Chương 18: Nón phân viện.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Oh, xin lỗi." Harry vô tình đụng trúng một người khi đang đi trên đường, hắn vội vàng ngước lên xin lỗi người kia.

"Không sao, chuyện nhỏ mà."

Harry ngỡ ngàng nhìn cô bé trước mắt, ngoài Hermione ra không còn ai khác vào đây. Vì chuyện lời đồn vớ vẩn mà Harry quên mất cô bạn thân này, kiếp trước thì còn có vụ mất ếch của Neville làm cầu nối, bây giờ Neville đã là một người khác, hắn chỉ có thể chủ động kết bạn mà thôi.

Với kiến thức tích lũy nhiều năm và sự nhiệt tình của Harry, Hermione nhanh chóng gần gũi với người bạn phù thủy mới, đồng thời cũng đi cùng với Harry và Ron trên con thuyền đi tới học viện Hogwarts.

Giống như trước kia, người ra đón những phù thủy nhỏ là giáo sư McGonagall với vóc người cao lêu nghêu, tóc đen mướt và mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn trước cửa.

Hagrid giới thiệu "Các học sinh năm thứ nhất đây, thưa giáo sư McGonagall."

"Cám ơn bác Hagrid. Bác để chúng ở lại cho tôi được rồi."

Bà mở toang cửa ra, sảnh trước của Hogwarts vô cùng rộng lớn, những vách tường đá được chiếu sáng bằng những bó đuốc to. Trước mặt nhóm học sinh cùng Harry là một chiếc cầu thang cẩm thạch đẹp lộng lẫy dẫn lên các tầng trên.

Dẫn các học sinh tới cuối hành lang, giáo sư Mcgonagall liền cất lời "Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi… với các bạn chung một ký túc xá.

Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà- một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa.

Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ."

"Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong." Bà giáo sư McGonagall nói "Giữ trật tự!"

Harry một bên nhỏ giọng tán gẫu với Ron, một bên ngắm nhìn khung cảnh vừa quen thuộc vừa xa lạ nơi Hogwarts, trong lòng tràn ngập vui vẻ và may mắn.

Ồ, và đặc sản của Hogwarts, trò dọa ma kinh điển. Đương nhiên Harry đã trải qua một lần nên không còn bị hù dọa giống những học sinh khác nữa.

Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong. Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc. Để tránh những ánh mắt nhìn chằm chằm, Harry ngước nhìn lên phía trên và thấy vòm nhà đen như nhung rắc đầy những vì sao. Thật khó mà tin nồi phía trên cao kia lại là một cái trần nhà và đại sảnh đường ắt hẳn phải ăn thông với bầu trời.

Mọi người đều dán mắt vào cái nón phân loại. Trong vài giây, không gian im phăng phắc. Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một tiếng toạc gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:

Ở này, ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình.
Xét về thông minh, sắc sảo
Đố nón nào qua mặt ta.
Các ngươi cứ đội nón hoa.
Mũ cối, mũ nồi tùy thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts.
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ trong óc
Hãy chải đầu và vuốt tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe.
Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiên trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chính trực.
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin, có thể
Dạy cho đa mưu túc trí
Làm sao miễn đạt mục tiêu...
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ở nhà nào
Hãy bình tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm.

Kết thúc bài hát của chiếc nón, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay. Cái nón nghiêng mình chào bốn phương tám hướng rồi nằm yên.

Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay "Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!"

Một cô bé có đôi má hồng hồng và đôi bím tóc vàng hoe bước ra khỏi hàng, đội nón vào và ngồi xuống ghế. Chiếc nón che sụp cả mắt cô bé. Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô lên:

"Nhà Hufflepuff."

Những người ngồi ở dãy bàn bên phải hoan hô và vỗ tay chào mừng. Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff. Harry thấy con ma thầy tu béo vui vẻ vẫy tay với Hannah.

"Kế tiếp, Susan Bones."

"Nhà Hufflepuff."

"Terry Boot!"

"Nhà Ravenclaw."

"Mandy Brocklehurst!"

"Lavender Brown!"

Trở thành người đầu tiên được nhận vô Gryffindor. Dãy bàn cuối bên trái bùng nổ tiếng reo hò và vỗ tay. Harry thấy hai người anh sinh đôi của Ron huýt sáo mừng.

"Millicent Bulstrode!"

...

"Hermione Granger!"

Cô chạy như bay lại cái ghế và chụp ngay cái nón lên đầu. Cái nón hô lên "Nhà Gryffindor."

Người kế tiếp là Neville Longbottom, Harry vô thức chú ý tới cậu ta. Bây giờ Neville đã là một linh hồn khác tồn tại, không biết cậu ta sẽ vào nhà gì đây?

"Nhà Ravenclaw."

Gương mặt Neville đã có chút khác biệt, mang theo dáng vẻ phương Đông khiến cho Harry không thể nhận ra người này là Neville được nữa. Có lẽ cậu ta đã nhờ Liu làm một chút gì đó tác động lên, bất quá Harry cũng không quan tâm nhiều lắm.

Harry và Neville vô tình chạm mắt nhau, Neville lộ ra nụ cười thản nhiên đáp lại Harry, sau đó lại bước tới bàn ăn thuộc nhà của mình.

Draco hiển nhiên vẫn vào nhà Slytherin như kiếp trước, điều khác biệt rõ rệt nhất chính là thái độ kiêu ngạo, xấc xược đã biến mất hoàn toàn, toàn thân mang đầy phong thái một quý tộc, thu hút rất nhiều ánh mắt của các học sinh khác.

Mãi tới lượt Harry, hắn đột nhiên cảm thấy căng thẳng vì sợ mũ phân viện có thể đọc được suy nghĩ của mình.

Liệu ổn không?

"Chà chà, ta vừa nhìn thấy gì đây?" một âm thanh vang vọng bên tai Harry "Một tiểu phù thủy có sức mạnh cường đại đến đáng sợ, ngoại trừ những thứ được cho phép, ta hoàn toàn không thấy được điều gì trong đầu ngươi. Hay thật! Thế ngươi muốn vào nhà gì nào?"

Nhà Gryffindor!

"Tốt lắm." mũ phân viện liền lớn giọng quyết định "Nhà Gryffindor."

Phù... Êm đẹp hơn hắn nghĩ. Harry thở phào nhẹ nhõm.

Draco mặc dù đã biết trước ý định của Harry, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi sầu não.

Phải chi Liu cũng ở đây thì tốt quá...

Chỉ còn ba người chưa được phân loại, giáo sư McGonagall tiếp tục đọc tên của họ, đột nhiên mặt của bà biến sắc đầy bất thường. McGonagall quay sang đầy nghi ngờ và e ngại "Hiệu trưởng Dumbledore?"

"Tin tưởng ở ta, McGonagall. Xin bà hãy tiếp tục việc phân loại." Dumbledore mỉm cười trấn an.

"???" Harry kỳ quái nhìn cuộc đối thoại ngắn vừa rồi, điều này hoàn toàn không có trong kiếp trước.

McGonagall hít sâu một hơi, tựa hồ cố gắng kiềm chế giọng nói của mình bị lỗi nhịp.

"Liu!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro