Ta Là Công Chúa Ư?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở mắt ra,  một căn phòng đấy cổ kính hiện ngay trước mắt với những món đồ cổ được trang trí tĩ mĩ
Lãnh Ngạo mệt mõi và mê mang. Ta không phải chết rồi à? Một dấu chấm hỏi thật lớn đặt ra trong đầu. ..Sẹt...Như một tia chớp thoáng qua Lãnh Ngạo đau đớn đưa tay ôm lấy đầu. Những kí ức chắc chắc không phải của Lãnh Ngạo đang tràn vào não cô. Một lát sau, mọi thứ mới trở nên tĩnh lặng. Haha thật là trớ trêu. Ta vậy mà lại sống lại trong thân phận công chúa còn xuyên vào một quốc gia ta chưa từng biết đến. Đã vậy còn bị hãm hại bắt ta phải đi đánh giặc ở biên ải, bọn họ đúng là bị điên rồi, một cô bé mới 8 tuổi đầu dù có thông minh cách mấy cũng không thể nào đi đánh giặc được. Chỉ có một điều may mắn là cô bé này cũng tên Lãnh Ngạo,  trùng tên với ta... Haizzz... Nhưng nếu không phải vì sợ hãi đến mức tự tử bằng thuốc độc chắc ta cũng không sống lại được. Được, ta sẽ giúp ngươi cô công chúa tội nghiệp, những gì họ thiếu ngươi ta quyết đòi lại cho bằng được.
Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên. Cốc cốc.

  - Công chúa, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi. Người có muốn ta giúp người thay y phục không?

   -Không cần. Ta sẽ ra ngay.

Lê thân xác rã rời ngồi dậy, Lãnh Ngạo vừa sắp xếp lại những kí ức linh tinh trong đầu vừa tìm kiếm một bộ y phục thoải mái vận động cho chuyến đi xa này. Đây là vùng đất cổ Tích Nguyên gồm 4 quốc gia hùng mạnh cùng tồn tại là Thanh Long , Bạch Hổ,  Huyền Vũ và Chu Tước giống như tứ linh trong truyền thuyết của Trung Quốc và một số quốc gia nhỏ khác ,trong đó Bạch Hổ và Chu Tước luôn đấu đá nhau do thù hận từ lâu. Lãnh Ngạo là công chúa của Huyền Vũ quốc, một quốc gia hiền lành và xinh đẹp, họ không xâm chiếm những vùng xung quanh nhưng luôn bị rình rập. Lần này Lãnh Ngạo được cử đi ngăn chặn một bộ tộc man di đang lâm le muốn chiếm quốc. Và người đề ra ý kiến đó là nhị công chúa Lãnh Phi Nguyệt. Do nữ hoàng chỉ có 7 người con trong đó có 3 vị là nam tử, Lãnh Nguyệt lại là con của sủng phu Lâm Doanh được nữ hoàng chiều chuộng. Lãnh Phi Nguyệt liền bày kế hại Lãnh Ngạo vu quan cho cô ấy là bán nước, chứng cớ rành rành một cô bé chỉ mới 8 tuổi như Lãnh Ngạo làm sao thoát tội, nữ hoàng mặc dù biết nhưng quan thần trong triều luôn không chấp nhận việc nữ hoàng chỉ sủng một phu liền châm dầu vào lửa,bất đắc dĩ nữ hoàng đành đưa Lãnh Ngạo ra biên ải đoái công chuộc tội . Lúc Lãnh Ngạo còn đang lâm vào suy nghĩ thì một trận gió thổi vào liền xuất hiện 2 người trong phòng. Do kinh nghiệm kiếp trước luôn phải cảnh giác Lãnh Ngạo liền nhận ra sự hiện diện của họ.
   -Các ngươi là ai?  ...Giọng nói lạnh lẽo như tu la từ địa ngục cùng với khí thế không giận mà uy làm cho hai ám vệ giật mình sợ hãi.

   - Bẩm công chúa, thuộc hạ do nữ hoàng phái đến bảo vệ công chúa. Từ đây thuộc hạ là người của công chúa.

    - Người của ta. Muốn làm người của ta trước hết phải trung thành.

     - Thuộc hạ nguyện trung thành với chủ nhân. Thề không phản bội.

      -" Ta không tin lời nói suông. Các ngươi là nam tử? " Tuy là câu hỏi nhưng lại đầy khẳng định

       - Vâng. Thuộc hạ không biết phải làm gì để chủ nhận tin tưởng. Mong người ra lệnh.          

////////////////    /= còn tiếp=/   //////////////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro