Phần mở đầu: Ta Là Công Chúa Ư?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng màu đen của tòa chung cư cao chọc trời . Lãnh Ngạo một tổng tài với một chuỗi bất động sản, nhà hàng và cao ốc. Cô ấy đang ngồi trước chiếc máy tính để call với người mẹ đáng kính của mình.

   "Con thật sự không có ý định đem về cho mẹ một đứa cháu à.  Tiền bạc của con đủ chôn sống cả mẹ rồi mà mẹ vẫn chưa biết cái cảm giác con gái mình có chồng là gì cả? Con cứ suốt ngày đâm đầu vào công việc,  mẹ cũng thật không hiểu tiền đó con để cho ai sử dụng nữa... Haizz... "

Trầm lặng trong chốc lát Lãnh Ngạo nói.

  " Không phải mẹ còn mấy đứa con riêng nữa hay sao?  Sao mẹ không để dành tâm tư mà lo cho chúng. Đứa con gái này mẹ cứ xem như không có cũng được. Dù sao thì từ khi con có nhận thức thì cũng đã quên mình có một người mẹ rồi. Người thân của con chỉ có Hàn thôi. "

   " Con lại đối xử như vậy với mẹ của mình à....... Con thật y như người cha không có tình cảm của con. "

(Bà ta là mẹ của Lãnh Ngạo tên Kim Hiên Viên. Là phu nhân của Lãnh Hạo Thiên cũng là một tổng tài lạnh lùng. Nên sau khi ông mất khi ông mất bà liền đi theo những tình nhân của mình)

   "Đúng vậy.  Tôi thà giống người bố không yêu tôi nhưng để lại cho tôi cả một cơ ngơi để tôi sống còn hơn giống một người mẹ như bà. Đừng gọi cho tôi nữa, dù sao bà cũng là người sinh ra tôi, tiền chu cấp hằng tháng tôi vẫn đưa bà nhưng chỉ số tiền đó mà thôi. Bà còn dám lấy danh tôi đi ăn quỵt nữa.... Tôi sẽ cho bà biết thế nào là mất tất cả."

    -Con....

---tút---
Lãnh Ngạo đập máy tính xuống trong lãnh lùng. Đạo mạo, giả trang tình thâm à, tôi không cần.

Điện thoại đặt trên bàn bỗng chột vang lên,  màn hình hiện lên" Hàn " ( Đó là em trai của Lãnh Ngạo,Lãnh Hàn .Do chị giáo dục từ nhỏ nên Hàn cũng có một phần giống đều có chút lạnh lùng ngạo mạn nhưng thông minh sắc bén.)

  - ...
  - Chị , em đã hoàn thành xong tất cả mọi chuyện chị giao rồi ạ.

   - Um.! Đến lúc e quản sự nghiệp rồi.  Chị đã làm xong thủ tục chuyển nhượng hết tất cả cho em. Bây giờ em phải tự mình đứng trên đó.

  - Chị.....em không cần.. E chỉ cần đứng sau hỗ trợ cho chị thôi.

   - Em không có quyền ý kiến. Nếu là em chị hãy giữ vững nhưng công sức đó.  Vì chị của e không sống qua ngày hôm nay đâu.  Tạm biệt.

   - Chị....

--tút.......

Chiếc điện thoại im lặng rớt xuống giường. Lãnh Ngạo cũng đau đến chết lặng. Cơ thể của cô ấy đã bị tàn phá nặng nề do thuốc trị liệu. Do bệnh về xương từ nhỏ, cô ấy chưa bao giờ được hoạt động như một người bình thường . Cơn đau dữ dội đang hoành hành,  mắt Lãng Ngạo dần khép lại.  Một Lãnh Ngạo đầy ngạo mạn nhưng lại chịu thua bệnh tật, cô ấy sẽ cam lòng. Chiếc vòng cổ bằng ngọc thạch bỗng nhiên sáng lên,  đó là chiếc vòng từ người cha chỉ gặp vài lần của cô ấy để lại. Bỗng rực sáng như dẫn lối cho linh hồn về một nơi xa.
////////////////      /=còn tiếp=/    ////////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro