Chương 38: Đào Hôn ( 5 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" A Âm!!" 

Cậu nghe thấy người đang gọi mình liền nhìn xung quanh, ơ đây chẳng phải thế giới của cậu sao, những toà nhà cao tầng, đường xá, xe cộ,.. cậu cố gắng tìm giọng nói đang gọi tên mình, thì phía sau có người vỗ lên vai cậu, cậu hốt hoảng quay lại nhìn, ánh mặt hiện rõ sự vui mừng nói:

" Cha, mẹ!!"

" Đúng là cha mẹ đây, khổ cho con quá, ôi con trai của ta!!" Mẹ cậu nhìn cậu với ánh mắt triều mến thút thít nói, cha cậu nhìn cậu với ánh mắt tự hào liền vỗ lên vai cậu nói:

" Con đã làm rất tốt rồi!!"

Cậu cứ ngỡ là mơ, cậu trở về rồi sao về với thế giới của cậu, có cha mẹ của cậu, có những người cậu yêu quý, cuối cùng cậu cũng quay về rồi. Cậu vui sướng không nói nên lời liền ôm chầm 2 người họ mà khóc, mẹ cậu thấy vậy liền nhẹ nhàng vỗ về nói:

" Con đã trở về rồi, sẽ không rời xa chúng ta nữa!!"

Cậu nghe mẹ nói hạnh phúc vui vẻ vô cùng liền buông tay muốn nhìn hai người họ, nhưng cảnh tượng trước mắt làm cậu chết lặng, trước mắt cậu không phải cha mẹ cậu mà là 2 người bị móc hết cả mắt chỉ còn mỗi hốc mắt đen, khuôn mặt không da máu rơi lã chả, nhìn cậu cười. Cậu la lên muốn bỏ chạy, liền bị kéo lại, cậu mất khống chế ngã quỵ xuống đất, cậu tính kêu cứu thì nhìn lại xung quanh, những toà nhà xe cộ,.. hồi nãy giờ đã biến thành 1 khoảng đen vô tận mà 2 con người kia lại cứ kéo cậu lại gần, cậu sợ hãi dùng chân đạp nhưng mà bọn họ như không cảm thấy đau mà còn cười khoái chí, cậu càng sợ hơn, miệng như bị dính lại không nói được, nhưng đột nhiên người là mẹ cậu hồi nãy kia liền đẩy tên còn lại ra rồi nhìn cậu với ánh mắt đầy sự thương cảm nói:

" A Âm ca ca, huynh mau chạy đi!!"

" A Âm, ngươi không được rời xa ta!!" Tên còn lại la lên

" A Âm...A Âmm!!"

Cậu hốt hoảng tỉnh dậy, mồ hôi trên khuôn mặt xinh đẹp của cậu chảy đầm đìa, cậu thở dốc cố gắng giữ bình tĩnh,  " giấc mơ quái quỷ gì vậy chứ, trong mơ có 1 đám người khuôn mặt đầy máu, mắt thì đều bị móc hết cả ra cứ chạy theo bám lấy cậu không buông, lại còn nói ra những lời đáng sợ, khó chịu quá đi mất!!" Cậu thầm nghĩ

Cậu đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng vẫn là nơi này, biết bao giờ thì cậu mới quay trở lại thế giới của cậu được đây, rồi cậu thở dài. Cậu cố gắng ngồi dậy, nhận ra bây giờ cũng đã xế chiều nhưng mà tại sao cậu vẫn ở Dưỡng Tâm Điện của hắn vậy, dù không muốn về cái Kim Cang Điện kia nhưng mà ở đây chẳng phải nguy hiểm hơn sao, chỗ này là động hổ đó, cậu đang mãi trầm tư suy nghĩ đột nhiên 1 con báo đen lao lên giường nhìn cậu với ánh mắt thích thú, cậu nhìn con báo trước mắt liền có chút hoảng sợ nghĩ " Đây không phải là thú cưng của nam chủ sao, nhìn đúng là chủ nào tớ nấy mà!!" cậu vừa nghĩ vừa vuốt ve con báo, thế mà con báo không những không gầm gừ với cậu mà lại còn thích thú vô cùng, còn ngoe nguẩy cái đuôi như muốn cậu vuốt tiếp, rồi cậu chợt nhớ đến cảnh trong nguyên tác mấy con báo đen này đã ăn thịt mình liền cảm thấy khó chịu dừng lại rồi táng con báo đó 1 cái. Con báo đen chả hiểu mình làm sai chuyện gì liền cảm thấy buồn bã tới gần làm nũng với cậu, lại còn liếm mắt cậu nữa chứ, cậu bị liếm trên người nên cảm thấy nhột liền la lên:

" Dừng lại..um..dừng lại đi!!" 

Hắn mới bước vào thấy cảnh tưởng cậu và thú cưng của mình trước mắt liền đen mặt đi, xung quang nổi lên khí tức chết người nhưng cũng có mùi chua chua bay thoang thoảng đâu đây, liền đi tới nắm cổ con báo đen kia mà hằn học nói:

" Đại Miêu, ngươi cũng quá to gan rồi, dám động vào A Âm của ta, tý coi ta xử ngươi thế nào!!"

Cậu nhìn thấy cảnh tưởng trước mắt liền phì cười, đúng là đáng iu thật, hắn thấy cậu cười trong lòng cũng có chút vui vẻ liền thả con báo đen kia xuống rồi cởi áo ra khoác lên người cậu nói:

" Ngươi sao rồi, còn cảm thấy mệt ở đâu nữa không!!?"

" Ta không sao, đỡ nhiều rồi!!" Cậu đáp 

Hắn nghe thấy liền mỉm cười dịu dàng nhìn cậu, nhẹ nhàng vuốt ve tóc cậu, rồi cậu lên tiếng:

" Vân Nhi, muội ấy đã được thả chưa!!?"

Hắn nghe cậu hỏi trong lòng có chút khó chịu nhưng vẫn vui vẻ nở nụ cười quỷ dị trả lời:

" Đã thả rồi, vì ngươi nên ả ta không chết đâu, cả đời này ả ta cũng không gặp lại ngươi nữa đâu!!"

Cậu nghe hắn nói tuy có chút buồn nhưng cũng có chút mừng cho nữ chủ, không gặp cũng tốt, không gặp thì cô sẽ không bị nguy hiểm như thế là được rồi. Nhưng cậu đâu biết rằng, nữ chủ vốn đã không còn trên đời này nữa rồi, hắn thấy cậu có vẻ buồn liền ôm cậu nói:

" Đã có ta ở đây rồi, ngươi đừng lo!!"

Cậu nghe xong lòng có chút nhẹ nhõm nói: " Đa tạ ngươi!!"

Hắn nhìn cậu dịu dàng, xoa xoa lòng bàn tay sưởi ấm cho tay cậu rồi nói:

" Sắp đến giờ dùng thiện rồi, chắc ngươi cũng đói rồi, chúng ta dùng bữa thôi!!"

Nói xong hắn kêu người chuẩn bị thiện, rồi sai người lấy thau nước ấm tự tay rửa mặt tay chân cho cậu. Cậu thấy hành động của hắn liền nghĩ chắc có khi tên nam chủ này yêu cậu thật rồi, hắn rửa chân cho cậu, thấy cậu ngoan ngoan để hắn làm liền vui sướng hạnh phúc, bàn chân cậu nhỏ trắng nõn nà lại còn mềm mịn khiến hắn không ngừng vuốt ve, đúng là chỗ nào của cậu cũng mềm hết hắn nghĩ. Sau khi hắn làm xong, hắn còn tự mình mặc y phục cho cậu, cậu thì vẫn ngoan ngoãn để hắn làm không chống cứ, không phải vì cậu không muốn, mà có chống thì hắn sẽ làm tới hơn như thế thì mệt nữa. Đám nô tài xung quanh nhìn thấy vị hoàng đế lạnh lùng tàn khốc ngày nào giờ lại ân cần chăm sóc cậu như vậy vừa cảm thấy ngưỡng mộ cậu mà vừa cảm thấy vị hoàng đế của bọn đúng là yêu cậu quá mức rồi. Hắn làm xong xuôi mọi thứ, nhìn cậu với ánh mắt ngọt ngào rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi cậu một cái, cậu thấy hắn hôn mình dù cảm thấy khó chịu nhưng cũng buông xuông không muốn đánh trả lại, bây giờ hắn đang chiếm thế thượng phong có đánh cũng không lại. Tầm 1 khắc sau, bữa tối đã được soạn ra đầy đủ trên bàn, hắn bế cậu trên tay rồi nhẹ nhàng để cậu ngồi trên người mình, từ từ gắp món đút cho cậu ăn lại còn thổi nguội cháo bón cho cậu, đối xử với cậu như cậu là món bảo vật trân quý nhất trên trần đời này.

Dùng bữa xong trời cũng đã tối, hắn còn phải xử lý công vụ, nhưng nhìn cậu ngoan ngoãn như này lại không nỡ rời đi, cậu nhìn hắn hiểu ý liền nói:

" Ta cũng muốn phụ ngươi giải quyết công việc!!"

Hắn nghe thấy liền vui mừng tột độ, cậu như này là muốn ở bên hắn phải không, cậu muốn giúp hắn, hắn vui quá không nói nên lời cứ nhìn cậu vui vẻ, cậu thấy hắn cứ nhìn mình cười liền nói tiếp:

" Không muốn ta giúp thì thôi!!"

" Muốn, muốn, A Âm muốn cái gì ta cũng cho hết!!" 

Cậu chưa kịp trả lời hắn liền bế cậu chạy 1 mạch tới thư phòng đám nô tài ở sau chạy theo hầu hạ không kịp, ở trong thư phòng, cậu ngồi trên người hắn cùng hắn giải quyết công vụ, hắn nhìn cậu giải quyết tấu sớ dùm mình liền cứ ngắm nhìn cậu mãi không thôi, cậu đẹp trong trẻo thuần khiết như thần tiên làm hắn cứ mãi đắm chìm. Cậu thấy hắn cứ nhìn cậu mãi trong lòng có chút bực bội nhưng đành mặc kệ, rồi cậu vươn tay lấy tấu sớ bên cạnh mà đọc, cậu đọc tấu sớ hai mắt sáng lên vui vẻ nhìn hắn cười nói:

" A Ly ngươi nhìn nè, mỗi nước vì có ý tốt muốn giao hảo với nước của chúng ta liền muốn gả công chúa sang đây liên hôn nè. Bắc Nguyệt quốc gả Tứ Công Chúa Thúc Nguyệt xinh đẹp dịu dàng như ánh trăng sáng, Tây Thiên Quốc gả Thập Nhị Công Chúa Hằng Hà năng động vui tươi, còn Đông Liên Quốc là Bát Công Cháu Ngọc Dung yêu kiều thướt tha!!!"

Cậu vừa nói vừa lấy ảnh của công chúa mỗi nước ra cho hắn xem, vui vẻ mà liệt kê cho hắn, hắn nghe cậu nói liền khó chịu nhìn cậu hằn học lên tiếng:

" Ta mới không cần bọn họ, ta có mỗi ngươi là đủ rồi!!"

Cậu thấy hắn khó chịu liền phí cười thầm nghĩ tên này đúng là có chút dễ thương thật, hắn thấy cậu cười mọi khó chịu trong lòng liền tan biến mà ôm cậu chặt hơn cứ dúi đầu vào lưng cậu, cậu nói:

" Nếu là ý giao hảo thì cũng có phần tốt, mỗi nước sẽ thắt chặt tình nghĩa hơn, với lại chúng ta là nước lớn mạnh, ta nghĩ ngươi nên nhận, để có gì dễ dàng tránh tai hoạ lúc cần thiết!!"

Hắn nghe cậu nói liền trầm tư 1 lúc, việc này hắn cũng đang suy nghĩ không biết phải làm sao, vì hắn sợ cậu giận, nhưng nếu cậu nói như vậy thì cứ đồng ý thôi dù gì với hắn cậu là duy nhất là tất cả đối với hắn, nhưng người khác chẳng qua chỉ là tạm bợ.

Hắn nhìn cậu dịu dàng rồi gật đầu đồng ý, cậu thấy vậy liền vui mừng. Vậy là may quá nếu sau này cậu trốn thoát được thì hắn còn có người khác, với lại nếu cậu không thoát được thì hắn cũng sẽ không tới làm phiền cậu. Cậu vui vẻ đắm chìm trong suy nghĩ, mà không hắn biết có bàn tay hư nào đó cứ mải mân mê cơ thể cậu, hắn luồn tay vào trong áo cậu mân mê làn da mềm mại rồi vuốt nhẹ eo cậu. Cậu rùng mình rên lên 1 tiếng " a...umm", hắn nghe cậu rên liền khoái chí liền mò tay nắn nhé hai cái nhũ hoa hồng hào của cậu, " a...hicc...um" tiếng rên ngọt ngào của cậu như càng làm hắn điên cuồng hơn mà cứ tiếp tục nắn bóp. Cậu như chịu không nổi nữa liền muốn phản kháng đành lên tiếng:

" A Ly thả ta ra, ngươi làm gì vậy!!?"

Hắn như không nghe thấy cậu nói gì liền, liếm nhẹ lên gáy cậu rồi cắn 1 phát, cậu đau đớn la lên, quay lại nhìn hắn:

" Thả ta ra!!" Cậu la lên 

Hắn mặc kệ cậu mà cứ tiếp tục cắn, cậu không còn cách nào khác liền liên tục cấu vào tay hắn,chỉ mong hắn dừng lại, hắn không nói không rằng liền lấy 2 ngón tay đưa vào miệng cậu mà đùa nghịch, miệng cậu bị hắn trêu đùa không nói được chỉ có thể ú á rên rỉ từng tiếng. Đột nhiên hắn dừng lại, không cắn cậu nữa, hắn nhìn vết cắn đang rỉ máu trên gáy của cậu mà nở nụ cười quỷ dị coi đó như là phương thức đánh dấu cậu rồi hắn liền liếm vết cắn đó 1 cách nhẹ nhàng, cậu cảm thấy vừa đau vừa rát liền ra sức vùng vẫy, hắn liền rút 2 ngón tay kia ra khỏi miệng cậu, cậu như được giải thoát liền ra sức thở hổn hển, cậu tưởng như vậy đã kết thúc nào ngờ hắn nhìn cậu cười rồi lập tức lật người cậu lại để cậu nằm trên bàn, kế đến hắn đưa 2 ngón tay ẩm ướt được lấy ra từ miệng cậu liền vút nhẹ vào cúc hoa của cậu, hắn vừa chạm vào cậu liền rên lên:

" Hic...um...a....aa... đừng mà...thả ...thả ta raaa"

" Cơ thế nhạy cảm như vậy làm sao ta có thể để ngươi rời khỏi ta được!!" Hắn đáp

Nói xong hắn liền hôn cậu, lưỡi hắn như muốn khuấy đảo ở trong khoang miệng cậu hút lấy hút để dịch ngọt, tay hắn thì cũng không nằm im mà cứ đút ra đút tạo những tiếng kêu ân ái không ngừng, hắn luyến tiếc rời khỏi môi cậu nhưng cũng không quên đặt 1 nụ hôn nhẹ vào trán cậu rồi dần dần hắn chuyển xuống phía dưới, khi thấy đã đủ độ ẩm ướt hắn liền cạ cạ vào cúc hoa của cậu, cậu cảm nhận được sự to bự và nóng nóng ở phía dưới liền hốt hoảng dùng sức muốn bỏ chạy, hắn không cho cậu được như ý nguyện liền kéo cậu lại rồi dùng tay trói hai tay cậu ra phía sau lưng, cậu sợ hãi la lên:

" A Ly dừng lại, đừng làm vậy, ta xin ngươi đừng mà!!"

Hắn nghe cậu nói liền nở nụ cười quỷ dị, rồi đáp:

" Ngươi gọi mời ta như vậy thì làm sao ta có thể dừng lại được chứ, với lại ngươi đã đồng ý cho ta rồi mà!!"

Đồng ý...cậu đồng ý cho hắn khi nào chứ...à cái đêm cậu bị hạ xuân dược aizz chết tiệt cậu đang làm cái quái gì vậy hả..phải làm sao đây. Cậu chưa kịp định hình lại thì quay lại đã thấy cự vật của hắn đang căng phồng gân guốc ở trên mông của cậu rồi, cậu hoảng sợ không nói nên lời hắn nhìn cậu mỉm cười rồi từ từ tiến vào bên trong, cự vật của hắn cứ thế mà tiến vào bên trong cậu  bụng dưới của cậu lập tức căng phồng lên, cậu rên lên " um...a...aaaa....hiccc...", cậu cứ tưởng hẳn chỉ yên vị bên trong cậu nhưng nào ngờ lập tức hắn thúc mạnh vào bên trong cậu khiến cậu la lên:

" Aaaaa...hicc...uum...aaaa dừng...dừng đi mà!!"

Hắn mặc kệ cậu cứ liên túc thúc mạnh vào trong, từng tiếng " pạch...pạch..." cùng với tiếng rên ân ái vang lên trong phòng, cậu thở dốc bụng dưới càng ngày càng trương phình hơn khiến cậu giật bắn người lên 1 cái, phía dưới càng co thắt bóp chặt hắn hơn, hắn liền rên nhẹ 1 tiếng liền buông tay cậu ra rồi xoa nắn nhũ hoa, cơ thể cậu cảm nhận được sự khác biệt liền rên lên 

" um..a..aaa..umm...sướng... sướng quá...!!"

Cậu càng rên bên dưới càng siết chặt hơn làm hắn ngày càng thúc chặt hơn, lập tức hắn xoay cậu lại để cậu nằm trên bàn đối mặt với hắn, lúc này đây hắn như không chịu nổi nữa, khuôn mặt cậu ửng hồng lên, cơ thể đã để lộ nữa phần trên hiện ra thân ảnh đẹp đẽ mềm mại, đôi môi đỏ mọng như đang gọi mời hắn, cặp mắt trong sáng tinh khiết ngày nào bây giờ nhìn hắn như kiểu hãy làm cậu  mạnh hơn nữa đi, đột nhiên cậu cảm nhận bụng dưới như có gì đó nhồi thềm càng ngày càng căng phồng, cậu nhìn hắn trước mắt rồi nhìn cự vật của hắn đang ở bên trong mình liền nghĩ " tên này là quái vật à sao cái đấy lại to vậy chứ!!"  hắn như không cho cậu nghĩ thêm liền rút ra rồi thúc mạnh vào một cái, cậu điếng người la lên

" Aaa...aaa..um...từ..từ...từ từ thôi!!"

Hắn vuốt ve má của cậu rồi hôn lên đôi môi cậu và cứ thế lại thúc mạnh, cứ mỗi lần nhấp cậu cứ thấy bản thân như đang chết đi sống lại liền thở gập đưa tay lên quàng qua cổ hắn rên rỉ nói:

" Dừng...dừng lại đi mà...ta ...ta sắp chịu không nổi rồi!!"

Hắn ôm chặt cậu rồi bế cậu lên để cậu ngồi lên người hắn, cậu tưởng hắn dừng lại thật nhưng nào ngờ câu mới ngồi trên người hắn, hắn lại liên tục nhấp khiến cậu quay cuồng, hắn cứ nhấp vào cậu mặc kệ cậu rên la thế nào cả căn phòng đây toàn mùi ái dục, hắn cứ làm cậu mà không biết mệt còn cậu thì lại kiệt sức quá thể, bỗng nhiên hắn chợt ôm eo cậu rồi ngừng nhấp lại, bên trong cậu đột nhiên ẩm ướt nóng lên một cách lạ thường, lúc này cậu mới phát hiện ra là hắn mới vừa ra bên trong cậu, dịch đặc nóng hổi cứ thế chảy ra trên người cậu và hắn, cậu liền tức giận đỏ mặt lấy tay đấm hắn nói:

" Tên này, sao người lại làm vậy, ta đánh chết ngươi!!"

Hắn đang vô cùng thoả mãn lại nhìn thấy hành động dễ thương của cậu thì càng vui vẻ hơn, liền ôm chặt cậu tươi cười nói:

" Mới là màn dạo đầu thôi mà!!"

Cậu nghe xong ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì hắn đã bế thốc cậu lên dùng khinh công trở về Dưỡng Tâm Điện rồi lại tiếp tục hành xác cậu






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro