Chương 3: Đánh Ta À. Đến Đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước cổng thành Nhã Đạo nơi mà quân của Lãnh Ngạo sẽ đóng quân.

       - "Đây chính là nơi đang có giặc sao?  Nó tang thương thế này..... " Sầm Khốc Ngưu cảm thán

Không một bóng người chính là cảnh họ đang nhìn thấy , người dân gần như không còn ai, nhà cửa thì tiêu điều suy sụp ,lính canh gác thì liêu điêu chừng trăm tên cứ như vừa bị lốc cấp 9 càn quét .

         - "Như vầy.. Sao thành còn chưa mất? "Trình Sâm nghi ngờ nói

         -"Bộ ngươi muốn mất thành lắm sao? " Sầm Khốc Ngưu khó hiểu

         -" Ngu ngốc.  Giặc mạnh lại hung mãn vì sao thành không hề coa tí lực chống trả thế này lại không bị chiếm "

         "-Đúng là có hơi kì quặc? "

         -"Khinh thường chiếm " Lãnh Ngạo lạnh nhạt lên tiếng

         -"........." đồng loạt im lặng

Trước cảnh tang hoang lương thực thiếu thốn, cơ sở thì tồi tàn thế này. Thật là một vấn đề nan giải

         - Toàn quân chia thành 6 đội dọn dẹp lại thành và tiềm kiếm thức ăn.
Trình Sâm dẫn theo một đội nhỏ đi cầu chi viện. "

Giải quyết tình trạng trước mắt là vấn đề cấp thiết nhất. Đội quân xâm chiếm lần này đã giao hẹn trước, thời gian chỉ còn đúng 1 tháng cho họ chuẩn bị nếu không chuẩn bị tốt, hậu quả khôn lường. Toàn quân nhanh chóng thi hành mệnh lệnh ngay lập tức, qua quá trình huấn luyện thì cả đội quân đã hoàn toàn thay da đổi thịt, kĩ cương nghiêm minh và tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh của Lãnh Ngạo là quy định then chốt, họ hoàn toàn trung thành với cô ấy.

Hợp tác nhanh chóng, sau 2 canh giờ mọi thứ đã dọn dẹp khá ổn, nhà cửa tạm dùng làm nơi nghỉ chân, nhưng cây ăn được thì chăm sóc lại làm lương thực, quét dọn cả tòa thành trở nên sạch sẽ, gọn gàng hơn.

Trong phủ thành ,các tướng lĩnh đang thỏa luận đối sách chuẩn bị nghênh chiến với địch.

       - " Tình cảnh của chúng ta hoàn toàn bị động, vũ khí không đủ, lương thực cũng thiếu trong khi giặc lại thế mạnh người đông. Rất khó để đánh" Trình Sâm nói vào trọng điểm

         -" Vậy thì nhân lúc này đánh cho tụi nó tan tát, xong lại cướp quân lương chẳng phải được sao? Ta sẽ dẫn quân tiên phong "Vỗ mạnh lên bàn Sầm Khốc Ngưu bực dộc lên tiếng

           -" Đó là cách ngu ngốc chừng nào, nếu ta đánh bây giờ thứ nhất nếu thắng thì thiệt hại vô số, cướp được quân lương cũng chẳng được nhiêu còn phải chống chọi với viện binh của giậc tạo nên thế cục không đánh tất thua hoàn toàn là kế sách bốc đồng không suy nghĩ. " Vô khó chịu nhìn về phía Sầm Khốc Ngưu nói

           -" Đúng vậy với tình thế trước mắt cách đó khác nào nộp mạn " Phong Hành Khắc đồng tình

        - " Hừ! Vậy phải làm thế nào chẳng lẽ chờ chết "

        -"......... ."

Tất cả ánh mắt dồn về một hướng, cô gái bé nhỏ gần 9 tuổi đang ngồi ở ghế chủ vị vẫn đang trầm mặc, tuy vậy nhưng không ai dám bỏ qua sự tồn tại của Lãnh Ngạo, qua thời gian trong rừng họ đã biết Lãnh Ngạo không phải cô bé mới tí tuổi không biết sự đời mà là mội vị tướng sắc bén, sát phạt không gì cản nỗi. Dù cô ấy đang ngồi đó thì khí thể tỏa ra vẫn nghìn ép người khác không dám lỗ mãn.

         -"Sao lại không nói tiếp ?"

        -"Nghe theo lệnh của chủ nhân "

        -" Địa hình ở đây là bằng phẳng dễ công khó thủ. Quân địch lại cách không xa nếu đã yếu hơn.  Trực diện không được thì đánh trong âm thầm. Bố trí quân ở xung quanh tìm hiểu tình hình. Án binh bất động. Đợi khi nắm được tình hình mới bắt đầu kế sách tiến công. "

          -"Tuân lệnh "

///////////////   /=còn tiếp =/   //////////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro