2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa thu là mùa đẹp nhất ở Vương quốc Anh, đường phố London rợp bóng cam vàng, mỗi khi dạo bước lại thấy nghệ thuật đường phố đầy tài tình, thấm đượm khí chất nhân gian, thấm cả làn gió giao hòa.

Một tia nắng chiếu vào đại sảnh màu trắng sữa ở trung tâm thành phố, và bức tượng đồng của hiệp sĩ phía trên sống động như thật, bản thân tòa nhà được bao phủ bởi những bóng cây lốm đốm. Đi ngang qua những người đàn ông và phụ nữ áo trắng bước ra hít thở và mua một tách cà phê để giải khát vào buổi trưa, nhóm sinh viên đại học trẻ tuổi đang ồn ào trên đường dường như đặc biệt tràn đầy năng lượng.

Đã hai năm trôi qua kể từ khi Aesop tốt nghiệp cấp 3. Trường đại học B mà cậu đang theo học không phải là một trường nổi tiếng, nhưng một số khoa lại yêu cầu phải có điểm đặc biệt về nghệ thuật, vì vậy đặc biệt không dễ trúng tuyển đại học, mặc dù cậu không thể sử dụng nó để thể hiện một cách tự tin, nó không phải là một mức độ khiến bạn cảm thấy xấu hổ.

Cha nuôi không có ý kiến ​​gì về việc cậu muốn vào đại học B. Cần phải nói rằng, dù cậu có lựa chọn gì đi chăng nữa, cha nuôi cũng sẽ không bận tâm, thậm chí còn đề xuất thuê nhà ở gần trường.

Trong suốt sự nghiệp đại học của mình, chỉ có bốn người mà cậu có thể coi là bạn, Eli, Naib, Mike và Norton.

Người đầu tiên cậu gặp là Eli Clark, là tiền bối cách cậu một khóa, lúc đầu Eli chỉ chào hỏi thân thiện, hai người không có giao tiếp sâu, cậu và Eli vô tình đang ở trong một phòng kí túc xá. Tình cờ là họ được phân vào cùng một nhóm, và họ đã có những cuộc trò chuyện ban đầu thực sự khi chịu trách nhiệm cùng nhau.

Eli là người trung thực, dễ gần, khiêm tốn và nhã nhặn, rất quan tâm đến người khác. Dưới góc nhìn của bản thân Aesop thấy Eli như ánh ban mai trong rừng, ánh lên một màu vàng nhạt nhẹ nhàng trong làn sương mù kéo dài, và giọng nói của anh nhẹ nhàng như thể vầng trăng, dưới ánh trăng mùa hạ bên bờ Suối cạn.

Thành tích học tập của Eli rất xuất sắc. Mặc dù không thường thấy Eli chuẩn bị cho kỳ thi nhưng lần nào anh cũng đứng nhất trường. Với thành tích của Eli, amh có thể vào Đại học A ở quận và thành phố tiếp theo. Aesop từng hỏi Eli tại sao Ở chuyên ngành B, Eli chỉ cười và trả lời rằng anh ấy thích cuộc sống bình thường.

Tiếp theo, Aesop gặp Mike Morton trong lớp thể dục, lúc đó Mike đang chơi tennis với những người khác, Mike tự tin rằng mình sẽ hạ gục đối thủ chỉ bằng một cú đánh, và quả bóng cậu dùng toàn lực bắn trúng quả bóng vừa phải. Aseop vô tình đã đi ngang qua Mike và Aesop đã được đưa vào xe cấp cứu vì điều này, sau đó, Mike liên tục đến Aesop với lời xin lỗi và dần dần trở nên quen thuộc với cậu.

Ad:"đánh gì gớm vậy?:)))"

Mike:"lỡ tay thôi:"33333"

Mike rất nhiệt tình, vui vẻ và đa năng. Cậu rất nổi tiếng trong khuôn viên trường. Mike như một ngôi sao, giao tiếp xã hội tốt và rất được yêu thích.

Dù mọi thứ có nhàm chán đến đâu, Mike luôn có thể giở những chiêu trò khác nhau, và cậu sẽ không bao giờ biết mình mệt mỏi như thế nào. Mike luôn tràn đầy năng lượng, và trong bất kỳ trường hợp khó xử và nghiêm túc nào, chỉ cần có cậu là có thể dễ dàng vận động bầu không khí Nếu muốn nói về khuyết điểm, thì Chỉ là quá ồn ào, phản ứng chậm chạp, không nhìn mặt người ta.

Và Norton Campbell đi cùng Mike lần nào cũng vậy, anh ấy và Mike lớn lên cùng nhau, nghe nói họ học cùng lớp với nhau từ hồi mẫu giáo. Họ thường nói rất chậm, nói rõ ràng, và luôn giống như biểu hiện của một nụ cười đó là không phải nụ cười khiến người ta không hiểu được cảm xúc của anh, đôi mắt chân thành quen thuộc kia dường như ngụy trang rất giỏi, thậm chí còn có một loại dũng khí khiến người ta không thể nhìn trực tiếp quá lâu.

Aesop không biết nhiều về Norton, ngoại trừ việc bất cứ khi nào những người ngoài Mike đến gặp anh, Norton luôn đáp lại bằng một nụ cười giả tạo.

Aesop không biết đó có phải là ảo giác hay không, nhưng cậu cảm thấy Norton có thái độ thù địch với Eli, và sẽ luôn ngăn cản sự tương tác quá nhiều giữa Mike và Eli, dù có ý thức hay không.

Naib Subeda, người mà Aesop gặp trong hoạt động nhóm của lớp học tự chọn, trước đây cũng học trường cấp ba Oletus. Trước đây Aesop đã từng nghe tên anh ta, bởi vì Naib sẽ đánh nhau với mọi người hầu như hai hoặc ba ngày một lần, vì vậy anh ta thường bị trường gọi về phòng giáo vụ.

Một đôi mắt sáng như ngọc, như nước hồ không đáy dưới tầng băng trong mùa đông sâu thẳm, nhìn vẻ đẹp nhưng lại khiến người ta lạnh lùng xa lánh, cho dù có đối diện với ai cũng sẽ không bao giờ ngại ngùng nhìn người , và anh sẽ luôn thờ ơ và sắc bén như một con dao.

Giống như một con mèo hoang bị thương bên ngoài, Naib có tính khí xấu và cực kỳ cảnh giác. Anh là người khó hòa đồng nhất. Có lẽ không ai dám đe dọa anh. Thông thường, mọi người đều hòa thuận với nhau trong các hoạt động nhóm. Đó là sự dễ chịu và Nab, người đã bị tước vũ khí, khá đáng tin cậy, ngoại trừ việc anh ta hiếm khi nói.

Bốn người này ... Không, nói chính xác là năm người họ có tính cách rất khác nhau, Aesop không biết tại sao họ lại trở thành bạn của nhau.

Nhưng như Eli đã nói, để tránh cho bản thân có quá nhiều thời gian để suy nghĩ lung tung, cậu đã cố gắng tìm kiếm những việc cần làm sau khi vào đại học. chỉ để tiêu hao năng lượng, Sẽ tốt hơn nếu cậu cảm thấy đủ mệt để về nhà rồi lăn ra ngủ, để nửa đêm không bật điện thoại lên và nhìn chằm chằm vào ảnh của người đó, rồi đọc tiếp hơn 100 tin nhắn văn bản từ hơn hai năm trước.

Aesop đã không gặp Joseph trong gần 3 năm, và ánh mắt phẫn uất trong ánh mắt của Joseph khi anh ra đi luôn ở trong tim anh.

Ngay khi bước vào quán, Mike đã dẫn đầu trong việc đặt hàng một ca khúc mang tên High, tiết tấu nhanh nhưng không mất trật tự.

"Tôi muốn ăn gì đó, mọi người muốn ăn gì?" Naibu hỏi một cách thản nhiên khi anh mở thực đơn và nhìn nó ngay khi anh ngồi xuống.

Không gian hạn chế trong nhà hơi ngột ngạt, Aesop kéo khẩu trang lên để thở và đáp: "Tôi không đói."

"Tôi hiếm khi để ý xem cậu ăn gì. Cậu nên ăn nhiều hơn để trông không như một người bệnh đi." Nói xong, Naibu tự mình gọi rất nhiều đồ ăn.

Mike, người đã dừng lại giữa bài hát, đặt micrô xuống và tiến lại gần, nói thêm: "Đúng rồi, Aesop, cậu nên đến phòng tập thể dục với Naibu để rèn luyện cơ bắp của mình, vậy thì trông cậu rất ổn đấy. Nếu cậu quá gầy, Mọi người có thể coi cậu là Omegas. "

"..."

Aesop lặng lẽ nhìn Mike, tuy vẫn giữ nguyên khuôn mặt trong lớp khẩu trang nhưng rõ ràng khuôn mặt của Aesop tỏ vẻ bất mãn hơn nhiều so với những lần khác.

Nói rằng cậu giống Omega và là điểm ghét nhất của Aesop, Eli, Naib và Norton đã học được từ những trò đùa mà họ đã làm trong quá khứ, nhưng chỉ Mike người với bộ não nhỏ xíu mới không thể phát hiện ra.

Trước khi bầu không khí giảm xuống mức đóng băng trong sự im lặng của Aesop, Eli nhanh chóng nói một tràng, "Aesop là Beta, dù có nhầm thì em ấy vẫn là Beta." Sau đó Eli xoay chuyển cuộc trò chuyện, "Nói về Omega, Mike em hãy cẩn thận bản thân, đừng gặp người lạ trong tương lai, và sẽ rất tệ nếu một Alpha với ý định xấu có ý đồ xấu với em. "

Nghe Eli nói vậy, Norton, người đang ngồi trước mặt quay lưng về phía họ, đột nhiên chế nhạo không hiểu vì sao.

"Tôi sẽ ổn với một chiếc nẹp cổ." Không giống như những Omegas khác che giấu giới tính của mình, Mike mở rộng cổ của mình một cách hào phóng, và chiếc vòng cổ màu đen là vật bảo vệ chống lại việc bị Alpha đánh dấu.

Mike nói với thái độ thoải mái: "Hơn nữa, tôi có Norton và sẽ nhắc nhở tôi tiêm thuốc ức chế. Tôi thường có người xung quanh. Dù có Alpha cũng không thể làm gì tôi, chưa kể tôi còn không sợ chúng. "

Đồ ăn được đưa tới, đang chuẩn bị đãi tiệc thì Naibu liếc mắt nhìn Omega ngây ngô và gần như ngốc nghếch, "Cậu không sợ bởi vì cậu không gặp Alpha khi đang trong kì động dục."

Sau đó, không biết anh nghĩ tới cái gì, Naibu trầm mặc một hồi, giọng nói đột nhiên trở nên lạnh hơn: "Alpha bội bạc và đạo đức giả hơn nhiều so với cậu nghĩ."

"Tôi đồng ý với điều đó." Norton gật đầu và liếc nhìn Eli.

Đề tài càng ngày càng nặng, Eli không khỏi thở dài, lại chuyển đề tài, "chọn bài hát đi, đừng lãng phí thời gian."

Thấy Norton cầm micro rất hợp tác và bắt đầu hát bài tiếp theo, Naibu cũng tiếp tục ăn, Mike bị âm thanh của điện thoại thu hút, cậu nhanh chóng dùng ngón tay bấm vào nút, không biết đang nói chuyện với ai Eli dừng lại. Aesop, người đang ngồi và nhìn chằm chằm vào màn hình TV.

"Aesop, làm ơn hãy chọn một bài hát đi."

"Tôi không thể hát." Mặc dù nhạc pop được chơi ở nơi cậu thường làm việc, Aesop biết giai điệu và lời của một số bài hát, nhưng cậu chưa bao giờ ngâm nga bài hát nào.

Câu trả lời của Aesop đối với Eli khiến không hề ngạc nhiên chút nào, nhưng anh vẫn nhét chiếc micro kia vào Aesop, "Nếu không, anh gọi một bài cho em hát cùng." Norton tình cờ hát xong, Eli cầm lấy chiếc micro mà Norton đang cầm trong tay.

Aesop cảm thấy  cần phản kháng, định nói không thì Mike, người đang quẹt điện thoại, đột nhiên hét lên.

"Yên lặng! Yên lặng! Cắt bài hát! Tôi có chuyện muốn thông báo!"

Mike bật dậy khỏi chỗ ngồi và vẫy tay thích thú. Norton, người đang ngồi gần máy hát tự động, ngay lập tức nhấn nút tạm dừng bài hát.

Bước đến trước màn hình TV, vẻ mặt Mike rất nghiêm túc nhưng trong mắt hiện lên sự hưng phấn, co bụng lại, duỗi thẳng thắt lưng, giả vờ ho khan vài tiếng rồi nở một nụ cười thật tươi: "Chúng ta cùng đi. giao lưu! "

"Hiệp hội? Liên kết với ai?" Naibu tò mò hỏi trong khi nhai đùi gà.

"Lần trước khi đi xem biểu diễn xiếc, tôi đã gặp một số người bạn mới ở đó. Họ đều là sinh viên đại học từ các trường khác. Tôi đã tạo một nhóm trò chuyện với họ. Họ nói trong nhóm vừa rồi rằng họ sẽ tìm bạn của mỗi người. hẹn gặp nhau một ngày nào đó,mọi người đi không? "

Norton nhướng mày thản nhiên nói: "Nếu đều là nam nhân, anh sẽ không đi."

"Anh yên tâm đi! Có một cô gái đang học khiêu vũ! Cô ấy nói cô ấy có rất nhiều bằng hữu có thể đến tham gia!"

Naibu nhổ một cục xương gà, "Nếu đều là phụ nữ, tôi sẽ không đi."

Mike bối rối, "Tại sao cậu không đi, Naib?"

"Ta thích đại trượng phu."

Thông thường ở trường học, chỉ cần năm người họ gặp nhau, phụ nữ sẽ trở thành nympho.

"Naibu, cậu giỏi quá, tớ hiểu rồi." Không biết Nabu đang nghĩ gì, Mike nghĩ Naib đúng là cậu muốn nói gì, vì vậy cậu lập tức tắt máy và gõ nhanh vài từ. tóc đỏ xẻng trong nhóm để tìm thêm bạn nam. "

Một lúc sau, âm thanh cảnh báo từ tin nhắn văn bản trên điện thoại di động của Mike vang lên.

"OK! Tất cả đã được xác nhận. Vào bảy giờ tối mai, chúng ta sẽ ăn tối tại quán ăn nhanh kiểu Nhật ở trung tâm thành phố. Nhớ đến đúng giờ."

"Tôi sẽ không đi." Aesop im lặng trả lời.

"Mọi người không có lớp học vào thứ sáu, và thứ bảy ngày hôm sau, chúng ta sẽ ổn nếu chúng ta tới đó, đi thôi ~"

Thông thường, mức độ sẵn sàng đi chơi với người quen của bốn người bọn họ không cao lắm, chưa kể đến việc Aesop được yêu cầu ngồi nói chuyện trực tiếp với một nhóm người lạ, "Tôi không muốn."

"Chà, vì cậu không muốn, hãy quên nó đi."

Mike chưa bao giờ để anh ra đi dễ dàng như vậy, Aesop cảm thấy kỳ lạ, và ngay sau đó, anh lại nghe Mike nói:

"Norton, Naib, đây là chìa khóa nhà cho thuê của Aesop. Ngày mai đưa hai người nhớ đưa Aesop xuống nhà đúng giờ."

"???"

Nhìn thấy Mike cầm một chùm chìa khóa trên tay, Aesop vô thức sờ vào túi xác nhận rằng chìa khóa nhà cậu vẫn còn trên tay, nhưng tại sao Mike cũng có chìa khóa nhà cậu?

"Tại sao cậu có chìa khóa nhà cho thuê của tôi?"

"Lần trước tôi đã đánh cắp chìa khóa của cậu trong khi cậu không chú ý và đã thực hiện bốn bản sao lưu."

"... Tôi sẽ gọi cảnh sát."

Thấy vẻ mặt của Aesop rất nghiêm túc chứ không phải nói đùa, Mike lập tức nắm lấy vai Aesop, nhíu mày xuống và nói với vẻ trịch thượng: "Đừng như thế này, cậu không quan tâm đến tôi sao ?, tôi làm vậy chỉ để phòng trường hợp cậu ngất đi vì buồn chán." , chúng tôi có thể đột nhập vào nhà cậu càng sớm càng tốt để cứu cậu trong mọi trường hợp. "

"Vậy cậu muốn tôi cảm tạ cậu?"

"tất nhiên rồi."

"..."

Cho dù thái độ lạnh nhạt thế nào, cậu cũng chỉ biết vỗ tay vào bông, nụ cười mềm mại của Mike Aesop nhất thời không nói nên lời, cuối cùng chỉ có thể ôm trán, thở dài rồi đồng ý.

"Được rồi! Chúng ta đã thỏa thuận, Aesop, ngày mai đừng chạy trốn"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro