Chương 18 nằm mơ đều suy nghĩ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thân ảnh Cố Vân Tịch biến mất ở cửa cầu thang, nhưng mọi người ở lầu hai vẫn như cũ không nhúc nhích, ánh mắt dại ra nhìn theo hướng Cố Vân Tịch biến mất!

Ta dựa!

Thật mẹ nó có người!

Loại này lời nói đều dám nói!

Tần gia, ở Giang Châu chính giới danh môn, hào môn quý tộc toàn bộ Giang Châu, ai dám không cho Tần gia mặt mũi?

An gia, cũng là Giang Châu danh môn!

An gia mấy năm nay phát triển thực nhanh, nội tình cũng tính là không tồi, tài lực hùng hậu.

Sản nghiệp liên quan đến bất động sản, bán lẻ, khách sạn, giải trí đặc biệt ngành giải trí, phát triển đặc biệt khá, là tập đoàn tài chính lớn!

Hiện giờ, An Vân Tuyết là An gia đại tiểu thư, lớn lên ngọt ngào, thành tích cũng ưu tú bằng vào tài nguyên giải trí nhà mình hiện giờ tuổi còn trẻ đã là tiểu hoa đán hot nhất nhì giới giải trí.

Cô ta bây giờ còn không có tới trường học đang ở đoàn phim đóng phim!

Bởi vì sự nổi tiếng của An Vân Tuyết với địa vị An gia hiện giờ An Vân Tuyết đích thực là tiểu thư số một ở Giang Châu!

Còn Tần Hiên bởi vì Tần Mạc sinh bệnh, không sống được bao lâu hắn là người thừa kế Tần gia duy nhất cho nên mặc dù là xuất thân từ thế tộc lâu đời như tiểu thư Diêu gia vị đương gia chủ mẫu Tần gia cũng đối với Tần Hiên khách sáo không thôi!

Nhiều năm như vậy vẫn là có người lần đầu tiên dám trắng trợn châm chọc táo bạo Tần Hiên cùng An Vân Tuyết là con trai riêng cùng con gái riêng như vậy!

Đỉnh của chópppp!

Cẩn thận nghĩ lại, cũng không phải là sai?

Không nói Tần Hiên, thân phận của hắn mọi người trong lòng biết rõ ràng.

Liền nhắc đến An Vân Tuyết thế nhưng không phải là con riêng sao!

Cha mẹ Cố Vân Tịch li dị khi cô mới bảy tuổi, mà An Vân Tuyết đứa em gái cùng cha khác mẹ này chỉ so với Cố Vân Tịch nhỏ hơn mấy tháng đây không phải giải thích được vấn đề sao?

Càng buồn cười chính là, ở trên An Vân Tuyết còn có một người anh trai ruột so với Cố Vân Tịch tuổi còn muốn lớn hơn!

Đây không phải rõ rành rành ra là mẹ An Vân Tuyết là tiểu tam thượng vị sao!

Nghĩ tới thời điểm Cố Vân Tịch vừa tới trường học đám người Vương Diệu Tình còn gọi cô là con hoang tấm tắc!

Bất quá lúc ấy mặc dù mọi người trong lòng hiểu rõ thì có mấy ai quan tâm đâu?

Một người cư nhiên là An gia đại tiểu thư tiểu hoa đán đang lên của giới showbiz tiền đồ vô lượng, một bên là bé gái mồ côi bị gia tộc vứt bỏ, mọi người tự nhiên là lựa chọn người trước.

Có công bằng với Cố Vân Tịch hay không ai rảnh để ý chứ !

Cách đó không xa, ba thiếu niên đứng đó, rất có hứng thú nhìn thoe hướng Cố Vân Tịch rời đi.

Người đứng đầu có sắc mặt ôn hòa, ánh mắt lại mang theo tia cuồng ngạo không kềm chế được!

Bên cạnh một người tủm tỉm vuốt cằm, "Diệp ca, Cố Vân Tịch này đủ ngang ngược a ta thích!"

Diệp Cẩn nghe vậy cười liếc nhìn người nọ một cái, xoay người rời đi, "Cô ấy sẽ không thích cậu!"

Sắc mặt người nọ, nháy mắt xụ xuống!

Diệp Cẩn, một nhân vật huyền thoại nữa của Nhất trung!

Cố Vân Tịch truyền kỳ là bởi vì thành tích siêu ấn tượng mà mọi người xa xôi không thể với tới!

Mà Diệp Cẩn truyền kỳ là bởi vì, hắn không học tập mà thành tích vẫn nghịch thiên a!

Người này chính là nỗi khao khát của tất cả học sinh, mặc dù đã lên lớp 12 việc học nặng nề, nhưng rất khó để nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc học hành khắc khổ của hắn.

Hắn là người toàn năng chơi trò chơi, chơi bóng rổ, ngủ nướng, trèo tường đầu, phạm nội quy trường học đó là chuyện thường ngày!

Hầu như anh ta đã làm hết tất cả những việc của học sinh hư hỏng!

Nhưng mà, người ta chơi trò chơi siêu đỉnh, đánh bóng rổ thnahf tích vẫn như cũ trên cả tuyệt vời!

Cao trung ba năm, Diệp Cẩn một đường tiêu sái, cuộc sống hô mưa gọi gió nhưng thành tích chưa từng vọt xuống top 5!

Làm một đám học sinh hâm mộ đôi mắt sung huyết!

Đó là Diệp Cẩn!

......

Cố Vân Tịch rời khỏi nhà ăn, Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ hai cái đuôi đi theo sau cô toàn thân kích động đến run rẩy, ngao ngao ngao ngao Vân Tịch quá soái!

Quả thực đẹp trai mê người!

"Vân Tịch! Vân Tịch!" Tưởng Hân Lôi kích động xông tới nắm tay cô, vẻ mặt mê muội "Vân Tịch, cậu là thần tượng tớ, tớ quyết định, về sau liền đi theo cậu lăn lộn, ngao ngao ngao vừa rồi quả thực soái chết người!"

"Phốc......" Lương Sơ Hạ cười phun, hôm nay cô cũng thực kinh ngạc thực phấn khích, cô không nghĩ tới Vân Tịch ở trường học làm chuyện như vậy, thế nhưng có thể phản dame đỉnh như thế!

Ha ha ha ha!

Chỉ cần hôm nay những lời này truyền ra đi, rất nhanh thôi thanh danh Cố Vân Tịch ở trường học sẽ nghịch chuyển.

Học sinh sao!

Đều có kỳ phản nghịch chân chính hư từ trong xương cốt quả thực rất ít nha!

Phần lớn bọn họ đều xem náo nhiệt không nghĩ đây là chuyện lớn gì, căn bản là không có lập trường đừng nhìn bọn họ lúc trước ở trong diễn đàn mắng chửi Cố Vân Tịch, chỉ cần Cố Vân Tịch làm ra chuyện gì lớn lao thì thái độ của họ sẽ xoay chuyển 180 độ ngay!

Cố Vân Tịch quay đầu, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười khí chấ thanh lãnh nhưng khi cười lại nhiều thêm một tia minh diễm, "Tớ bất quá là ăn ngay nói thật mà thôi, làm sao lại đẹp trai chứ?"

Tưởng Hân Lôi: "......"

"Đúng đúng đúng! Chính là ăn ngay nói thật, hayc cho một cái ăn ngay nói thật, ha ha ha ha!"

Ba người vui mừng trở về ký túc xá nghỉ trưa!

Tưởng Hân Lôi kích động ngủ không được, vẫn nằm vùng trong diễn đàn bởi vì Cố Vân Tịch vừa rồi nói mấy câu hiện tại mấy cái nhóm lớn trong trường học lại náo nhiệt lên!

Cố Vân Tịch lại không quan tâm những việc đó, cô nói những lời đó cũng biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo!

Lúc này đang ngồi ở trên giườngcùng Lục Hạo Đình nói chuyện phiếm!

Cố Vân Tịch: "Đang làm cái gì?"

Tin nhắn vừa mới gửi xong đợi trong chốc lát, Lục Hạo Đình mới trả lời "Mới vừa ăn cơm xong còn em?"

Kỳ thật giờ này Lục Hạo Đình thừa dịp giữa trưa trong lúc nghỉ ngơi, ở nhà điên cuồng...... Lau sànnnnn!

Nơi này, thuộc khu phòng ở của hắn, mới vừa sơn sửa lại vào năm ngoái hắn muốn có một căn phòng ở đây, chính là đểthuận tiện cho Vân Tịch hay bạn bè sang đây có chỗ ở.

Chỉ là Vân Tịch chưa bao giờ sang đây nha đầu kia trốn hắn trốn đến lợi hại!

Mà chính hắn, bình thường đa số thời gian đều vội công tác, bên này trong nhà không có ai, hắn cũng rất ít khi trở về.

Ký túc xá ở gần lại thuận tiện qua lại nhưng mà hiện tại không giống nhau.

Hôm qua, Vân Tịch nói quốc khánh sẽ tới tìm hắn chơi như vậy căn phòng bên này hắn phải hảo hảo dọn dẹp một chút mới được

Tiểu nha đầu kia thích sạch sẽ, hắn liền đem nơi này lau chùi bóng loáng Vân Tịch tới đây sẽ trực tiếp vào ở ngay.

Cố Vân Tịch không biết Lục Hạo Đình đang làm gì, bởi vì hắn cũng ở nghỉ trưa liền trả lời: "Em cũng vừa ăn cơm xong đang ở ký túc xá nghỉ ngơi."

Sau đó, nhắn thêm một dòng "Có nhớ em hay không?"

Nhắn xong mấy chữ này, Cố Vân Tịch dựa vào đầu giường, cười tủm tỉm chờ hắn trả lời lại cô nghĩ đến Hạo Đình ca nhìn đến những lời này sẽ phản ứng ra sao a?

Lục Hạo Đình nhìn đến tin nhắn này sửng sốt hồi lâu!

Cố Vân Tịch thay đổi hắn các thật thấy được tuy rằng không biết là bởi vì cái gì nhưng hắn biết cô gái này cùng lúc trước không giống nhau!

Tin nhắn thân mật còn mang thro ý trêu chọc như thế thế khiến anh cảm thấy vui sướng như điên ,tạm dừng lúc lâu, nhắn lại......

Bên kia Cố Vân Tịch đang ở chờ xem anh sẽ đáp lại như thế nào thực nhanh trên màn hình di động liền nhảy ra mấy chữ......

"Nằm mơ cũng nhớ!"

"Phốc...... Khụ khụ......"

Cố Vân Tịch đang uống nước đọc tin nhắn xong liền phun ra một ngụm nước, sặc không nhẹ......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro