng nịch!

Tưởng Hân Lôi không rõ, "Vậy tại sao cậu lại biến thành như vậy a? Cậu biết hay không, toàn bộ trường học đều đồn ầm chuyện này đó?"

"Đúng vậy a! Vân Tịch, nói thì khó nghe, lần này cậu còn bị thương nằm viện, vị ban trai kia của cậu, khẳng định tức chết rồi!" Lương Sơ Hạ đi theo nói.

Cố Vân Tịch cúi đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Tớ nào biết sẽ nháo lớn như vậy a! Tớ chính là...... Chính là...... Kiếm chuyện để chọc tức anh Hạo Đình! Vốn dĩ tớ cùng Tần Hiên từ nhỏ đã biết nhau! Vẫn là bạn chơi cùng từ bé! Tớ thử xem nhân phẩm của anh ấy, không nghĩ tới, không cẩn thận, liền thành như bây giờ!"

Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ liếc nhau, không nói nên lời!

Tưởng Hân Lôi tò mò, "Cậu là cố ý chọc giận bạn trai? Vì cái gì a?"

Cố Vân Tịch ngẩng đầu nhìn nàng một cái, lại cúi đầu, giống như đứa nhỏ cáu kỉnh, có chút bực bội đá đá mũi chân, "Tớ...... Tớ chính là không muốn hắn sống tốt, ai kêu gia hoả kia bá đạo vô lý như vậy, tớ mới mười lăm tuổi liền bắt tớ phải kết hôn cùng hắn, hắn......"

"Hắn khẳng định là cái kẻ nghèo hèn, sợ lấy không được con dâu cho nên thấy tớ lớn lên xinh đẹp lại không nơi nương tựa cố ý khi dễ tớ!"

Tưởng Hân Lôi: "......"

Lương Sơ Hạ: "......"

Giang Minh Hàn: "......"

Lưu Tinh Trì: "......"

"Ai nha được rồi! Chuyện này các cậu cũng đừng để ý, yên tâm đi! Anh Hạo Đình khẳng định sẽ không để tớ thua thiệt, từ trước tới giờ tớ hở một tí lại gây ra hoạ, nhưng anh ấy cũng đâu có giận mà còn đi thu dọn cục diện rối rắm a? Anh ấy sẽ không đối xử với tớ như vậy,anh ấy không bỏ được!"

Một cậu cuối này,giọng điệu này đắc ý không thôi!

Tưởng Hân Lôi cười, "Chậc chậc chậc! Cậu đi là khoe bạn trai với chúng tớ sao? Khi nào thì gọi bạn trai tới, cho tụi này gặp mặt đây?"

Lương Sơ Hạ hưng phấn gật đầu liên tục, "Đúng đúng đúng! Vân Tịch,mau cho chúng tớ gặp mặt , tớ cùng Lôi Lôi giúp cậu nhìn xem! Cậu yên tâm, Lôi Lôi có kinh nghiệm nhất, cậu ấy nói không tồi thì khẳng định là không tồi, được không?"

Cố Vân Tịch hơi hơi cúi đầu, nói thầm nói: "Hắn rất bận, cũng không biết khi nào có thời gian a! Hơn nữa...... Hắn tính tình không tốt!"

Tưởng Hân Lôi: "......"

Lương Sơ Hạ: "......"

Lục Hạo Đình: "......"

Cố Vân Tịch ngẩng đầu lên, "Được thôi! Về sau lại nói! Chúng ta đi ăn khuya, tớ mời khách!"

Nói xong, liền lôi kéo Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ đi!

Lục Hạo Đình đứng ở chỗ ngoặt trong bóng tối, ánh mắt ôn nhu kia tưởng chừng có thể tích ra nước vẫn luôn đuổi theo thân ảnh Cố Vân Tịch, thật lâu sau, hắn sờ sờ cằm, "Tính tình tôi, thật không tốt sao?"

Mọi người: "......"

Giang Minh Hàn ánh mắt có chút quỷ dị, anh hở một chút là đánh hắn, nhưng là, hắn tuyệt đối sẽ không nói anh tính khí không tốt!

Anh là đại ca, ta sùng bái đại ca nhất, anh làm cái gì đều là đúng!

Mọi người liếc nhìn Lục Hạo Đình bằng ánh mắt lấp lánh có thần, thường xuyên bị hắn rèn luyện đến sống không có gì luyến tiếc, nói hắn tính tình tốt

Những lời trái lương tâm như vậy, ta thật sự nói không nên lời a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro