Chap 4.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Ba ba, nhà bên cạnh thật ồn ào nha! Bọn họ đang làm gì vậy?" Lucy nằm trên đùi ba ba đọc truyện tranh khó chịu vì tiếng ồn ào từ căn biệt thự bên cạnh nhà mình. Đáng ghét, làm hại bé không tập trung đọc sách được, ba ba cùng không thể an tâm làm việc!
"Có thể là chuyển nhà a, hình như có người mua căn biệt thự đó." Khẽ vuốt ve mái tóc của bảo bối, nam nhân cười giải thích cho bé.
"Thật sao? Ba ba, bảo bối có thể qua đấy xem không?" Lập tức từ đùi nam nhân leo lên, trong cặp mắt to của bé con ánh lên tia hiếu kỳ. "Được không, ba ba?"
"Bảo bối thích thì cứ đi. Nhưng nhớ đừng gây phiền toái cho nhà người ta đó nha!" Nam nhân sủng nịnh nói.
"Đã biết, ba ba!" Vui sướng reo lên, bé con lập tức không thể đợi nữa mà chạy vụt ra ngoài.
---- o0o ~ o0o ----
"Oa A! Thật nhiều đồ a!" Lucy không có đi qua cửa mà
chỉ trèo lên bức tường ngăn cách giữa nhà mình cùng căn biệt thự bên cạnh quan sát từng thùng từng thùng đồ đạc to lớn cồng kềnh được chuyển vào, bé cảm thấy thật thú vị nên ngạc nhiên nói.
Đợi tới lúc mọi người làm xong việc của mình, chủ nhân căn biệt thự mới từ trong đi ra.
"Kia nhất định là người hàng xóm mà ba ba bảo hôm nay chuyển đến! Oa, bảo bối thật thông minh!" bé con nhỏ giọng nói thầm "Thế nhưng chú kia trông cũng rất đẹp trai rất đẹp trai nha! Ách... Không đúng, không đúng, ba ba mới là đẹp trai nhất!"
"Ai ở kia vậy?" Đồng Duệ cảm thấy trên tường hình như có người, thế là liền quát to một tiếng. Chẳng lẽ hôm nay vừa mới chuyển đến liền gặp trộm sao?"
"Ah..... Oa!" bé con bị kinh hãi nên trượt chân ngã từ trên tường xuống, bé sợ tới mức hét ầm lên.
Thấy có một bé con thét lớn rồi ngã từ nhà bên cạnh sang gốc cây đại thụ bên này, Đồng Duệ lập tức chạy tới hỏi bé
"Cháu không sao chứ'" Đồng Duệ lo lắng hỏi thăm bé con trong ngực.
"Cháu không sao, cảm ơn chú!" Lucy mỉm cười với người bên cạnh.
"Cháu là ai? Từ đâu đến?" Thật là bé con đáng yêu a! Đúng là dạng Y(*) thích. Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của bé con, mắt Đồng Duệ lập tức phát ra tia kinh diễm. Không ngờ ngày đầu tiên chuyển đến đã tìm được một bé thỏ trắng đáng yêu thế này!

(*): mình sẽ gọi Đồng Duệ là Y nha :3

"Cháu ở nhà bên cạnh, cháu tên là Lucy, năm nay mười tuổi, ba ba cháu tên là Natsu Dragneel, chào chú!" Nhảy ra khỏi vòng tay của Đồng Duệ, bé con rất lễ phép giới thiệu mình với anh, còn đáng yêu cúi đầu nữa.
"Chào cháu, bé con, chú là Đồng Duệ." Ôn nhu cười, Đồng Duệ quyết định muốn bé con này. Y là đồng tính, hơn nữa là luyến đồng. Bất quá đáng yêu dễ thương thế này thì không có nhiều, cho nên Y quyết định phải có được bé con siêu cấp đáng yêu này! "Cháu tên là Lucy sao?"
"Dạ, Đồng thúc thúc!" bé con cao hứng nói. Lúc về bé sẽ nói với ba ba, chú nhà bên rất tốt bụng, hơn nữa còn rất đẹp trai!
" Lucy..... Một cái tên rất Tây nha, là mẹ đặt cho sao?" Đồng Duệ đầy hàm ý hỏi vòng vèo Lucy về chuyện nhà bé.
"Không phải, Lucy không có mẹ, tên là ba ba đặt cho, Lucy rất thích tên của mình!" Vì là ba ba đặt cho mà!
"Thực xin lỗi, chú không biết mẹ cháu đã....." Ách..... Bé con Lucy này thật quá đáng yêu.
"Chú ơi, mẹ không có mất a! Người khác đều nói mẹ không cần ba ba và Lucy nữa." bé con không có cảm giác nào với mẹ nên cũng không biết chuyện không có mẹ là chuyện không tốt, dù sao có ba ba thương bé là đủ rồi.
"Chú mời cháu nước trái cây, được không?" Với loại bé con này thì phải từ từ dụ dỗ. Trước hết phải để bé có ấn tượng tốt về mình a!
"Nhưng mà..... Ba ba nói ăn nhiều đồ ngọt sẽ bị sâu răng...." Ba ba nói không được làm phiền người khác, nhưng mà..... bé còn muốn nước trái cây.....
"Không sao đâu, Lucy, chỉ uống một cốc ba ba cháu sẽ không biết đâu."
"Nhưng mà..." bé con không tránh được bị quà vặt hấp dẫn, giống như những đứa trẻ khác.
"Ba cháu bây giờ không ở đây có phải không nào?" Đồng Duệ tiếp tục dụ dỗ.
"Cái đó..... Được rồi! Làm phiền chú nha!" Đúng nga, ba ba không ở đây nên sẽ không biết!
Uống nước trái cây xong, Đồng Duệ liền để Lucy rời đi, không vội, dù sao bé con cũng ở nhà bên, ngày sau còn nhiều thời gian để đem bé ăn tươi! Nghĩ vậy, y lộ ra một nụ cười lang sói, thế nhưng may mắn là có cặp mắt vàng kim che chắn nên mới không thể hiện ra quá lộ liễu.
"Cảm ơn Đồng thúc thúc đã chiêu đãi! Tạm biệt chú!" Vui vẻ trở lại biệt thự nhà mình, bé con chốc chốc lại mong gặp lại Đồng thúc thúc đã mời bé muốn nước trái cây ngay ngày đầu gặp mặt
---- o0o ~ o0o ----
"Bảo bối, về rồi sao?" Thấy bé con đi vào thư phòng, nam nhân đặt quyển sách trong tay xuống hỏi.
"Uhm, ba ba, bảo bối về rồi!" Chủ động ngồi vào lòng baba, Lucy hưng phấn nói: "Ba ba, chuyển đến nhà bên cạnh là một chú, chú ấy tên là Đồng Duệ. Đồng thúc thúc rất tốt bụng nha, hơn nữa vóc người cũng rất đẹp, là một nam nhân rất đẹp trai nha!" Bất qua bé rất thông minh lược bớt đoạn Đồng Duệ mời bé uống nước trái cây.
"Ah? Vậy bảo bối cảm thấy Đồng thúc thúc kia cùng ba ba ai đẹp trai hơn?" Nhóc con này, dám ở trước mặt gã khen nam nhân khác đẹp trai, phải 'trừng phạt'.
"Đương nhiên là ba ba của bảo bối rồi!" Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, bé con thẹn thùng nói.
"Vậy..... thích ba ba không?" Nam nhân cười, bàn tay lớn lén lút chui vào trong quần lót của bé con vuốt ve phần dưới của bé.
"Thích..... Ah ah..... Bảo bối thích ba ba nhất..... Ah!" Bị tay nam nhân đùa bỡn, bé con lập tức có phản ứng.
"Bảo bối thích ba ba cái gì nha?" Một bên đùa bỡn thân thể bảo bối, nam nhân hỏi.
"Ah..... Uhm... Thích ba ba..... Thích hôn môi ba ba, thích...... Ah ah..... ba ba cười, thích ba ba tốt với..... Ah ah ah......Lucy..... Còn có........ còn có ba ba....." bé con có chút ngượng ngùng nói ra.
"Cái gì nha? Nói đi, bảo bối!" Nam nhân cố ý đem ngón tay đặt ở lỗ nhỏ của bé con đâm vào, khiến thân thể nhỏ bé trong ngực rung rung một hồi.
"Nói mau, bằng không ba ba sẽ không làm bảo bối thỏa mãn đâu!"
"Ah..... Ba ba..... không muốn như vậy....." Ngón cái thoáng cái cắm vào thật sâu khiến bé con khó có thể khống chế mà mị kêu thành tiếng "Ah ah ah! Bảo bối thích đại nhục bổng của ba ba..... ah ah ah....."
"Ngoan, Lucy thật sự là bé ngoan của ba ba!" Nói xong, nam nhân liền thưởng cho bảo bối của mình một nụ hôn thật sâu. Thế nhưng, cảm giác cho gã biết cái tên Đồng Duệ kia nhất định có ý đồ đen tối với bảo bối của gã!
---- o0o ~ o0o ----
"Ba ba, con sao không được sang chỗ Đồng thúc thúc chơi nữa?" bé con cong cái miệng nhỏ kháng nghị với ba ba.
"Bảo bối ngoan, vườn hoa nhà mình chưa đủ cho con chơi sao?" Nam nhân kiên nhẫn dỗ dành Lucy, gã không thể để bảo bối đến chỗ tên kia được.
"Cái đó.... Được ạ!" Cặp mắt to nhanh chóng chuyển động, bên ngoài bé con tuy ra vẻ từ bỏ, nhưng bé chuẩn bị vụng trộm bò tường sang bên kia, giống như lần trước vậy. Hì! Bé thật thông minh!
"Vậy bảo bối ngoan về học bài đi a!" Nam nhân sủng nịnh cúi người hôn lên khuôn mặt phần nộn của Lucy. "Ba ba còn có việc phải làm."
"Dạ, ba ba!" bé con cười ngọt ngào trả lời một câu rồi quay về phòng mình.
Một lát sau, bé con xác định chung quanh không còn ai nữa liền vụng trộm mở cửa sổ, trèo từ cành cây trong vườn hoa bên này sang cây đại thụ nhà bên, gọn gàng vượt qua tường, Lucy thần không biết quỷ không hay mà đến nhà Đồng Duệ.
"Đồng thúc thúc?" Bé ở trong hoa viên tìm người chú 'tốt bụng' kia.
"Là tiểu Lu a!" Thấy Lucy ở trong vườn hoa nhà Y nhìn quanh bốn phía, Đồng Duệ lập tức ra đón. A, bé thỏ trắng lại tới rồi!
"Ồ? Đồng thúc thúc, chú còn đang ngủ sao?" Thấy Đồng Duệ mặc trên người áo tắm, bé con tò mò hỏi.
"À, chú đang bơi! Bé con có muốn bơi không?" Đôi mắt dưới cặp kính của Đồng Duệ cười híp lại.
"Cảm ơn chú, Đồng thúc thúc! Nhưng Lucy không có mang đồ bơi đến." Bé tiếc nuối nói.
"Đến đây! Bé con, sợ cái gì sao?"
"Nhưng mà cháu....." Bé không muốn không mặc gì mà bơi.
"Vậy Lucy trước hết cứ đứng trên bờ chờ chú là được rồi!" Đồng Duệ rất thấu hiểu nói.
Ngồi trên ghế bên cạnh hồ bơi, bé con nhìn Đồng Duệ tự do bơi lội trong nước. Bé cũng muốn bơi nha! Nhưng cứ thế này mà xuống thì quần áo sẽ ướt.
"Nhà tiểu Lu cũng có bể bơi nhỉ!" Đồng Duệ từ trong nước nhô lên, hỏi.
"Đúng vậy! Nhưng ba ba thường rất bận, nên ít khi được dùng." bé con nói.
"A, thì ra là thế a! Vậy Lucy không phải rất đáng thương sao? Trời nóng như hôm nay mà có thể ở trong hồ bơi nhà mình nghịch nước là việc thoải mái nhất!" Thấy bé con do dự, Đồng Duệ cố ý tiếc nuối thay bé "Lucy , có muốn nghĩ lại một chút không? Thời tiết hôm nay rất nóng đó!"
Nghiêm túc suy nghĩ một chút, bé con vẫn là không nhịn được bị làn nước thanh thanh lương lương hấp dẫn, thế là bé bắt đầu cởi quần áo ra "Thời tiết hôm nay rất nóng rất nóng a!"
Đồng Duệ vẻ mặt say mê tựa vào thành bể nhìn bộ dạng đáng yêu cởi bộ váy của bé con, Y tự bảo mình không nên gấp, không được làm tiểu bảo bối này sợ hãi.
Sau khi cẩn thận đem y phục của mình gắp gọn gàng đặt một bên, bé con liền nhảy xuống bể bơi.
"Oa! Thật thoải mái a!" Bị làn nước lành lạnh chạm vào, bé con không khỏi phát ra một tiếng rên thỏa mãn "Đồng thúc thúc ?" Lúc này, bé mới phát hiện không thấy Đồng Duệ đâu.
"Coi chừng nha, Lucy!" Đột nhiên từ trong nước chui ra, Đồng Duệ thoáng cái bế bé con lên.
"Ah!" bé con bị 'tập kích bất ngờ' kinh hô một tiếng "Đáng ghét, Đồng thúc thúc trêu Lucy." Bé không vui mà cong cong cái miệng nhỏ.
"Chú chính là muốn trêu Lucy nha!" Xấu xa cười cười, Đồng Duệ cù cù bé con, bất quá y thật ra là đang mượn cơ hội mà chiếm tiện nghi.
Uhm..... Trông thật đáng yêu, làn da cũng thật mềm mại, mông nhỏ rất có độ co dãn, không tồi, không tồi! Tay Đồng Duệ ở trên người bé con lưu luyến không muốn rời.
"Đồng thúc thúc?" Thấy Đồng Duệ sờ tới sờ lui phía sau của mình, bé con không hiểu y có chuyện gì, thế là bé vặn vẹo thân mình gọi Đồng Duệ.
"A, Lucy, cháu khát không?" Sau khi vui đùa ầm ĩ một hồi, Đồng Duệ hỏi. "Chú mời cháu nước trái cây được không?"
"Có nước trái cây?" Đúng nga, chú vừa nói bé cũng thấy có chút khát.
" Lucy lên trước đợi chú đi lấy nước trái cây cho cháu!"
Nói xong, Đồng Duệ liền lên bờ lấy nước trái cây.
Lúc sau, khi Y đi ra quả thật cầm một ly nước trái cây thật lớn đưa cho bé con đang nằm trên ghế đắp một chiếc khăn tắm lớn.
"Cảm ơn chú!" Cao hứng nhận lấy cái ly, bé con lập tức cúi đầu uống. "Thật ngon a!" Lucy cười ngọt ngào.
"Vậy thì uống nhiều một chút đi!" Đồng Duệ cười nói. Uống đi, uống đi, uống càng nhiều thuốc ngủ càng ngấm nhanh! Khặc, khặc!
Uống hết một ly nước trái cây, bé con đột nhiên cảm thấy choáng váng đầu óc "Ô? Đồng thúc thúc, Lucy mệt quá, buồn ngủ quá a!" Bé đáng yêu dụi dụi mắt.
"Vậy cứ an tâm ngủ đi!"
Để bé con nằm lên trên ghế, Đồng Duệ lộ ra nụ cười tươi mưu kế đã thực hiện được. 'Bữa tiệc lớn' cũng sắp bắt đầu!
"Dạ....." Còn chưa nói hết, bé con đã chìm vào giấc ngủ.
" Lucy? Lucy? Chú muốn hôn cháu nha!" Vỗ vỗ bé con ngủ say như chết, sau khi xác định bé đã thật sự ngủ Đồng Duệ lập tức không thể chờ được mà cởi khăn tắm lớn trên người bé con xuống.
Tay Y si mê vuốt ve thân thể nhỏ bé trắng nõn trắng nà của bé con, xúc cảm mềm mại này làm y yêu thích không muốn buông tay. Xoa nắn cơ thể bé con, y cúi đầu liếm láp đầu nhũ nhỏ màu trắng nhạt trên ngực bé, ngậm vào trong miệng khẽ mút, bên kia thì dùng tay chiếu cố, thẳng đến khi hai tiểu nhũ hoa mẫn cảm đều dựng đứng mới buông ra.
"U-a..aaa....." Mơ màng cảm thấy có người liếm láp cơ thể mình, bé con tưởng là ba ba, nên chỉ vặn vẹo vài cái mà thôi. "Ba ba....." Bé nhỏ giọng lẩm bẩm.
Thấy bé vẫn như cũ không có tỉnh, Đồng Duệ mới hoàn toàn thả lỏng. Tay Y trượt về phía giữa hai chân của bé con sờ mó.
"Uhm....." Cảm thấy khoái cảm, bé con nhẹ mở môi rên rỉ một tiếng "...... Không muốn..."
"Bé ngoan, nhanh ngủ đi! Chú sẽ cho cháu cảm thấy thoải mái!" Đồng duệ ghé vào tai bé thầm nói.
bé con rất nghe lời mà không động đậy nữa, thấy bé triệt để không còn động tĩnh gì, Đồng Duệ liền cúi người xuống thè lưỡi liếm hôn làn da trên bụng nhỏ của bé con đến bụng dưới của bé rồi đưa môi hon lỗ nhỏ của bé con. Bị kích thích, phần nhỏ non nớt kia lập tức rỉ nước, thấy có sự đáp lại, Đồng Duệ càng mạnh mẽ đưa lưỡi vào trong. Bản thân y thì tận tình nhấm nháp chất lỏng ngọt ngào của bé con, phần lỗ nhỏ bé xinh kia tiết ra chất lỏng trong suốt thơm ngọt tựa như quỳnh tương ngọc dịch, Đồng Duệ tham lam không ngừng liếm.
"Ah ah...... Uhm....." Vì khoái cảm, bé con mơ màng phát ra vài tiếng nhỏ, thân thể cũng không tự giác mà khẽ rung.
Biết bé có khoái cảm, Đồng Duệ quả thực là mở cờ trong bụng, càng dùng sức liếm láp, còn cố ý để lại vài dấu hôn xung quanh phần thân ngon lành kia cùng trên chân bé con. Đem thứ giống như nước đường kia nuốt vào trong miệng, Đồng Duệ mới thỏa mãn liếm liếm khóe miệng.
Hôm nay trước hết cứ làm đến đấy a! Nghĩ vậy, y liền lấy khăn tắm bọc lấy người bé con.
----- o0o ~ o0o -----
Một lúc sau, bé con mới tỉnh lại. "Ừm.... Đồng thúc thúc, sao cháu lại ngủ vậy?" Ngồi dậy, bé con vừa dụi mắt vừa nói, bất quá bé cảm thấy có chút kì quái: nửa thân dưới của mình sao có chút mềm mềm, giống như vừa mới được ba ba yêu thương vậy?
"Chú cũng không rõ, Lucy đột nhiên nói muốn ngủ rồi cứ thế thiếp đi." Thấy bé không có phát giác, Đồng Duệ liền khôi phục lại vẻ 'ông chú tốt bụng'
"Ah! Nguy rồi, ba ba! Thực xin lỗi, Đồng thúc thúc, bé con lập tức phải về rồi!" Để ý sắc trời, Lucy sợ hãi kêu lên. Bé là trộm chạy sang đây, vạn nhất bị ba ba phát hiện liền thôi rồi! Nói rồi, bé con vội vã mặc quần áo rồi trèo tường trở về.
"Hô-" Vừa mới bò về phòng ngủ của mình, lúc bé con cho rằng không bị phát hiện thì phía sau đột nhiên vang lên tiếng nói.
" Lucy! Con vừa đi đâu vậy?" Nam nhân lộ vẻ âm trầm từ sau rèm che đi ra.
"Ah! Ba ba!" bé con lắp bắp kinh hãi. "Con..... Con......" Bé lấp liếm nói không ra lời.
"Con sang nhà bên cạnh, có phải không?" Nam nhân tức giận nói.
"Ba ba, con xin lỗi!" bé con áy náy cúi đầu.
"Lại đây!" Nam nhân hít sâu một hơn, tuy giận bảo bối lén sau lưng gã chạy ra ngoài, nhưng gã vẫn không nỡ dữ với bảo bối của gã.
Nghe lời đi lại, bé con đứng trước mặt nam nhân nhận lỗi với gã "Ba ba, là bảo bối sai rồi, bảo bối không nên không nghe lời ba ba!"
"Con tự biết lỗi của mình là tốt rồi...... Bảo bối, chân con làm sao vậy?" Lúc đó, nam nhân thấy được vết đỏ bất thường ở phần đùi ngoài váy của bé con.
"Chân?" Chân bé làm sao sao? Bé con không hiểu cũng cúi đầu nhìn về phía nam nhân đang
nhìn. Ơ? Sai lại lấm tấm điểm đỏ thế kia? "Có phải bị muỗi cắn không vậy?" bé con khó hiểu lẩm bẩm, bé dùng tay chạm vào một chấm đỏ "Uhm.... Hình như có hơi đau a, ba ba!"
Ôm bảo bối lên giường, sau khi nam nhân cởi váy bé con thì phát hiện xung quanh chỗ đó cũng có, nam nhân lập tức hiểu đó là dấu hôn liền nổi điên. Gã một phát xé áo bé con trói tay bé lại.
"Ah! Ba ba, bảo bối biết lỗi rồi!" bé con sợ hãi, bởi bé lần đầu tiên thấy ba ba thật sự tức giận. "Ba ba, đừng đánh mông bảo bối, lần sau bảo bối nhất định nghe lời ba ba."
Âm thầm nhìn sắc mặt bị dọa đến trắng bệch của bảo bối, nam nhân trực tiếp hôn sâu bé con.
"Ah.... Ba ba.... Ah ah ah.... nhẹ một chút...... Ah ah! Đau quá....." bé con kêu lên đau đớn.
"Bảo bối, nói! Ba ba không thỏa mãn được con sao?" Vừa dùng ngón tay xoa phần lỗ nhỏ của bé con, nam nhân vừa dùng ngữ điệu âm trầm hỏi.
"Không có, không có, ba ba..... Ah ah..... có thể thỏa mãn bảo bối, ah ah ah!" bé con đau đến mức chảy nước mắt.
"Hay là..... Con thích ông chú kia? Bảo bối không muốn ba ba sao? Con muốn làm tân nương của hắn sao?" Nam nhân hỏi, tay cũng không ngừng nghỉ. Cảm giác vừa đau vừa thích làm bé con muốn rên lại muốn khóc "Không có..... Ah ah..... Bảo bối vĩnh viễn chỉ thích ba ba...... Ah ah! Bảo bối chỉ muốn làm tân nương của ba ba! Ah ah ah ah!" Lúc đó, bé con hét lên, vì nam nhân cứ vậy mà tàn nhẫn đem mình tiến thẳng vào lỗ nhỏ khép chặt của bé con.
"Ba ba..... Đau quá a! Ba ba....." bé con khóc kêu, tuy đau, nhưng còn có khoái cảm cực lớn "Ah ah ah...... Ba ba..... Ah ah...."
Một chốc sau khi nam nhân thô lỗ tiến vào bên trong bé con liền trở nên ướt đẫm, thậm chí rất nhanh chảy nước, tiếng rên không kiềm chế nổi bật từ chiếc miệng nhỏ nhắn bị hôn đến sưng đỏ của bé. "Ah ah...... Thật thoải mái ba ba! Ah ah..... Bảo bối còn muốn..... Ah ah ah......"
"Nhóc con dâm đãng! Nói, con cùng tên kia làm mấy lần?" Nam nhân vừa dùng sức đâm vào lỗ nhỏ của bé con, vừa hỏi.
"Không có..... Ah ah...... Bảo bối không có.... Ah uhm......" bé con yếu ớt nói. "Bảo bối chỉ có lén trốn đi...... Ah ahh..... Ba ba nhanh lên..... Thật thoải mái.... Ah ah..... mà thôi, sau đó..... Đồng thúc thúc...... Ah ah! Ba ba..... để bảo bối bơi, nhưng mà sau đó bảo bối thiếp đi...... ah ah...... Ba ba, sâu một chút......"
Hoài nghi nhìn bé con trong chốc lát, nam nhân lại mạnh mẽ đem phần thân của mình tiến vào bên trong, sau khi xác thực cảm giác không có bất kỳ thứ gì gã mới yên lòng. Xem ra bảo bối không có lừa gã, không có lên giường cùng người khác! Như vậy thì là tên Đồng Duệ kia đã dùng quỷ kế lừa bảo bối của gã. Tên hỗn đản kia, dám động đến bảo bối của gã?! Còn lưu lại dấu vết trên người bảo bối của gã, đến gã cũng không cam lòng làm vậy, y dám?!
"Ba ba..... ba ba.... Bảo bối muốn ba ba.... tiếp tục đi......"
Nam nhân ở trong sâu dò xét vài cái liền bất động, bé con đã dục hỏa đốt người không ngừng vặn vẹo. Bé hiện tại rất muốn, ba ba sao lại không động?
Cúi đầu nhìn bảo bối hưng phấn chực khóc, nam nhân liền nghĩ ra phương pháp trả thù. Phải để Y biết bảo bối là của ai!
"Bảo bối, con có thích ba ba không?" Lại chậm rãi động eo, nam nhân vừa thỏa mãn bé con, đồng thời lại tra tấn bé.
"Thích..... Uhm ah! Bảo bối thích ba ba nhất!" bé con chủ động nghênh hợp tiết tấu của nam nhân nói "Ah...... Ah......... Ba ba...... Nhanh một chút....."
"Vậy..... để chú nhà bên cũng biết bảo bối là tân nương của ba ba được không?" Nam nhân ác ý mà đâm vào điểm mẫn cảm của bé con.
"Ah ah ah! Được, được.... Ah ah..... Bảo bối tất cả đều nghe ba ba....... Ah ah ah ah............. Thật thoải mái....... Ah!" Thân thể bé con run rẩy cong lên, bé cơ hồ chịu không thấu sự ve vãn của nam nhân.
"Bé ngoan!" Cười hôn môi Lucy để thưởng vì bé rất nghe lời, nam nhân lại động eo mãnh liệt đâm vào lỗ nhỏ hẹp của bé con.
----- o0o ~ o0o -----
"Có phải Đồng tiên sinh không ạ?" Tới chỗ ở của Đồng Duệ, lão quản gia Hạ Lễ cung kính hỏi thăm.
"Đúng rồi, xin hỏi ông có việc gì vậy?" Đồng Duệ cũng lễ phép mỉm cười.
"Tôi là quản gia nhà bên cạnh, ông chủ nhà chúng tôi muốn mời ngài dùng bữa tối, để cảm ơn ngài ngày hôm qua đã chiêu đãi cậu chủ!" Lão quản gia trịnh trọng nói.
"Đâu có, đó là điều tôi phải làm!" Nhất định là bé con đáng yêu đã khen Y trước mặt ba ba của bé!
----- o0o ~ o0o -----
"Thật xin lỗi, có thể xin hỏi ông chủ mấy người thật mới tôi đến sao?" Không phải Y gấp gáp, nhưng người nhà này rất quái dị, nói là mời Y đến dùng cơm nhưng Y đã đợi một tiếng đồng hồ rồi, ngoại trừ lão quản gia cũng mấy người hầu nam, hầu nữ ra căn bản không thấy 'ông chủ' trong miệng bọn họ đâu cả, kể cả tiểu Lu đáng yêu cũng không thấy bóng dáng, bọn họ rốt cục đang làm cái quỷ gì vậy?
Xem ra ba ba của bé con tám phần là một ông già không xuống nổi giường, bằng không sao mẹ bé con lại vứt bỏ bọn họ chứ?
"Xin ngài chờ." Lão quản gia nói xong cũng đi lên lầu, lúc ông xuống liền trực tiếp nói với Đồng Duệ "Đồng tiên sinh, ông chủ mời ngài lên."
Sau khi dẫn Đồng Duệ tới cửa một căn phòng ngủ, lão quản gia liền rời đi, chỉ để lại mình Y, lúc Đồng Duệ đang buồn bực không hiểu bọn họ đang làm cái trò gì thì Y nghe thấy trong phòng ngủ dường như có tiếng kêu nhỏ nhỏ, lòng hiếu kỳ trỗi dậy, Y nhẹ đẩy cửa tạo ra một khe nhỏ, nhưng khi nhìn vào bên trong y liền ngây dại.
Y trông thấy bé con không mảnh vải che thân bị trói trên giường, chân mở rộng . Một nam nhân anh tuấn khêu gợi đang dùng cự vật của mình tàn sát bừa bãi trong cơ thể bé, hơn nữa cửa vào bị làm đến tấy đỏ, không rõ là ái dịch của bé con hay của nam nhân men theo chân bé chảy xuống giường.
"Ah ah...... Ba ba....... Không sâu nữa...... Ah ah ah..... Bảo bối sẽ hỏng mất..... Ah ah!"
Thân thể bé nhỏ bị kịch liệt mà bối rối, toàn thân bé con sớm đã là một mảnh hồng nhuận say lòng người.
"Bảo bối, con không phải thích như vậy sao?" Vừa dùng sức đâm vào 'chiếc miệng nhỏ nhắn' cơ hồ đã bị cắm đến không khép lại nổi của bé con vài lần, nam nhân vừa thở gấp hỏi, gã dùng khóe mắt quét qua người đang ở bên ngoài rình coi qua khe cửa.
"Ah ah........ Ba ba!" Đột nhiên, nam nhân bất ngờ ôm bé con ngồi lên người mình hướng về phía cửa, cũng như cố ý mà mở rộng chân bé con, để cho người ngoài cửa có thể thấy rõ bé là bị nam nhân làm như thế nào, cũng với vẻ si mê cực độ kia, còn tiếng rên rỉ hơn bất cứ người đàn bà.
"Ah ah ah..... Ah......... Ba ba......... Ah ah! Bảo bối thích đại nhục bổng của ba ba, ah ah....... Ba ba đâm vào bảo bối thật thoải mái........ Ah ah!"
"Bảo bối thích ba ba sao?" Nam nhân lại hỏi
"Uhm! Thích! Thích! Ah ah ah ah!" Dưới sự chuyển động thô lỗ của nam nhân, bé con rõ ràng đã đạt đến cực hạn, nhưng lại không thể tiết ra "Ah...... Ba ba..... Van cầu ba ba, buông tha bảo bối...... Ah ah........" Bé thật sự muốn chết!

---------------------------------------------------

30p của mị để viết xong chap này a~ chap này dài qt luôn 4500 từ uiiii

Mị đang viết Khắc khoải chap 10 đây a~

Đọc xong nhớ cho mị ⭐ với bình luận nha~

Đừng đọc chùa nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro