Lyra Malfoy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lyra từng có suy nghĩ hẹp hòi như bố mẹ và em trai cô - gia tộc Malfoy cao quý hay đúng hơn là lũ phù thủy thuần chủng. Cô thường hếch mũi lên trời và chế giễu những lời bào chữa tội nghiệp của các pháp sư. Cô gọi những phù thủy xuất thân từ Muggle là máu bùn và nôn ói trong miệng khi nhắc đến tên chúng.

Đó không phải chuyện một sớm một chiều, để thay đổi niềm tin của một ai, mà là sự tiếp xúc. Có lần một kẻ mà cô thường trêu là "máu bùn" thực sự đã sử dụng logic để chống lại lời chế nhạo của cô. Điều đó dường như đã làm thứ gì trong tâm trí cô vỡ vụn, lí tưởng, niềm tin hay là sự nghi hoặc? Sau đó cô đã vào thư viện để đọc về Muggle và lịch sử phép thuật. Cô vẫn ghét họ vì những gì họ đã làm... Nhưng rồi lòng tin của cô thực sự đã vỡ vụn, gia tộc Malfoy đường đường cao quý mà lại hợp tác chuyện kinh doanh với Muggle để tích lũy tài sản từ nhiều thế hệ trước ư?

Không ai có thể giúp cô giải quyết thắc mắc này ngoại trừ Lucius Malfoy- cha của cô. Nhưng khi cô cố hỏi cha mình , thay vì trả lời cô con gái yêu của mình thì ông lại chọn cách im lặng. Nhưng rồi sau đó là giận dữ và từ chối nói chuyện với cô trong vài ngày. Mẹ cô chỉ còn cách khuyên cô đừng bao giờ chọc giận ông bằng cách nhắc đến Muggle nữa.

Thằng em trai quý tử của cô, Draco luôn cố gắng để trở thành đứa con cưng của cha, với tư cách người thừa kế hợp pháp, nó luôn được coi trọng hơn cô. Tất nhiên, Lucius Malfoy không phải là người đàn ông của gia đình, Lyra không nhớ nỗi lần cuối ông ôm hay nói yêu cô là khi nào, hoặc có thể chưa bao giờ ông chưa từng làm vậy luôn biết chừng. Lý do thì cũng dễ hiểu, ông ta thường chỉ trích hai mẹ con cô. Hai năm trước, mẹ cô bắt cô ăn kiêng nghiêm ngặt vì dường như cô " tăng cân quá nhiều". Mặc dù Lyra cảm thấy chả có gì khác cả.

Cô từ nhỏ đã được dạy rằng một ngày nào đó sẽ trở thành một người vợ thuần chủng hoàn hảo, như mẹ cô. Một người không làm việc nhưng lại là một cánh tay đắc lực. Cô được dạy phép xã giao như Draco, học ngôn ngữ thứ hau và chơi một loại nhạc cụ. Lyra chọn đàn hạc và piano, nhạc cụ thường thấy ở những tiêu thư như cô. Nhưng thằng em cô thì đang mắc kẹt với cây piano vì cha từ chối cho nó chơi guitar vì ông cho rằng nó không phù hợp với thằng vương tử nhà ông.

Giống như thằng lõi đó, cô được bao quanh bởi những đứa trẻ thuần chủng. Chị gái của Pansy là Penelope , lớn hơn Lyra một tuổi nhưng bị ép làm bạn với cô. Cô cũng là bạn của một cô gái nữa tên Zoe, cô ấy là chị cả của Theodore Nott. Không như Draco, Lucius thường từ chối những người khác giới ở gần Lyra. Mặc dù ở vài bữa tiệc thượng lưu, cô vẫn được phép dành thời gian với một chàng trai dược chọn. Tuy đã quen nhưng cô vẫn luôn co rúm người lại khi nghe bố mẹ thảo luận về những chàng trai phù hợp để cô con hẹn hò, mọi chuyện đã như vậy kể từ khi cô 15 tuổi.

Cô có những người bạn bí mật khi đi học. Sau khi xin lỗi cô nàng gốc Muggle nọ, cô ấy đã giới thiệu Lyra với những người khác từ các nhà khác nhau và cô ấy bắt đầu mở rộng các mối quan hệ của mình.

Lucy là Muggle, đến từ Gryffindor, tụ họp những tiêu chí mà cô không phép kết thân nhưng Lyra vẫn kết bạn với cô ấy và bạn thân của Lucy là Alicia Spinnet và Katie Bell.

Có lần thằng em quý hóa của cô đã gửi thư về nhà, nói rằng Lyra đã bỏ rời những người bạn cũ của mình để theo lũ Gryffindor. Cô bắt đầu la hét và thề sẽ không bao giờ tha thứ cho Draco, người đã làm cuộc sống của chị mình trở nên khốn khổ

Đó là một mùa hè năm thứ năm, Lyra muốn một sự thay đổi. Cô có một mái tóc dài và ừ tất nhiên rồi, mẹ cô bắt cô giữ nguyên nó như vậy. Nhưng cô muốn nổi loạn, Draco thoải mái với chính nó, nhưng cô thì không. Cô chỉ muốn cô là cô, tách biệt với cái họ Malfoy cô luôn chán ghét. Trong khi cái họ đó là toàn bộ danh tính của Draco và thằng đó luôn hãnh diện vì điều đó.

Lyra ngồi trước gương trang điểm. Cô nghe thấy tiếng con cú đại bàng của mình, Ellie kêu lên, chắc nó cho rằng ý tưởng của cô là điều tồi tệ nhất nó từng thấy.

- "Im đi, Ellie"

Cô càu nhàu.

-"Đây chắc chắn không phải điều tệ nhất đâu Ellie ạ."

Vừa nói Lyra vừa chia tóc thành bốn phần

-"Đây là ý tưởng tuyệt vời, Katie nói rằng cô đã từng làm việc này trước đây. Cô ấy tự cắt phần tóc mái của mình... Chuyện đó thật khủng khiếp, nhưng ít nhất không phải với ta."

Đây là lần đầu cô tự cắt đi mái tóc đen của mình. Giống như tự cắt bỏ xiềng xích vậy, cô bật cười run rẩy. Tiếp tục đo từng mảnh và cắt cho đến khi tóc dài đến cằm. Bây giờ thì tóc cô dài gần một foot trên chiếc gương trang điểm. Ellie kêu lên một tiếng buồn bã nhưng mà nhìn chủ của nó đi, cô đang cười đến tận tai. Chắc chắn cha sẽ giết cô, thật đấy, cắt tóc là một điều cấm kị trong quy định trong gia đình cô. Khi gia tinh bước vào để thông báo rằng bữa sáng đã sẵn sàng, cô bịt tai lại khi nghe thấy Minky rít lên " CÔ LYRA"

- "Không sao đâu, chỉ là tóc thôi mà."

Lyra vừa trả lời vừa ném những cây giống vào thùng, để Minky xử lí. Cô luôn yêu Dobby, nhưng nó đã bị cô đối xưr tệ bạc khi cô còn nhỏ, điều này làm cô ngày càng hối hận. Vì tử tế hơn với Minky nên cô ấy có vẻ trung thành với người thừa kế.

- "Cậu có thích không?"

-"Đẹp lắm, Minky thích nó"

-"Thật hân hạnh, tôi vui lắm và có vẻ như mẹ sẽ giết tôi mất"

Lyra bắt đầu bật cười khúc khích. Lại một luật lệ khác trong cái phủ này là ăn mặc khiêm tốn và chỉ mặc quần áo đặt riêng. Nacrissa bảo đảm rằng không ai có váy như Lyra và Lyra phải luôn mặc đầm hoặc váy. Người ta không được phép nhìn thấy cô ấy mặc quần dài và chắc chắn không được phép mặc quần đùi. Tủ quần áo của Lyra hầu như chỉ có màu tối, chủ yếu là xanh ngọc lục bảo và đen. Mặc dù ở Hogsmeade cô ấy đã mua cho mình đôi bông tai hình quả dâu tây và một chiếc quần để mặc đến trường nhưng nó luôn ở phía sau tủ quần áo của cô ấy vào mùa hè.

Cô bước ra khỏi phòng ngủ và đi dọc hành lang tối với những bức tranh vẽ những người thân đã chết trong gia đình. Cô ghét đi ngang qua bà ngoại. Cô chỉ còn lại một ông nội, ông sống ở một trang viên ở vùng quê. Ông ấy chỉ thỉnh thoảng đến thăm, chủ yếu vào những ngày nghỉ lễ. Ông ấy không... tử tế với trẻ con lắm nên cô ấy thường chơi một bài hát cho ông ấy nghe và được khen rằng cô ấy là một cô gái ngoan ngoãn, sau đó cô ấy rời khỏi phòng. Cô không muốn trở thành một cô gái ngoan ngoãn. Cô thích làm hài lòng cha mẹ mình, nhưng làm sao cô có thể làm hài lòng chính mình? Cô ấy thực tế không có danh tính nào khác. Cô muốn tìm cho mình, cô không muốn làm vợ vì đó là tiền định, cô muốn làm vợ người cô yêu, cô muốn sống theo cách của cô. Thật mệt mỏi khi phải vâng lời mọi lúc. Draco chưa bao giờ có cảm giác muốn nổi loạn vì mọi thứ đều được tạo ra vì lợi ích của nó. Lyra được nuôi dưỡng để ở trong vòng tay của ai đó và Draco được nuôi dưỡng để trở thành một người có ai đó trong vòng tay của mình.

Cô bước vào phòng ăn. Họ có một phòng thân mật hơn phòng ăn lớn dành cho khách. Mẹ cô hét lên khiến bố cô phải rời mắt khỏi tờ Nhật báo Tiên tri. Đôi mắt của anh ấy đã mở rộng gấp mười lần.
-"Con đã làm gì?" Narcissa rít lên "Lyra Druella Malfoy! Tóc của con!"
-"Chỉ là tóc thôi mà mẹ " Lyra trả lời với một nụ cười lo lắng.
-"Con sẽ không được đến World Cup." Lucius gầm gừ.
-"Tại sao không?" Lyra khóc.
-"Bởi vì trông con bây giờ không hề đứng đắn! Con không phải là Weasley hay Longbottom, con là một Malfoy! CHẾT TIỆT !" Ông hét lên khiến cô giật mình.
-"Lucius! Đừng chửi thề trước mặt trẻ con." Narcissa ra lệnh "Lyra, con đã làm chúng ta vô cùng thất vọng. Tóc của con quá đẹp và dài. Tại sao bạn lại cắt nó?" Giọng điệu của cô nhẹ nhàng hơn nhiều.
-"Chị vẫn xấu xí" Draco cười khúc khích.

Lucius vỗ vào sau đầu Draco.
-"Im lặng đi Draco"
-"C-con muốn làm điều đó. Con nghĩ nó trông sẽ đẹp...Con thích nó.-Lyra trả lời, nhìn vào đôi giày của mình".-C-con xin lỗi.
Narcissa nhìn chồng mình, người cũng đang nhìn về phía cô.
-"Trông con thật xinh đẹp." Cô ấy thở dài. "Ngồi xuống ăn sáng đi."
Lyra chạy vội đến chỗ ngồi cạnh em trai mình. Cô liếc nhìn về phía nó, chà tuyệt thật, bây giờ thì nó đang chế nhạo cô như cách nó làm với Potter và bạn bè của nó. Cha mẹ của cô cuối cùng đã ngồi vào chỗ của họ. Lyra nhai bánh mì nướng. Cô nhìn chằm chằm vào chiếc bình ở giữa bàn. Nó được sơn màu vàng, có thiết kế uốn lượn khá đẹp cùng với lớp sơn đen giữ nguyên như bóng của nó.
-Cha, con vẫn đi dự World Cup à?"Draco lên tiếng.

-"Ừ" Lucius trả lời chắc nịch-"Tốt nhất Lyra nên ở lại, con bé sẽ chỉ cản đường thôi."

-"Lucius!"Narcissa rít lên-"Sao anh có thể nói như vậy?"
-"Cissy, em biết con bé thế nào rồi đấy, con bé nói nhiều quá, nó thừa hưởng điều đó từ phía gia đình em. Mẹ em rất thích nói chuyện."
-"Con vẫn ở đây"-Lyra lên tiếng
-"Đừng nói lại." Lucius ra lệnh. "Cứ ngồi đó và ăn đi."

Ông nhìn cô bĩu môi khi cô bắt đầu chọn đĩa của mình.

-"Ta muốn con tập bài hát của Mozart, hiểu không? Con đã trì hoãn nó quá lâu rồi. Mùa hè của con thật lãng phí khi khám phá vùng đất này. Đáng lẽ con có thể làm điều gì đó hữu ích hơn."

-"Vâng thưa cha." Cô nhẹ nhàng trả lời.

-"Con đã làm rất tốt, con yêu. Nếu con muốn tiếp tục là một nghệ sĩ piano tài năng, con phải tiếp tục luyện tập." Narcissa trả lời một cách ngọt ngào.

-"Vâng thưa mẹ." Lyra nở một nụ cười với mẹ cô, người luôn cố gắng làm cô cảm thấy dễ chịu hơn sau khi cha cô quá khắt khe với cô. Cô bắt gặp mẹ đang nheo mắt nhìn bố. Họ chắc chắn đang có một cuộc trò chuyện bí mật.

-"Bà Nott đã nhắc đến tài năng của con. Bà ấy khen ngợi tài năng của con đấy con yêu ạ. Bà ấy nói Theodore không biết chơi một giai điệu nào cả."

Cô cười khúc khích nhẹ, khiến Lyra nhếch mép cười.

-"Bà Nott chỉ đang cố lấy lòng chúng ta mà thôi." Lucius chế giễu khi anh ta lấy lại tờ giấy. -"Cô ấy muốn sắp xếp việc kết hôn của Theodore và Lyra sau khi con bé tốt nghiệp."

-"Lucius-"

-"Kết hôn ư?" Lyra thở hổn hển. "Kết hôn với Theo? Anh ấy rất khó chịu và xịt quá nhiều nước hoa, anh ấy thật sự bốc mùi !"

-"Đủ rồi, Lyra. Chúng ta không nói chuyện thô lỗ với người khác." Narcissa gắt gỏng với cô ấy.

-"Con sẽ kết hôn với một người Pháp, đừng lo lắng." Lucius chán nản trả lời.

-"Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ không bao giờ phải gặp lại chị ấy nữa phải không?" Draco hỏi với một nụ cười lớn trên khuôn mặt.

-"Không, điều đó không có nghĩa là vậy." Narcissa trả lời nghiêm khắc. "Draco, phép lịch sự của con đâu?" 

-"Điều đó có nghĩa là con bé sẽ được ban cho những gì tốt nhất, không phải là một lời bào chữa tội nghiệp của một thuần chủng." 

Đây là nỗ lực của Lucius để có được tình cảm. Lyra có thể đọc được những dấu hiệu nhỏ mà ông hiếm khi đưa ra. Ông ấy chưa bao giờ tỏ ra tình cảm một cách thẳng thắn. Nó không có trong suy nghĩ của ông ấy. Lyra buộc phải nghe Draco thúc giục về việc tham dự World Cup suốt cả buổi sáng. Lyra chỉ gõ những phím ngà to hơn, cố gắng át đi tiếng nói của người em trai khó chịu của mình. Chẳng bao lâu nữa cô sẽ trở lại trường học và có thể phớt lờ nó và sẽ ở bên những người bạn thực sự của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro