✽ Chương 6: Thao đến nữ nhi liên tục cao trào 【6】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Tể tướng VS nữ nhi ____ Thao đến nữ nhi liên tục cao trào 【6】

Lạc Anh nằm trên bàn gỗ giang rộng hai đùi, Hà Man sợ cô giãy giụa, bảo tên tiểu thái giám đem hai tay cô trói lại.

Thời gian trôi qua từng chút một, trong lúc Hà Man uống xong một ấm trà, cũng đi nhà xí 1 lần.

Lạc Anh thỉnh thoảng nhìn vào cái đồng hồ cát trong góc tường, thần sắc càng ngày càng nôn nóng, bụng nhỏ chứa rất nhiều tinh dịch, cái này cũng không phải quan trọng, đáng sợ chính là cô muốn đi WC. Hơn nữa theo thời gian trôi đi, cô càng mất khống chế.

Hà Man thấy sắc mặt cô lúc trắng lúc đỏ, liền hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"

"Ta... Ta muốn đi mao xí... Có được không?" Giọng Lạc Anh mềm mại, sóng mắt lưu chuyển giống như hồ nước tràn đầy, gương mặt như thiên tiên, phong tư khuynh quốc khuynh thành làm Hà Man trong nháy mắt ngây người, thầm nghĩ nếu không phải hoàng đế thích nam nhân, chỉ sợ Mộ Dung Anh Nhi này sẽ trở thành hoàng phi.

Hà Man lắc đầu nói: "Cha ngươi bắn vào bụng ngươi thứ tốt, không thể lãng phí, ngươi chịu khó nhịn đi!"

Lạc Anh đành phải cắn răng chịu đựng, tầm mắt lơ đãng nhìn về phía Mộ Dung Dược đối diện, trong mắt hắn mà lại có một tia quan tâm.

Lạc Anh cho rằng chính mình hoa mắt, một tên nam nhân lạnh lùng vô cảm như hắn sao có thể có cảm tình.

Đến khi cô nhìn lại, Mộ Dung Dược đã chuyển tầm mắt.

Dâm độc trong cơ thể hắn tuy rằng đã bài xuất, nhưng đối diện với một tuyệt đại giai nhân thân thể mỹ diệu, có mấy nam nhân có thể cầm lòng được, chỉ là loại dục vọng này còn không đến mức làm hắn mất đi lý trí.

"Cha..." Âm thanh Lạc Anh dị thường nhu hòa, lại mềm mại, nghe được ai cũng phải mềm lòng. Dù là Hà Man cũng nhìn qua.

Mộ Dung Dược thân hình chấn động, liếc mắt nhìn một cái, thân thể thiếu nữ trắng tinh tuyệt mỹ, đùi ngọc thon dài, nụ hoa non mềm, cái miệng nhỏ đỏ tươi như anh đào, hai gò bồng đảo dù nằm nhưng vẫn vun cao đầy đặn, đẹp đến mức làm nam nhân hít thở không thông.

Trán Mộ Dung Dược sung huyết, hô hấp dồn dập, côn thịt dưới háng nhất thời cương lớn thêm vài phần.

Hắn thế nhưng dưới tình huống không trúng xuân dược, lại nổi lên phản ứng với con gái ruột của mình.

Mộ Dung Dược cảm thấy hổ thẹn, lập tức dời ánh mắt nhìn về chỗ khác.

"Ha hả..." Hà Man và bọn tiểu thái giám chỉ chỉ Lạc Anh nằm trên bàn gỗ, khóe môi lộ ra một nụ cười tà ác.

Hoạn quan là những kẻ bị tổn thương cả về thể xác lẫn tinh thần, hằng ngày sinh hoạt trong thâm cung nội viện, bởi vì hoàn cảnh đặc thù, khiến cho hoạn quan tính tình cũng khác biệt với thường nhân. Mà loại tính cách đặc thù này càng ảnh hưởng lời nói và hành dộng của hoạn quan, do đó dẫn tới hình thành tính cách biến thái của hoạn quan.

Hà Man chính là người như vậy.

Hai tên tiểu thái giám có ánh mắt nhanh nhạy, lập tức hiểu ý Hà Man, đi qua đem bàn gỗ Lạc Anh nằm nâng lên, kề sát háng Mộ Dung Dược.

Hai cha con hai tiếp xúc da thịt, hạ thể gắt gao dán chặt vào nhau.

Hạ thân Lạc Anh giang ra thành hình chữ M, hai đùi mở rộng kẹp lấy mông Mộ Dung Dược.

Hơn nữa cái bàn dưới mông Lạc Anh lại lót cái gối đầu, độ cao vừa vặn tiếp xúc vớ côn thịt dưới háng Mộ Dung Dược, con chim thô to của hắn chạm vào nụ hoa non mểm của nữ nhi, cự vật ngẩn cao đầu dựng đứng, gân xanh bạo khởi, đại quy đầu nhảy dựng lên, mỗi khi lắc lư đều đập trúng hoa huyệt mềm mại của nữ nhi.

Mộ Dung Dược cắn chặt hàm răng, không nói một lời, tầm mắt hướng về chỗ khác, hắn không còn mặt mũi nói chuyện, không còn mặt mũi đối diện với ánh mắt nữ nhi, sao hắn có thể động dục đối nữ nhi ruột thịt, bị hạ dâm dược còn có thể nói là do kẻ gian hãm hại, nhưng hiện giờ hắn không có trúng dâm dược nữa.

Hà Man cười giảo hoạt giống như hồ ly, đi tới đem hạch đào trong mật huyệt Lạc Anh moi ra, trong khi tinh dịch trong bụng Lạc Anh chảy ra, hắn lập tức đem thân mình cô đẩy về phía Mộ Dung Dược.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton