Chương 17 : Đại lễ Giao Thoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trận đấu kế tiếp. 
Huyền Vũ và Chu Tước quốc.  Đây có lẽ là trận đấu mà mọi người trong đại lễ năm nay mong chờ nhất.  Vì đây chính là đội tinh anh nhất của Sát Thần không ai có thể cản phá, là lang vương trên vùng thảo nguyên ở bên ải. Đội quân đánh đến đâu là thắng đến đó chưa từng bị bại, chinh chiến thu phục cả vùng biên ải rộng lớn làm cho lãnh thổ của Huyền Vũ mở rộng hơn bao giờ hết.  Và điều quan trọng nhất chính là tướng quân cầm đầu Trình Sâm lại là nam tử và dưới trướng của hắn cũng không đến 10 nữ tử trong quân.  Đây chính là điều đặc biệt nhất khiến mọi người chú ý và khâm phục vị chủ nhân duy nhất của cả đoàn quân Sát Thần lừng lẫy đáng gờm này.  Ai cũng muốn chứng kiến tài năng và bản lĩnh của họ,  gần như cùng một lúc cả quãng trường bỗng trở nên yên lặng hơn,  chăm chú dõi mặt về võ đài xem trận đấu sắp diễn ra. 

Đoàn thể của Huyền Vũ,  dẫn đầu là tướng quân Trình Sâm, là nam tướng quân duy nhất của tất cả các đoàn thể tham gia.  Tuy địa vị của nam tử không được xem trọng,  nhưng không một ai dám xem thường đại tướng quân Trình Sâm ,cánh tay phải đắc lực của Chiến thần Ngạo Vương cả.  Toàn bộ những nam nhân trong đội quân của Sát Thần đều bị những nữ nhân tranh nhau cướp về,  đạp nát cả cửa phủ nhưng dù họ có muốn đến đâu thì cũng công cóc đem về .
( trong quân không phải chỉ có nam,  mà còn có nữ)

Tuy nhiên,  Chu Tước cũng nguy hiểm không kém,  người dẫn đầu lại là nhị công chúa Lan Tâm Nhiên cao quý,  người từ nhỏ đã có danh tiếng thông minh tài giỏi,  chưa đầy 10 tuổi đã tham chính mưu lược,  giúp sức hiến kế cho nữ hoàng,  14 tuổi dẫn binh chinh chiến đánh hạ Chu Quốc (một quốc gia nhỏ gần Chu Tước) ,16 thì thơ văn đầy bụng,  sắc đẹp khuynh thành, là nữ tử khiến ai cũng muốn gả cho nàng . Lan Tâm Nhiên rất có khả năng chính là nữ đế kế tiếp của Chu Tước quốc. Người như vậy lại dẫn đầu đoàn thể tham gia thi đấu.  Đúng là khiến người khác kinh ngạc mong chờ.

Cả hai đoàn thể đối mặt nhau trên võ đài,  đợi chờ đối phương chủ động ra tay trước. Khiến cả quãng trường lại tiếp tục tò mò nhìn chăm chăm về võ đài. 

        "Đại tướng quân Trình Sâm,  nam tử được Ngạo Vương huấn luyện kĩ càng, là người dẫn đầu đội quân chủ lực của Sát Thần , nếu ta giết ngươi thì không phải vị Ngạo Vương kia sẽ tổn thất nặng nề sao?  Ngươi nói có phải không.? "

Nhị công chúa Lan Tâm Nhiên cợt nhã cười nói,  nàng hoàn toàn không xem trọng người nam tử trước mặt mình đây,  đã là nam tử thì chỉ nên ở nhà hầu hạ ,làm thú cưng làm vui lòng cho phu nhân của mình mà thôi,  lại bắt chước nữ tử đi đánh đi giết để làm gì,  thật càn rỡ..

       "Chủ nhân của chúng tôi tài hoa xuất chúng,  dù mất đi một chủ tướng thì cũng chẳng ảnh hưởng bao nhiêu đến người. Ngài ấy chính là Chiến Thần của Huyền Vũ quốc này.  Hơn nữa,  nếu chỉ có một trận đánh nhàm chán thế này,  người còn chẳng xem trọng mà ta lại để thua,  thì chỉ có cách tự chém đầu mình quăng cho cẩu ăn mới bớt được hỗ thẹn trong lòng. " Trình Sâm bình tĩnh nói.

        "Haha...  Thật ngông cuồng,  ta cũng muốn xem thử bản lãnh của các ngươi tới đâu mà lại ngông cuồng đến vậy..! "

Nói xong liền rút kiếm chém về phía Trình Sâm ở đối diện,  đoàn thể phía sau cũng cùng lúc rút kiếm tiến công,.

Trình Sâm cũng nhanh chóng giơ gươm chống trả,  những binh sĩ đã mong chờ từ lâu nhanh nhẹn tướt vỏ giơ gươm nhắm thẳng địch mà đâm. Họ đã bực tức ,nóng giận kể từ khi vị nhị công chúa kiêu ngạo này lên tiếng muốn giết chủ tướng Trình Sâm làm chủ nhân tổn thất nặng nề.  Chủ nhân của họ chính là thần,  kẻ dám phỉ báng mưu hại thần,  thì chỉ có đường chết. 

Cả đoàn thể Huyền Vũ như được tiêm máu gà,  hăng máu vung kiếm liên tục,  họ dồn ép cả đoàn thể Chu Tước run rẩy chỉ biết cầm kiếm chống đỡ từng chiêu, từng kiếm một . Chưa đầu 1 khấc,  đoàn thể gần như đã bị đánh bay gần hết khỏi võ đài chỉ còn 3 vị.  Nhị công chúa Lan Tâm Nhiên và hai trợ thủ cũng là người được nàng ta huấn luyện từ nhỏ của mình gắng gượng chống đỡ.

Đến giây phút này,  Lan Tâm Nhiên mới kinh hãi phát hiện,  võ công,  phản xạ và chiêu thức của đoàn thể của Trình Sâm này đều rất ngoan độc và nhanh chóng,  họ tấn công liên tiếp vào những vùng trọng yếu của đối thủ,  không để cho đối thủ có một giây nào suy nghĩ,  chỉ theo bản năng chống trả, né tránh.  Cứ như những loài dã thú chỉ biết vồ lấy con mồi trong chớp nhoáng,  cắn nát cổ nó khiến chúng chết ngay tức khắc.

Đây..... Đều là cách huấn luyện tử sĩ kia mà.  Phải biết rằng,  muốn huấn luyện ra một tử sĩ không biết sợ chết là khó khăn cỡ nào,  bất kỳ là ai đều có nhược điểm riêng và tham sống sợ chết.  Chỉ có người mất đi tất cả,  hận thù chồng chất mới xem nhẹ cái chết,  chỉ biết giết người mà thôi.... Bọn họ..... Rõ ràng vẫn là những binh sĩ còn gia đình.... Họ vì.... Sao...... 
Còn chưa để Lan Tâm Nhiên suy nghĩ xong,  nàng ta đã bị Trình Sâm vung kiếm chém ngang cổ,  phản xạ nhanh chóng,  Lan Tâm Nhiên giơ kiếm ngăn cản,  nhưng đó chỉ là chiêu thức giả,  khi khoảng cách kiếm và cổ của nàng chỉ còn trong gang tất.  Trình Sâm bỗng đổi hướng kiếm đánh mạnh về sau lưng khiến Lan Tâm Nhiên văng khỏi lôi đài, bay thẳng về phía giữa quãng trường đối diện với nữ đế Lãnh Dương Hiên rơi xuống hộc máu.  Hai trợ thủ còn lại cũng không thoát khỏi cảnh ấy, bị đánh khỏi võ đài.
Chiến thắng nhanh chóng không ai có thể bàn cãi,  người dân đến xem vui mừng hoan hô, la hét.  Đúng là khung cảnh vui mừng,  sung sướng . Trái ngược với những gương mặt u ám,  hận thù của một số người khác.  Muốn bâm họ thành trăm mảnh. 

Lãnh Ngạo hoàn toàn tự tin vào người của mình,  không uổng công ta dồn hết tâm sức huấn luyện bọn họ.

Hạo Thiên và Hiên Viên Dực cũng khá ngạc nhiên với thực lực thật sự của Sát Thần,  tuy đều biết có chủ nhân tài hoa như vậy,  người dưới trướng sao có thể là kẻ yếu.  Nhưng đây cũng quá mạnh rồi.  Đúng là nữ nhân họ muốn trao thân cả đời . Thật quá xinh đẹp.  Hai ánh mắt nóng hỏi,  mê luyến nhìn về phía Lãnh Ngạo.

Cảm nhận được sự mãnh liệt rõ ràng ấy,  Lãnh Ngạo quay đầu nhìn về phía cả hai cười nhẹ,  khiến cả hai người vui vẻ như trẻ con được kẹo . Làm bốn vị đang giấu mình trong tối kia tức tối ,khó chịu.  Chỉ muốn nhào ra ôm lấy thê chủ đem về giấu kín, không để nàng ấy tiếp tục đem thêm người về tranh sủng với mình...

//////////////    /=còn tiếp=/   /////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro