Chương 17 : Đại lễ Giao Thoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quãng trường phía Nam cách kinh thành 300 dậm đã được trang hoàng tỉ mĩ,  đình đài,  bàn ăn,  vũ cơ, binh khí và võ đài đã chuẩn bị hoàn tất.  Đại lễ Giao Thoa hằng năm, tứ quốc sẽ so tài võ học giữa các tướng sĩ và quan lại với nhau. Chỉ cần dưới 30 tuổi thì đều được tham gia để phô bày tài năng của bản thân.  Những người được chọn vào đấu ở đại lễ đều là linh nhân tuấn kiệt,  long trong biển người được chọn lọc kĩ càng ở mỗi quốc gia.  Nếu giành được thành tích hơn người thì phần thưởng hậu hỉnh,  vàng bạc vô số, mỹ nhân,  thuốc quý và được ra một yêu cầu mà người chủ trì đại lễ có thể thực hiện được. Tất cả đều là những điều con người tham vọng mơ ước. 

Trời vừa mới lờ mờ sáng,  các quý tộc,  vương tử,  văn võ bá quan các nước đã khởi hành sớm đến quãng trường.  Vừa đúng giờ Thìn (7h-9h) . Họ đều đã an vị ở vị trí của bản thân đã được sắp xếp từ trước.  Nữ Vương Lãnh Dương Hiên ngồi ở vị trí chủ vị,  bên cạnh là ba vị phu quân của mình.  Bên dưới là hai vị Hiền Vương và Ngạo Vương đều là những người quyền lực và gần với ngôi vị kế tiếp.  Và những quan lại khác. 

Ở khu dành cho những khách quý từ nước khác.  Cả sáu vị vương tử và công chúa của tam quốc được xếp ngồi cạnh hai vị Vương gia Hiền Vương và Ngạo Vương. 

Tam hoàng tử Hạo Thiên của Thanh Long quốc và Ngũ hoàng tử Bạch Hổ quốc ngồi cạnh Ngạo Vương.  Họ vui vẻ cười nói với người mình tâm tâm niệm niệm.
  
         "Ngạo,  nàng vì sao lại đóng cửa từ chối tiếp khách?  Ta đã tưởng nàng bị kẻ ngu ngốc kia ám hại . Ta đã rất lo lắng đấy! "  Hạo Thiên ra vẻ đáng thương nhìn chằm chằm Lãnh Ngạo . Đợi nàng ấy trả lời.

Hiên Viên Dực bên cạnh tuy vẫn cầm ly rượu thưởng thức nhưng lại dừng ở giữa không trung , vảnh tay nghe,

            "Kẻ ngu ngốc ?" Lãnh Ngạo nghi hoặc hỏi,  nàng ấy thật sự không biết rằng Hạo Thiên đang nói đến ai. 

Hiên Viên Dực tiếp tục thưởng thức ly rượu như không quan tâm họ nói gì.  Hạo Thiên cười khẽ.

           "Chính là kẻ tự cho mình thông minh,  muốn đem chúng ta thu về đấy.  Ngạo phải bảo vệ ta , không thì ta sẽ bị nàng ta ăn mất đấy "

Giọng điệu của Hạo Thiên không lớn,  nhưng cũng không nhỏ đủ khiến cho những người bên cạnh nghe được . Lãnh Phi Nguyệt nghiến răng, bóp chặt ly rượu trong tay trong tích tắc lại trở về dáng vẻ cao ngạo , thãn nhiên. 

Lãnh Ngạo khá hứng thú với hành động ngu ngốc này của Lãnh Phi Nguyệt,  tặng quà lại bị người khác mắng là ngu ngốc.  Nàng ta có mưu đồ gì ?

Tiếng trống vang lên từng hồi,  báo hiệu đại lễ chính thức bắt đầu.  Theo nghi thức cũ thì sẽ tỉ thí võ đài theo đoàn thể trước . Mỗi lần sẽ là 2 đoàn thể gồm 10 đến 15 người sẽ tỉ thí với nhau,  bày trận mưu lược và sức mạnh sẽ được bọn họ bày ra rõ ràng, phô bày sức mạnh của mỗi quốc gia.

Tổng cộng có 8 đoàn thể,  mỗi quốc có 2 đoàn . Sẽ tỉ thế lần lượt với nhau,  mỗi trận kéo dài nữa canh giờ (1 tiếng)  đoàn của ai còn nhiều hơn sẽ thắng.

Tiếp đó là đấu đơn,  chỉ cần đủ bản lĩnh có thể tiếp được tất cả các đợt khiêu chiến của mọi người.  Đánh họ rớt khỏi võ đài là thắng. Người cuối cùng sẽ là người chiến thắng. 

Và mục cuối cùng là thi tài nghệ giữa các nam tử muốn biểu hiện trước nữ tử của mình.  Họ sẽ biểu diễn tài năng của mình ra và có thể đến trước nữ tử mình thích để bày tỏ.  Néu nữ tử đồng ý thì cả hai sẽ được mọi người chúc phúc và được nữ đế ban thưởng lễ vật.
Cả buổi đại lễ sẽ diễn ra trong 4 ngày,  tất cả phần thưởng sẽ được nhận vào ngày cuối cùng buổi đại lễ , đều sẽ được bảo quản cẩn thận đến khi người thắng cuộc nhận lấy lễ vật của mình. 

Lượt thi đấu đầu tiên bắt đầu. 
Thanh Long và Chu Tước sẽ là hai đội thi đấu đầu tiên.

Thong Long quốc,  người đứng đầu của đoàn thể là Doãn Tâm đại tướng quân, nàng ta đã chinh chiến nhiều năm, võ lược mưu trí đều thuộc hàng nhất đẳng khiến người khác kinh sợ,  đội quân của nàng ấy chính là những tinh anh trong tinh anh có võ công và kinh nghiệm , đây là đội quân hùng mạnh đáng gờm trong các đoàn thể.

Chu Tước thì có phần kém hơn,  người dẫn đầu là tướng quân Nhật Phi,  nàng là một tướng quân trẻ,  đạt võ trạng nguyên trong kì thi của Chu Tước quốc tổ chức,  được nữ vương trọng dụng bồi dưỡng . Kinh nghiệm khi so với Doãn Tâm thì thua xa. 

Lợi thế đã nghiêng hẳn về một phía nhưng mọi người vẫn nghiêm túc xem kĩ trận đấu.  Cả hai bên đều bày ra trận pháp của riêng mình,  Thanh Long lấy tấn công làm chủ bao vây Chu Tước,  Chu Tước thì bị động phòng thủ,  cả thế cục rõ ràng phân định thắng thua,  Chu Tước cầm cự được hơn 1 khấc thì bị hất cẳng khỏi võ đài .
        Thanh Long quốc thắng
Những khán giả rêu hò cổ vũ,  các vị có quyền thế cũng khen ngợi đoàn thể của Doãn Tâm , họ đúng là đoàn thể có thể giành được chiến thắng cuối cùng.

Trận kế tiếp , là giữa Huyền Vũ và Bạch Hổ Quốc

Huyền Vũ có 2 đoàn thể,  1 đoàn do Hiền Vương Lãnh Phi Nguyệt xuất người,   đoàn còn lại là người của Ngạo Vương nhưng tinh anh được chọn lựa kĩ lưỡng.  Đoàn thể thi đấu đầu tiên là người của Lãnh Phi Nguyệt do Vũ Tán Cẩm chỉ huy,  hắn là một võ tướng bị Lãnh Phi Ngạo thu về trướng của mình,  được nàng ta bồi dưỡng và huấn luyện binh mã cho mình.

Bạch Hổ thì cử Soái Dư Phương là một nữ trung hào kiệt văn võ song toàn,  vừa giỏi lãnh binh võ lược lại bụng đầy thơ ca.  Tính tình cương trực , rõ ràng, là một người hiệp nghĩa được dân chúng kính phục yêu mến. 

Thế trận giằng co, quyết liệt.   Bạch Hổ tấn công dồn dập vào Huyền Vũ nhưng Huyền Vũ lại như cá trạch luồn lách tránh khỏi,  ám chiêu được bọn hắn sử dụng rất thuần thục,  tuy vậy vẫn không phá được trận thế giằng co này.  Các ám khí bay vụt vụt từ tay đội của Vũ Tán Cẩm ,dường như không bao giờ hết.  Tiếng binh khí vang lên liên tục,  kiếm của Soái Dư Phương vung lên liên tục,  dù họ ở thế tấn công nhưng bị các ám khí này ngăn cản đủ đường,  sơ suất một tí là mất mạng.

Ở trên võ đài cũng như chiến trường,  chỉ cần một tí sơ suất đủ để họ trả giá bằng cả mạng sống của bản thân mình.  Sau 1 canh giờ chiến đấu,  cả 2 nhận kết thúc hòa.  Trận đấu kết thúc. 
Lãnh Phi Nguyệt cười khẽ,  cô chính là muốn kết quả này,  chỉ cần đạt được thắng lợi cuối cùng thì kế hoạch mới dễ thực hiện hơn... Lãnh Ngạo... Ngươi chờ chết đi. 


///////////     /=còn tiếp=/   //////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro