CHƯƠNG 6: Nha đầu này uống lộn thuốc?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cố Vân Tịch khóc hồi lâu, vừa khóc vừa ôm Lục Hạo Đình càng chặt, điều làm cho Lục Hạo Đình đã đau lòng lại lờ mờ có chút hưng phấn.

Cô kiêu ngạo đến thế, lần này khẳng định là chịu ủy khuất quá lớn, cho nên mới như vậy, việc này làm cho hắn đau lòng không thôi.

Đồng thời, trong lòng cũng dấy lên một cổ mong đợi, Vân Tịch nguyện ý tới gần hắn, về sau có phải hay không, cô sẽ không chán ghét hắn nữa?

Cố Vân Tịch tâm tình được giải toả, ngẩng đầu, ánh mắt xinh đẹp ánh ngấn nước, làm tâm Lục Hạo Đình thêm mềm nhũng .

"Em không có việc gì, xuất viện thủ tục đã làm xong, chúng ta đi thôi!"

"Ân!" Lục Hạo Đình không có nhiều lời, mang theo Cố Vân Tịch rời đi.

Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Giang Minh Hàn trợn tròng mắt, đi đến trước mặt Lưu Tinh Trì, "Này...... Tình huống kiểu gì vậy? Nha đầu kia uống lộn thuốc?"

Lưu Tinh Trì cười liếc hắn một cái, "Chị dâu rốt cuộc nguyện ý thân cận đại ca, đây không phải chuyện tốt sao?"

"Nhưng mà...... Này cũng quá đột ngột!" Giang Minh Hàn có chút tiếp thu không vô.

"Đại ca ưu tú như vậy, là nữ nhân thì đều sẽ thích, lúc trước chị dâu còn nhỏ, không hiểu chuyện, hiện giờ bị khi dễ, chịu ủy khuất, tự nhiên liền ngộ ra đại ca tốt, đừng quên, hiện giờ, đại ca chính là người duy nhất trên thế giới này để ý nàng!"

......

Trong xe, không khí yên tĩnh quỷ dị, Giang Minh Hàn lái xe, Lưu Tinh Trì ngồi ở ghế phụ, ghế sau Lục Hạo Đình vẫn có chút cứng đờ ngồi ở đó, Cố Vân Tịch ôm lấy cánh tay hắn, dựa đầu vào trên vai hắn.

Cô biết hành vi của mình ở trong mắt bọn họ chính là kỳ quái, nhưng vậy thì sao? Cô một chút cũng không muốn khống chế cảm xúc đối với Lục Hạo Đình.

Giang Châu đế cảnh

Nơi này, là tiểu khu xa hoa cao cấp mới đước xây dựng ở thành phố Giang Châu, phía sau là sông Châu Giang, tiếp giáp là trường trung học thành phố Giang Châu, địa lý vị trí phi thường ưu việt, ra khỏi cửa lớn tiểu khu, chính là trung tâm thương mại phồn hoa nhất Giang Châu.

Lục Hạo Đình mang theo mấy người vào cửa, Lưu Tinh Trì là đi theo Lục Hạo Đình bận rộn một đêm, giờ phút này trên người một tân mồ hôi, liền đi phòng vệ sinh tắm rửa!

Lục Hạo Đình giống như vậy, cũng đi tắm rửa trong phòng của mình!

Cố Vân Tịch đi phòng ngủ chính.

Giang Minh Hàn đợi ở trong phòng khách, sờ sờ cái mũi, bất đắc dĩ ngồi chơi di động.

Căn hộ này, một đời cô chỉ ghé qua một lần, khi vừa đến Giang Châu đi học, giờ phút này một mình đứng ở trong phòng ngủ, nhìn cách bày trí quen thuộc này, có loại cảm giác dường như trôi qua mấy đời.

Nghĩ đến đây, Cố Vân Tịch khóe miệng nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không phải là "Cách một thế hệ" sao?

Phong cách bày trí nơi này, là vì Cố Vân Tịch thích châu Âu, kỳ thật căn hộ này, là Lục Hạo Đình bởi vì Cố Vân Tịch muốn tới Giang Châu đi học, mà cố ý mua, thuận tiện cho anh ngày thường tới bên này xem cô.

Đáng tiếc, đời trước, cô sống ở chỗ này, ít lại càng ít!

Giang Châu đế cảnh có thể nói là một trong các tiểu khu sang trọng nhất tại thành phố Giang Châu, căn nhà này của Lục Hạo Đình này, diện tích ước chừng gần 600 mét vuông, hơn nữa trang trí vô cùng hoàn mỹ.

Thật ra,Lục Hạo Đình không phải loại người chú trọng hưởng thụ, hắn lúc còn rất nhỏ đã ra ngoài sinh sống, mặc kệ là ăn hay ở, đều so ra kém xa với đám công tử hào môn, căn hộ này, hắn lại trang hoàng cực kì chú ý tới vậy, nguyên nhân, chính là bởi vì cô.

Cô đã từng là An gia đại tiểu thư, tiểu công chúa trong xã hội thượng lưu có tiếng ở thành phố Giang Châu, tất cả mọi chi tiêu, đều là làm cho tất cả mọi người hâm mộ không thôi.

Về sau, nàng bị đuổi ra khỏi An gia, đứa con gái ngoài giá thú cư nhiên trở thành An gia tân đại tiểu thư, bị bỏ rơi khi còn nhỏ trong lòng nàng rất mẫn cảm, không cam lòng, một lòng muốn đoạt lại những thứ thuộc về mình.

Cô không cho phép bản thân mình thua kém với em gái An Vân Tuyết, cho nên mặc dù điều kiện đã không còn như trước, trong lòng cô thế nhưng vẫn nghẹn một nỗi tức giận, cố gắng lớn nhất chính là làm cuộc sống chính mình trở nên "Xa hoa".

Lục Hạo Đình biết trong lòng cô tổn thương, cho nên căn hộ này, mới xa hoa tinh xảo đến thế, quả thật nếu không phải bởi vì nơi này thuận tiện cho việc học, hắn rất có thể sẽ trực tiếp đi mua một căn biệt thự cho cô ở, cũng chỉ mong cho vết sẹo trong lòng cô có thể nhanh chóng biến mất.

Cố Vân Tịch nhìn cảnh tượng quen thuộc, chìm vào hồi ức.

Cho đến khi, truyền đến tiếng đập cửa!

Thịch thịch thịch!

"Vân Tịch, có đói bụng không? Ra ngoài ăn chút gì đi!" Đây là giọng nói của Lục Hạo Đình.

Cố Vân Tịch phục hồi lại tinh thần, buông cặp sách, đi ra phòng khách ăn cơm.

Nàng biết, đây hẳn là cơm trưa, Lục Hạo Đình cùng Lưu Tinh Trì bận việc lâu như vậy,có lẽ vẫn chưa ăn.

Mở cửa, quả nhiên thấy Lục Hạo Đình đứng ở cửa, hắn mới vừa tắm xong, trên người mặc bộ quần áo ở nhà thoải mái, tóc còn ướt, đang lấy khăn lau.

Cố Vân Tịch đi qua, cầm lấy khăn lông trong tay hắn, nhón mũi chân lau khô tóc cho hắn, Lục Hạo Đình tức khắc cứng đờ!

Không khỏi hơi hơi cúi đầu, để cô không cần nhón chân lên lau vất vả.

Cách một tấm khăn đôi tay mềm mại của cô gái di chuyển lên xuống trên da đầu hắn , làm Lục Hạo Đình có cảm giác kỳ lạ, cảm giác này thực thoải mái, khiến anh có chút luyến tiếc khi kết thúc.

Giang Minh Hàn cùng Lưu Tinh Trì ở bên cạnh chuẩn bị đồ ăn cũng bị kinh sợ, liếc nhìn nhau, đều thấy được ở trong mắt đối phương sự ngạc nhiên tột độ !

Sau khi lau khô tóc, Cố Vân Tịch nói: "Xong rồi!"

Lục Hạo Đình đứng im không nhúc nhích, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nàng!

"Làm sao vậy?"

"...... Không có việc gì!"

Lục Hạo Đình xoay người, khóe miệng không tự chủ được hơi nhếch lên, đi tới bàn ăn ngồi xuống.

Cố Vân Tịch đoán không sai, Lục Hạo Đình cùng Lưu Tinh Trì bận rộn cả một đêm cho đến bây giờ còn chưa kịp ăn cơm, cho nên vừa rồi từ bệnh viện về đây, Giang Minh Hàn đã kêu cơm hộp, hiện giờ bọn họ vừa tới nhà, cơm hộp không bao lâu liền được mang đến.

Cố Vân Tịch ngồi xuống bên cạnh Lục Hạo Đình!

Động tác tự nhiên mà đơn giản, khiến sự chờ mong trong lòng Lục Hạo Đình lần nữa khơi màu.

Trước kia nha đầu này khắp nơi trốn tránh hắn, hiện tại...... không sợ hắn?

Cố Vân Tịch rất tự nhiên, nhưng Giang Minh Hàn không đoán được, nhìn như thế nào cũng cảm thấy hôm nay Cố Vân Tịch có gì đó không thích hợp.

Bất quá ngay sau đó, sắc mặt Giang Minh Hàn liền thay đổi.

Hôm nay Cố Vân Tịch thật sự quá quỷ dị, nàng ở trong trường học làm chuyện khiến đại ca mất mặt, hiện tại ngoan ngoãn như vậy, là muốn lừa dối cho qua sao?

Thoáng chốc sắc mặt Giang Minh Hànliền trở nên âm trầm.

"Cô ở trường học làm ra những chuyện này, không định giải thích một chút?"

------ chuyện ngoài lề ------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro