Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên buôn nội tạng người lái xe phóng nhanh đi. Haru vội vàng nhấn ga phi theo hắn. Giờ trong tim anh đang sôi sùng sục lên ý định bắt chúng đem hết về trụ sở làm gỏi cuốn luôn. Càng nghĩ, anh càng hăng, phóng xe vù vù

" Kíííííttttttt "

Haru nhấn phanh. Chính là đây, nơi mà lũ buôn nội tạng dừng xe. Anh và Daisuke thận trọng bám theo hắn. Hắn đưa khách hàng tới một nhà kho cũ. Thận trọng liếc xung quanh rồi mới đẩy cửa bước vào. Anh và cậu nấp sau những thùng hàng chất đống ở đây chờ đợi động thái của hắn

- Alo, Đại ca ạ!

Hắn rút điện thoại ra, Đại ca đang gọi. Đó chính là tên chủ mưu trong vụ án lần này, chắc chắn vậy

- Dạ vâng. Vâng, em biết rồi!

Sau đó, hắn cúp máy rồi cùng khách hàng vào trong nhà kho. Anh và cậu đứng hai bên cửa. Anh ra hiệu cho cậu cùng vào, cậu gật đầu

" Rầm Kịch "

- Cảnh sát đây! Không ai được cử động!.... Hả...

Haru trợn ngược mắt, trong này không có người ư? Không thể nào. Haru từ từ tiến vào trong xem xét mọi thứ trong khi Daisuke vẫn đứng im. Cậu liếc mắt dò xét khắp nơi. Cả nhà kho này trống không, đầy bụi bặm, chắc chúng cũng chả thèm dọn dẹp làm gì đâu nhỉ. Rõ ràng lúc đấy hắn ta đã đưa khách hàng vào đây, nếu hắn tẩu thoát ra ngoài bằng đường cửa sổ thì cũng phải nghe thấy tiếng kính cửa sổ vỡ chứ nhỉ

- Có khi nào...

Daisuke nhăn mặt nhìn về phía cửa ra vào. Hồi nãy anh đẩy cửa vào, cậu nghe thấy hình như có gì đó lạ lạ. Tiếng động như là đang giữ một thứ gì đó lại vậy. Daisuke tiến gần cánh cửa hơn nữa. Rồi dứt khoát mở ra

Mọi thứ như đang chậm lại. Là hắn, tên buôn ma túy đó. Hắn giương cao con dao lên chực cắm xuống đầu cậu

- KAMBE!!!

Cậu nghe rất rõ, nhìn được rất kĩ. Tiếng thét của anh, từng hành động của anh

" Pặc Rầm "

Rất nhanh gọn, cậu giữ chặt một tay của hắn. Tay còn lại, cậu vung nắm đấm ngay chính giữa mặt của hắn. Một cú đấm cực mạnh khiến hắn ngã xuống ôm mặt

- Cậu hơi mạnh tay quá đó!

Haru lên tiếng, miệng anh cười cợt bắt bẻ cậu. Cậu liếc nhìn anh. Hai tay của tên khách hàng đã bị anh khống chế sau lưng

- Đó, phải nhẹ nhàng mà hiệu quả như tôi chứ!
- Tùy anh thôi đồ khỉ!
- Ê, nói vậy là sao hả?

Như mọi khi, Daisuke giở chứng trêu trọc làm Haru cáu điên lên. Ừ, anh nghèo đấy, thì sao nào? Nhưng anh có lý tưởng sống vĩ đại về công lý tuyệt đối mà anh dám khẳng định luôn là nó ăn đứt cái thằng công tử tư sản trước mặt anh đấy nhá

Daisuke nhìn Haru nhăn nhó khuôn mặt chợt phì cười. Cái biểu cảm như muốn biểu tình của anh lúc nào cũng vậy cả. Cậu cũng không biết nữa sau thời gian công tác với Haru, cũng không tới nỗi tệ nhỉ!

" Rầm "

Cửa đột ngột đóng lại. Anh và cậu vội quay lại. Không kịp rồi, chỉ thấy tối thôi!

- Hahaha, bắt được hai thằng cớm rồi đó. Hôm nay hai đứa bây chết với bọn tao

Anh nghiến răng. Không thể tin nổi rằng anh lại để mắc một cái bẫy đơn giản đến thế. Tên kia chắc chắn là Đại ca rồi, giọng ngạo kiều thế kia cơ mà

Anh nhìn đám cướp ngoài cửa, tụi nó cười như điên ngoài kia. Chúng đang cười, sảng khoái khi tóm được hai tên cảnh sát trước giờ cứ luôn rình mó công việc làm ăn của chúng. Anh muốn ra ngoài cho tụi nó đo đất ngay nhưng nếu buông tay ra thì sợ hai tên trong này sẽ thoát mất. Daisuke vừa xuất viện xong, anh sợ rằng vết thương của cậu sẽ hé miệng và càng nặng hơn trước mất. Còng tay hai tên đó vào nhau thì cũng không được

- Ầy, chết tiệt mà!

Haru vò tóc của mình. Cậu thấy Daisuke đang cột cột gì đó với tên đang nằm sõng soài dưới đất sau cú đấm vừa rồi

- Cậu làm gì vậy?

Haru tiến lại gần. Anh thấy cậu đang trói chặt hai tay tên kia bằng caravat của mình. Anh khó hiểu nhìn cậu. Cậu bật cười nhìn anh, vẫn là nụ cười kiêu ngạo đó, nụ cười làm anh cáu điên lên

- Tôi đã có cách!

........

- Đại ca, sao hai tên kia im vậy ạ?
- Hê, chắc sợ quá chịu chết rồi

" Xoảng "

- Đại ca, có tiếng kính cửa vỡ ở sau ạ

Một tên đàn em vội vã chạy lại thông báo

- Chúng muồn thoát đấy, mau đuổi theo!

Tất cả bọn chúng vội vã chạy tới thì thấy Haru đang vác theo ai đó mặc vest đen trèo ra ngoài

- Bắt nó!

Haru ôm người đó chạy đi. Chúng liên tục chia ra thành các nhánh đuổi theo Haru. Chúng dồn anh vào chân tường. Anh quay lại nhìn, chúng có súng và dao, anh thì cùng đường rồi. Haru nuốt cái ực, mặt căng thẳng nhìn chúng

- Haha, mày chạy đâu cho thoát

" Bốp "

Một tên đàn em ngã nhào ra sàn, mặt lõm vào im hình cú đấm. Chúng còn chưa hoàn hồn thì Daisuke đã tiếp cận chúng rất sát. Thừa thời cơ chúng mất tập trung đến mình mà chỉ đổ dồn về phía cậu, Haru lao lên hỗ trợ

........

Ngày hôm đó, đội 3 phòng ban chống tội phạm hiện đại tổ chức ăn mừng lớn. Người đề xuất là Kamei còn người chủ trì là Mahoro và cô nàng hiện đang rất háo hức. Bên mình lập công triệt tiêu cả một ổ chuyên buôn bán nội tạng mà đội một còn bó ta nữa cơ. Công đầu vẫn thuộc về Haru và Daisuke rồi

Sau khi thưởng thức bữa tối xong, Teppei đề nghị tất cả nên đi uống chút cho vui. Cả phòng đều tán thành nên Daisuke cũng đành theo. Dù sao thì đi một bữa cũng không chết ai

- Haha Kambe, liệu cậu có chịu được không đó? Phòng mình uống ghê lắm đó nha

Teppei khoác vai Daisuke lên tiếng châm chọc cậu. Ông ta cười khà khà làm Daisuke bắt đầu suy nghĩ lại. Vừa định mở miệng ra thì ngay lập tức bị Teppei cà khịa ngầm là tựu lượng yếu. Mặt Daisuke không thoải mái trông thấy

- HEUSC, mau chọn ngay một quán rượu nổi tiếng gần đây nhất cho tôi. Thanh toán chi phí gấp đôi
- Đã rõ!

Không chần chừ, Daisuke đá hết mọi người lên xe mình rồi phóng như bay đến đó. Teppei bị ép ngồi bên ghế phụ, ông nhìn thoáng gương mặt của Daisuke sau chiếc kính râm đen. Trông vẫn bình thường nhưng thực chất thì đáng sợ lắm. Ông ấy tim đập thình thịch

- Kỳ này chắc mình chết mất!

Haru thở dài nhìn Daisuke. Hở tí ra là lại tiền. Lúc nào cũng có cái kiểu ném tiền vô mặt người ta như vậy, thật không thể chấp nhận nổi mà. Vừa có tẹo ấn tượng vì vụ vừa rồi cậu không cần sự trợ giúp của HEUSC hay cô em gái Kambe Suzue thiên tài kia thì... Hình ảnh có chút tiến bộ đó lại đổ vỡ

........

- Kambe, không được uống nữa, cậu say lắm rồi đó. Teppei - san đầu hàng rồi mà!

- Kệ tôi. Tôi... Đã say... Đ... Đâu...

Haru hoảng hốt. Daisuke không những đã say rồi thì chớ. Lại còn gục đầu vô người cậu ngủ ngon lành. Cậu liếc nhìn xung quanh, ai cũng nhìn cậu. Chả hiểu sao Mahoro, Kamei và trưởng phòng Yukihito cứ cười cười nhìn cậu rồi xuýt xoa

- Chẹp, cuối cùng chúng ta cũng sắp được ăn cưới rồi!

" Là sao? Tôi không hiểu! "

Haru hoang mang

Từ xa, Suzue sử dụng ống nhòm nhìn vào trong và thấy cảnh đó. Mặt cô nóng ran, nội tâm gào thét dữ dội

" Cuối cùng Daisuke - sama cũng đã sắp có chồng. Ngài ấy sắp thoát ế rồi. Anh hai, em - Kambe Suzue sẽ đứng ra mai mối, gắn kết tình cảm của hai người để nên đôi vợ chồng "

Best em gái của năm nè! 😍😍😍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro