Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Severus đã ngủ rất say kể từ sau khi bọn họ từ Bộ Pháp Thuật trở về. Cậu chưa bao giờ nhận ra công việc áp lực lên y như thế nào. Ngoài nhiệm vụ của một giáo viên, hắn còn có các trách nhiệm phụ trách của một viện trưởng. Cùng với đó, hắn ta còn phải chế tác tất cả các loại dược cần thiết cho trường học. Cậu không bao giờ nhận ra đó là bao nhiêu. Đôi khi y ngủ rất ít vào ban đêm. Nhưng hiện tại, hắn đang bình yên. Cậu ghét phải đánh thức y, nhưng bọn họ phải đi sớm thôi.

Nhẹ nhàng cậu vỗ vào vai y. Hắn mở mắt một cách khó chịu. "Severus, chúng ta cần chuẩn bị đi ăn tối." y mỉm cười một cách buồn ngủ.

"Chỉ cần. Một chút nữa. Hai phút. Làm ơn." Đôi mắt hắn nhắm lại trước khi cậu có thể đáp. Một bàn tay nắm chặt lấy áo cậu.

"Severus, chúng ta không muốn đến muộn đâu. Thầy có thể ngủ khi chúng ta trở lại." Cậu nhẹ nhàng lay y một lần nữa.

"Được rồi. Chỉ cần. Hãy để tôi tạt một ít nước vào mặt và tôi sẽ sẵn sàng." Ngay khi đứng dậy, Severus vươn vai.

"Severus, nếu thầy mệt mỏi. Chúng ta có thể ăn tối với họ vào một đêm khác."

"Không. Tôi ổn. Nếu chúng ta không làm điều này tối nay, thì sau này sẽ chỉ khó khăn hơn. Tôi chắc chắn rằng họ sẽ... " Hắn lặng đi trong giây lát. "Lịch sự. Sau tất cả. Đây không phải là sự lựa chọn của chúng ta. Họ là một gia đình thuần chủng, vì vậy họ sẽ hiểu rằng một Alpha không thể chọn Omega của họ."

"Severus. Thầy không sao chứ."

"Tôi đã có rất ít cơ hội để tham dự các cuộc gặp gỡ xã hội không trang trọng." Cậu hôn lên má y.

"Sẽ ổn thôi Severus. Tôi sẽ không rời bỏ bên thầy." Hắn chỉ gật đầu. Cậu nghe thấy tiếng nước bắn trong phòng tắm khi y rửa mặt và quay lại, hắn nhìn cậu một lúc. Cắn khóe môi, hắn thở dài. Bàn tay của y mở ra. Bên trong nắm đấm chính mình là cây đũa phép của y. Hắn đang đưa nó cho cậu. "Severus, thầy đang làm gì vậy."

"Đây là chuyện bình thường khi một Alpha tịch thu đũa phép Omegas của họ. Một Omega không cần phải bảo vệ bản thân khi có sự hiện diện của Alphas. Và tôi chắc chắn... gia đình của cậu... sẽ cảm thấy thoải mái hơn nếu một người là cựu Tử Thần Thực Tử không có đũa phép trong tay."

"Tôi sẽ không lấy nó Severus. Tôi không muốn giữ đũa phép của thầy."

"Harry làm ơn. Tôi... Harry Tôi không muốn bị nhìn như một kẻ sát nhân. Tôi nghĩ, nếu họ biết cậu giữ đũa phép của tôi, họ sẽ không cảm thấy cần phải... lo lắng về việc tôi làm hại một trong số họ."

"Tôi không lấy nó." Tay y vẫn mở rộng. "Severus. Thầy không phải là một kẻ giết người."

"Harry. Tôi đã giết người. Tôi đã sử dụng cây đũa này để làm hại người khác. Cả trong và ngoài độc dược. Bao gồm một trong những 'thành viên gia đình' của cậu. Cậu hay tôi không phải là nơi để quyết định rằng tôi được tha thứ. Tôi là một kẻ sát nhân Harry. Tôi phải như vậy."

"Đã bao nhiêu lần thầy sử dụng đũa phép này để bảo vệ tôi." Hắn không trả lời. "Tôi muốn thầy giữ cây đũa phép của mình. Tôi biết rằng thầy đã làm những điều tồi tệ trong quá khứ. Thầy có lý do để tôi biết điều đó không đúng, nhưng tôi cảm thấy an toàn hơn khi thầy có đũa phép của bản thân. Nếu bất kỳ ai có vấn đề với điều đó, thì chúng ta sẽ rời đi." Tôi vòng tay quanh y và cơ thể y như thể chất lỏng được nhào nặn thành hình dạng của cơ thể tôi. "Tôi sẽ không chọn họ hơn thầy. Và tôi sẽ không chọn thầy hơn họ. Họ là gia đình của tôi. Họ sẽ hiểu. Đêm nay, có thể kết thúc tồi tệ, nhưng tôi biết rằng họ quan tâm đến tôi. Họ chỉ cần thấy rằng tôi quan tâm đến thầy, và họ sẽ hiểu. Họ sẽ chấp nhận thầy. Nó có thể không xảy ra tối nay. Nhưng cuối cùng nó sẽ hiệu quả. Tất cả những gì thầy phải làm, là hành động theo cách thầy thường làm xung quanh tôi. Nếu thầy muốn bám vào bên tôi, vậy cũng được. Nếu thầy không cảm thấy thoải mái khi nói chuyện, thì đừng. Tôi không mong thầy làm bất cứ điều gì và tôi không mong thầy phải đối mặt với việc bị ngược đãi. Nếu thầy cảm thấy như ai đó thù địch với thầy, tôi muốn thầy nói cho tôi biết và tôi sẽ xử lý chuyện đó."

"Tôi không muốn trở thành một nguyên nhân gây ra cuộc hỗn loạn."

"Thầy sẽ không. Hermione đã mời chúng ta. Cô ấy muốn chúng ta ở đó. Thầy sẽ ổn chứ? "

"Vâng." Cậu buông cánh tay của mình xuống và hắn chỉ thở dài. Severus kiên quyết dựa vào bên cậu. Nó khiến cậu khó xử vì y cao hơn cậu rất nhiều. Như cũ. Cậu không thể giải thích niềm hạnh phúc mà cậu có được khi có hắn bên cạnh dựa vào một cách an toàn. Sức nóng từ cơ thể của hắn liên tục nhắc nhở cậu rằng y tin tưởng cậu.

Severus khăng khăng rằng cậu phải bước khỏi floo trước. Cậu chỉ nhìn chằm chằm vào Weasleys một lúc trước khi Severus đi ra và ngay lập tức kề sát lấy cậu. Nhiều người nhìn vào hành động của hắn ta, nhưng không ai ngạc nhiên về sự hiện diện của y. Hermione đã nói rằng cô ấy sẽ cảnh báo họ. Trước khi bất kỳ ai có cơ hội chào đón chúng tôi, Hermione đã chạy đến và ôm bọn tôi vào lòng. Đầu tiên là tôi và sau đó là Severus.

"Tớ rất vui vì cả hai đều có thể làm được." Giọng của Hermione dường như phá vỡ sự xuất thần của những người khác. Molly đến gần và ôm cậu một cách khó khăn với Severus ở bên cạnh cậu. Bà ấy chỉ gật đầu thừa nhận. Ron đến tiếp theo. Bồ ấy chỉ nhìn cả hai chúng tôi.

"Vậy là. Cậu đã đánh lừa Snape." Severus hơi nao núng về phía cậu khi Hermione đập nhẹ vào sau đầu Ron. "Cái gì. Mọi người đang thắc mắc! Anh chỉ nghĩ rằng anh sẽ nói điều đó và bỏ qua sự khó xử."

"Không có lý do gì để đưa chuyện này lên. Họ chính thức là bạn đời của nhau. Vì vậy, đúng thế. Họ đã 'đánh lừa' nhau." Tay Severus nắm chặt tay áo cậu hơn. "Anh đang làm cho họ không thoải mái." Cậu vòng tay qua eo y.

"Không sao đâu, Hermione. Tất cả chúng ta đều là người lớn ở đây cả. Tớ chắc chắn rằng sẽ có một số khó xử." Cô ấy chuyển chúng tôi đến bàn nơi Severus ngồi càng gần cậu càng tốt. Căn phòng tràn ngập tiếng nói chuyện phiếm. Bàn tay của Severus ở dưới gầm bàn cùng với tay cậu. Chưa có ai trực tiếp nói chuyện với hắn ta.

Mặt Severus hoàn toàn không cảm xúc. Cậu đã thấy y làm điều này một vài lần. Hắn tự đóng cửa bản thân. Có lẽ đó là lý do tại sao khi cậu còn là học sinh của y, cậu đã gặp khó khăn khi nghĩ về hắn như một con người. Y không quen cởi mở với mọi người nên bị hiểu lầm. Cậu siết chặt tay hắn hơn và y nhìn về hướng cậu. Khi cậu cười với hắn, vai y giãn ra. Gần như ngay lập tức sự căng thẳng trở lại khi ai đó gọi tên hắn.

"Severus, thầy có muốn uống một ly không?"

"Làm ơn vui lòng cho tôi một ly nước."

"Chắc chắn là tôi không thể làm thầy cảm thấy hứng thú với một chút rượu whisky lửa."

"Tôi sẽ phải lịch sự từ chối."

"Ôi, thôi nào, tôi chắc chắn rằng Harry sẽ cho phép thầy uống một ly. Thầy là một trong những người bạn."

"Cảm ơn, nhưng không. Tôi không uống. Chưa từng uống bao giờ." Mọi chuyện yên tĩnh trở lại, nhưng thời gian nghỉ giải lao lần này ngắn hơn nhiều.

"Severus, thầy biết rằng Harry là Alpha của thầy bao lâu rồi?" Molly đang quan sát hắn ta. Gần giống như bà ấy đang muốn thử y. Cậu không thích điều này. Severus mở miệng và sau đó đóng lại ngay lập tức. Đôi tay cậu siết chặt lấy tay y.

"Thầy không cần phải trả lời nếu thầy không muốn Severus. Điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào thầy." Mọi người nhìn cậu. "Thầy không cần phải lo lắng Severus." Mặc dù khuôn mặt của hắn vẫn trung lập, cậu vẫn có thể cảm thấy tay y đang run lên.

"Lo lắng? Snape hồi hộp." Ron đang cười đối diện với cậu. Hermione thúc cùi chỏ vào người anh ta.

"Lily Evens sống gần nhà tôi khi chúng tôi còn nhỏ. Tôi biết rằng cô ấy sẽ là mẹ của Alpha của tôi." Những lời của y được phát ra một cách rõ ràng. "Đó là một phần lý do tại sao tôi rất thân thiết với cô ấy." Mọi người im lặng.

"Tôi không thể tưởng tượng được Harry's Pop lại thích điều đó đến vậy." Bây giờ là George đang nói. Cậu nhận thấy ánh mắt của Severus hướng về bên tai bị mất.

"James chỉ không thích tôi ngay từ đầu, nhưng đó là bởi vì anh ấy nghĩ rằng tôi đã yêu Lily." Severus dừng lại. "Và bởi vì tôi là một Slytherin."

"Thầy nói điều đó giống như cuối cùng anh ta đã hiểu ra mọi chuyện." Bây giờ là Fred.

"Nhà Potter là thuần chủng - hoặc trước khi James và Lily kết hôn - anh ta hiểu rằng tôi đã không chủ động chọn trở thành Omega của con trai tương lai anh ấy."

"Vậy là James  đã chấp nhận thầy?" Bill hỏi.

"Nhiều hơn hoặc ít hơn. Anh ta đã đe dọa sẽ giết tôi nếu có bất cứ điều gì xảy ra với Harry. Đó là công bằng vì tôi đã đe dọa sẽ giết anh ta nếu có bất cứ điều gì xảy ra với Lily. Chúng tôi chưa bao giờ thực sự hòa hợp với nhau."

Molly hắng giọng. "Mẹ thầy sinh ra trong gia đình Prince. Tôi nói đúng chứ? " Hắn gật đầu.

"Đúng vậy. Mặc dù tôi biết rất ít về gia đình của mẹ tôi. Họ không tử tế với việc mẹ tôi ổn định cuộc sống bằng cách ở với một muggle. Tôi chỉ gặp ông ngoại của tôi một lần và... ông ấy nói rõ rằng ông ấy không coi tôi là người thân. Tôi e rằng mình biết rất ít về họ." Severus mặt vô hồn.

"Tôi chắc chắn rằng điều đó không thể xảy ra." Arthur nói. "Tôi không thể tưởng tượng được có ai lại quay lưng với gia đình."

"Không phải gia đình nào cũng yêu thương và chấp nhận như gia đình này." Y nói đơn giản. Mọi người trở nên im lặng và trong tích tắc Severus trông có vẻ lo lắng. Cậu có thể cảm thấy sự liên kết phép thuật đang khuấy động. Nó đang lo lắng. Tự hỏi đã làm gì sai.

"Chúng tôi cố gắng xem xét sự khác biệt của nhau. Chúng tôi không có nhiều, nhưng chúng tôi có rất nhiều tình yêu." Tay Severus siết chặt lấy tay cậu.

"Điều đó... nghe hay đấy." Giọng y nghe đứt quãng trong giây lát và vụn vỡ.

"Severus?" Y lắc đầu.

"Gia đình của thầy không như vậy?" Severus không trả lời. Tay hắn siết chặt lấy cậu. Hắn ta đang lùi mình vào một góc.

"Họ không."

"Hãy để thầy ấy yên. Nếu chúng ta tiếp tục uy hiếp thầy ta, Severus sẽ không đến nữa." George nói. "Chúng ta phải đợi cho đến khi y cảm thấy thoải mái với chúng ta trước rồi hãy dò hỏi thầy ấy."

"George!"

"Làm sao thầy biết tôi không phải là Fred." Anh ấy nói trong khi che đi cái tai bị khuyết của mình.

"George, chúng tôi chỉ lo lắng cho Harry." Molly mỉm cười với cậu mặc dù Severus không có vẻ gì là bận tâm, nhưng cậu thì có.

"Bác không cần phải lo lắng về điều này. Severus là Omega của tôi. Thầy ấy là một người rất tình cảm và hiểu chuyện. Chúng tôi gắn bó với nhau và cuối cùng chúng tôi sẽ có con. Thầy sẽ không làm hại hay ngược đãi tôi. Y sẽ không làm hại hoặc ngược đãi bất kỳ đứa trẻ nào mà chúng tôi có. Y sẽ là một người mẹ giàu tình cảm và yêu thương con."

"Không sao đâu, Harry. Tôi ... rất vui vì cậu có nhiều cá nhân quan tâm đến cậu. Với những thông tin ít ỏi mà họ biết về tôi, tôi không ngạc nhiên khi họ quan tâm. Làm ơn. Hãy hỏi tôi bất cứ điều gì mọi người vui lòng và tôi sẽ... cố gắng trả lời nhiều nhất mà tôi cảm thấy thoải mái. Nếu Harry khẳng định rằng cậu ấy tin tưởng tất cả, thì tôi cũng sẽ nỗ lực để làm được điều tương tự ."

"Severus, thầy không cần phải làm điều đó." Cậu nhấn mạnh.

"Nó không phải là một yêu cầu. Tôi tin rằng một khi họ biết nhiều hơn về tôi, thì điều đó sẽ làm giảm bớt phần nào những lo lắng mà họ có."

"Vậy, chính xác thì tại sao thầy lại tham gia kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai?"

"Ron. Thật bất lịch sự!" Hermione hét lên.

"Mọi người đang nghĩ về điều đó!"

"Không sao đâu cô Grange.... Weasley. Tôi sẽ không nói rằng tôi trung thành với cụ Dumbledore, bởi vì tôi không tham gia cùng Tom Riddle để trở thành điệp viên của cụ Dumbledore. Thay vào đó, tôi tham gia để trực tiếp cung cấp thông tin cho Lily. Đã vài năm trước khi tôi chính thức trở thành điệp viên của cụ Dumbledore. Nói một cách đơn giản, tôi cần một người có thể lấy thông tin để giữ cho Lily an toàn và là một người không phản bội cô ấy. Nó sẽ hợp lý nhất khi người đó là tôi. Tham gia khá dễ dàng vì tôi có kỹ năng đấu tay đôi cũng như độc dược. Những kẻ Tử Thần Thực Tử đã tích cực theo dõi tôi ngay cả trước khi tôi và Lily nghĩ ra kế hoạch."

"Điều đó hẳn là khó khăn." Hermione thì thầm.

"Nó không phải là dễ dàng." Anh ấy nói một cách đơn giản.

"Tôi không thể tưởng tượng được cha mẹ của thầy sẽ phản ứng như thế nào khi họ biết được điều đó!" Severus mở miệng trước khi kịp thời đóng lại. Hắn siết nhẹ tay cậu trong khi thở ra.

"Đó không phải là điều mà tôi .. thích thảo luận. Nó cũng không phải là thứ thích hợp cho cuộc trò chuyện trong bữa tối. Tóm lại, quyết định của tôi không ảnh hưởng đến một trong hai người đó." Cậu theo dõi nhất cử nhất động của hắn và cậu có thể cảm thấy phép thuật của y đang bạo động. "Đó không phải là cuộc sống của một gia đình hạnh phúc. Và cuối cùng tôi đã trở thành một đứa trẻ mồ côi được bảo hộ bởi Hogwarts. "

"Ôi. Tôi thật xin lỗi vì điều đó!" Giọng điệu của Molly nhẹ nhàng.

"Xin đừng như vậy. Đó là điều tốt nhất có thể đã xảy ra với tôi. Đó không phải là một ngôi nhà tình thương. Gia đình tôi ... rất khác với gia đình này. Cha tôi là một người nghiện rượu lạm dụng quyền lực. Ông ta thực sự không phải là thứ mà mọi người sẽ gọi là một người cha yêu thương." Arthur đặt ly của mình lên bàn.

"Xin đừng xin lỗi. Tôi biết rằng một số đàn ông có thể uống rượu và tính cách của họ không thay đổi. Đơn giản là cha tôi không phải là một trong những người đàn ông đó. Tôi không cảm thấy thoải mái khi uống rượu vì tôi không biết mình sẽ thuộc loại nào. Tôi không phiền khi thấy người khác uống. Xin đừng lo lắng." Mọi người đã thoải mái hơn kể từ khi Severus cho phép mình cởi mở hơn.

"Harry nói rằng hai người đã lên kế hoạch có con. Thầy có muốn nhiều không? " George hỏi. Severus đỏ bừng mặt mặc cho hắn và cậu nghe thấy cặp song sinh cười khúc khích với nhau.

"Vâng. Tôi muốn... có càng nhiều con càng tốt."

"Có vẻ như họ sẽ phải bận rộn lắm đây." Fred cười thầm. Khuôn mặt nhợt nhạt của Severus chuyển sang một màu hồng tuyệt đẹp.

Thức ăn được bày ra bàn và mọi người bắt đầu dùng bữa. Severus ăn rất ít, nhưng trông anh ấy thoải mái hơn nhiều. Mặc dù anh ấy thuận tay phải, nhưng anh ấy đang ăn bằng tay trái để không thả tay đang tay cậu ra. Không ai nói chuyện một khi mọi người bắt đầu dùng bữa. Hermione tuy nhiên phá vỡ sự im lặng vốn có.

"Có một lý do khác mà tớ mời Harry và Severus đến dự tối nay. Tớ đang mang thai khoảng ba tháng." Chiếc nĩa của Ron kêu lạch cạch trên đĩa khi tay anh ta lập tức chạm ngay vào phần bụng vẫn phẳng lì của Mione. Mọi người đều ngạc nhiên - ngoại trừ Severus. Tên khốn đã biết.

"Severus. Bồ ấy đã nói với thầy!?" Cậu hỏi.

"Không hề có chuyện đó." Hắn ta nói. "Tôi có thể biết bằng cách nhìn vào cô ấy. Dù gì thì tôi cũng là một Omega. "

"Tôi muốn hỏi Severus rằng liệu thầy ấy có ổn không khi được gọi danh là mẹ đỡ đầu. Ron và tớ đã nói chuyện trong quá khứ và cả hai chúng tớ đều đồng ý rằng Harry nên là cha đỡ đầu."

"Cậu muốn thầy ta... chúng ta thực sự không biết gì về thầy ấy." Ginny đang hét lên.

"Thầy ấy là một người đàn ông rất có năng lực. Tớ không thể nghĩ về một người khác mà các con tớ sẽ an toàn hơn khi ở bên cạnh."

"Còn tớ thì sao." Ginny tiếp tục. "Ít ra thì tớ không ác độc! Thầy ta là một Slytherin. Hắn đã làm khổ biết bao học sinh. Hắn còn nói rõ rằng bản thân đã có một tuổi thơ tồi tệ. Điều gì khiến cậu nghĩ rằng kẻ như vậy đủ tiêu chuẩn để chăm sóc một đứa trẻ nhỏ!" Hermione chỉ nghiêng đầu.

"Nếu đúng như vậy, thì tớ không nên là cha đỡ đầu. Cô và chú của tớ đã rất ngược đãi tớ."

"Harry. Điều đó khác biệt." Ginny cố gắng phản biện.

"Tớ đã bị nhốt trong tủ trong phần lớn thời thơ ấu của mình. Thức ăn ít ỏi và ôi thiu. Tớ đã bị đánh đập thường xuyên. Severus đã làm một số điều tồi tệ. Vậy thì, tớ cũng vậy. Tớ đã từng ăn cắp. Mọi lúc. Món ăn. Tiền đôi khi. Trước Hogwarts, tớ làm bất cứ điều gì, tớ phải làm để sinh tồn. Tớ có tệ không. Tớ có phải là xấu xa vì hoàn cảnh của bản thân thật tồi tệ không?" Molly đang há hốc mồm. "Severus là một người đàn ông tốt. Thầy ấy đã hy sinh bản thân để giữ cho tớ được an toàn." Severus đặt tay lên cánh tay cậu.

"Harry. Không sao đâu. Hãy bình tĩnh lại."

"Không. Tôi sẽ không. Họ là gia đình duy nhất mà tôi từng có. Tôi yêu họ. Nhưng tôi sẽ không ủng hộ điều đó. Và tôi biết rõ thầy. Thầy sẽ chỉ cần ngồi đó và để bất cứ ai mắng mỏ mình. Tôi sẽ không." Hắn không nhìn cậu.

"Harry. Cậu không thể mong đợi tất cả mọi người tha thứ cho hành động của tôi. Cuối cùng có thể họ sẽ chấp nhận tôi là bạn đời của cậu, nhưng bắt buộc họ phải chấp nhận tôi vì họ yêu cậu... vậy thì. Nó không khác gì cách Alpha khâu miệng Omega của mình lại. Họ sẽ vẫn cảm thấy như vậy... cậu chỉ đang buộc họ phải ngậm miệng. Làm ơn. Đừng. Đừng giống như người đó. Hãy để họ nói những gì họ muốn và... có thể sau một thời gian trôi qua, tôi có thể thay đổi ý kiến ​​của họ thông qua hành động của mình." Giọng y trầm hẳn đi. Mọi người đang căng thẳng để nghe hắn ta. Khi quay mặt đối diện với những người khác, hắn ta nói to hơn. "Tôi luôn trung thành với Harry. Tuy nhiên, bây giờ tôi không cần phải hành động theo một cách nào đó để giữ cậu ấy an toàn. Tôi đã là một điệp viên quá lâu nên theo bản năng, tôi luôn giữ những người khác trong tầm tay, nhưng tôi sẽ cố gắng cởi mở với tất cả các người nhất có thể."

Hermione mỉm cười ấm áp với Severus một lúc trước khi quay sang Ginny. "Cậu còn trẻ. Nếu điều gì đó xảy ra với Ron hoặc bản thân tớ, tớ không nghĩ rằng cậu có thể chăm sóc cho con của chúng tớ. Làm ơn. Đừng cố làm điều này vì cậu nữa." Hermione nhìn chằm chằm vào cô gái kia một cách trống rỗng trong một khoảnh khắc ngắn trước khi quay lại với Severus. Đôi mắt cô ấy ấm áp trở lại. "Ngay sau khi cả hai chúng tớ xác nhận rằng người kia biết tớ có thai, Severus ngay lập tức bắt đầu đặt câu hỏi. Một số trong số đó tớ chưa bao giờ nghĩ đến. Thầy ấy hỏi là tớ đang thực hiện những bước nào để chăm sóc trước khi sinh. Severus khuyên tớ không nên mua độc dược trước khi sinh từ một tiệm thuốc vì chất lượng kém, và sau đó thầy ấy nói rằng bản thân sẽ tự tay pha chế bất kỳ loại thuốc nào cần thiết. Tất cả những điều này trước khi tớ quyết định coi đó là mẹ đỡ đầu của con tớ. Harry thậm chí còn không có trong phòng. Thầy ấy đã làm tất cả những điều đó hoàn toàn theo ý mình."

"Có phải tớ là người duy nhất không được bình thường ở đây sao!" Ginny đột ngột đứng dậy. "Mọi người không thể thay đổi chỉ như vậy. Hắn ta là một Slytherin! Một kẻ Tử Thần Thực Tử! Harry, đáng lẽ cậu nên dí súng vào người hắn và nhốt hắn vào tù. Tớ không thể tin rằng tất cả các người chỉ ngồi ăn cái thứ nhảm nhí này."

Harry chỉ mơ hồ biết được vòng tay của Severus đang kìm hãm cậu. Lưng cậu tựa chắc vào ngực y. "Harry. Không sao đâu. Hãy bình tĩnh lại. Tôi.....làm ơn. Tôi không muốn thấy cậu làm điều gì đó bạo lực." Cánh tay của hắn đang run rẩy. "Tôi không cảm thấy bị xúc phạm. Tôi không buồn. Nhưng làm ơn... nếu cậu làm điều gì đó... một điều gì đó bạo lực, tôi không nghĩ mình có thể xử lý được điều đó. Làm ơn. Chỉ cần ngồi xuống và bình tĩnh lại." Cậu cần tất cả sức mạnh ý chí để làm được điều đó. Thay vì ngồi xuống, hắn quỳ hẳn bên cạnh ghế của cậu. Trán y áp vào cánh tay cậu.

"Tôi sẽ không mắc kẹt Severus của cô ấy."

"Tôi xin lỗi Alpha. Đó không phải là chỗ của tôi được can thiệp, nhưng tôi... tôi sợ hãi." Mọi người đều bị lãng quên. Hai tay hắn đang nắm chặt áo cậu.

"Severus. Không sao cả. Suỵt. Bình tĩnh. Không sao cả." Cả hai tay của y đều đi đến đầu của mình. Mọi người có thể thấy chúng đang run rẩy. "Không sao cả. Tôi không còn tức giận nữa. Xem này. Mọi thứ đều ổn." Cảnh tượng chỉ kéo dài trong chốc lát.

"Tôi nghĩ.... Cảm ơn tất cả các người đã mời tôi, nhưng tôi nghĩ tốt nhất là tôi nên rời đi ngay bây giờ." Cậu muốn ngăn hắn ta lại, nhưng cậu có thể cảm thấy ma thuật có phần giao động. Hắn hôn nhẹ lên má cậu. "Tôi sẽ trở lại Hogwarts. Làm ơn. Hãy tận hưởng phần còn lại của bữa tối." Hắn gật đầu theo hướng của Hermione và sau đó rời đi. Cậu muốn đuổi theo y, nhưng cậu sợ nếu cậu làm vậy, vấn đề này sẽ không được giải quyết. Hermione là người phá vỡ sự im lặng.

"Tớ xấu hổ về tất cả các người , đặc biệt là cậu Ginny. Đây không phải là gia đình mà tớ nghĩ rằng tớ đã kết hôn. Thầy ấy sợ hãi khi đến đây tối nay - và lý do duy nhất thầy ấy làm là vì Harry."

"Mione, thầy ta là một kẻ Tử Thần Thực Tử." Ginny khẳng định.

"Tất cả những gì tớ thấy tối nay là một người đàn ông chẳng là gì ngoài người thường. Thầy ấy đã phải tham gia để giữ an toàn cho Harry. Chỉ có như thế thôi. Đó là lý do của thầy ấy. Dumbledore tin tưởng thầy, Harry tin tưởng thầy, tớ cũng tin tưởng thầy ấy. Thầy ấy đến tối nay bởi vì Harry coi chúng ta như một gia đình và tất cả những gì Severus muốn là Harry biết rằng thầy ấy sẽ hành động theo cách của mình. Anh ấy trả lời mọi câu hỏi. Mà không hề cảm thấy bị xúc phạm." Ron nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cô.

"Mione, tất cả chỉ là sốc thôi. Ý tớ là  ấy đúng là một kẻ khốn."

"Thầy ấy đã làm gì Ron. Đòi hỏi sự tôn trọng. Cậu có nhớ khi Draco gọi tớ là một con bùn. Bởi vì thực chất tớ như vậy. Cậu có biết Severus đã làm gì không? Slytherin Severus Snape độc ​​ác trừng phạt cậu ta. Nặng nề. Ngay sau khi nó xảy ra, Severus đã đích thân xin lỗi tớ với tư cách là người viện trưởng nhà Draco."

"Hermione, có đúng không? Tớ không biết rằng Sev đã làm điều đó." Cô ấy gật đầu.

"Tớ không nghĩ điều quan trọng phải kể. Sau buổi học một ngày, thầy ấy đã yêu cầu tớ ở lại. Tớ không chắc tại sao. Tớ đã nói với thầy ấy sau khi thầy ấy xin lỗi rằng tớ đã đấm Draco. Thầy ấy gật đầu và chỉ đơn giản nói rằng tớ nên bị trừng phạt vì sử dụng bạo lực với một học sinh, nhưng theo tình huống hiện tại mà thầy ấy sẽ để bỏ qua tình hình." Cậu đứng lên.

"Tớ sẽ trở lại Hogwarts. Hermione, Severus và tớ sẽ rất vinh dự được trở thành cha mẹ đỡ đầu." Một vài thành viên trong gia đình cố gắng ngăn cản cậu, và cậu tạm dừng. "Tớ vẫn chưa nói với thầy ấy, nhưng tớ chắc chắn rằng tớ yêu thầy ấy. Sự mong manh của thầy ấy thật đẹp. Nếu Severus không được chào đón, thì tớ cũng vậy, tớ sẽ không bắt bất cứ ai chấp nhận thầy ấy. Và tớ biết rằng điều này có thể mất thời gian, nhưng tớ không thể chịu được khi nghe Severus nói chuyện. Thầy ta cầu xin tớ lấy cây đũa phép của thầy ấy tối nay. Thầy ấy muốn tất cả các người ở bên thầy ấy càng thoải mái càng tốt. Nhưng cây đũa phép đó. Tớ chỉ có thể tưởng tượng số lần thầy ta dùng nó để giữ cho tớ sống sót."

"Harry thân mến, chúng tôi chỉ lo lắng cho cậu."

"Và tôi rất vui vì bà làm vậy Molly, nhưng Severus không phải là một mối đe dọa. Tôi đi ngay đây. Trong một hoặc hai tuần, chúng ta có thể thử lại điều này. Điều đó sẽ cho tất cả các bạn thời gian để xác định mối quan hệ của tôi." Cậu ôm Hermione và sau đó rời đi.

Khi cậu trở lại phòng của bọn họ, cậu tìm kiếm Severus. Hắn đang nằm bên cạnh giường trong tư thế bào thai, cậu đã tìm thấy y. Cậu ngồi xuống bên cạnh y và ngay lập tức y gục đầu vào lòng cậu. "Họ rất tức giận Alpha?"

"Không. Chỉ không chắc chắn. Tôi nghĩ rằng họ sẽ từ từ chấp nhận điều này. Còn bây giờ, hãy cứ để bản thân được nghỉ ngơi."

"Chúng ta có thể..." Hắn ta không nói hết câu của mình.

"Cái gì cơ?"

"Tôi có thể yêu cầu cậu ôm tôi không. Tôi có được phép hỏi những thứ đó không?" Tay cậu nhẹ nhàng vuốt tóc y khi cậu kéo cái người cao hơn mình vào ngực.

"Thầy đã làm rất tốt đêm nay. Tôi rất tự hào về thầy. Tôi rất vui vì thầy đã đặt mình vào vị trí khiến thầy không thoải mái vì lợi ích của tôi." Ngón tay cậu lướt qua mái tóc của y chỉ bắt được vài sợi tóc rối. Hắn nằm thoải mái dụi vào cổ cậu.

"Tôi xin lỗi vì tôi chưa thể thuyết phục họ, nhưng miễn là họ quan trọng đối với cậu, tôi sẽ cố gắng để được sự hài lòng của họ."

"Severus. Thầy muốn điều gì." Cậu có thể cảm thấy cơ thể y đang run lên. "Chỉ cần hỏi tôi."

"Cậu đã nói rằng không có gì lạ khi một cặp vợ chồng làm điều đó mà không có ý định sinh sản..."

"Đúng vậy."

"Tôi do dự khi yêu cầu một điều như vậy."

"Severus."

"Tôi chưa bao giờ mong muốn những thứ này trước đây... ngoài cơn khát tình. Nhưng trong những khoảnh khắc hiện tại, tôi hầu như không cảm thấy là chính mình. Tôi khao khát sự thân mật và điều đó thật đáng xấu hổ."

"Tại sao điều này khiến thầy xấu hổ?"

"Nó chỉ là không đúng và tôi sợ bị từ chối ... bởi cậu Alpha."

"Severus, thầy sẽ hôn tôi chứ?" Cậu cảm thấy thân thể y cứng lại. Nhưng vẫn. Hắn ta ngước nhìn cậu và cậu mỉm cười khi môi y vừa chạm vào môi mình. "Hiện tại thầy muốn cho chúng ta thân mật sao? Đó có phải là những gì thầy đang cố gắng hỏi tôi. "

Hắn ta chỉ gật đầu. Cậu hôn y. Muốn y cảm nhận được mọi thành ý của cậu. Cơ thể y nóng rực cọ sát cậu.

Cậu đã làm tình với y một cách nhẹ nhàng. Tay y không bao giờ rời khỏi tay cậu.

Nhiều lần cậu thì thầm rằng cậu yêu y như thế nào. Đôi mắt y mở to và không dám tin. Nhưng cậu chắc chắn. Cậu yêu người đàn ông này.

"Tôi yêu em Severus."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro