Chương 19: Đây là biết yêu rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô biết tuy rằng Lục Hạo Đình mặt ngoài đứng đắn nghiêm túc nhưng trong xương cốt kỳ thật rất muộn tao!

Đặc biệt là khi đối mặt cùng cô!

Nhưng mà cô cũng không nghĩ tới Lục Hạo Đình bây giờ cũng đã muộn tao đến vậy rồi!

Tên này đúng là nhập vai rất nhanh a!

Kiếp trước, bọn họ ở bên nhau Lục Hạo Đình tuổi đã lớn hơn thành thục rất nhiều, lão nam nhân da mặt dày muộn tao thực bình thường.

Nhưng là hiện tại Lục Hạo Đình, hẳn nên là thiếu niên ngây thơ a!

Không lẽ do cô quá đơn thuần?

Cố Vân Tịch cười ầm, kinh động mấy người trong kí túc xá Tưởng Hân Lôi là người thứ nhất ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Cố Vân Tịch đem điện thoại giơ về phía cô nhỏ giọng hỏi: "Cậu cũng ở trong diễn đàn?"

Vừa rồi, sự tình ở canteen đã truyền ra hiện tại trong diễn đàn trường học rất náo nhiệt!

Cố Vân Tịch cười lắc đầu, ý bảo cô đừng nói chuyện, miễn cho quấy rầy người khác.

Ký túc xá trường không gian rất lớn, tổng cộng sáu người ở có người còn đang ngủ.

Tưởng Hân Lôi không nói gì thêm lén lút tự mình xem bảng tin!

Cố Vân Tịch tiếp tục nhắn tin cùng Lục Hạo Đình.

"Biết nhớ em là tốt, em là vợ nhỏ của anh anh nhớ em là chuyện dĩ nhiên!"

Lục Hạo Đình: "......"

Lục Hạo Đình buông giẻ lau trong tay ra, ngồi xuống trên sô pha, trước mắt quan hệ hắn cùng Cố Vân Tịch hắn là thật sự có chút...... Không biết phải làm sao!

Cô gái nhỏ này hắn đương nhiên là hy vọng cô luôn đối xử với hắn như vậy nhưng mà nhớ tới hồi trước hắn liền cảm thấy kỳ quái, cô tại sao thay đổi như thế?

Chẳng lẽ, giống như lời cô ấy nói, chỉ là tâm tư của tiểu cô nương cố ý gây rắc rối tìm phiền toái cho hắn?

Hẳn là như vậy đi!

Nhưng nếu nói đó hoàn toàn là sự thật Lục Hạo Đình tuyệt đối không tin tưởng.

Bất quá tạm thời, hắn là sẽ không dò hỏi tới cùng, tiểu nha đầu kia nếu như nguyện ý thay đổi thì tốt!

Lúc này, tiếng đập cửa vang lên.

"Lão đại, anh hôm nay quét tước vệ sinh sao? Chúng em tới giúp anh đây!"

"Lão đại! Lão đại!"

Lục Hạo Đình đi mở cửa nhìn thấy là cấp dưới của mình Lâm Chiêu cùng với Vương Hầu!

Hai cu li miễn phí tới đúng lúc tâm tình Lục Hạo Đình không tồi mở cửa "Vào đi! Đem sàn nhà lau khô!"

Lâm chiêu: "......"

Vương hầu: "......"

Anh cứ phân phó tự nhiên như vậy thật sự không thấy ngượng sao?

Lục Hạo Đình liếc mắt nhìn bọn họ một cái, "Làm sao vậy? Không phải nói đến hỗ trợ sao? Nhanh tay lau đi, lau xong thì cút nhanh đi"

Lâm Chiêu: "......"

Vương Hầu: "......"

Khó trách cô gái nhỏ nói anh tính tình thối, tính cách như vậy mà đòi con gái người ra có ấn tượng tốt?

"Rõ!"

Hai người lĩnh mệnh, vội vàng cầm dụng cụ lên làm việc.

Bình thường, bọn họ đều tự mình chếu cố bản thân chút chuyện nhỏ này tự nhiên không làm khó được họ.

Hai người cầm dụng cụ tay chân lanh lẹ bắt đầu lau nhà, đem nhà dọn đến sạch sẽ.

Lục Hạo Đình ôm di động, vùi người trên sô pha với chuyện phiếm cùng cô vợ nhỏ!

Làm trễ nãi một hồi, Lục Hạo Đình không có hồi âm Cố Vân Tịch liền nhắn thêm một tin nhắn

"Về sau nhớ rõ mỗi ngày đều phải nhớ em ngày nào cũng phải nhớ, biết không?"

Lục Hạo Đình: "Tuân mệnh!"

Cố Vân Tịch: "......"

Trong ký túc xá Cố Vân Tịch trừng mắt, xong rồi, nàng như thế nào cảm thấy chính mình hình như không theo kịp kịch bản của anh ấy?

Cố Vân Tịch: "Không được đùa giỡn em!"

Lục Hạo Đình gửi tới một cái biểu tình thực vô tội!

Cố Vân Tịch dường như phát hiện ra đại lục mới, Lục Hạo Đình thế nhưng có ứng dụng nói chuyện phiếm đã vậy hắn còn có cả một gói icon?

Người nào dạy cho hắn vậy?

Cố Vân Tịch quyết định đổi chủ đề bởi vì cô phát hiện có lẽ kiếp trước cô đối với Lục Hạo Đình hiểu biết còn chưa đủ.

Cố Vân Tịch: "Em sắp thi rồi, thật là khẩn trương!"

Lục Hạo Đình: " Thành tích em cao như vậy không cần khẩn trương cứ vị trí đứng nhất mà làm tới!"

Cố Vân Tịch: "......"

Rõ ràng là muốn đùa giỡn hắn làm sao mà cô cảm thấy ngược lại thế?

Cố Vân Tịch: "Thân phận em đặc thù lần trước thi tốt nhưng vậy em sợ lần này vạn nhất thi không tốt mọi người sẽ chê cười em!"

Lục Hạo Đình: "Ngoan! Bọn họ không dám! Nếu như có người chê cười, anh Hạo Đình sẽ thay em báo thù!"

Cố Vân Tịch: "......"

Trong ký túc xá an tĩnh, Cố Vân Tịch ôm di động đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình, người bên kia thật sự là Lục Hạo Đình?

Cố Vân Tịch cả người có chút hoang mang!

"Anh đúng là Hạo Đình sao?"

Lục Hạo Đình nhìn nha đầu này bị hắn chọc ghẹo nụ cười nơi khoé miệng cơ hồ che giấu không được, thật muốn nhìn xem cô gái vốn lạnh lùng cố chấp lúc này bối rối như thế nào a!

Lục Hạo Đình: "Ngoài anh ra, còn ai có thể đối xử tốt với em chứ?"

Cố Vân Tịch: "......"

Xong rồi xong rồi xong rồi!

Hiện tại cô có thể khẳng định cô xác thật là bị đùa giỡn!

Không đúng rồi!

Đây không giống như là tính cách của Lục Hạo Đình a!

Cô vẫn luôn tràn đầy đề phòng với anh, mỗi khi thấy anh đều ở trong trạnh thái phòng bị điểm này, Lục Hạo Đình rõ nhất.

Cho nên rất nhiều lúc, anh không thể làm gì được cô, cô có thể nghĩ ra rất nhiều thuyết âm mưu làm anh bó tay bất lực!

Từ trước anh Hạo Đình đối với cô cđều rất cẩn thận sợ cô hiểu lầm, sợ dọa đến cô!

Lục Hạo Đình lúc xưa tuyệt đối sẽ không học theo cô nói những lời như thế.

Bởi vì, anh chỉ cần cư xử thoáng mọt chút hoặc là lời nói ra không đủ nghiêm cẩn cô lập tức cho rằng anh một tên đại lưu manh!

Nhưng mà hiện tại......

Cố Vân Tịch vắt hết óc suy nghĩ rốt cuộc là sai ở chỗ nào?

Suy nghĩ một hồi lâu, nàng mới cười!

Đúng rồi!

Lục Hạo Đình là ai a?

Tuổi trẻ đã đạt được những gì nếu không có năng lực làm sao có thể?

Gia hỏa này trực giác rất chuẩn, đặc biệt là ánh mắt nhìn người cực sắc bén!

Hai ba ngày trước cô đối với anh thay đổi những biểu hiện đó đủ để cho Lục Hạo Đình nhìn ra mục đích của cô!

Nếu đã biết mục đích, hắn tự nhiên cũng liền đi theo...... thả lỏng bản thân!

Cố Vân Tịch trừu trừu khóe miệng, tên này khả năng phát hiện mạnh quá đáng!

Cố Vân Tịch thở phì phì trả lời hắn một câu, "Nghiêm túc một chút, không được đùa giỡn em!"

Những lời này trực tiếp làm Lục Hạo Đình cười lên tiếng!

Kỳ thật, hắn cũng thực khẩn trương hắn đang thử thái độ con gái nhỏ hiển nhiên kết quả này làm hắn rất là sung sướng!

Nục cười này của anh triệt để làm Lâm Chiêu cùng Vương Hầu đang quét dọn kế bên lâm vào hoảng sợ.

Má ơi!

Đi theo Lục thiếu lâu như vậy đây là lần đầu tiên thấy hắn cười ôn nhu tới vậy, bỗng nhiên cảm thấy cả người nổi da gà phải làm xao phải làm xao?

Hai người liếc nhau, tay chân vội vàng quét tước nhanh mọt chút cuối cùng đến trước mặt Lục Hạo Đình nói: "Lão đại, đã quét tước sạch sẽ, tụi em đi ra ngoài đây!"

"Ân! Đi đi!" Một ánh mắt cũng không bố thí cho bọn hắn.

Lâm Chiêu: "......"

Vương Hầu: "......"

Hai người rời khỏi liền đi tới sân huấn luyện Vương Hầu hưng phấn giống như tiêm máu gà.

"Các huynh đệ! Các huynh đệ! Lão đại biết yêu rồi! Đại ma vương đang yêu đương!"

Giọng nói này nháy mắt làm cho cả sân huấn luyện, nổ tungggggg!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro