✽ Chương 5: Bị cha ruột thao cao trào hai lần 【5】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Tể tướng vs nữ nhi ___ Bị cha ruột thao cao trào hai lần 【5】

Lạc Anh kịch liệt lắc mông, tóc đen hỗn độn rũ xuống, hai đùi mở rộng, hai bàn chân nhỏ không ngừng đạp loạn lên bắp đùi rắn chắc của Mộ Dung Dược.

Cọ xát như vậy càng gia tăng thêm kích thích dục vọng sinh lý của nam nhân, Mộ Dung càng muốn gì cặp chân nhỏ đáng yêu chân kia vòng quanh eo của mình.

"Cha... Đừng cắm vào tiểu huyệt nữ nhi... Đau quá... Nữ nhi dùng miệng hút mủ cho người... Đừng cắm vào tiểu huyệt... Cha..."

Trong đôi mắt thiếu nữ ẩn chứa nước mắt trong suốt, tiếng cầu xin yếu ớt, nghe mị hoặc long người, thân mình vặn vẹo giãy giụa thoạt nhìn giống như "dục cự hoàn nghênh".

Đây là chỗ thông minh của Lạc Anh, nếu cô kêu đến tê tâm liệt phế, như vậy vững chắc xác định theo cốt truyện sẽ khiến cho Mộ Dung Dược mãnh liệt tự trách, khiến cho sau này khi hắn xiết chết nữ nhi để che giấu nội tâm ái náy.

"Ngô..." Mộ Dung Dược muốn nói an ủi, nhưng khúc gỗ nhét trong khoang miệng làm cản trở ngôn ngữ. Hắn có thể tưởng tượng, tiểu huyệt nhỏ hẹp như ngón út của nữ nhi bị côn thịt khổng lồ của mình cắm vào có bộ dạng đáng sợ ra sao.

Làm khó cô.

Mộ Dung Dược ở trong lòng thầm nghĩ.

Vốn dĩ hắn là căm hận người con gái này, hận cô là hoen ố danh tiếng của hắn, nhưng giờ phút này từ đáy lòng dâng lên một tia thương tiếc.

Con ngươi Mộ Dung Dược bị tình dục nhiễm hồng nóng bỏng nhìn chằm chằm hai vú to bự của nữ nhi, vòng eo mảnh khảnh, hai đùi rộng, cùng ngọc huyệt non mềm đang bị côn thịt cực lớn của mình mạnh mẽ nhồi nhét.

Đó là tiểu huyệt của nữ nhi.

Hắn hiện tại đang thực hiện hành vi tội lỗi xấu xí nhất nhân thế.

Côn thịt thô dài cứng rắn trong dung đạo chật hẹp mang theo sảng khoái cảm chạy dọc sống lưng.

Hoa huyệt nữ nhi thật nhỏ hẹp, trong dũng đạo tựa tầng tầng lớp lớp, theo bản năng đem côn thịt thô to của hắn gắt gao hấp thụ.

Tư vị sảng khoái kia thật khó thể miêu tả.

Theo nữ nhi giãy giụa, cùng với hai tên thái giam đang ôm lấy mông cô đẩy đưa từng nhịp, dương vật lõa lồ bên ngoài của Mộ Dung Dược cắm sâu thêm một đoạn.

"Bị cha ruột của mình chịch âm hộ, tư vị thế nào hả?"

Nhìn Lạc Anh bị ôm trong tư thế xi tiểu, Hà Man cười nhạo nói.

"Thật là một cái tao huyệt xinh đẹp! Không nghĩ tới Tể tướng lại sinh ra một nữ nhi vưu vật, màu sắc tiểu huyệt còn tốt như vậy! Huyệt động còn nhỏ xinh, ai, đã đổ máu, nhất định là rất đau đi! Ai kêu Tể tướng dương vật quá lớn làm gì?" Hà Man trong mắt hiện lên tia phấn khích.

Thái giám không có thân thể dục vọng, nhưng xúc động trong lòng vẫn phải có.

Hà Man ôm lấy cặp mông non mềm của Lạc Anh một bên đẩy đưa dưới háng Mộ Dung Dược, một bên tầm mắt sáng quắc nhìn chằm chằm hạ thể chỗ hai cha con kết hợp.

"A... Hảo kỳ quái... Tại sao lại như vậy... A... Cha cắm một chút... A... Thật thoải mái..." Căp đùi Lạc Anh giang rộng, biểu tình trên mặt vô cùng hỗn loạn, đôi tay nhỏ còn không biết đặt ở đâu, hiện tại vòng qua ôm lấy cặp mông rắn chắc của Mộ Dung Dược, dung nhan khuynh quốc khuynh hành dán chặc lên khuôn ngực đang đập thịch thịch của hắn, cánh môi đỏ mở ra liếm hai núm vú hắn.

Mộ Dung Dược tim đập như sấm rền, nam căn cương cứng dưới háng nóng cháy hoàn toàn cắm ngặp vào thân thể nữ nhi.

Tiểu huyệt thiếu nữ gắt gao bao lấy dương vật nam nhân, cho nên bị lôi kéo không thôi.

Dương vật thô dài nhiều lần đụng vào hoa tâm nữ hài, mỗi lần như vậy đem dung đạo từ 1 biến thành 0, quy đầu cực lớn chợt đẩy mạnh vào tử cung, một lần nhét hết vào hoa viên ấm áp của thiếu nữ một đường thẳng tắp tử cung.

Đáng tiếc tay hắn không thể cử động, nếu không bế mông cô lên chịch điên cuồng cho đã ghiền.

"A... A a... Ân a... Cha hảo bổng... A... Thật thoải mái..." Yết hầu Lạc Anh phát ra tiếng rên rỉ mềm, thủy huyệt nóng hừng hực co rút quấn lấy nam căn cắm mạnh từng đợt. Bỗng nhiên cô hét lên một tiếng, tử cung phun ra lượng lớn mật dịch, cánh mông co chặt, từng đợt co rút. Đồng thời không tự giác mà đem dương vật nam nhân đang ra vào như môtơ xiết khẩn.

"Bị cha ruột chịch tới lên đỉnh rồi... Ha hả..."

Hà Man thần sắc hưng phấn, nghiêng đầu phân phó một tiểu thái giám đặt dưới mông Lạc Anh cái mâm.

Lạc Anh còn đang kinh ngạc, từng giọt nước rơi xuống mâm phát ra âm thanh "Leng keng".

Hai gò má cô nháy mắt đỏ bừng lên, đó là dâm thủy cô bị Mộ Dung Dược chịch tới té đái ra ngoài.

Đinh, lại một tiếng vang thâm thúy.

Mộ Dung Dược hiển nhiên không có chú ý tới điều đó, có lẽ không còn tâm trạng chú ý.

Hắn thao đến điên cuồng, tuy hắn tiếp xúc nữ nhân không nhiều lắm, nhưng cũng biết nữ nhi có một tao huyệt mang danh họa thủy.

Tao huyệt có danh khí như vậy, tự cổ đã có Muội Hỉ, Đát Kỷ, Bao Tự, Li Cơ các nữ nhân họa quốc ương dân. Các cô đẹp như thiên tiên, quốc sắc thiên hương, được quân vương vô cùng sủng ái. Hoàng đế vì các cô thậm chí làm ra không ít chuyện nguy hại giang sơn xã tắc.

Chẳng lẽ Mộ Dung Dược hắn hôm nay sẽ bại trong tay thân sinh nữ nhi của mình?

Cái ý niệm chỉ này chỉ lóe lên một chút, Mộ Dung Dược liền không nghĩ nữa.

Bởi vì hắn muốn bắn, tầng tầng khoái cảm nghiêng trời lệch đất không dứt chảy khắp người, thắt lưng tê rần, đại quy đầu trong hoa huyệt ấm áp của nữ nhi ra sức chọc vài cái, tựa như núi lửa phun trào bắn ra đại lượng tinh tương nóng cháy như dung nham, so với lần đầu tiên bắn còn nhiều hơn.

Cái bụng nhỏ của Lạc Anh bị lượng lớn nùng tinh bắn vào, gồ lên thành một cái gò nhỏ.

"A... A!!" Thời khắc lên đỉnh Lạc Anh thét lên chói tai, cô bị chịch tới chảy nước mắt, mồ hôi mang theo hương thơm hoa lan phảng phất khắp phòng, làm mọi người trong địa lao nháy mắt thất thần.

Trong đôi mắt Mộ Dung Dược đọng lại một sự mê ly.

Thiếu nữ banh rộng đùi, chính giữa cắm một cây côn thịt màu đỏ thẫm thô dài, bộ dạng bị nam nhân chà đạp đáng thương hề hề, Mộ Dung Dược muốn đem cô ôm vào lòng ôn tồn an ủi, lại muốn đem cô hung hăng tận sức gian dâm.

Cây gậy thịt dưới háng từ trong cơ thể nữ nhi rút ra, Mộ Dung Dược thân thể tràn ngập cảm giác trống rỗng, phảng phất như mất đi cái gì đó.

Hà Man đề phòng nùng tinh trong tiểu huyệt Lạc Anh chảy ra, dùng một cái hạch đào nhét vào mật huyệt, lấp kín cái miệng nhỏ.

Hắn nhìn cái bàn gỗ ở góc tường, khóe miệng gợi lên một nụ cười xấu xa, lệnh tiểu thái giám đem bàn gỗ dời qua trước mặt Mộ Dung Dược.

Đem Lạc Anh đặt lên bàn gỗ g, bày ra tư thế kỳ quái, phía dưới mông lót 1 cái gối đầu, hai chân mở rộng ra, giống như treo ngược, nơi riêng tư của thiếu nữ giống như bạch ngọc không tỳ vết bày ra trước mặt phụ thân không sót một cái gì.

Hà Man nhìn gương mặt dị thường mỹ lệ của thiếu nữ, bộ dạng đáng thương hề hề, cho dù hắn là thái giám cũng không khỏi chấn động trong lòng, cười hì hì nói: "Duy trì tư thế như vậy một canh giờ sẽ tha cho ngươi."

Mộ Dung Dược nhìn chằm chằm thân thể tuyết trắng của nữ nhi gần trong gang tấc, dương cụ mới vừa mềm xuống lại cương lên.

Vì sao hắn biết rõ là nữ nhi ruột thịt, còn muốn đem cô đè dưới thân hung hăng dâm loạn?

Hà Man bưng lên cái mâm trên mặt đất, đổ vào chút nước, dùng ngón tay khoáy vài cái.

Lạc Anh thấy cái mâm trắng tinh còn dính dâm thủy, có vài giọt là máu xử nữ của cô.

Hà Man đem chất lỏng rót vào trong ly, dưới ánh mắt nghi hoặc không ngừng của Mộ Dung Dược, phân phó tiểu thái giám: "Đem khúc cây trong miệng hắn lấy ra."

Hai tiểu thái giám đi qua làm theo.

Mộ Dung Dược miệng được đến tự do, cái miệng tê mỏi còn không kịp thư giãn, đã bị Hà Man bóp chặt hàm dưới, hắn bị ép mở miệng, ngay sau đó trong miệng bị rót vào một cổ chất lỏng.

Sau khi nuốt xuống, hắn chép miệng hai cái, đó là một loại chất lỏng có vị tanh ngọt mang theo hương thơm hoa lan nhàn nhạt, uống thật ngon. Hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt, thế nhưng còn muốn uống thêm một lần nữa.

╔════════════════

⧱Truyện được convert bởi 💐 Vespertine & Chin Chin 🥑 & Hdlinhhh 💐.

⧱Vui lòng ghi rõ "Nguồn: Vespertine & Chin Chin & Hdlinhhh" khi edit, giới thiệu truyện.

╚════════════════

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton