thư gửi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


bức thư lẳng lặng nằm gọn trong ngăn bàn, yên tĩnh đến nỗi như chẳng liên quan gì đến sự ồn ào của giờ tan học, nó chỉ nằm đó, có vẻ như đã lâu lắm rồi, cũng có vẻ như chỉ vừa mới ở đó được vài phút

trời mưa như trút nước, ầm ầm kéo đến chẳng báo trước, chẳng kịp cho người ta thời gian để chuẩn bị. từng hạt từng hạt rơi xuống, như mang theo gánh nặng đáp vào lòng bàn tay của trương trạch vũ, cảm giác đau rát liền lập tức ập đến

cầm trong tay chiếc ô nhỏ, nhưng trương trạch vũ lại do dự, cuối cùng đặt nó vào một thùng nhỏ trong sảnh, trương trạch vũ đeo balo, đưa tay lên trán che vội. hoà mình vào dòng người, ngước mắt liền nhìn thấy chiếc xe đang đỗ cạnh hàng cây. đưa tay mở cửa, trương trạch vũ ngồi vào ghế sau, rút khăn giấu trong túi lau đi vài giọt nước trên người. trong suốt quá trình, trương trạch vũ đều giữ được sự bình tĩnh như mọi ngày. đến khi xe bắt đầu lăn bánh

như đã nhịn đến cùng cực, trương trạch vũ quay đầu nhìn thẳng vào khung cửa sổ của một lớp học, đến lúc này, gương mặt vốn không một cảm xúc như chợt nứt toác ra, sự luyến tiếc cùng chua xót tràn ngập khắp trong đôi mắt nhỏ

trương trạch vũ cúi người, đưa tay che đi đôi mắt, hai vai bắt đầu run rẩy

muộn rồi, tất cả đều muộn hết rồi

" gửi đến trương tuấn hào lớp 12-8. xin chào, tớ là chú vịt xấu xí trương trạch vũ lớp 12-9. gửi đến cậu chút tâm tình nhỏ của tớ trước khi tốt nghiệp. cậu là ánh trăng sáng, là người tớ muốn ở bên. hôm ấy tớ ở bên bãi cát hát lên câu tình ca, chỉ muốn gửi đến cậu một đoạn hồi ức. ở bên bờ biển, nơi gió thổi qua. dưới sự chứng kiến của hoàng hôn và ráng chiều. có một người thật lòng thích cậu. nếu được, tớ rất muốn cùng cậu trãi qua rất nhiều hoàng hôn sau này. tuấn hào nhé "

.

trương tuấn hào tựa đầu vào khung cửa sổ, rèm cửa theo gió xuân tung bay. cơn mưa lớn ban nãy đã bắt đầu dịu dần, hành lang cũng chỉ còn lác đác vài người. hướng mắt xuống hai bức thư trong tay, trương tuấn hào cười xoà

đi ngược dòng người, trương tuấn hào xải  bước đi đến cửa sau của một lớp khác, nhìn vào chiếc bàn trước mắt, trương tuấn hào nhẹ nhàng lấy ra một bức thư trong túi, đẩy nhẹ vào sâu trong ngăn bàn

chỗ ngồi học sạch sẽ, gọn gàng, đúng y như những gì trương tuấn hào đã nghĩ về người đó

lấy vội chiếc ô duy nhất còn lại trong sảnh, trương tuấn hào xoay người, chậm rãi đi vào màn mưa

mặt dưới của tay cầm, khắc ba chữ ' zyz '

" gửi đến trương trạch vũ lớp 12-9. xin chào, tớ là trương tuấn hào lớp 12-8. gửi đến cậu chút tâm tình nhỏ và lời hồi đáp của tớ trước khi tốt nghiệp. cậu không phải là chú vịt xấu xí. cậu là chú thiên nga trắng. vô cùng đẹp đẽ và toả sáng. cậu là bạch nguyệt quang, là nốt chu sa. tớ chỉ muốn cậu biết, tớ nguyện ý cùng cậu ngắm hàng ngàn buổi chiều hoàng hôn của sau này. và xin cậu hãy nhớ, tớ nguyện dùng cả đời của mình để che chở và nuông chiều cậu. nên hẹn gặp nhau sau khi chuông tan học reo. trạch vũ nhé "

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro