Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

Cả võ trường háo hức hẳn lên , tiếng cười đùa vang lên không ngớt khi Ngạo Vương đang đứng ở đấy.
Nàng ấy chính là thần trong lòng mọi người dân Huyền Vũ, chỉ cần có Ngạo Vương mọi chuyện đều sẽ được giải quyết nhanh chóng. Họ mở to mắt trông chờ vào các trận đấu tiếp theo mà vị anh hùng sẽ diễn . Cả quãng trường như sôi sục.

Phía bên dưới các ánh mắt nóng hừng hực cũng đang chăm chú nhìn về nữ nhân trên võ đài.  Họ cảm thấy , thê chủ của mình chính là tốt nhất, vừa xinh đẹp khuynh thành lại thông minh còn võ công xuất sắc,  bọn họ thật sự rất may mắn mới được thê chủ nhìn đến.  Lục thê khống hoàn toàn chỉ nhìn thấy được thê chủ mà bỏ qua hết những người xung quanh. 

Nhìn thấy Lãnh Ngạo được mọi người tung phong, tăng bóc như vậy khiến cho một vài người ganh ghét điên cuồng mà không thể làm gì được.  Lãnh Phi Nguyệt hận ý tràn lan.  Cô mới là người vạn trung chú mục,  Lãnh Ngạo kia ta đã đuổi đi như một con cẩu,  thì không nên quay trở lại đây nữa,  nhưng ngươi lại trở về vậy bỏ mạng tại đây đi.

Sự điên cuồng trong đôi mắt Lãnh Phi Nguyệt như dao thương đang chọc vào Lãnh Ngạo, khiến nàng ấy tò mò nhìn lại ,đầy khó hiểu  . Vì sao, Lãnh Phi Nguyệt lại hận Lãnh Ngạo như vậy,  nguyên nhân này thật khiến người khác tò mò. 

( Ở đây chỉ Lãnh Ngạo 8 tuổi đã mất khi Lãnh Ngạo bây giờ chiếm thân xác)

Vụt!  Một thân ảnh đã có mặt trên võ đài.  Mọi người nhanh chóng nhìn về hướng ấy xem ai lại muốn thách đấu với Ngạo Vương. 

   " Nhị công chúa Chu Tước quốc Lan Tâm Nhiên.  Nàng ta muốn đấu với Lãnh Ngạo " Hạo Thiên kinh ngạc thốt lên. 

Danh tiếng của nhị công chúa Lan Tâm Nhiên từ nhỏ đã thông minh mưu lược,  lớn lên lại chinh chiến sa trường,  nàng chính là ứng cử xuất sắc của ngôi vị nữ hoàng thời tiếp theo của Chu Tước.  Nhưng đi cùng với đó chính là ô danh nữ nhân thâm độc thích hành hạ kẻ thù cho đến khi chết vẫn không được yên.  Với nhất chỉ tay sát,  nàng đã giết chết rất nhiều cao thủ ám sát.  Những ngón tay được giấu đi thuốc độc hoại tử nhanh chóng.  Chỉ cần tiếp xúc với miệng vết thương một chút đã khiến một người khỏe mạnh nhanh chóng bị hoại tử,  lở loét đầy người đến khi chỉ còn da bọc xương mà chết.  Cái chết ấy, đủ khiến người khác run rẩy kinh hoàng. Vì vậy danh tiếng của Lan Tâm Nhiên mới lớn đến như vậy. 

Ai cũng lo ngại cho Ngạo Vương khi đấu trực diện với nhị công chúa Lan Tâm Nhiên. 

    "Thê chủ!  Chúng ta phải ngăn nàng ấy lại.  Nếu tiếp xúc với thuốc độc ấy,  thì dù có là độc y cũng không cứu được. " Vô lo lắng muốn lao ra nhưng kịp thời Tình đã ngăn hắn lại. 

     "Thê chủ biết phải làm gì.! "  Tình dằn lòng, gương mặt không có cảm tình nói. 
 
     "Nhưng....... " Vô vẫn lo lắng tột độ

     "Đừng phá hủy kế hoạch của Ngạo " Tình băng lãnh bỏ lại một câu rồi đi về vị trí của bản thân.  Để Vô tự suy ngẫm. 

Nhưng lời ấy thật sự có ích,  Vô quay người về vị trí của mình tiếp tục quan sát. 

Trên võ đài,  Lãnh Ngạo bình thản như không ,cầm khăn mỏng lau sạch đoản đao .

Vụt!  Phựt!  Chiếc khăn trắng đã bị hỏa thêu rụi.  Cầm đoản đao ngang người nhìn về phía đối diện. 

Lan Tâm Nhiên vẫn đủ kiên nhẫn chờ Lãnh Ngạo lau xong mới cười nói. 

  " Ngạo Vương đúng là xứng với danh Ngạo,  kể cả khi sắp chết vẫn bình thản lau đao,  ta sao lại nỡ làm gián đoạn nhã hứng của ngươi.  "

"Vậy sao, ta thật muốn biết ta sẽ giết ngươi như thế nào đây.  "

  "Hahaha...  Đúng là một câu chuyện cười thú vị nhất ta từng nghe.  Ngạo Vương thật khiến ta mở rộng tầm mắt"

  " Sảo!  "

Lan Tâm Nhiên sững người.  Nàng ta nói ta ồn ào sao. 

" Đấu hoặc xuống lôi đài. " Lãnh Ngạo lười biếng nói.  Kiên nhẫn của nàng ấy có giới hạn. 

   " Hahaha.  Đúng là ngạo mạn . Tiếp chiêu "

Những móng tay nhọn hoắc vung lên muốn cào lấy mặt của Lãnh Ngạo đầy ngoan độc. 

Đôi mắt đỏ lên vì ganh ghét,  nhìn Lan Tâm Nhiên bây giờ chẳng khác gì dã thú thèm thịt làm người khác né tránh.  Trạng thái của nàng ta rất không ổn.

Lãnh Ngạo đã nghiêm túc hơn đôi chút.  Đoản đao chặn lấy nhất chỉ tay sát phát ra tiếng bén nhọn rợn người. 

Đoản đao được thoa thêm một ít màu sắc đỏ tươi của thuốc độc càng làm nó trở nên lạnh lẽo hơn. 

Bàn tay còn lại cũng không một chút ngơi nghỉ tiếp tục cào.  Như dã thú dùng hết tứ chi muốn bám chắc lấy con mồi xé nát. 

Xoạt!Binh ! Bốp. !

Lãnh Ngạo xoay người tung cước như đang múa lên một khúc vui tươi. Khiến Lan Tâm Nhiên bay bật ra sau một đoạn va vào thành cột của võ đài. 
Nhưng không đến 1 phút,  Lan Tâm Nhiên lại nhào đến cào xé bất chấp đối diện là ai. 

Lãnh Ngạo khẽ nhíu mày,  đây là bị mất khống chế.  Đoản đao trong tay vung lên cắt ngang vào hai tay Lan Tâm Nhiên. Miệng vết thương nhanh chóng xuất huyết,nhưng nàng ta giống như chẳng cảm thấy tiếp tục liều mạng. 

Lãnh Ngạo cầm chắc đoản đao,  dùng khinh công bay thẳng lên trên Lan Tâm Nhiên dùng chuôi đao đập mạnh vào gáy nàng ta. 

Rầm ! Bất ngờ ập đến,  Lan Tâm Nhiên hoàn toàn bị đánh ngã,  cả người nằm trên võ đài bất tỉnh. 

Kết quả này khiến ai ai cũng kinh ngạc,  nhưng họ vẫn cảm thấy rất tốt.  Trạng thái của vị nhị công chúa này rất kì lạ, như đã bị tẩu hỏa nhập ma mà cuồng loạn chỉ biết giết người. 

Đây sẽ là một vấn đề rất lớn, nếu Ngạo Vương không khống chế được nàng ta mà trong chiến đấu gây ra sát chiêu thì chiến sự giữa hai nước sẽ nổi dậy ngay lập tức. Kết quả này đã là tốt nhất hiện tại. 

Người chủ trì nhanh chóng tuyên bố Ngạo Vương chiến thắng,  Lan Tâm Nhiên được khiêng khỏi võ đài chữa trị.  Cuộc đấu tiếp tục diễn ra. 

Lãnh Ngạo giương mắt nhìn về phía Lãnh Phi Nguyệt,  ngay lúc này nàng ta cũng nhìn về phía Lãnh Ngạo đầy khiêu khích và xem thường.  Dùng khẩu hình miệng nói. 

   " Hài lòng sao? "

Lãnh Ngạo vẫn nhìn nàng ta đầy sâu xa rồi khẽ nhếch môi, quay người lại. 

Lãnh Phi Nguyệt còn đang vui sướng trong chiến thắng mà nàng ta đang nghĩ,  nhưng khi thấy hành động của Lãnh Ngạo sự nỗii giận lại trỗi dậy.  " Lãnh Ngạo,  ta.    phải .  giết.  ngươi "


//////////////////    /=còn tiếp =/  ///////////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro