Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya yên ấn.

Lãnh Ngạo đang nhắm mắt dưỡng thần,  nàng ấy đang suy nghĩ phải đi nước cờ kế tiếp ra sao. 

Bỗng một mùi hương thoang thoãng lại chợt xuất hiện,  dịu nhẹ lại tươi mát và ngon ngọt của hoa tử đằng bay khắp phòng.  Làm cho không gian như chùng lại, mê ly mị hoặc . 

Lãnh Ngạo sờ vào bên hông người,  sợi roi dẻo dai mang gai nhọn vẫn còn.  Nàng tiếp tục nhắm mắt, hơi thở nhẹ nhàng như chìm vào giấc ngủ.  Dù chân của ta không cử động được nhưng tay vẫn còn dùng tốt, yên lặng chờ đợi. 

Những tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên,  cửa phòng mở ra và khép lại trong chớt mắt.  Bên trong đã xuất hiện vài người không mời. 

Họ đi lại gần mép giường, xác định người bên trên là Lãnh Ngạo liền rút kiếm chém xuống. 

Keng! Binh!  Bốp! Rầm!

Tiếng va chạm vang lên,  thanh kiếm cùng người bị quăng về phía bàn ghế ở bên phải.  Chưa kịp để bọn họ tỉnh táo,  những mũi tên như mưa liền trút xuống. 

Cảnh giác cùng phản ứng nhanh được đào tạo.  Ba người mặc hắc y liền lùi nhanh về phía sau, giơ kiếm lên chống.

Rắc!  Tiếng động lạ lại vang lên dưới chân, họ liền kinh hãi vừa nhấc chân lên thì bên trên lại thêm hàng trăm mũi tên lao xuống.  Khiến họ lại chôn chân tại chỗ vung kiếm cản.  Bên dưới chân thì thanh âm gãy vụn cũng liên tục phát ra.  Cả ba người điều kinh hãi, chỉ có một ý nghĩ trong đầu họ phải thoát khỏi đây, nếu không chỉ có đường chết.

Rầm!  Mặt đất sụp xuống kéo cả ba người hắc y rơi xuống.   Bên dưới lại có thuốc mê tỏa ra.  Họ liền nhanh chóng che lại mũi nhưng thuốc đã đi vào cơ thể.  Cả ba người ngã quỵ xuống, ngất đi bên dưới tầng hầm. 

Cùng với động tĩnh bên trong phòng,  bên ngoài cũng vang lên thanh âm của binh khí.

Những hắc y từ bên ngoài bao vây lấy cả phủ Ngạo Vương ra chiêu tàn sát. 

Vô, Tình, Thương, Bạch Vĩ Thành, Hạo Thiên,  Hiên Viên Dực, Lê Đồng, Lê Lạc.  Và những người trong phủ đều là người Lãnh Ngạo mang về từ thành Nhã Đạo,  ai cũng được huấn luyện mang võ công trong người nên Lãnh Ngạo không quá để tâm.  Họ có thể giải quyết được bọn chúng. 

Nghe được tiếng động bên trong phòng.  Thập nhân ám vệ liền tụ hội về phòng của Lãnh Ngạo,  nhìn thấy chủ nhân không bị thương mới thở phào,  quỳ xuống. 

     " Chủ nhân....." không để họ nói dứt lời. 

Lãnh Ngạo đã ra hiệu im lặng. 

    " Nhất, nhị, tam các ngươi đi giám sát phủ Hiền Vương,  ta muốn biết Lãnh Phi Nguyệt là người của ai. "

   " Vâng " ba người nhanh chóng rời khỏi phòng như chưa từng xuất hiện. 

  " Tứ,  ngũ đi hoàng cung gặp nữ hoàng truyền lời : ta muốn ấn kí "

  "Vâng " cả hai cũng rời đi. 

  " Lục,  Thất, Bát đi đến quân đoàn Thần Phạt thông báo : muốn họ nâng cao cảnh giác.  Phòng quân đoàn Dư Hiên, giám sát chặt chẽ không để chúng lẫn vào "

    " Vâng "

  " Cửu,  đi tìm hiểu phụ thân của Lãnh Phi Nguyệt là ai.  Và vì sao ta phải bị đày đi đánh giặc.  "

   " Vâng "

  " Thập, đi bên xem xét những hắc y kia, làm họ nói ra những điều hữu dụng "

   " Vâng "

Lãnh Ngạo phân phó lệnh nhanh chóng,  nàng đã nghỉ xong.  Dù không biết cơ thể có thể hồi phục hay không.  Nhưng giải quyết những kẻ kia vẫn phải làm,  không thể để bọn chúng làm hại người của nàng được. 

Tiếng đánh nhau bên ngoài dần biến mất,  những hắc y nhân đều bị giết chết, mùi máu tanh lượn lờ trong không khí. 

Những thuộc hạ trong phủ nhanh chóng xử lý tàn cuộc.  Còn người thê sủng lại nhanh chóng xông vào phòng Lãnh Ngạo.  Nhìn thấy nàng ấy an tĩnh ngủ, liền phóng nhẹ bước chân,  yên lặng ngắm nhìn nhan sắc khuynh thành lại nhợt nhạt , lúc này nàng ấy như một đóa bạch liên mỏng manh, mọi khí chất, sát khí đều biến mất. 

Chỉ còn một nữ nhân xinh đẹp khiến người đau lòng. 

Khắt chế sự phẫn nộ trong lòng,  sáu người yên lặng ngắm nhìn mà thề với lòng,  phải bảo vệ nàng ấy bằng cả sinh mạng của chính mình. 

Dằn lòng, cả 6 người phóng nhẹ bước chân rời khỏi phòng, để lại không gian yên tĩnh cho Lãnh Ngạo có một giấc mơ đẹp. 

/////////////    /= còn tiếp =/  /////////////

Cảm ơn bạn đọc đã theo dõi truyện. 

Hoa Tử Đằng. 

Mỗi loài hoa đều có những câu chuyện, những ý nghĩa ẩn sâu trong nó, Tử Đằng cũng vậy.

Người Nhật tin rằng loại hoa này còn mang một ý nghĩa sâu xa về tâm linh Phật Giáo là buông bỏ thù hận, đạt đến sự yêu thương.

Đặc biệt trong tình yêu, nếu đem một cành hoa Tử Đằng tặng cho người con gái mà mình để ý thì nó có nghĩa là ‘‘Tôi đợi sự hồi đáp của em“. Vì thế, nó đại diện cho một tình yêu bất diệt bất chấp thời gian. Nét đẹp của Hoa Tử Đằng, trở nên thật ý nghĩa ở đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro