Chương 18 : Hoàng Tước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các trận đấu nhanh chóng hoàn thành.  4 đoàn thể cuối cùng đi vào trận quyết đấu sinh tử giành lấy thứ hạng cao nhất là :

Thanh Long quốc -nữ đại tướng Doãn Tâm .

Bạch Hổ quốc - nữ tướng quân Soái Dư Phương .

Huyền Vũ quốc -nữ võ quan Vũ Tán Cẩm  .

                              -nam tướng quân Trình Sâm.

Đây là trận đấu tập thể cả 4 đoàn thể cùng tham gia,  số người còn lại nhiều nhất sau 1 canh giờ sẽ là đội chiến thắng.  Còn 1 khấc trước trận đấu  .

Nơi Võ quan Vũ Tán Cẩm đang nghỉ ngơi, "Ám " ám vệ của Hiền Vương Lãnh Phi Nguyệt như một cơn gió đã đi ngang qua Vũ Tán Cẩm đặt vào tay nàng ta một túi giấy rồi đi mất. 

Vũ Tán Cẩm vẫn thản nhiên ngồi thưởng thức tách trà trên tay như không cảm thấy sự hiện diện của túi giấy.  Tay nhẹ nhàng đặt túi giấy xuống dưới chân bàn mở mảnh thư tín đọc lướt ngang,  sau đó bình tĩnh đặt túi giấy vào ống tay áo tiếp tục thưởng thức trà ngon. 

Tuy mọi động tác điều làm trong im lặng và cẩn thận,  nhưng không ngờ, ở trong tối Tình đã thu hết cảnh tượng lúc nãy vào mắt,  không một tiếng động thông báo cho Lãnh Ngạo. 

........................................................................

Trận đấu bắt đầu. 

Cả bốn đoàn thể nhanh chóng lên võ đài .  Mỗi đoàn đứng ở mỗi góc của riêng mình bày ra trận pháp nghênh chiến kẻ thù. 

Cả quãng trường náo nức xem trận đấu quan trọng này.  Cả bốn đoàn thể đều có thế mạnh riêng của mình nhưng chủ vẫn là tấn công.  Đây là diệp cho mọi người mở mang kiến thức và kiếm bạc từ cá cược.  Một công đôi việc,  ai mà không làm cơ chứ! 

Khu vực của các vương tử công chúa. 

       " Hiền Vương điện hạ đúng là khiến người khác nễ phục ,  Nữ quan Vũ này đúng là kiệt xuất,  chắc chắn sẽ giành được kết quả cao nhờ đống ám khí kia,  thật là có khí phách quá ,  Hiền Vương đúng là biết huấn luyện cẩu nhỉ! "

        "Nhị Công Chúa quá khen,  nhưng thật đáng tiếc,  Chu Tước không vào được vòng này.  Đúng là lỡ mất cơ hội tốt,  được nhị công chúa nhường như vậy,  ta đây thật kính nể "

Nhị Công chúa Lan Tâm Nhiên châm chọc ,  cố tình nói chiến thắng nhờ ám khí chẳng khác nào nói bọn họ không có thực lực,  người của Hiền Vương lại mắng là cẩu vậy khác nào mắng chủ nhân đằng sau của nó.  Lãnh Phi Nguyệt lại cười cợt nàng ta yếu ớt bị loại ngay từ đầu.

Đều là những kẻ thích phô trương.  Ngu ngốc . Lãnh Ngạo tiếp tục vừa uống rượu vừa xem trận đấu

Hiên Viên Dực và Hạo Thiên thì đã ngồi gần sát bên cạnh Lãnh Ngạo.  Hết bưng rượu lại tới đưa thức ăn đến tận miệng,  phục vụ Lãnh Ngạo rất tự nhiên như đã quen từ lâu.  Tất nhiên họ cũng đã nghe đoạn đối thoại của hai kẻ kia nhưng cả hai không hẹn mà gặp,  cùng nhau bỏ ngoài tai.

Bây giờ,  trong mắt của cả hai người chỉ có vị nữ tử mà họ yêu thích Lãnh Ngạo mà thôi. 

Trên võ đài,  bốn đoàn thể đã phô bày ra kĩ năng của bản thân.  Đoàn thể của Thanh Long và Bạch Hổ tấn công dồn dập đội của Vũ Tán Cẩm khiến nàng ta chỉ có thể ra sức chống đỡ mà không thể đánh trả.  Khiến cả đoàn thể nhanh chóng bị bức lui đến tận cây cột to chống đỡ lôi đài, chỉ còn thêm một chút nữa thì cả đội của Hiền Vương do Vũ Tán Cẩm chỉ huy sẽ thua trong trận đấu này. 

Cả quãng trường nhàm chán nhìn,  Hiền Vương đúng thật là may mắn mới vào được trận đấu này,  chỉ mới vài phút trôi qua đã sắp rớt đài,  đúng là làm mất mặt. 

Nhưng họ đều đã quên mất,  đội của Ngạo Vương Trình Sâm từ khi bắt đầu vẫn án binh bất động ở đấy,  không tham gia cuộc chiến,  cũng không nhân lúc ba đoàn thể kia không chú ý mà ra tay.  Họ chỉ ở đó quan sát trận chiến. 

Đội của Vũ Tán Cẩm gần như đã không còn khả năng chống trả,  một kiếm nữa đã đủ đem cả đoàn thể văng khỏi. 

Nhưng đúng lúc này, Vũ Tán Cẩm lấy ra từ trong tay áo ra một thứ gì đó,  xé rách quăng thẳng về phía hai đoàn thể trước mặt. 

Kinh nghiệm chinh chiến trên chiến trường đã hun đúc hai nữ tướng Soái Dư Phương và Doãn Tâm phải biết cảnh giác với kẻ địch,  dù là chúng đã sắp chết đi thì vẫn không được chủ quan khinh thường.  Cả hai nhanh chóng dùng khinh công lùi về sau. 

Tuy nhiên nhưng tướng sĩ khác sẽ không may mắn như vậy , họ bị hứng trọn thứ bột màu xanh tím . Ngay lập tức, họ khụy sụp xuống lăn lộn cào xé da thịt của bản thân đến máu tươi chảy ra bao phủ cả cơ thể.

  A. A. Gừ.  .A. Hừ Hừ.  Những tướng sĩ ấy bỗng gào thét,  lao nhanh về phía trước như muốn xé nát mọi thứ.  Khiến những người còn lại kinh ngạc hoảng sợ.  Chạy trốn. 

       "Đây là có chuyện gì xảy ra,  những người đó bị điên rồi sao.?  "

      "Đúng vậy.  Thật đáng sợ,  nữ quan Vũ Tán Cẩm kia lại sử dụng độc.... "

Những người dân đang xem kinh ngạc và xem thường.  Tuy không có quy đị h không được sử dụng độc,  nhưng đây là trận chiến võ lực giữa các quốc gia,  việc sử dụng độc như vậy thật đáng nhục nhã.  Lòng dân phẩn nộ .

Trên khu dàng cho vương công quý tộc.  Hiền Vương  Lãnh Phi Nguyệt đang tức giận đến run người.  Kế hoạch của cô ta là giết chết hai nữ tướng của Thanh Long và Bạch Hổ vưu oan giá họa cho Trình Sâm.  Khiến cho hắn có trăm cái miệng cũng không cãi được và đồng thời hạ uy thế của Lãnh Ngạo.  Nhưng bây giờ,  mọi chuyện đều sai sót,  tất cả sự căm ghét phẩn nộ đều đổ hết lên đầu của nàng ta.  Lãnh Phi Nguyệt không tức điên mới khó hiểu. 

Trên võ đài vẫn tiếp tục. 
Tuy sự việc bất ngờ phát sinh nhưng trên trên võ đài đều là những vị tinh anh đã trãi qua chiến trường đẫm máu,  họ rất nhanh lấy lại bình tĩnh,  bắt sống những binh sĩ kia  , đánh bay họ xuống võ đài.  Trong chốc lát, bốn đoàn thể chỉ còn lại đội của Trình Sâm còn nguyên số lượng.  Những đoàn còn lại đều thiệt hại nặng nề. 

Trình Sâm đã quan sát xonh tình hình bây giờ,  lúc này không đánh còn chờ đến khi nào.  Liền ra hiệu cho những người còn lại.  Từ trạng thái phòng bị lập tức chuyển sang tấn công.  Cả đoàn quân nhắm thẳng kiếm về đoàn của Vũ Tán Cẩm đánh. 

Đoàn thể của Vũ Tán Cẩm còn lại không quá 5 người làm sau có thể chống lại thế mạnh ồ ạt của Trình Sâm.  Đoàn quân bị đánh tan tác đá thẳng khỏi võ đài.

Lúc này chỉ còn lại 3 đoàn thể,  nhưng không khó để biết rằng ai sẽ là người thắng lợi cuối cùng.  Giữa cả đoàn quân đã nghỉ ngơi và chờ đợi từ lâu,  hai đoàn thể còn lại thì tổn thất nghiêm trọng,  sao có thể chống lại. 

Trình Sâm đứng đối diện với hai nữ tử trước mắt im lặng không nói.  Cả Soái Dư Phương và Doãn Tâm cũng im lặng.  Họ không tiến công cũng không lùi binh,  chỉ lẳng lặng nhìn nhìn vậy .

Sau một lúc,  cả hai nữ tướng của Thanh Long và Bạch Hổ tưng người rời khỏi,  nhường vị trí đệ nhất lại cho Trình Sâm .

Người thắng cuộc là Trình Sâm của Sát Thần dưới trướng của Ngạo Vương.  Nhân dân mừng rỡ,  la hét chúc mừng,  họ biết chắc rằng Ngạo Vương sẽ thắng.  Liền vui vẻ nhận lấy số bạc cá cược của bản thân.

Trái ngược với sự vui vẻ kia, Lãnh Phi Nguyệt nghiến răng tức giận.  Lại là Lãnh Ngạo,  ả không giành với ta thì không được sao...... Ánh mắt ác độc nhanh chóng được nàng ta giấu đi,  thay bằng nụ cười đúng mực  .


///////////////  /=còn tiếp=/   ///////////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro