3 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

«3 » Giáo sư, chị thơm quá đi (H)

Mặc dù hai người cảm giác giống như đã qua một thế kỷ nhưng trên thực tế từ lúc hai người rời khỏi quán bar đến khi tiến vào phòng nhà nghỉ cũng bất quá mới có 15 phút đồng hồ mà thôi.

Lúc mới bước vào cửa phòng, Thời Mặc vội vàng không kịp chuẩn bị đã bị Đường Quân đặt trên cửa, thậm chí cũng không đợi đến bật đèn, mặt Đường Quân chôn ở trong cổ Thời Mặc, hôn hít gặm nuốt, bờ môi nóng rực đặt ở trên da đốt cháy lòng Thời Mặc.

"Đường Quân... Em tỉnh táo lại chút đi, tôi là Thời Mặc."

"Em nóng quá..."

"Chờ một chút, tôi vào phòng tắm giúp em xả nước, em xối nước lạnh xong sẽ cảm thấy đỡ hơn"

"Chị sờ em một chút đi... Em thực sự khó chịu..." Vừa nói vừa lục lọi đi kéo tay Thời Mặc.

Thời Mặc ném chiếc túi trong tay, hai tay dùng sức đẩy bả vai Đường Quân, muốn tránh khỏi kiềm chế của Đường Quân.

Nhưng nàng quả nhiên đã đánh giá thấp sức lực hiện tại của Đường Quân, lửa lòng khiến cho lý trí của cô sớm đã trôi thành mây khói, kinh nghiệm vừa rồi ở trên xe đã nói cho Thời Mặc biết Đường Quân muốn cô vuốt ve hôn nàng để đạt được khoái cảm.

Đường Quân kéo tay của Thời Mặc đặt tại trên ngực của mình, "Chị sờ thử... Giáo sư... Nơi này rất căng..."

Quần áo mùa hè vốn là mỏng, cộng với bộ ngực sữa mềm mại, dù cho cách một lớp nội y cũng có thể rõ ràng cảm nhận được xúc cảm tinh tế này.

Thời Mặc là người độc thân, làm gì có kinh nghiệm chuyện này, nhất thời mặt đỏ tới mang tai không biết nên làm sao bây giờ, huống hồ hiện tại nàng cũng đang bị Đường Quân trêu ghẹo đến hoa mắt váng đầu.

Thời Mặc sững sờ nhưng Đường Quân lại rất chủ động, siết chặt tay của nàng, mà tay của Đường Quân cũng luồng vào vạt áo Thời Mặc sờ soạng.

Ngay tại lúc Thời Mặc ngây người một chốc, Đường Quân đã cởi ra ba cái nút áo sơ mi của Thời Mặc, mấy nút thắt phía trên cũng bị Đường Quân không kiên nhẫn xé ra.

Đường Quân chỉ cảm thấy xúc cảm làn da của người trước mặt vô cũng tốt, môi đỏ theo cái cổ hướng về phía dưới, hôn lên xương quai xanh gợi cảm.

Thời Mặc thường ngày rất thích mặc áo sơ mi, chỗ cổ áo để chút rộng mở lộ ra xương quai xanh từng chút một, mấy đứa bạn học cũng cảm thấy gợi cảm, tự nhiên ở trong đó cũng có cả Đường Quân.

Đường Quân có khi cũng ước ao có thể vuốt ve chiếc xương quai xanh này là điều tuyệt vời đến cỡ nào.

Áo sơ mi của Thời Mặc đã bị giật ra, nơi bả vai bị Đường Quân trêu ghẹo, quần áo trở nên lỏng lẻo tuột xuống cánh tay, lộ ra áo ngực màu đen.

Thời Mặc không thể lui được nữa nhưng là lại đẩy không ra người trước mặt, tại bên trong bầu không khí nóng bỏng dạng này, dục vọng đã bị khơi lên.

Mặc dù không có quá nhiều kinh nghiệm, nhưng mà với tư cách là một người trưởng thành, phương diện dục vọng cùng kinh nghiệm gần như trở thành tỉ lệ thuận, có dục vọng có thể biết tự mình giải quyết.

Đường Quân đã cởi ra nút thắt áo lót, nội y cùng áo sơ mi cùng nhau tuột xuống, lộ ra ngực trắng căng mộng, gian phòng không có mở đèn nên trở nên u ám vô cùng.

"Giáo sư... Giúp em cởi quần áo..."

Lôi kéo vừa kiềm chế lại phóng túng, Thời Mặc vẫn như cũ không động đậy, hai tay chống ở đầu vai Đường Quân, nhưng sức lực đã trở nên yếu không ít, gần như không có, để mặc cho Đường Quân ở trên người mình làm càn nhưng lại không chủ động.

Đường Quân bị dược hiệu thôi thúc, đợi không được Thời Mặc hành động, nên chỉ có thể tự mình động thủ.
Hai chân của cô dang rộng cọ sát vào chân của Thời Mặc, nửa người trên tách khỏi một chút, cô mặc áo ngắn tay, hai tay kéo một cái lập tức đêm chiếc áo ngắn tay kia ném trực tiếp xuống đất.

Nửa người dán lên, cảm giác da thịt chạm nhau nháy mắt làm dịu dục vọng của Đường Quân, nhưng dục vọng kế tiếp lại ngóc đầu trở lại.

Thời Mặc trong nháy mắt lúc thân thể hai người tiếp xúc đã phát ra một tiếng rên rỉ thật dài, thân thể Đường Quân giống như là một cái lò lửa, ở lúc mùa hè cực nóng dán vào Thời Mặc, hai tay cùng bờ môi ở trên thân Thời Mặc đốt lên ngọn lửa.

Nàng chưa từng có loại cảm giác này.

Đường Quân nghe xong thanh âm này, chân lập tức run rẩy, đây chính là Thời giáo sư trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Thời Mặc bị Đường Quân ôm lấy chậm rãi xê dịch vào trong phòng, tay của mình giống như có ý thức bắt đầu khám phá ở trên lưng Đường Quân,

Xúc cảm dễ chịu để Thời Mặc mở rộng phạm vi vuốt ve, nàng cởi ra nút thắt áo lót, cảm giác vuốt ve không còn bị trở ngại nữa.

Vẻn vẹn chỉ như vậy rất hiển nhiên không thỏa mãn được Đường Quân đang tràn ngập lửa ở trong lòng.

"Thời giáo sư. . . Sờ nơi này. . ." Cô lôi kéo tay Thời Mặc dẫn dắt đến vị trí giữa hai chân.

Đường Quân mặc quần jean, quần bó sát người phác hoạ ra đường cong duyên dáng, tay Thời Mặc cảm nhận được rõ ràng sự ướt át cùng oi bức.

Đường Quân đã không trông mong gì Thời Mặc có thể chủ động cởi quần của mình, hai ba lần cởi ra nút quần, kéo quần xuống một chút, lại kéo lấy tay Thời Mặc xuyên qua chiếc quần trở ngại đến nơi thần bí giữa chân.

Cảm xúc bị ngăn cách bởi chiếc quần và tiếp xúc trực tiếp đúng là khác biệt quá lớn, Thời Mặc cảm giác rõ ràng được lớp vải vóc thật mỏng của khu vực tam giác đã bị mật dịch toàn bộ thấm ướt, dùng tay sờ chút đã cảm thấy được thứ dính dính.

Đường Quân nằm ở trên đầu vai Thời Mặc, hơi thở nóng rực phun ra bên cạnh tai, "Giáo sư. . . di chuyển một chút. . . Ah. . ."

Quần còn chưa cởi hết, tay dò xét đi xuống đã bị kẹt lại, ngón tay Thời Mặc đụng phải âm đế đang sưng lên.

"A. . . Chính là chỗ đó. . . Thời giáo sư. . . sờ em một chút. . ."

Thời Mặc mặt đỏ tai hồng, lục lọi ngõ ngách rồi ma sát ở vị trí đang ngoi lên, Đường Quân đã bị lửa lòng tra tấn không chịu được, toàn thân run rẩy gần như đạt đến cao trào.

Thời Mặc rõ ràng cảm thấy một luồng chất lỏng nóng rực xuyên thấu qua đồ lót thấm ướt tay của mình.

Thời Mặc cứng ngắc giống như là một khối đá, không biết nên làm sao bây giờ, sững sờ rút ra tay của mình.

Hai người đã đến bên giường, Đường Quân đẩy Thời Mặc một chút, Thời Mặc bị đẩy ngã xuống giường, nhìn Đường Quân cởi quần của mình, sau đó là đồ lót.

Đường Quân cởi xong quần áo thì đè Thời Mặc nằm ngã xuống giường, môi lưỡi gặm cắn xương quai xanh của Thời Mặc, cô thực sự rất thích xương quai xanh của Thời Mặc, ổ xương quai xanh sâu cạn vừa phải, xương quai xanh đường nét rõ ràng, thẳng tắp, đầu vai no đủ mượt mà, chỉ cần tưởng tượng cũng biết vùi đầu vào đây gặm cắn là vui thích cỡ nào.
Sức lực Đường Quân không nhẹ, Thời Mặc có chút chịu không nổi, đẩy bờ vai của cô: "Đường Quân. . . Nhẹ một chút. . . Đau. . ."

"Giáo sư. . . Chị thơm quá đi. . ." Bờ môi hướng xuống, hôn ngực trắng non mềm.

"A. . ."

"Giáo sư. . . Chị sờ em một chút. . . Phía dưới của em rất "muốn". . ."

Ma xui quỷ khiến thế nào mà Thời Mặc lại bị mê hoặc, tay phải liền nâng lên theo phần bụng sờ đến vườn hoa ướt át.

"A. . . Giáo sư. . . cho vào đi. . ."

Thanh âm Đường Quân vang lên đến bên tai, hai người cao tương đương nhau, Đường Quân nhích lên trên một chút là bờ môi đã chống ở bên tai Thời Mặc, thanh âm khàn khàn trầm thấp, mang theo tràn đầy dục vọng.

Thời Mặc mặc dù có chút cảm giác nhưng cũng có chút do dự, tay chỉ là ở cổng hoa huyệt vuốt ve, không dám đi vào.

Vừa mới hưởng thụ chút cao trào nho nhỏ không thể khiến Đường Quân cảm giác được hoàn toàn sự phóng thích, ngược lại càng thêm tha thiết sự an ủi của Thời Mặc, Thời Mặc ở cửa huyệt chỉ lêu lổng quanh co, Đường Quân liền uốn éo người không ngừng ma sát tay của nàng.

"Đường Quân. . . Em ráng nhịn một chút. . . Rất nhanh sẽ qua. . ." Thời Mặc một tay an ủi hoa huyệt, một tay ôm lấy cổ Đường Quân, bờ môi trấn an như hôn vào tai Đường Quân, nghĩ rằng sự an ủi nho nhỏ này có thể giúp Đường Quân vượt qua dục vọng tra tấn này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro