[VoxVal] Unforgettable First Times - horrorstar100 - Part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fanfic được dịch bởi mình @ryamouse, đã có sự cho phép của tác giả. Tất cả cái tài khoản hay trang web nào khác đăng tải đều là reup khi chưa có sự cho phép!

Fic được viết bởi horrorstar100 trên AO3. Link fic gốc, mn ủng hộ tác giả nhé: https://archiveofourown.org/works/55224022.

***

Chỉ sau sáu tháng, mọi thứ cuối cùng cũng đi vào trật tự, thêm ba tháng nữa để tiết lộ lý do tại sao trật tự lại xuất hiện.

Cái chết của Antoine mang đến sự hỗn loạn đúng như Vox dự đoán, và tất cả các lãnh chúa đều đồng ý rằng họ nên tránh xa cho đến khi kết thúc rõ ràng. Có quá nhiều biến số với kết quả không thể đoán trước đối với bất kỳ ai trong số họ để xâm chiếm vùng lãnh thổ mới có sẵn, nên đó là một trò chơi xem ai có thể chờ đợi lâu hơn hoặc chỉ là sự giải trí thuần túy cho những người theo dõi.

Nhưng sau đó, một sự thay đổi đã xảy ra, mang lại trật tự mới cho phố đèn đỏ của Thành phố Pentagram.

Những tên ma cô từng leo lên bậc thang của quyền lực, lần lượt chết.

Từng người một gục xuống, tất cả đều do những viên đạn thiên thần ghim trên cơ thể, và thoạt đầu người ta tin rằng đó chỉ là một sự kiện gay cấn trong một cuộc chiến tranh lãnh thổ thông thường, nhưng sau đó tài sản và gái mại dâm mà họ từng sở hữu giờ đây lại nằm dưới một hình thức kiểm soát mới thay vì bị phân tán theo làn gió. Mọi người ở Địa Ngục đều hiểu rõ rằng có một lãnh chúa mới đang được xây dựng, và người đó đang thu nạp những linh hồn với tốc độ chưa từng thấy trước đây.

"Thật thú vị, mọi thứ tự khắc phục nhanh chóng như thế nào." Alastor bình luận, những lãnh chúa có mặt trong cuộc họp vừa phấn khích vừa lo lắng trước tiềm năng của vị lãnh chúa mới.

"Nhưng người đó chưa công khai bản thân." Carmilla nói, một lãnh chúa ẩn náu trong bóng tối là mối đe dọa lớn hơn so với một thực thể công khai, ít nhất là khi gặp trực tiếp sẽ dễ bị đọc vị hơn vì ta không biết người kia là ai.

"Có lẽ người đó muốn tạo một màn ra mắt ấn tượng." Vox bình luận, có khả năng lãnh chúa mới yêu thích phô trương, người đã tiêu diệt tất cả đối thủ cạnh tranh và chiếm đoạt hết tài sản của họ trong một thời gian ngắn, việc mong muốn được công nhận những hành động của mình là điều hợp lý.

"Tôi hy vọng người ấy sẽ làm vậy!" Rosie vui vẻ nói, cô luôn thích những màn thể hiện tốt. Trước khi có ai kịp nói tiếp, cánh cửa phòng họp mở ra và một con quỷ cừu trong chiếc váy nhỏ bó sát, cùng một con quỷ cú được ăn mặc lịch sự bước vào với chồng phong bì đen.

"C-Chào mọi người..." con quỷ cừu lắp bắp, lo lắng khi đứng trước những tội nhân quyền lực nhất Địa Ngục "... Thưa các quý ông... ừm... các quý bà... Tôi là..." con quỷ cừu bị con cú cắt ngang, dường như nó không muốn công việc của mình bị trì hoãn thêm nữa.

"Tôi là Travis, đây là Kandy." Con cú nhanh chóng giới thiệu và nói chuyện tự tin hơn so với đồng nghiệp của nó. "Chúng tôi làm việc dưới trướng ngài Valentino."

Giờ đây họ đã biết tên của lãnh chúa mới, có vẻ như cuối cùng cũng có câu trả lời cho việc khi nào người ấy sẽ tiết lộ danh tính bản thân. "Ngài ấy muốn đích thân gửi lời mời đến các lãnh chúa của Tầng Kiêu Ngạo tham dự lễ khai trương câu lạc bộ mới của ngài ấy tối nay." Travis và Kandy bắt đầu phát giấy mời được viết tên của từng vị lãnh chúa.

"Nét chữ thật ấn tượng." Alastor bình luận, tất cả đều im lặng đồng ý, khi nhìn những con chữ viết tay phóng khoáng màu vàng tương phản đẹp đẽ với phong bì đen.

"Hãy nói với Valentino rằng tất cả chúng tôi sẽ tham dự." Carmilla nói chuyện với vẻ chuyên nghiệp và lạnh lùng, thầm nhắc nhở những người mới đến ai mới là người đứng đầu, nhưng Travis vẫn nở một nụ cười nhe hết nanh và rời đi cùng Kandy.

"Ngài ấy sẽ rất vui khi nghe điều này." Travis và Kandy đi khỏi, ai cũng nhìn xuống những lời mời của họ, không có khả năng có thứ gì đó nguy hiểm bên trong, nhưng mọi người vẫn thận trọng mở ra để nhìn thấy một tấm thiệp đen bóng mượt với họa tiết bướm đêm màu hồng. Mặt bên kia được in bằng chữ vàng:

"Quý ông/bà được trân trọng kính mời đến:

Lễ khai trương "Sweet Caress"

Hãy đến để tận hưởng nhục dục
và đắm mình trong khoái lạc tuyệt đối."

Có một thứ nổi bật hơn trên tấm thiệp của Vox là dòng chữ viết tay:

"Hãy nhớ lời hứa của anh."

Điều này khiến Vox cau mày, hắn không biết mình đã nói gì mà tên lãnh chúa mới này có thể dùng để khai thác hắn, thậm chí Vox còn chẳng nhớ liệu mình có hứa hẹn gì trong tuần qua.

***

Đúng là trớ trêu, câu lạc bộ "Sweet Caress" của Valentino lại nằm chính tại địa điểm mà Antoine đã chết.

Vox phải cố hết sức để không cười ra tiếng, nhưng điều này quá buồn cười để có thể bỏ qua. Alastor mắng hắn về phép xã giao, nhưng rõ ràng gã cũng không giấu được ý cười. Còn Rosie thì khúc khích đến nỗi đập đập lên vai của cả hai.

Mặc dù tòa nhà vẫn vậy, nhưng nội thất bên trong đã thay đổi hoàn toàn so với trước đây.

Họa tiết bướm đêm trên tấm thiệp được thiết kế trên các bức tường, màu hồng nhạt tương phản với màu đen, nhạc êm dịu mà gợi tình vang lên khắp câu lạc bộ và các vũ công thoát y đang phô diễn những màn nhào lộn đáng kinh ngạc cho những vị khách háo hức. Khu vực VIP được ngăn cách bằng dây thừng đỏ và có an ninh túc trực, nhưng điều đó khá không cần thiết vì các "vị khách đặc biệt" này có thể dễ dàng diệt trừ các mối nguy hại một cách nhanh gọn như vung cổ tay.

Vox nhận thấy hắn, Alastor và Rosie là những lãnh chúa cuối cùng đến và khi ngồi xuống chiếc ghế dài bọc da đỏ, vẫn còn một chỗ trống cạnh hắn.

"Chúng tôi có bỏ lỡ chuyện gì chưa?" Vox hỏi và nhận được những cái nhún vai hờ hững và những tiếng lẩm bẩm trả lời phủ định.

"Ít nhất rượu uống cũng tạm." Husker nói trước khi nhấp một ngụm. Cuối cùng họ cũng có đồ uống riêng và nhạc thay đổi, làn khói hồng bắt đầu bao phủ sân khấu và tỏa ra phía đám đông, làm chúng trở nên phấn khích.

"Xin chào, những tội nhân dâm dục của ta!" Giọng nói tán tỉnh quen thuộc khiến Vox sặc nước, rồi lại nhanh chóng đưa mắt về sân khấu, trong khi nhận được những ánh nhìn kỳ lạ. Một bóng hình cao lớn với đôi mắt đỏ tươi đang bước vào trung tâm sân khấu. "Tối nay ta thấy có một vài khuôn mặt quyến rũ tụ tập ở đây." Đám đông hò hét khi khói bắt đầu tan đi và lộ ra con quỷ bướm đêm cao lớn, đang mặc một chiếc áo khoác dài màu đỏ viền lông, đội trên đầu chiếc mũ phớt, điểm hai chiếc râu bồng bềnh dựng lên.

"Tại sao y lại ở đây?" Vox thì thầm chủ yếu cho bản thân, nhưng Alastor lại nghe được.

"Anh quen hắn à?" Alastor hỏi với một bên lông mày nhướng lên, nhưng Vox không trả lời khi con quỷ trên sân khấu lên tiếng.

"Chào mừng! Chào mừng đến với Sweet Caress! Điểm đến nóng bỏng mới nhất của Thành phố Pentagram cho tất cả các loại ham muốn bệnh hoạn, vặn vẹo, tất cả đều được phơi bày cho các ngươi, lũ quái vật nhỏ bé."

Đám đông trở nên điên loạn trong khi Vox vẫn đang cố gắng xử lý những gì hắn đang chứng kiến. "Ta chính là Valentino duy nhất!" Con quỷ bướm đêm giới thiệu bản thân và Vox cảm thấy như mình có thể bị chập mạch với thông tin mới này. "Chủ của các ngươi và là người mang đến ham muốn và trụy lạc mới ở Tầng Kiêu Ngạo!" Áo khoác của Valentino tự bung ra để lộ đôi cánh và tản khói xa hơn vào phòng trước khi cánh phủ lên vai y như một chiếc áo choàng. Trang phục y mặc là một chiếc áo sơ mi cài hững hờ hàng nút đỏ và quần da màu đen càng làm nổi bật đôi chân dài.

"Ôi địt mẹ." Vox lẩm bẩm với chính mình; hắn tự hỏi làm sao Valentino ăn mặc kín đáo hơn so với lần gặp đầu tiên của họ lại khiến y hấp dẫn hơn, đám đông dường như cũng nghĩ như vậy vì nhiều tên đang náo loạn để có thể đến gần sân khấu nhất có thể.

"Đêm nay là một đêm đặc biệt khi có sự góp mặt của các vị khách quý." Valentino đưa tay về phía khu vực VIP "Mọi người hãy chào đón thật nồng nhiệt các lãnh chúa của Tầng Kiêu Ngạo!" Khán giả nhanh chóng vỗ tay chào đón những vị khách đặc biệt, trong khi các lãnh chúa vẫn giữ nguyên bộ dáng chuyên nghiệp, chỉ có Vox là như muốn suy nhược thần kinh.

"Husker, có loại rượu nào có thể khiến tôi quên đi đêm nay không?" Vox hỏi khi hắn sụt người xuống ghế.

"Absinthe." Tên lãnh chúa nghiện cờ bạc trả lời trước khi nhấp một ngụm rượu.

"Bây giờ chúng ta cùng chào đón những điều tuyệt vời dành cho tất cả các bạn tối nay! Chúng ta có bộ ba không thể thiếu: Chastity, Charity và Destiny!" Đám đông bùng nổ tiếng hò reo khi ba nghệ sĩ diện đồ da và vớ lưới, tạo dáng trên sân khấu.

"Nhưng để khởi động, chúng ta có một nghệ sĩ mới biểu diễn phần mở màn vào tối nay." Valentino lục túi lấy ra một tấm thẻ "Hãy cổ vũ cho Tiffany..." Y cau mày nhìn tấm thẻ khi thấy nó chỉ ghi Tiffany, không gì khác "... Tiffany Titfucker! Đúng vậy, đó là tên của ngươi." Valentino nhường sân khấu lại cho một con dê thân thể nở nang, đi về phía khu vực VIP. Vox thầm cầu nguyện rằng Valentino không nhớ ra hắn, nhưng nụ cười của y chuyển sang nhếch mép, và luôn chạm mắt với hắn cho thấy đó chắc chắn không phải những gì Vox mong đợi.

"Lâu lắm không gặp, Voxxy." Tâm trí của Vox trống rỗng khi tên lãnh chúa mới nổi ngồi xuống cạnh hắn. "Anh có thích những gì tôi đã làm với nơi này không?". Valentino ra ý chỉ bên trong câu lạc bộ. "Tôi cho rằng nó tốt hơn so với lần thay đổi cuối cùng tôi thấy." Xét cho cùng, lần 'thay đổi' đó có sàn nhà đẫm máu và xác chết rụng rời từng mảnh của một lãnh chúa, nên Vox có thể coi đây là một sự cải tiến vượt bậc.

"Nó tốt hơn so với của Antoine." Vox khen ngợi, làm hai chiếc râu của Valentino run lên, có vẻ y rất hài lòng về lời nói của hắn.

"Gu thẩm mỹ của hắn đúng là kinh khủng." Valentino bình luận, y dùng hai tay dưới cầm lấy điếu thuốc và bật lửa. "Bất cứ kẻ nào bảo hắn rằng ghế sofa giả da màu cam hợp với tường nhung màu hồng đều đáng bị móc mắt." Y bắt đầu bật lửa, nhưng nó mãi không chịu cháy, làm y nghiến răng khó chịu.

"Đây này." Vox lên tiếng và chạm ngón tay mình vào đầu điếu thuốc, phóng ra một tia lửa nhỏ châm nó. Valentino bất ngờ, mỉm cười cảm ơn khi hít vào và nhả ra một làn khói đỏ giống như trên sân khấu. Nó uyển chuyển như thể có tri giác, lượn lờ quanh các lãnh chúa.

"Thật vinh dự khi cuối cùng cũng được gặp..." Carmilla nói, nhưng giọng dần nhỏ đi do một cảm giác quen thuộc ập đến. Đôi mắt sắc lẹm của ả nheo lại khi thấy những lãnh chúa khác cũng bị ảnh hưởng tương tự, ngoại trừ Vox, người trông như cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Valentino nhìn ả như thể đang xem một vụ tai nạn tàu hỏa thú vị đang diễn ra. "...Lãnh chúa của Dục Vọng." Ả kết thúc với một cái nhìn sắc lạnh trong khi Valentino hít thêm một hơi thuốc lá và nhả khói ra lần nữa.

"Niềm vinh hạnh của tôi." Y nói khi hương càng trở nên nồng đậm hơn, nhưng không phải mùi thuốc lá, nó ngọt ngào và quyến rũ. Các lãnh chúa nhìn xung quanh để thấy vô số tội nhân trong câu lạc bộ bị ảnh hưởng , buông thả mình theo dục vọng.

"Ngươi có sở hữu sức mạnh này khi còn là tội nhân không?" Zestial hỏi, khiến Valentino thêm thích thú.

"Nếu không thì sao Tony lại muốn ta?" Y hỏi ngược lại, nhắc nhở mọi người rằng vị Lãnh chúa mới từng là một linh hồn bị trói buộc.

"Phải, như anh đã nói, Antoine có gu thật kì quặc." Alastor bình luận với giọng buồn chán. Khuôn mặt Valentino biến sắc, mắt nheo lại, nụ cười biến mất, và làn khói không còn lượn quanh các lãnh chúa nữa.

"Alastor..." Vox thầm cảnh báo nhưng bị ngắt lời bởi Valentino.

"Không, không." Quỷ Bướm nói khi nhìn chằm chằm vào Quỷ Radio. "Tôi muốn hắn giải thích rõ hơn." Những lời đó khiến nụ cười của Alastor rộng ra, trong khi Vox như dính vào ghế, trở thành vật ngăn cách duy nhất giữa hai tên lãnh chúa.

"Tên cặn bã anh từng phục vụ quá yếu kém trong cách điều hành. Cũng dễ hiểu thôi khi hắn thu nhận một kẻ lạc lối tuyệt vọng, không kiềm chế được bản năng thấp hèn." Alastor nói như thể gã đang bàn về thời tiết chứ không phải đang xúc phạm một lãnh chúa, nhưng hàm nanh nhe ra đã thể hiện rõ ý tứ trong lời gã nói.

"Kẻ lạc lối tuyệt vọng..." Valentino lặp lại như đang cố hiểu những gì Alastor vừa nói trước khi lên tiếng: "... Đừng có ra vẻ đạo đức giả với tao, mày chẳng khác gì Tony cả." Mắt Alastor lập tức biến thành tần số radio, phát ra từng tiếng nhiễu lớn.

"Ngươi vừa nói gì cơ?" Alastor hỏi, gã nghiêng cổ với tiếng rắc rắc ghê rợn, nhưng Valentino vẫn không hề e dè trước những dấu hiệu giận dữ của Alastor.

"Tao có thể cảm nhận được mọi cảm xúc của những người trong câu lạc bộ. Ngay khi mày bước qua cánh cửa, tao đã đọc vị được mày từ xa." Valentino nói, dập điếu thuốc lá trên bàn. "Những lời chào xã giao giả tạo, nụ cười giả tạo, tính cách giả tạo, tặng mày thêm vài con đĩ cặp kè bên cạnh, là đéo khác gì bản sao của Tony."

"Không phải ngươi mới là con đĩ cưng của tên hạ đẳng đó à?". Vox thốt lên kinh ngạc trong khi Rosie há hốc vì sốc . Nhiều lãnh chúa khác cũng trợn mắt, sững sờ. Rất ít điều có thể làm Alastor tức đến mức thốt ra từ tục tĩu, và Valentino, dù tức giận, vẫn giữ được bình tĩnh.

"Ta nghe được một câu chuyện hài về con đĩ cưng của Antoine. Nghe đồn rằng ngươi đã nổi điên, tàn sát đám đông chỉ để đến chỗ Antoine và tra tấn hắn ta như một trò chơi bệnh hoạn." Alastor cười một cách điên loạn, gạc bắt đầu dài ra.

"Chuyện không hề như vậy." Giọng nói của Vox như xô nước lạnh dội vào Alastor, nụ cười của gã phai đi nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, quay lại trạng thái bình thường và nhìn chằm chằm vào tên quỷ truyền hình.

"Làm sao anh biết chuyện gì đã xảy ra?" Alastor hỏi, khiến Vox nhớ ra lý do tại sao Valentino không bị phát hiện trong suốt chín tháng hỗn loạn mà Thành phố Pentagram phải đối mặt sau cái chết của Antoine.

Hắn chưa bao giờ tiết lộ với bất kỳ ai về cuộc gặp gỡ với kẻ giết Antoine đêm đó.

Hắn đã thành thật về cảnh tàn sát mà hắn chứng kiến, thành thật về việc Antoine bị giết, nhưng Vox chưa bao giờ đề cập đến việc Valentino là người gây ra tất cả.

"Anh ấy không nói với mày à?" Valentino hỏi, y nhanh chóng nắm bắt tình hình, cơn thịnh nộ cũng dịu xuống. Nụ cười của Alastor trở nên căng thẳng, gã nghiến răng còn Vox thầm ước mình không phải ở đây. "Ồ, vẫn luôn quan tâm đến em hả, Voxxy~." Vox cảm thấy màn hình của mình nóng lên khi cả hai cặp tay của Valentino quấn quanh hắn và kéo hắn vào phần lông cổ mềm mại của yêu bướm.

"Anh đã ở đó." Alastor khẳng định thay vì hỏi, gã nhìn thấy đôi mắt của Vox mở to ra, và nó đã trả lời tất cả.

"Đúng vậy, quả là một quý ông hoàn hảo." Valentino nói với giọng điệu vui vẻ, y gác cằm lên đầu Vox và nở một nụ cười tự mãn với Alastor. "Thật quyến rũ, anh ấy thực sự đã truyền cảm hứng cho tao về những gì nên làm trong tương lai." Alastor gầm gừ khi gã nhìn thấy một trong những bàn tay của con bướm đêm di chuyển từ vai Vox xuống cánh tay hắn. "Đặc biệt là những gì anh ấy hứa nếu tao kiểm soát được lãnh địa của mình trong vòng một năm." Điều này khiến Vox cau mày, hắn cố gắng nhớ lại những gì hắn đã hứa với Valentino trong lần gặp nhau cuối cùng, nhưng vẫn chẳng được gì vì Vox đã sớm cất đêm say khướt ấy vào một góc não để tập trung cho nhiều việc khác.

"Nếu ai đó kiểm soát được nơi này trong vòng một năm, tôi chắc sẽ hôn họ ngay trên môi."

Mắt Vox mở to khi hắn nhớ lại lời tuyên bố đó và nhìn lên Valentino, vừa đủ thời gian để y né đi tránh bị đụng vào cằm.

"Tôi nói đùa đấy!" Vox kêu lên; Valentino chỉ cười khúc khích nhưng nhoài người về phía trước, làm y chỉ cách mặt Vox vài inch.

"Không, không." Valentino nói khi y khéo léo đè Vox xuống dưới thân. "Những Lãnh chúa phải biết giữ đúng các thỏa thuận." Màn hình của Vox sáng lên khi bàn tay của
bướm đêm đặt ở hai bên đầu hắn và đôi tay còn lại ở eo hắn.

"Đây không có vẻ là nơi để làm điều này..." Vox nói, liếc nhìn xung quanh để gợi ý cho Valentino, y dừng lại và lùi về sau.

"Không thích PDA* hả~?" Valentino hỏi khi y đứng dậy và nắm lấy cổ áo khoác của Vox kéo hắn đứng lên. "Vậy anh có thể 'tham quan' các phòng riêng tư." Y nói, Vox mặc cho mình bị kéo đi, nhưng vẫn quay đầu lại để rồi nhận được ánh mắt vi diệu Alastor dành cho hắn. Trong khi đó, việc Valentino rời đi dường như làm dịu những Lãnh chúa khác khi pheromone của y không còn nữa.

*PDA: Public Display of Affection: Thể hiện tình cảm ở nơi công cộng.

_CÒN TIẾP_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro