Chương 8:Ngươi đừng chọc tới ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong đế đô thành, người dân quỳ dọc theo đường đi về phía hoàng cung (Theo tập tục, tướng quân chinh chiến sa trường về phải đến hoàng cung để gặp nữ đế và tham gia lễ tẩy trần)
Chừa ra một lối đi ở giữa cho Chiến thần Ngạo Vương. Khi thấy nữ đế, Hiền Vương, Lâm Phu và văn võ bá quan trong triều đi vào từ ngoài cổng thành, theo sau chắc chắn chính là Ngạo Vương, người cho họ an bình hưng thịnh không lo cảnh nước mất nhà tan, không lo cảnh chiến giắc liên miên còn đem về biết bao chiến lợi phẩm, từ trong tâm đã xưng tụng nữ đế đời tiếp theo không ai khóc ngoài Chiến-Thần-Ngạo-Vương cả. Người dân liền quỳ rạp xuống đường, đồng loạt hành đại lễ lớn

        "Cung nghênh Chiến thần Ngạo Vương trở về "

Khung cảnh hoành tráng hiếm khi xảy ra, kể cả khi nữ đế lên ngôi cũng không long trọng như vậy. Đã cho thấy lòng dân như thế nào.

Hiền Vương Lãnh Phi Nguyệt nắm chặt tay lại, móng tay đâm vào da thịt máu từ kẽ hở chảy ra từng giọt vẫn không hay biết. Lãnh Ngạo đã thu hết tình cảnh trước mắt vào mắt, chỉ cười khẽ.

        "Các bá tính trong thành hãy đứng lên đi. Đa tạ mọi người đã tiếp đón ta, không có gì đáp lễ nhưng trước khi trở về ta đã dạo qua một bộ tộc ở biên ải đem về một ít chiến phẩm. Nhân dịp này, Trình Sâm phân phát ra cho mỗi người dân trong thành, cho các vương tử các nước sắp tới nước ta tham gia đại hội có một cách nhìn khác. "

        "Mẫu hoàng, xin người tha tội ta tự ra chủ ý, không hỏi ý kiến của người "

Sau khi phân phó Trình Sâm xong Lãnh Ngạo liền tạ tội khiến cho không ai có thể bắt bẻ chuyện cô ấy tự chủ trương đem chiến lợi phẩm cho bách tính. Mà trước mặt bách tính, lòng dân đang nghiêng về phía ai, thì ai lại dám làm chim đầu đàn lao vào chỗ chết.

       "Tốt. Sao có thể trách tội con được. Một dịp vui mừng thế này,miễn thuế một năm cho bách tính cùng chung vui "

Nữ đế vui mừng, Ngạo nhi được lòng dân thì ngày đăng ngôi vị này mới không xảy ra vấn đề.

       "Nữ đế vạn tuế vạn vạn tuế. Ngạo Vương vạn tuế"

Người dân chỉ suy nghĩ đơn giản. Người cho họ cuộc sống hạnh phúc thì chính là Vương của họ Văn võ bá quan cũng bất ngờ với tình cảnh này, có lẽ ngôi vị kia cũng sẽ nhanh chóng biết người kế thôi.

Đối lập với không khí vui mừng hân hoan kia Lãnh Phi Nguyệt sắp bấm nát tay của mình rồi Tuy ánh mắt đã cố giấu đi nhưng từng tia sát khí lạnh băng vẫn tràn ra,cô ta đã không giữ được dáng vẻ hiền lành, lúc nào cũng cười như gió xuân của mình rồi.

'Mới có bấy nhiêu đã không giữ được bình tĩnh, nếu còn nặng hơn thì ngươi có chịu được không ?Ta còn chưa ra tay nữa cơ mà ' Lãnh Ngạo khẽ nhếch môi. Ngay lúc này, xoay người nhẹ lại về hướng tây, ở phòng cao nhất của tửu lầu có một bàn cờ đang đánh dang dỡ ,hai nam tử đối lập nhau một đen, một trắng ,tuy đối lập về y phục nhưng khí chất và mĩ mạo của cả hai đều xứng đáng với từ khuynh quốc, cả hai đều đang nghiền ngẫm nhìn về phía Chiến bào đỏ rực của Ngạo Vương lừng lẫy uy phong kia.
      
      " Dực, ngươi thấy vị Ngạo Vương này thế nào? "Người mặc bạch y nói .

      "Vừa về đã phô trương thanh thế, chưa chắc là tài " hắc y cầm viên cờ đen trong tay vừa nói vừa đặt cờ xuống bàn.

      "Ta thì lại rất thích cô ấy, uy phong lẫm liệt ,lại chinh chiến sa trường nhưng lại không cảm thấy tí sát khí nào trên người, một là hoàn toàn không có sát khí, hai chỉ có thể là cố tình giấu đi. Ta thì đồng tình với phương án 2 hơn. Những chiến công và đội quân nghiêm chỉnh kia không thể nào giả được " Bạch y cười cười mà đánh tiếp một quân cờ trắng.

Lúc này, hắc y mới nhìn kĩ hơn Lãnh Ngạo.Lãnh Ngạo cũng đồng thời nhìn về phía hai người họ,tuy khoảng cách xa nhưng ai cũng có võ công cao cường, khoảng cách này không làm khó họ được. Ánh mắt giao nhau trong chốc lát. Lãnh Ngạo quay đi và tiếp tụ theo nữ đế về hoàng cung. 
   
        "Có lẽ ngươi nói đúng, ánh mắt đó chính là của người cầm quyền lớn. Ngạo Vương này không đơn giản "hắc y tiếp tục nhìn bàn cờ đánh tiếp một quân cờ đen nghiền ngẫm về ánh mắt lúc nãy.

         "Hahaha. Dực, kể cả ngươi cũng nói vậy thì chắc là đúng rồi. Lần này chúng ta sẽ không nhàm chán mà tham gia đại hội. Mong chờ,mong chờ... "

           "......"đúng là mong chờ đại lễ Giao Thoa năm nay thật, chắc chắn sẽ thú vị hơn một chút.

'Hai người lúc nãy không tốt cũng quý, chắc chắn không phải hạng đơn giản. Nhưng đã sao, tốt nhất đừng chọc vào ta 'Lãnh Ngạo đi vào hoàng cung mà không cần xuống ngựa. Đây là ân điển không phải ai cũng được. Những người còn lại thì đều được đặc cách đi tới thêm một khoảng qua cổng hoàng cung thì xuống ngựa đi theo sau. Họ đều phải ở lại vì tối nay chính là lễ tẩy trần của Ngạo Vương, ai mà dám không nể mặt mà về được.
(nếu có ai thắc mắc nữ đế và các văn võ quan kia đi bằng gì. Thì nữ đế là xe ngựa cùng với Lâm phu còn những người còn lại đều cưỡi ngựa.)

////////////////////   /=còn tiếp= /    ////////////////
        

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro