Chap 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Mấy bồ biết ai có thể là Người thừa kế không?" Harry kể lại mọi chuyện vào một ngày sau khi bị làm phiền từ lớp này sang lớp khác bởi những lời thì thầm nghe giống như tiếng rắn kêu, cứ lặp đi lặp lại về những học sinh bị Hóa đá, Câu lạc bộ Đấu tay đôi, về Malfoy và cậu. "Malfoy. Cậu ta là người đã triệu hồi con rắn."

"Chỉ theo gợi ý của Snape" Sprite nói.

"Nhưng cậu ta có vẻ thấy vui về điều đó" Harry nói. "Nhớ không- 'ngươi sẽ là người tiếp theo, Máu bùn!'"

"Mình nghĩ điều đó chưa đủ khẳng định cậu ta là người thừa kế" Sprite nói. "Cậu ta chỉ là một thằng ngốc."

"Có lẽ đó là lý do tại sao cho đến nay chưa có ai chết," Ron nói. "Malfoy quá ngu ngốc để có thể làm điều đó"

"Cuối cùng thì cậu ta cũng sẽ làm vậy thôi" Harry nói. "Không thì Người thừa kế thực sự là ai. Họ không thể chỉ cố gắng Hóa đá mọi người- mục đích của việc đó là gì? Họ phải làm điều gì đó kinh khủng hơn chứ"

"Ví dụ như việc giết người hả?" Hermione u ám nói. "Sprite, bồ có thể- mình không biết nữa, thẩm vấn Malfoy được không? Cho dù cậu ta không phải là Người thừa kế, có lẽ  cũng biết người đó là ai."

"Không" Sprite nói. "Mình đã đấm cậu ta quá nhiều lần để có thể kết bạn bạn với cậu ta. Nhưng có lẽ mình có thể thử tống tiền. Nếu Draco muốn mình giữ những bí mật đáng xấu hổ nào đó thì cậu ta sẽ kể cho mình mọi điều mình muốn biết"

Harry tò mò hỏi: "Bồ có bí mật gì của cậu ta, làm sao bồ biết được?"

"Một pháp sư không bao giờ tiết lộ bí mật của mình" Sprite nói. "Ngoài ra, Ron còn nói với mình rằng bố bồ ấy đang tìm kiếm Ma thuật Hắc ám ở chỗ của nhà Malfoy- cảm ơn vì điều đó, Ron. Nếu Draco muốn mình im lặng, cậu ta sẽ làm theo những gì mình nói."

"Chuyện đó đã được đăng trên tờ Tiên Tri ngày hôm qua, mọi người đều biết ông Weasley đã lục soát nhà của Malfoy," Hermione nói.

"Ồ," Sprite nói, bất mãn. "Tìm được gì khác không?"

"Không có gì," Hermione nói.

"Bước sang kế hoạch B," Sprite đập hai tay vào nhau "Mình sẽ khủng bố cậu ta." Cô lấy con dao từ đâu đó trong áo choàng và bắt đầu ném nó từ tay này sang tay khác một cách ngẫu nhiên. "Bồ biết đấy, mình rất có kinh nghiệm với những ảo ảnh, nên mình sẽ biến cuộc đời cậu ta thành một cơn ác mộng theo đúng nghĩa đen cho đến khi cậu ta thú nhận tất cả. Bọn mình là bạn cùng trường và học chung lớp, chuyện đó sẽ dễ dàng thôi."

"Hoặc chúng ta có thể sử dụng Thuốc Đa Dịch," Hermione nói.

"Hoặc chúng ta có thể sử dụng Thuốc Đa Dịch" Sprite lặp lại. Con dao biến mất. "Được, đi thôi. Bồ định vào Khu vực hạn chế để lấy công thức phải không? Mình không biết cách làm nó, mặc dù đã nghiên cứu cách nấu nó mà không cần phép thuật."

"Tại sao?" Hermione nói. "Bồ không có Dấu vết, bồ vẫn có thể sử dụng phép thuật - mặc dù đó là phép thuật rất cao cấp..."

Sprite trở nên thích thú. "Mình có lý do để không sử dụng phép thuật," cô nói. "Không phải những thứ bất hợp pháp. Nhưng có lý do."

"Thuốc đa dịch là gì?" Harry nói.

_______________________________

Phải nói rằng việc ở trong cơ thể của Goyle thật khó chịu. Cậu ta to lớn hơn Harry rất nhiều, và xét theo vẻ mặt của Ron/Crabbe và Hermione/Bulstrode, họ cũng chẳng thoải mái hơn cậu là bao.

Sprite, người không cần uống bất kỳ Thuốc Đa dịch nào nhưng lại có vai trò quan trọng là lấy tóc của Crabbe, Goyle và Bulstrode làm thuốc, cười toe toét với họ khi dẫn đường đến Phòng sinh hoạt chung Slytherin.

"Không thể tin được là nó lại có tác dụng," cô liên tục nói khi bước đi. "Thật kỳ lạ."

"Đừng nói thế nữa," Hermione nói. "Cứ- bám sát kế hoạch đi."

"Ừ, ừ. Mình sẽ đưa mấy bồ vào rồi tách ra, và gặp mấy bồ trong nhà vệ sinh sau một giờ nữa. Sprite đập vào một bức tường trống trong ngục tối và nói, "Máu thuần khiết, bức tường ngu ngốc."

Harry chớp mắt ngạc nhiên trước những chuyển động kỳ lạ không có trình tự, nhưng bức tường trượt mở để lộ ra Phòng sinh hoạt chung Slytherin.

Thật không may, Sprite đã nói thật về việc không nổi tiếng lắm ở Slytherin, toàn bộ phòng sinh hoạt chung im lặng và nhìn chằm chằm vào cô, người chỉ đảo mắt và thông báo, "Những tên ngốc này đã bị trúng Bùa ngải và tôi là người duy nhất biết mật khẩu. Họ đã đập vào tường và la hét suốt mười phút." Cô chế nhạo một chút và nói thêm, "Tôi không thể tin rằng không ai trong số các cậu để ý."

Nói xong, Sprite vỗ vai Harry, và nhăn mũi như thể vừa chạm vào thứ gì đó kinh khủng, rồi cô bỏ đi, lên cầu thang đến phòng của mình.

"Đúng rồi" Harry lúng túng nói trong sự im lặng của Phòng sinh hoạt chung Slytherin. "Xin chào."

Ron dẫm lên chân Harry.

Nhưng nó đã có tác dụng, những cuộc trò chuyện dần dần bắt đầu lại, mặc dù điều đó có thể liên quan nhiều hơn đến việc mép áo choàng của Sprite biến mất khi cô đi qua cánh cửa ở đầu cầu thang.

Cùng nhau, họ tiến vào Phòng sinh hoạt chung, đi thẳng tới chỗ Malfoy và cuộc thẩm vấn bắt đầu.

___________________________________

"Vậy..." Sprite nói. "Cậu ta không phải là Người thừa kế?"

"Không. Cậu ta nói rằng nếu có ai trong Slytherin là Người thừa kế thì đó chỉ có thể là bồ" Harry nói. "Cậu ta có vẻ bực tức về điều đó."

"Ừ, Malfoy và mình không hợp nhau mà," Sprite nói. "Mình đã nói đến việc mình đã đấm cậu ta chưa?"

"Rồi" Harry và Ron cùng nói.

"Ừ thế đấy," Sprite nói. "Cậu ta cũng không phải là người hâm mộ chiến dịch tích điểm của mình, nhưng công bằng mà nói thì không có ai cả. Công bằng hơn nữa, mình không quan tâm đến ý kiến ​​của những đứa nhà giàu mũi hếch và mình sẽ phải cần nhiều hơn sự xa lánh kì thị để dừng lại."

"Mình ước gì đó là cậu ta," Harry đau khổ nói. "Mình chỉ muốn mọi người ngừng xì xào về việc mình có thể là Người thừa kế."

"Ừ," Ron nói. "Họ nên nói điều đó trước mặt bồ để mình có thể đấm vào mặt họ."

"Cám ơn, Ron," Harry nói, mặc dù đó không phải là điều cậu muốn.

_____________________________

"Mọi thứ đang trở nên tồi tệ hơn nhiều" Sprite nói vào điện thoại. "Vì Chúa, ai đó có thể bắt máy không? Em đang sợ hãi kinh khủng! Mấy đứa trẻ đang gặp nguy hiểm! Và em không biết khi nào có thể gọi lại cho mọi người. Có lệnh giới nghiêm, và- Nghe này, chuyện này thực sự quan trọng và em cần một người trả lời, làm ơn."

_____________________________

Vào ngày lễ tình nhân, Harry đã mong muốn mọi người ngừng xì xào về việc cậu là Người thừa kế, thay vào đó họ thì thầm về tất cả những tấm thiệp Valentine mà cậu đã nhận được. Chúng bao gồm một tấm thiệp hát cực kỳ nhục nhã mà Peeves, Sprite, Fred và George đã cười đến phát điên. Có vẻ như bốn người họ đã hợp tác để trêu chọc Lockhart và đã đuổi theo những chú lùn biết hát cả một ngày, cố gắng mê hoặc chúng để chúng hét lên những lời chửi bới Lockhart. Sprite đã đánh cắp cuốn sổ mà Harry tìm thấy trong nhà vệ sinh sau vụ việc đó, và dành nhiều ngày để chế nhạo Harry vì mang theo một cuốn nhật ký hoàn toàn trống rỗng.

Nhiều tháng tiếp tục trôi qua. Mọi người vẫn tiếp tục bị hóa đá. May mắn thay, không có ai đặc biệt thân thiết với Harry bị hóa đá hay bị giết - mặc dù Nick Suýt Mất Đầu đã bị Hóa đá một thời gian, và Peeves đã rất vui khi thông báo sự thật đó cho toàn trường.

Mọi người bắt đầu hành động thất thường. Ron và Hermione vẫn luôn bên cạnh Harry, kiên định như mọi khi, nhưng Sprite bắt đầu ngày càng kì lạ hơn, luôn nhảy vào bóng tối và biến mất vào những thời điểm kỳ lạ. Cô khẳng định mình hoàn toàn ổn, nhưng quầng thâm dưới mắt cô lại nói lên điều ngược lại.

Hermione nghĩ rằng Sprite đã tự mình tìm kiếm Người thừa kế trong trường, nhưng khi cô hỏi Sprite có phải không, đôi mắt của Sprite chỉ mở to và gần như bất ngờ khi nói rằng đúng vậy, điều đó hoàn toàn đúng. Sprite thừa nhận, và vì lý do nào đó, Hermione thấy câu trả lời thẳng thắn như thế rất đáng nghi. Cô bắt đầu tìm hiểu xem Sprite đang làm gì, đây là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn bởi những hành động thất thường của Sprite là bỏ đi vào những thời điểm hoàn toàn ngẫu nhiên. Sprite cũng không hề e ngại về việc nghỉ học, trong khi Hermione sẽ không bỏ học ngay cả khi việc nghỉ học sẽ giải quyết được Bí ẩn về việc Sprite đi đâu.

Harry chỉ hy vọng rằng những Mandrake sẽ sớm sẵn sàng để cứu ngôi trường. Sau đó có lẽ mọi thứ có thể trở lại bình thường.

Nhưng "bình thường" chưa bao giờ có trong từ điển ở Hogwarts.

___________________________________

Hai tháng trước khi năm học kết thúc, bà Pomfrey đã đưa ra thông báo với toàn trường thuốc giải sẽ sẵn sàng trong khoảng một tuần nữa, và họ vẫn không biết tại sao các nạn nhân lại bị Hóa đá.

Cuộc sống vẫn phải tiếp tục, khi Harry xuống sân Quidditch để tham gia trận đấu cuối cùng của năm học, cậu, Ron, Hermione và Sprite đã đưa ra tất cả bằng chứng họ thu thập được về Người thừa kế là ai hoặc là gì.

Họ không biết quá nhiều.

"Được rồi," Harry nói. "Người mà bọn mình biết làm những việc đó đang làm chúng rất bí mật. Bọn mình biết người đó là kẻ có giọng nói phát ra từ trong tường. Bọn mình biết họ ghét Máu bùn-"

Đôi mắt của Hermione mở to. "Đợi đã," cô ngắt lời. "Đợi chút. Đợi chút."

"Sao vậy?" Sprite nói. Một sự mệt mỏi kỳ lạ đã bao trùm cô trong vài ngày, và cô đã ngừng biến mất một cách kỳ lạ. Cô thậm chí đã bắt đầu đi đến lớp học và bị cấm túc trở lại.

"Mình cần đến thư viện," Hermione nói rồi quay người bỏ đi.

"Đợi mình!" Sprite gọi với theo rồi quay sang Harry và Ron. "Mình sẽ đi cùng bồ ấy, Bồ ấy không nên ở một mình với Người thừa kế. Hẹn gặp lại. Chúc may mắn trong trận đấu, Harry."

Nói xong, Sprite vội vã đuổi theo Hermione, để Harry và Ron tiếp tục ăn trưa một mình.

Nhưng hóa ra Sprite không cần phải chúc Harry may mắn vì trận đấu đã bị hủy.

Một học sinh khác đã bị hóa đá - Huynh trưởng Ravenclaw.

______________________________

Ngay sau khi trận đấu bị hủy, Harry và Ron được dẫn tới văn phòng của giáo sư McGonagall. Ron vẫn còn hình biểu tượng nhà Gryffindor trên má còn Harry vẫn mặc đồng phục Quidditch.

Hermione đã ở đó chờ họ. Tất cả những giáo sư đứng đầu các Nhà đều có mặt ở đó, kể cả Lockhart.

"Thầy Dumbledore đâu?" Giáo sư Sprout nói.

Giáo sư McGonagall nói: "Ai đó cần bảo vệ học sinh và giữ cho các em bình tĩnh. Ông ấy đang tìm cô bé nhà Weasley khi chúng ta nói chuyện."

"Chuyện gì đang xảy ra vậy ạ?" Harry nói.

"Là Sprite," Hermione nói. "Và Ginny."

"Ginny làm sao cơ?" Ron hỏi.

"Họ mất tích rồi," Hermione nói.

"Ý bồ là đang mất tích?" Ron nói.

"Giả thuyết duy nhất hiện nay là chúng đã bị Người thừa kế bắt đi," Giáo sư Flitwick nói. "Chúng tôi đang làm mọi thứ trong khả năng của mình để cứu họ."

"Vậy chúng ta còn chờ gì nữa?" Ron nói. "Hãy đi cứu họ!"

"Bọn mình không biết họ đang ở đâu," Hermione nói. "Có một thông điệp tại nơi xảy ra cuộc tấn công đầu tiên - bộ xương của họ sẽ nằm trong Căn phòng mãi mãi."

"Sao họ lại mất tích?" Harry nói. "Bồ đã ở cùng với Sprite mà phải không, Hermione?"

"Đúng vậy," Hermione nói, "Nhưng bọn mình cũng ở cùng với học sinh nhà Ravenclaw bị hóa đá. Penelope Clearwater."

"Sau đó sao?" Harry nói.

"Bọn mình đã tìm ra thứ đang tấn công mọi người, rồi mình tìm ra rằng chúng ta cần nhìn thứ đó một cách gián tiếp, chẳng hạn như qua gương hay thứ gì đó, như vậy chúng ta sẽ không bị hóa đá," Hermione nói. "Penelope nhất quyết muốn đi trước, và bồ ấy đã bị Hóa đá. Sau đó Sprite chạy ra ngoài, nhưng bồ ấy không bị hóa đá, mình không biết tại sao. Mình nghĩ mắt bồ ấy đã nhắm lại. Bồ ấy đang nói điều gì đó. Mình nghĩ có lẽ Sprite đang cố gắng bắt chước Xà ngữ để đánh lạc hướng-"

"Tại sao bồ ấy làm vậy?" Ron nói.

"Vì thế mình đã nhắm mắt lại và hét lên để Sprite làm theo, nhưng bồ ấy nói sẽ cố gắng dẫn nó đi. Mình đã cố ngăn lại nhưng bồ ấy làm mình choáng nên mình không đuổi theo được. Ngay khi tỉnh dậy, mình đã đến gặp giáo sư McGonagall và cô ấy đã kể cho mình nghe về thông điệp," Hermione nói.

"Có phải Sprite đã gặp Ginny và nhờ em ấy giúp đuổi nó đi không?" Harry nói. "Và sau đó họ bị Người thừa kế bắt?"

"Có vẻ như chúng đã bị hóa đá ở một nơi lố bịch nào đó mà không ai bây giờ đủ tỉnh táo có thể đi tìm" Snape nói.

"Thông điệp kia đã bác bỏ giả thuyết đó, Severus," Giáo sư Flitwick nói.

"Mình không biết Sprite đang nghĩ gì, nhưng mình biết thứ đã hóa đá mọi người và cách nó làm vậy." Hermione nói. "Các giáo sư, chúng ta cần tìm cách để đi vào hệ thống đường ống nhà vệ sinh. Thứ tấn công mọi người - nó đã chui vào ống cống và một nhà vệ sinh nào đó trong trường có thể là cửa vào phòng chứa bị mật. Nó là một con Tử xà."

Đúng lúc này Ginny Weasley xông vào văn phòng của giáo sư McGonagall, thở hổn hển và trông vô cùng sợ hãi.

"Ginny!" Ron nói và ôm lấy Ginny "Em ổn không?"

"Trò Weasley!" Giáo sư McGonagall nói. "Em có sao không?"

"Sprite và em là Người thừa kế Slytherin," Ginny run rẩy nói và bật khóc nức nở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro