Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Severus không phải là một người đàn ông nhỏ nhắn. Hắn cao hơn cậu. Có lẽ đó là lý do tại sao người khác luôn thấy y đáng sợ. Hắn có sở trường thuyết phục người khác rằng bản thân tức giận và bạo lực hơn thực tế. Có lẽ cậu cũng sẽ bị thuyết phục nếu cậu không thể nhìn thấy sự thật. Chúng tôi đang chờ đợi trong Bộ. Hắn ta khoanh tay và khuôn mặt ủ rũ và tức giận. Điều này cũng sẽ đánh lừa Harry, nếu bàn tay của y không ôm lấy cánh tay cậu đã bị che khuất khỏi tầm nhìn. Cậu có thể cảm nhận được sự run rẩy do dự từ đối phương. Chúng tôi đang yên lặng chờ đợi. Hắn ở gần đến mức cậu có thể ngửi thấy mùi hương nồng nàn của y. Hắn có mùi như các chất hóa học. Y có mùi như gỗ cháy. Harry biết những mô tả đó khó chịu đến mức nào, nhưng giống như hắn - mùi hương của y là một hương vị tự nhiên khó có được. Cậu thích ở gần đủ để nhận ra những đặc điểm tinh tế này.

Severus cũng cạo râu sạch sẽ. Tóc được gội một cách tỉ mỉ và vén ra khỏi khuôn mặt. Quần áo của hắn đẹp hơn những lần y thường mặc. Kể từ khi chúng tôi xác nhận mối quan hệ của cả hai, y đã chăm sóc rất nhiều cho vẻ ngoài của mình. Cậu hỏi hắn tại sao - chắc chắn y không mong đợi rằng cậu sẽ để ý. Hắn nói với cậu rằng điều đó sẽ không tốt nếu Omega của cậu xuất hiện với bộ dạng xuề xòa. Cậu sẽ trông thật nghèo khổ. Harry nói với y rằng cậu không quan tâm đến điều đó. Dù sao thì, hắn trông vẫn khá ổn.

Có một cặp vợ chồng đang chờ đợi với chúng tôi. Một cặp đôi Alpha / Omega khác. Severus bám sát bên cạnh cậu hơn. Một nam một nữ. Vì Alphas luôn là nam giới nên anh ta sẽ là Alpha. Harry cố gắng mỉm cười dịu dàng với cô ấy nhưng cô ấy giận dữ trừng mắt nhìn lại. Severus trốn sâu hơn vào bên cạnh cậu. Cả hai bàn tay của y cuộn vào trong áo sơ mi của Harry. Người đàn ông gật đầu với cậu. Anh ấy cỡ cậu và có thể trẻ hơn một tuổi. Mặc dù cậu không nhận ra anh ta. Anh ta có mái tóc đen và chiếc mũi hẹp. Cô gái ở bên anh thật nhỏ bé. Cô ấy có thể khoảng 16 tuổi và chỉ cao hơn 5 feet. Cô ấy có mái tóc dài màu vàng và những đốm tàn nhang rải rác trên khuôn mặt. Đôi mắt cô ấy cáu bẩn và đầy giận dữ.

"Làm thế nào cậu tìm được cách để thuyết phục Omega của mình trở nên khiêm tốn như vậy ngay cả khi không có ràng buộc." Anh chàng đang nói chuyện với cậu khi cô gái gầm gừ với cả hai bọn họ.

"Hắn ta là một kẻ hèn nhát. Thu mình bên cạnh Alpha của hắn." Những lời chế giễu. "Chỉ cần phục tùng dễ dàng như vậy. Một đống cức bốc mùi thổi rữa." Severus không nói gì, nhưng y nhăn mặt khi một cái tát vang lên trong hội trường. Má của cô gái đã ửng đỏ hằn hẳn một dấu tay.

"Tôi đã cho phép cô nói chuyện sao." Người đàn ông nhìn xuống cô gái đang trừng trừng. Sau đó, anh ấy nhìn lại cậu. "Tôi xin lỗi. Cô ấy vẫn chưa học hỏi vị trí của mình." Anh ta liếc mắt trừng trừng với cô. "Nhưng cô ấy sẽ." Đôi mắt Severus nhắm lại chặt chẽ. "Xin lỗi Alpha vì đã xúc phạm Omega của anh ta."

"Không. Hắn ta chỉ là một con lợn khác giống như ngươi. Tôi sẽ không phục tùng anh. Tôi sẽ không bao giờ ngừng chiến đấu với anh. Tôi ghét anh." Đôi mắt cô ấy rực lên sự căm thù nhưng cô ấy im lặng. Cô ấy nhìn Severus và cơn giận của cô ấy giảm bớt. "Nếu anh luôn phục tùng như vậy thì chúng ta sẽ thua." Severus không trả lời. Người đàn ông lại tát cô ta. Khi cậu đưa tay lên để ngăn anh ta lại, Severus nắm lấy tay cậu và nhẹ nhàng lắc đầu. Tôi định mở lời hỏi họ thì cặp đôi được gọi vào văn phòng.

"Severus. Tại sao thầy lại ngăn cản tôi? Anh ta đã đánh cô ấy. Tôi không thể chỉ... "

"Cậu không thể can thiệp vào việc một Alpha kỷ luật Omega của họ. Nếu thầy ngăn anh ta lại thì cả hai chúng ta sẽ bị trừng phạt. Har... Alpha. Omegas là tài sản. Mỗi Alpha đều có những quy tắc khác nhau. Cô ấy đã lên tiếng phản bác và bị trừng phạt. Cô ta không vâng lời Alpha của mình và bị trừng phạt. Đây là cách nó luôn được thực hiện. Về mặt pháp lý, cậu sẽ sai nếu ngăn cản anh ta."

"Tôi chưa bao giờ thấy nó xảy ra trước đây."

"Hầu hết Omegas không rời khỏi nhà Alpha của họ. Không có lý do cần thiết nào để chúng tôi xuất hiện ở nơi công cộng. Hầu hết không ai sẽ đặt câu hỏi điều gì xảy ra đằng sau những cánh cửa được đóng kín." Đầu y tựa vào vai cậu, nhưng tay y không bao giờ rời tay áo sơ mi của cậu. Đôi mắt y nhắm nghiền lại. Severus cứ như vậy trong một thời gian dài cho đến khi chúng tôi nghe thấy tiếng cạch cạch của cửa. Cặp đôi vừa nãy đang rời khỏi văn phòng. Severus đang cố gắng biến mình trở nên nhỏ bé. Cuộn chặt vào bên cậu và nhắm mắt càng chặt càng tốt, hắn ẩn mình.

Alpha bước ra khỏi văn phòng đầu tiên. Trên tay anh ta là một sợi dây chuyền. Chuỗi dây được gắn vào niền bằng sắt xung quanh cổ cô gái. Họ không hề ở trong phòng hơn một giờ, nhưng nữ nhân kia không còn là cùng một người nữa. Cổ tay của cô ta được còng vào nhau ở phía trước và cái niền sắt được siết chặt để lại vết hằn đỏ trên chiếc cổ gầy của nữ nhân đó. Đôi mắt của cô ấy đã chết và trống rỗng. Severus đang lặng lẽ khóc nức nở vào vai cậu và tất cả những gì cậu có thể làm là nhẹ nhàng xoa lưng y. Đôi môi của cô ta. Những sợi dây mảnh tạo thành chữ x nhỏ đan chéo vào môi cô ấy. Miệng cô ấy đã được khâu lại.

Alpha mỉm cười với cậu và cậu đang chống lại sự thôi thúc muốn buồn nôn. Severus đang run rẩy. Đôi tay rời khỏi ống tay áo của cậu để ôm quanh cậu. Một lần nữa, cậu chỉ có thể xoa lưng y khi cậu đang cố gắng kiềm chế cơn giận dữ của mình. Cô ấy không hề phản kháng anh ta. Nữ nhân đó bây giờ vẫn đi sau anh hai bước và sánh bước cùng Alpha của cô. Ánh mắt của cô ấy không bao giờ rời khỏi chân.

"Severus?"

"Bất cứ điều gì. Tôi sẽ làm bất cứ cái gì cậu muốn. Làm ơn Alpha. Không ràng buộc. Làm ơn Harry. Tôi hiểu cảm giác bị bùa chú dán vào mình, nhưng không ràng buộc. Làm ơn. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cậu yêu cầu ở tôi. Tôi sẽ phục tùng. Tôi sẽ ngoan mà."

"Shh. Bình tĩnh đi Severus. Tôi đã nói với thầy. Tôi sẽ không bắt thầy phải phục tùng tôi. Tôi sẽ không làm tổn thương thầy." Hai người kia rời đi và Severus vẫn duy trì trạng thái cuộn người vào cậu.

"Ngài Potter, chúng tôi đã sẵn sàng cho ngài và Omega của ngài." Cậu nắm lấy tay Severus và kéo y vào phòng. Chúng tôi sẽ hoàn thành việc này nhanh nhất có thể và rời đi. Bên trong văn phòng là một bàn làm việc với một người phụ nữ tròn trịa đang ngồi. Cô ta đứng thẳng trước bàn của mình để chỉ chỗ ngồi được chỉ định cho cậu. Chỉ có một. Vì vậy, cậu duy trì đứng yên. Severus lắc đầu với cậu và chỉ vào chiếc ghế duy nhất ở đó. Thay vì ngồi, cậu nắm lấy tay y. Mặc dù người phụ nữ nhướng mày, cô ấy không thắc mắc. "Hãy đi thẳng vào lý do ngài ở đây cùng với Omega của mình. Như đã nêu trong thư, tài sản của Omega đã được chuyển hoá vào tài khoản của ngài."

"Tại sao." Cô ấy đứng hình.

"Tại sao?" Cô hắng giọng. "Bởi vì là một Omega, nó sẽ không có bất kỳ nhu cầu nào đối với những tài sản đó. Tuy nhiên, ngài đang gặp may vì nó không có bất kỳ khoản nợ nào. Omega của ngài có một hầm chứa tài sản có kích thước khiêm tốn ở Gringotts ngoài ra không có gì khác. Nó..."

"Anh ta." Cô ấy nhìn lên từ sấp giấy tờ của mình.

"Xin hỏi ngài vừa mới nói gì?" Cô ta hỏi.

"Cô đang nói 'nó', Severus là một người, là 'anh ấy'. " Cậu liếc nhìn hắn và y chuyển mắt từ cậu sang người phụ nữ rồi lại quay sang cậu.

"...hoàn toàn." Cô ấy thay đổi chủ đề. "Tôi hoàn toàn không ngạc nhiên khi ngài là một Alpha, ngài Potter. Mặc dù nghĩ rằng một Tử Thần Thực Tử như người này sẽ là Omega của ngài..."

"Severus là một gián điệp của ánh sáng và nếu không có thầy ấy, thì tôi đã không sống để đối mặt với chúa tể bóng tối. Phải không Severus? " Khi cậu nói với hắn, mắt y mở to. Snape chỉ gật đầu đáp lại. "Tôi có thể nói thêm rằng nếu không có thầy ta, nơi cô làm việc sẽ vẫn tràn ngập những kẻ Tử Thần Thực Tử. Cô sẽ gọi Severus một cách chính xác vì sự tôn trọng đối với tất cả những gì thầy ấy đã làm và tất cả những hy sinh mà thầy ấy đã phải tự mình vượt qua." Người phụ nữ tròn trĩnh há hốc miệng một lúc.

"Tôi xin lỗi ngài Potter. Tôi không có ý thiếu tôn trọng ngài theo cách như vậy. "

"Cô đã không với tôi. Cô không tôn trọng Severus. Với thầy..." Severus nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cậu.

"Cô ấy sẽ không hiểu Harry." Người phụ nữ trừng mắt nhìn hắn và y bám sát cậu hơn. "Ý tôi là Alpha. Một Omega không thể bị coi thường... chỉ có thể là một Alpha. Bất cứ điều gì gây ra cho tôi được coi là gây ra cho cậu. Tôi là... Omegas là... vật sở hữu."

"Severus. Ngồi xuống." Cậu hướng hắn ta đến chiếc ghế đơn duy nhất và đi hẳn đến bàn làm việc. Cả hai tay của cậu đều đặt trên thanh gỗ trước mặt. "Tôi không muốn Severus và trường hợp của tôi được cô xử lý. Bởi vì tôi không thích cô. Và tôi không muốn có một quan chức mù quáng khác. Tôi muốn Hermione Weasley. Tôi không quan tâm rằng đây không phải là bộ phận của cô ấy. Tôi sẽ không làm việc với bất kỳ người nào khác. Xin hãy gửi lời đề nghị của tôi đến văn phòng của cô ấy để tôi và Severus có thể thông qua những quy định ngu ngốc của Bộ và rời đi." Người phụ nữ đột ngột đứng dậy.

"Tôi sẽ đi tìm cô ấy. Xin hãy ở lại đây và tôi sẽ đưa cô ấy đến văn phòng của tôi và giải thích cho cô ấy biết các thủ tục diễn ra như thế nào. Tôi xin lỗi." Người phụ nữ vội vàng rời đi. Khi cánh cửa sau lưng cô được khép lại, Severus cười lớn. Tiếng cười nam nhân lớn tuổi xóa tan mọi căng thẳng. "Tôi không biết tại sao cô ấy trông rất kinh hãi." Hắn ta chỉ cười to hơn.

"Cậu là Đấng Cứu Thế Chủ. Bộ Pháp Thuật đã bị coi thường kể từ khi Voldemort còn sống lộng hành. Nếu tin đồn xấu được lan truyền mọi nơi rằng một người làm việc cho Bộ xúc phạm đến vị cứu tinh của thế giới phù thủy, thì cô ta không chỉ có khả năng bị mất việc mà còn bị quấy rối cả ngày lẫn đêm. Các phù thủy và pháp sư đều không ủng hộ điều đó."

"Cô ta đã khiến tôi phát ốm. Và cô gái kia. Omega đó." Severus cứng người. Có lẽ cậu không nên đề cập tới nữ nhi vừa nãy.

"Họ đã lấy mọi thứ khỏi cô ấy. Ý chí tự do của cô ấy. Sự đấu tranh của cô ấy. Tinh thần của cô ấy. Tôi đã thấy những Omegas khác giống như cô ấy. Đầy sức sống. Đôi khi Omegas nổi giận với thế giới Harry. Anh ấy - Alpha - đó - có quyền. Anh ta có quyền làm điều đó với cô ta. Alphas có thể lấy đi những gì tạo nên một Omega như chúng tôi. Thay đổi chúng. Biến chúng thành... ừ thì. Những con vật cưng được huấn luyện tốt ngoan ngoãn và biết vâng lời."

"Nếu không có các ràng buộc, một Omega vẫn có thể chống lại Alpha của họ. Đúng không?" Severus ngập ngừng trước khi gật đầu.

"Đúng vậy. Tôi có thể tấn công cậu hoặc mắng mỏ cậu. Tôi có thể lạm dụng cậu bằng lời nói. Tôi có thể đưa ra lựa chọn cho hiện tại. Nhiều người Alpha không thích điều này và như vậy có những ràng buộc được tạo ra."

"Nếu một Omega vốn dĩ không phải là người phục tùng, thì tại sao thầy lại như vậy. Tôi đã không bắt thầy phải tuân theo tôi. Tôi sẽ không ép buộc thầy phải nói chuyện với tôi một cách tôn trọng. Ý tôi là... rõ ràng, tôi thích rằng bây giờ thầy tốt với tôi, nhưng tôi không muốn bắt buộc thầy."

"Tôi không thích nói chuyện với cậu một cách thiếu tôn trọng, nhưng tôi phải làm vậy. Tôi không ngại phải phục tùng cậu. Thực ra. Tôi thích nó." Hắn không nhìn cậu. "Mặc dù được phục tùng và bị chi phối là khác nhau. Cậu là một phù thủy mạnh mẽ, tôi tự hào là Omega của cậu. Mặc dù cậu đã nhìn thấy cô ấy. Omega đó. Những điều mà cậu có thể làm với tôi thật đáng sợ." Cánh cửa mở ra trước khi Harry có thể đáp lại Severus và Hermione ôm chầm lấy cậu. Bụng cô ấy chọc vào phía cậu. Cô ấy nhìn Severus một lúc.

"Thầy ấy là Omega của bồ?" Nếu Hermione vẫn không ôm lấy cậu, Harry cá rằng Severus sẽ ở bên cạnh cậu.

"Đúng vậy." Cô ấy chỉ đơn giản là gật đầu.

"Tốt rồi. Thôi được. Thành thật mà nói, tớ đã chốt Severus là một Alpha. Có thể là một Beta, nhưng tớ không ngờ thầy ấy là một Omega. Ít nhất là của bồ." Cô ấy ngồi vào bàn làm việc. "Bây giờ. Tớ chưa làm việc này trước đây, nhưng người phụ nữ vừa nãy đã đưa cho tớ một danh sách những việc cần phải làm." Cô ấy nhìn xuống danh sách một lúc. Khi cô ấy ngẩng lên, cô ấy nhìn thẳng vào Severus. "Thầy có biết rằng kho tiền của thầy ở Gringotts đã được chuyển cho Harry không?"

"Vâng, thưa cô Granger... cô Weasley. Tôi hiểu rằng cô là một người sinh ra từ Muggle." Severus đang nói một cách tôn trọng nhất có thể. "Một Omega không có gì cả. Tất cả tài sản thuộc về Omega đều được chuyển cho Alpha." Đôi mắt của cô ấy nhìn chằm chằm vào nam nhân áo đen.

"Tôi đã không nhận thức được điều đó. Tôi không thích điều này."

"Đây không phải là một cuộc trò chuyện dễ chịu. Nó cũng không phải là thứ có thể thay đổi. Ngay cả khi cậu ta lấy vàng ra khỏi kho tiền của mình và đặt nó vào một cái khác, nó vẫn sẽ là kho tiền của cậu ta. Tôi đảm bảo như vậy. Điều đó không khiến tôi cảm thấy phiền." Hắn hiểu Hermione. Đôi mắt cô ấy đang rực cháy lửa giận trong giây lát. Giống như khi cô ấy nói về gia tinh trong nhà. Nhưng cô ấy đã yên ắng để chủ đề sang một bên.

"Điều tiếp theo là hỏi về bất kỳ bùa phép nào mà hai người đã quyết định đặt trên Severus. Có cái nào không?" Severus nhìn Harry.

"Chỉ có hai cái mà tớ muốn đặt cho thầy ấy. Một để tớ có thể biết khi nào thầy bị hại hoặc gặp nguy hiểm và một để tớ có thể triệu tập thầy đến với tớ nếu thầy ấy đang gặp nguy hiểm nào đó." Cô ấy gật đầu và viết nguệch ngoạc lên tờ giấy.

"Những thứ này ổn với thầy chứ Severus?" hắn gật đầu.

"Những bùa chú này không thể xâm lấn, và tớ hiểu sự cần thiết của chúng." Cô mỉm cười dịu dàng với y trong giây lát. Khi cô ấy nhìn lại danh sách, khuôn mặt của cô ấy nhăn lại một cách không vui.

"Tớ buộc phải hỏi về ràng buộc ngay bây giờ." Cậu không có ý cười khi cô ấy thu dọn tờ giấy. "Không. Không có bất kỳ cái nào. Chúng sẽ không xảy ra." Severus chỉ đang nhìn cô ấy. "Ổn thỏa. Cho nên. Vì không có ràng buộc nào để đặt lên thầy ấy, điều đó chỉ còn lại việc đặt hai lá bùa và sau đó pha trộn phép thuật của Harry vào Severus." Cô ấy giơ đũa phép lên rồi nhìn Severus. "Nếu tôi có thể?"

"Vâng. Tôi sẵn sàng." Cậu đã tính ngăn cô ấy lại.

"Bồ cũng có thể đặt những bùa chú tương tự lên tớ để Severus có thể biết liệu tớ có gặp nguy hiểm hay không và triệu tập tớ." Cô ấy gật đầu.

"Được. Tớ có thể. Nó thường không được yêu cầu thực hiện, nhưng với lịch sử huy hoàng của bồ, nó sẽ là điều tốt nhất." Cô ấy cười khi vẫy đùa phép quanh cả hai chúng tôi. Khoảnh khắc chỉ kéo dài trong chốc lát trước khi cô ấy hạ xuống. "Bây giờ điều này đã được giải quyết. Có bất kỳ câu hỏi nào khác của một trong hai người không?"

"Không. Tớ thì không." Cậu trả lời. Severus do dự.

"Severus. Hãy tự nhiên nói lên suy nghĩ của mình. Thầy không cần phải đợi sự cho phép của tôi. Tôi muốn thầy nói chuyện như bình thường." Y thở ra một cách khó hiểu.

"Bộ Phép Thuật biết rằng tôi là một Omega, nhưng có cách nào để giữ ... bí mật nhất có thể. Tôi là giáo viên và chủ gia đình của nhiều người thuần huyết. Nhiều người sẽ không nhận chỉ dẫn từ một Omega." Tay cậu đặt trên vai y.

"Về mặt chính thức, Bộ Pháp Thuật không có quyền lên tiếng về việc các nghề nghiệp đã thực hiện trước đó. Người phụ nữ giúp thầy hồi nãy có thể bị sa thải nếu cô ta đề cập điều này với bất kỳ ai. Vì vậy, không có khả năng phần còn lại của thế giới phù thủy sẽ phát hiện ra. Đặc biệt là vì có quá ít Omegas và Alpha. Tôi cũng có thể bị sa thải vì nói với một nguồn tin bên ngoài. Chỉ cần hai người giấu diếm về mối quan hệ của mình thì sẽ không ai phát hiện cả. Dù là riêng tư hay công khai thì mối quan hệ này phải do hai người quyết định."

"Tớ không thích sự thay đổi mà tớ đã thấy. Tôi không thích cách nói chuyện của Severus nãy giờ, vì vậy hiện tại tớ ổn khi giữ bí mật chuyện này." Cậu nhìn Severus và y gật đầu. Hermione mỉm cười với hai chúng tôi.

"Mặc dù thế Ron cần phải biết." Cô ấy đáp lời. "Tối nay hai người đến ăn tối thì sao. Mẹ đã phàn nàn rằng Harry đã lâu không đến và tất cả các anh chị em của Ron sẽ đến đó. Tớ có một số tin tức quan trọng cần thảo luận và dù sao cũng muốn hai người cùng tham gia." Severus nhìn cô ấy. Khi cô ấy bắt gặp ánh mắt của y, cô mỉm cười. "Severus, thầy là một Omega nên tôi chắc chắn rằng thầy đã biết điều này là gì." Hắn gật đầu và nắm lấy tay cậu.

"Bữa tối sao? Nghe tuyệt đấy. Lời đề nghị nghe như thế nào với thầy Severus?"

"Tôi không chắc mình có nên tham dự không." Giọng hắn trầm lắng. "Tôi không... chính xác là một người đồng hành thuận lợi."

"Severus. Họ là gia đình của tôi. Dù sao thì gần nhất mà tôi từng có. Hermione có thể cảnh báo trước với họ rằng thầy sẽ đến và hai chúng ta đang ở cùng nhau. Tôi hứa. Sẽ không có ai đối xử tệ với thầy, và nếu họ cố gắng, thì tôi sẽ không thể chịu đựng được điều đó."

"Harry, tôi từng là một Tử Thần Thực Tử. Tôi đã chiến đấu chống lại một số người trong số họ. Tôi đã làm bị thương một số người trong số họ. Ý tôi là... Một trong những cặp song sinh, tôi đã nguyền rủa anh ta. Tôi không thể đến đó!"

"Severus. Điều George sẽ làm nhất là thực hiện một vài câu chuyện dở khóc dở cười liên quan đến tai nạn." Hermione nói. "Thực ra. Anh ấy khoe nó mọi lúc. Nói thế nào về chấn thương chiến tranh đã khiến anh ấy thu hút như thế nào với bọn con gái." Hắn không trả lời.

"Bây giờ thầy là gia đình của tôi. Omega của tôi. Nó có vẻ không giống như thầy có nhiều sự lựa chọn. Không phải ai cũng đổ lỗi cho thầy, và nếu chúng ta nói với họ sự thật, họ sẽ hiểu."

"Harry! Tôi không muốn! ... ở đó." Giọng hắn trầm hẳn xuống cho đến khi y hoàn toàn im bặt. Khi cậu nắm lấy tay y, Snape nhìn đi chỗ khác rõ ràng là không thoải mái. Hermione đặt tay lên vai cậu.

"Tớ có thể nói chuyện một mình với thầy ấy một chút không?" Nếu là bất kỳ ai khác, cậu không nghĩ mình sẽ thấy thoải mái. Đây là Hermione. Cậu tin tưởng cô ấy nhiều như... không. Cậu tin tưởng cô ấy hơn Ron. Cô ấy sẽ không làm hại Severus.

"Nếu... bồ cũng cảm thấy điều này là cần thiết. Tớ sẽ ở bên ngoài." Cậu gật đầu bước ra cửa. Sau khi hôn lên má Severus, cậu xin lỗi. Ở đầu bên kia cánh cửa im ắng đến mức cậu không thể nghe lén được dù rất muốn. Không phải cậu đã cố gắng. May mắn thay, cậu không phải đợi lâu. Hermione rạng rỡ mở cửa.

"Thầy ấy đã đồng ý đến! Bữa tối sẽ bắt đầu lúc sáu giờ. Nhưng có lẽ tốt nhất là bồ nên đến sớm hơn một chút." Cô ấy ôm cậu khi Severus khoanh tay đứng cạnh cô ấy. Y đỏ bừng mặt.

"Làm thế nào mà bồ thuyết phục được thầy ấy?" Cô ấy nhoẻn miệng cười rộng hơn.

"Tớ e rằng đó là một bí mật. Bây giờ, tớ nên trở lại làm việc." Cô ấy ôm cậu đầu tiên và sau đó là Severus. Khi vòng tay cô ôm lấy y, toàn bộ cơ thể hắn như đông cứng lại. Đôi mắt hắn mở to, và y không đáp lại cái ôm. Tất cả diễn ra một cách nhanh chóng khi cô ấy quay trở lại văn phòng của mình và Severus và cậu đi đến lò sưởi để sử dụng floo trở về Hogwarts.

Toàn bộ thời gian hắn không nói bất cứ điều gì. Cậu có làm gì sai không? Cô ấy đã nói điều gì không tốt với y chăng? Cậu có nên để tâm nhiều hơn. Không. Đó là Hermione. Cậu có thể tin cô ấy. Cô đã rất chấp nhận y. Sau khi chúng tôi trở lại phòng của mình, cậu cuối cùng cũng mang mình đến hỏi Severus.

"Cô ấy đã nói gì với thầy?" má y nóng lên, nhưng ngoài sự khó chịu chung, hắn không có vẻ gì là tức giận.

"Như cô ấy đã nói... đó là một bí mật."

"Severus."

"Đó không phải là bí mật của tôi nên kể. Cậu sẽ tìm ra tối nay. Làm ơn ... đừng hỏi tôi. Tôi không thích giữ bí mật với cậu. Nếu nó là của tôi thì tôi đã kể và cậu đã biết."

"Severus. Thầy đang đỏ mặt." Má y càng đỏ hơn.

"Cô ấy... hỏi về chúng ta. Cô ấy là một cá nhân rất thích tọc mạch."

"Đúng vậy, đó là Hermione. Vì vậy, khi thầy nói rằng cô ấy hỏi về chúng ta, có nghĩa là thầy...? " Severus ngập ngừng gật đầu.

"Cô ấy tò mò liệu cô ấy có thể mong đợi một đứa con đỡ đầu trong tương lai hay không." Severus nhìn thẳng xuống chân của mình. "Tôi giải thích rằng, tôi vẫn chưa thụ thai một đứa trẻ. Cô ấy hỏi liệu đó có phải là do thiếu cố gắng... Tôi giải thích rằng không phải vậy. Với càng ít chi tiết càng tốt." Có một cái gì đó khác nữa. Cậu có thể cảm nhận được.

"Cô ấy đã có thể thuyết phục thầy đến tối nay." Hắn ta chỉ đơn giản là gật đầu. "Tôi chỉ chưa bao giờ biết thầy là người đáp ứng dễ dàng như vậy."

"Điều này quan trọng đối với cậu. Tôi không thể tránh được chúng trong phần còn lại của cuộc đời chúng ta." Ánh mắt y nhìn ra chỗ khác. "Nếu cậu muốn điều này, thì tôi sẽ làm tốt phần của mình."

"Thầy có sợ không?"

"Nổi sợ hãi chỉ đơn giản là phản ứng của bộ não đối với những mối nguy hiểm được nhận thức". Y ngả người trên giường trông thư thái hơn cậu từng thấy hắn trước đây. "Tôi là một gián điệp của ánh sáng. Thường xuyên gặp những tình huống thực sự nguy hiểm. Đáng sợ hơn cả tôi có thể lừa dối với cả chính mình. Nhưng tôi đã sống sót sau đó. Sự sợ hãi là cần thiết, nhưng không phải lúc nào cũng chính xác." Cậu ngồi xếp bằng bên cạnh dáng người duỗi thẳng của y. Không chút do dự, y gục đầu vào lòng cậu.

"Thầy trông thật thoải mái."

"Tôi đã sợ khi bị đánh dấu là một Omega. Tôi sợ hãi cái chết và không bao giờ biết cảm giác được trân trọng là như thế nào. Tôi sợ bị giam giữ. Nỗi sợ hãi không phải lúc nào cũng hợp lý." Đôi mắt hắn đang nhắm lại một cách mãn nguyện. "Tôi mắc chứng sợ độ cao, nhưng điều đó không ngăn cản tôi làm trọng tài cho các trận đấu quidditch năm đầu tiên của cậu sau khi Quirrel suýt giết cậu. Một người làm những gì họ phải làm khi điều gì đó quan trọng với họ. Và cậu Harry Potter là điều quan trọng nhất đối với tôi." Tay cậu đưa tay vuốt tóc y. Cậu không mong đợi điều này. Từ y hoặc từ cậu.

Vào thời điểm cậu biết về Alphas và Omegas cũng như Severus và cậu là nửa kia của nhau, cậu đã quyết định rằng cậu không thể để y phải chịu đựng một mình. Cậu không nghĩ về cảm xúc của chính mình về vấn đề này. Cậu sẽ yêu hắn bởi vì cậu phải làm thế. Mặc dù điều này không giống nhau. Cách y dựa vào những cái chạm của cậu rồi thở dài như thể da cậu bị tổn thương. Bản năng nguyên thủy cầu xin cậu hôn y. Để nếm đôi môi khô cằn ấy. Nó không chỉ đơn giản là ham muốn. Cậu sợ hãi khi đặt câu hỏi rằng những cảm xúc này mà y dành cho cậu hay cho mối quan hệ của chúng tôi là bao nhiêu.

"Severus." Cậu không muốn hỏi hắn. Cậu không biết mình muốn nghe câu trả lời nào, nhưng giọng nói của cậu vẫn tiếp tục. "Thầy đã nói với tôi rằng thầy yêu tôi, vào cái đêm đầu tiên chúng ta hoàn thành khế ước." Mắt y không mở, nhưng sự thư giãn trên vai hắn biến mất. "Là tôi mà thầy yêu... hay tôi bởi vì tôi là Alpha của thầy."

"Harry. Cậu là Alpha của tôi. Trước khi bất cứ điều gì khác. Thuộc về cậu đã khắc sâu trong tâm can tôi kể từ lần đầu tiên tôi gặp Lily. Tôi biết rất ít về tình yêu. Tôi hiểu rằng tình yêu không thể bị hủy hoại. Đó không phải tình yêu thực sự. Tôi chắc chắn một số người sẽ tranh luận. Nhưng khi tôi nghĩ đến cảnh cha tôi đánh mẹ tôi. Tôi không thể nghĩ đó là tình yêu. Alpha mà chúng ta đã gặp hôm nay. Anh ta đã khâu miệng cô ta lại. Tôi không thể coi đó là tình yêu." Đôi mắt y thoáng chốc mở ra. "Khi một Omega khát tình, chỉ có Alpha của họ mới có thể kết thúc nó. Tôi cảm thấy buộc phải làm cho cậu hạnh phúc. Tôi đã cảm thấy thế này... " Anh ấy thoáng mỉm cười. "Kể từ giây phút đầu tiên tôi ôm cậu khi còn là một đứa trẻ sơ sinh. Không phải tất cả Omegas đều cảm thấy bị hấp dẫn theo cách của tôi."

"Thầy vẫn không thực sự trả lời câu hỏi của tôi."

"Tôi sẽ không nói dối với cậu. Tôi không biết. Tôi biết rằng Omega không nhất thiết phải yêu Alpha của họ. Tình yêu không liên quan gì đến việc sinh sản. Có lẽ tôi yêu cậu vì Lily là người bạn duy nhất của tôi. Có thể là do cậu vô cùng quyến rũ và đánh bại người khác một cách dễ dàng. Tôi biết điều đó, sự mãn nguyện mà tôi cảm thấy không phải vì mối quan hệ của chúng ta... dù sao thì hoàn toàn không. Vì những lá bùa đã được đặt trên người tôi, tôi có thể cảm nhận được ma thuật của cậu đang hoà hợp vào chính tôi. Nó ấm áp. Nó là sự kết hợp đồng đều - không bao giờ cố gắng ngăn chặn ma thuật của chính tôi. Nó đang êm dịu. Nó không cần phải như vậy. Tôi có thể cảm nhận được sự xáo trộn và hạnh phúc của cậu. Có thể cậu cảm nhận được của tôi ở một mức độ nào đó, nhưng ma thuật của cậu mạnh hơn của tôi rất nhiều. Nó có thể dễ dàng dập tắt phép thuật của tôi. Nhưng phép thuật của một phù thủy biết ý định của người sở hữu nó. Cậu không muốn làm tổn thương tôi. Và đó là một suy nghĩ nghiêm túc."

"Tôi đã nói với thầy hàng tá lần rằng tôi sẽ không làm như vậy."

"Tôi biết. Nhưng lời nói trống rỗng không mang ý nghĩa gì cả. Phép thuật của cậu không thể che giấu sự ham muốn của cậu. Nó đang vuốt ve của chính tôi. Tôi đã không cảm thấy phép thuật của mình mạnh đến mức này... kể từ trước khi tôi mang dấu ấn hắc ám." Cậu nằm bên cạnh hắn  thích thú nghe y nói luyên thuyên.

"Thầy đang nói gì vậy Severus? Thầy là một phù thủy mạnh mẽ."

"Không. Tôi là một người tài năng." Cậu cười nhẹ.

"Có gì khác biệt."

"Hermione Grang... Weasley là một phù thủy tài năng, nhưng không phải là một người mạnh mẽ. Phép thuật của cô ấy ngang bằng với đa số các phù thủy và pháp sư. Mặc dù vậy phép thuật của cô ấy phù hợp với bản thân cô ta. Năng lượng của cô ấy chỉ có thể cho phép sử dụng rất nhiều trước khi nó cần sạc lại. Mặt khác, cậu có một năng lượng mạnh mẽ hơn nhiều. Trước khi tôi mang dấu ấn hắc ám, năng lượng ma thuật của tôi mạnh hơn nhiều và vượt quá mức bình thường. Sau khi tôi mang dấu ấn, tôi đã giảm xuống dưới mức tiêu chuẩn. Đành rằng, tôi biết nhiều phép thuật và có thể bù đắp cho những phép thuật yếu hơn, nhưng vấn đề là, tôi phải bù đắp chúng. Và bây giờ ma thuật của tôi đã cảm thấy mạnh mẽ hơn." Đầu y nằm trên ngực cậu.

"Tôi muốn cảm nhận phép thuật của thầy." Mũi y áp vào vai cậu.

"Cậu cũng đã liên kết với tôi. Nếu cậu tập trung, tôi chắc chắn rằng cậu sẽ cảm thấy một điều kỳ diệu bên trong cậu mà hoàn toàn không hề quen thuộc." Cậu nhắm mắt lại. Phải mất một chút thời gian. Lúc đầu, cậu không cảm thấy gì cả. Ngay cả sau khi tìm kiếm, vẫn không có gì. Ngay khi cậu chuẩn bị hỏi Severus, cậu cảm thấy một chút rung động. Một sự rùng mình rụt rè ẩn trong ma thuật của riêng mình. Nó thật là nhỏ. Đói và mong manh. Cậu không muốn đây là phép thuật của y. Cậu không muốn tin rằng đây có thể là người đàn ông kiêu hãnh đã khiến những học sinh năm đầu kinh hãi vì thú vui tao nhã. Đây là phép thuật bị tắt nghẽn. Đó không thể là hắn ta. "Harry. Phép thuật của cậu ... đã không còn hiện hữu. Chuyện gì vậy?"

"Severus. Thầy đã nói rằng dấu ấn đó làm thầy suy yếu."

"Đúng vậy. Có một khoảng thời gian mà tôi không mạnh hơn một squib. Phép thuật của tôi đã tăng trở lại, nhưng không bao giờ như cũ được."

"Cảm giác thật..."

"Cậu phải ghi nhớ. Cậu chưa bao giờ cảm nhận được điều kỳ diệu của mình. Bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy yếu đuối so với của riêng cậu."

"Nhưng thầy đã nói ... nó không phải .. ma thuật của tôi không cố gắng làm nghẹt thở thầy."

"Không. Nó không thể."

"Có cảm giác như của thầy đang ẩn nấp bên trong của tôi." Hắn gật đầu.

"Tôi... cảm thấy xấu hổ khi nói điều này, nhưng tôi cảm thấy khá an toàn khi ở bên cậu." Mặc dù cảm xúc không thể hiện trên khuôn mặt của cậu, nhưng trái tim cậu đang đập mạnh thình thịch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro