Chương 40: Quyết tâm - Mạo Hiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẻ mặt của Khánh Minh trông rất nghiêm trọng thể hiện rõ sự bất ngờ và khó hiểu bởi sự việc đang diễn ra. Minh khẩn trương tìm thấy hộp cứu thương ở chiếc tủ nhỏ bên cạnh bàn trang điểm. Minh cẩn trọng và nhẹ nhàng hết mức có thể để sát trùng và băng bó vết thương cho cô.

Cô rất đau vì những vết cắt của thủy tinh khá sâu nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng. Cũng còn chút may mắn trong sự xui rủi khi cô chỉ bị một bên bàn chân phải vì cô đã đưa chân phải vào giày cao gót trước. Sau khi chân cô được băng gọn gàng trong dải băng màu trắng thì Minh dịu dàng ngồi xuống cạnh cô:

- Cậu thấy ổn không ? Có đau nhiều không ?

Cô mỉm cười, nhưng nụ cười của cô trong chẳng có vẻ gì vui dù một chút. Ngược lại nụ cười ấy vẫn không che giấu được sự lo lắng, hoang mang và đau đớn trên gương mặt xinh xắn.

- Tôi không sao, cám ơn cậu!

Minh cau mày bước đến bên đôi giày cao gót còn đang vương vãi máu của cô xung quanh. Cậu quan sát kĩ cả hai chiếc giày rồi nhìn về phía cô:

- Đôi giày này chứa đầy mảnh thủy tinh!

Cô nhẹ nhàng hỏi Minh với sự bối rối:

- Tại sao lại như vậy ?

- Chắc chắn có người bỏ vào vì muốn hại cậu! - Vẻ mặt của Minh đầy bức xúc.

- Là ai chứ..._ Cô ngập ngừng.

- Cậu có thù oán với ai không Ly ? _ Minh bước đến nhìn thẳng vào mắt cô.

- Không có, tôi không gây thù với ai cả! _ Cô khẳng định không do dự.

- Trong giới showbiz này phức tạp lắm, không phải thù oán là khi cậu chủ động gây sự đâu. Cậu nghĩ kĩ xem có ai ganh ghét cậu không ? _ Minh nhẹ nhàng giải thích.

Cô im lặng vài phút như đang đi tìm câu trả lời cho Minh và cũng là cho chính cô. Bỗng ánh mắt của cô tối sầm hẳn, cô khẽ cất giọng mệt mỏi:

- Không lẽ...là chị ta...

- Cậu nói gì tôi nghe không rõ ? _ Minh cố hỏi lại cô.

Một sự đau đớn đang dâng trào khắp cơ thể cô. Lòng bàn chân của cô đau đớn như bị đứt rời, như từng mảnh thịt bị ai cắt xé. Minh thấy biểu hiện của cô khác lạ nên vô cùng lo lắng:

- Cậu có sao không Ly? Cậu như vậy không thể thi được đâu...Ly...cậu bỏ..._ Minh lo lắng khuyên cô.

- Không được! Tuyệt đối không thể! Bọn trẻ rất cần số tiền này! Đã đi đến ngày hôm nay, tôi không thể bỏ cuộc!_ Cô cương quyết nhìn Minh.

- Nhưng cậu thật sự không thể chịu nổi..._ Minh nhìn cô mà lòng như lửa đốt.

Giọng cô bỗng trùng xuống, cô nhìn thẳng vào mắt Minh:

- Cậu giúp tôi một chuyện được không ?

- Cậu nói đi!

Vừa lúc đó loa thông báo vang lên: " Còn chưa đầy 5', mong các thí sinh khẩn trương tập trung phía sau cánh gà chuẩn bị cho cuộc thi bắt đầu!".

Cô hồi hộp nhìn Minh,tay cô nắm lấy tay áo Minh, ánh mắt cầu xin, trên trán cô đã lấm tấm mồ hôi :

- Cậu đến nhà thuốc gần đây nhất...mua giúp tôi...thuốc tê...

Minh mở to mắt ngạc nhiên nhìn cô:

- Cậu nói gì vậy Ly, thuốc đó không phải muốn dùng là dùng bừa được đâu!

- Nhanh lên đi, tôi xin cậu, làm ơn đi Minh..._ Ánh mắt cô ngấn lệ.

- Chuyện này quá mạo hiểm..._ Minh tỏ ý không thể làm theo mong muốn của cô.

- Tôi năn nỉ cậu...làm ơn...giúp tôi_ Cô tha thiết cầu xin Minh.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro