Lẩu nướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ting "

Cửa thang máy nhẹ nhàng mở ra, Nhậm Kỳ Viễn không nhanh không chậm đi ra ngoài, đến cả mặt mũi người bên trong ra sao Nhậm Kỳ Viễn cũng không rõ. Thế nhưng anh lại thầm ghi nhớ gương mặt của cậu, khoảnh khắc cậu rời đi có chút nuối tiếc.

----

Nhậm Kỳ Viễn mở Wechat gọi điện cho Chu Đinh Trình, chỉ là chưa bấm gọi đã nhìn thấy một tin nhắn được gửi tới.

Người gửi tên là Trần Văn Kỳ, avt là một thiếu nữ gương mặt cực kì khả ái đáng yêu.

Nhậm Kỳ Viễn cố gắng nhớ lại, nhưng là rốt cuộc cũng không nhớ rõ nguyên chủ và cô nàng này có quen biết hay không.

Cậu vẫn bấm nhận tin nhắn, bên trong là:

Trong đầu cậu liền hiện ra gương mặt của cô gái ban nãy. Trần Văn Kỳ rất nhanh rep lại tin nhắn của Nhậm Kỳ Viễn, cách nhắn của cô nàng khá là teen.

Như là có điều khó nói, wechat hiện đối phương đang nhắn, sau đó lại xóa. Vài phút sau cô nàng mới ấp úng gửi một tin nhắn:

Nhậm Kỳ Viễn nhìn bức thư hường phấn bản thân đang cầm trên tay, sau đó lại nhìn tin nhắn Trần Văn Kỳ gửi đến.

Nhậm Kỳ Viễn có chút khó xử, cậu vẫn chưa đọc nó, nhưng nếu trả lời thẳng thắn sẽ làm cô gái kia tủi thân mất.

Bên kia rất nhanh truyền đến tin nhắn của Trần Văn Kỳ:

Nhậm Kỳ Viễn bất giác cong khóe môi, vui vẻ đáp lại tình cảm của cô nàng:

Chu Đinh Trình đi đến gần cậu từ lúc nào, sau đó vỗ vỗ lên vai Nhậm Kỳ Viễn:

" Ông đang làm gì vậy? Tôi đến gần cũng không nghe bước chân "

Nhậm Kỳ Viễn cười cười hướng cậu ta, nụ cười này 6 phần sảng khoái, 4 phần hạnh phúc:

" Không có gì, chỉ là nhận được tin nhắn của một bạn học nữ vô cùng đáng yêu, cô ấy chúc tôi thành công trong sự nghiệp "

Chu Đinh Trình lạnh nhạt liếc cậu, sau đó lại như có như không vô tình nhìn về màn hình điện thoại, vẫn còn thấy một đoạn tin nhắn của hai người.

Chu Đinh Trình vô thức cảm thấy khó chịu. Quái lạ, cậu ta vì sao lại cảm thấy khó chịu cơ chứ???

" Bạn của tôi bảnh trai như vậy đương nhiên nhiều người để ý "

Nhậm Kỳ Viễn không chú ý đếm giọng điệu của cậu ta, nghe người khác khen mình bảnh trai lại càng vui vẻ.

" Tôi cảm thấy ông cũng rất đẹp trai "

Chu Đinh Trình ngạc nhiên nhìn cậu, giống như có một tia hy vọng soi sáng.

" Viễn Viễn thấy tôi đẹp trai sao? "

Nhậm Kỳ Viễn khó hiểu nhìn Chu Đinh Trình:

" Tại sao ông lại gọi tôi là Viễn Viễn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ