✽ Chương 6 - Phun nước tiểu + bạo gian【6】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✽ Địa cầu thiếu nữ np các nam thần tinh tế - Phun nước tiểu + bạo gian【6】

"A, chân tôi tê rần hết rồi, đổi tư thế được không."

Cùng "thái điểu" làm tình chính là phiền toái, mặc dù Dạ Sùng Thiên có tính dục cường đại, thân thể hoàn mỹ, vĩnh viễn bảo trì một loại tư thế cũng làm Lạc Anh ăn không tiêu.

Tên nam nhân này làm sao lại không hiểu ứng biến.

Đôi mắt Dạ Sùng Thiên lấp lóe, liên tưởng đến poster làm tình nhìn thấy trên thương trường, hình ảnh trên màn hình av, động vật giao phối trong rừng rậm.

Hắn nâng lên cái mông vểnh của mỹ nhân, nhẹ nhàng quay cuồng.

Lạc Anh ghé vào trên giường, mông đối diện với mặt Dạ Sùng Thiên, thời điểm cặp mông vểnh bị hắn nâng lên, côn thịt thô dài cứng rắn cắm vào cơ thể, trực tiếp đút vào chỗ sâu nhất bên trong, không ngừng va chạm với điểm mẫn cảm của nàng.

Tiếng "Bạch bạch bạch" vang vọng trong không khí, động tác nam nhân lại càng mãnh liệt.

Lạc Anh thống khổ loạng choạng lắc đầu, ngô ngô kêu to, hai luồng tuyết trắng trước ngực bị nắm chặt, một bên bị bàn tay thô ráp của Đoan Mộc dùng sức bóp nắn. Hắn một bên bóp vú nàng, một bên dùng cây gậy thịt thô cứng chọc vào khuôn mặt nhỏ của nàng. Lạc Anh vươn đầu lưỡi vòng quanh quy đầu hắn liếm mút, hắn một tay nắm côn thịt, đem quy đầu đút vào trong miệng nàng, xúc cảm mỹ diệu làm thân thể Đoan Mộc tê dại, hầu kết nhấp nhô lên xuống, phát ra tiếng "Ngô ngô... Nga nga..." rên rỉ, đôi mắt híp lại, đôi tay trên da thịt nàng vuốt ve qua lại.

Dạ Sùng Thiên quỳ gối phía sau Lạc Anh, nắm lấy tuyết đồn trắng nhỏ, dùng sức đem côn thịt thô dài của mình lần lượt đảo nhập vào mật đạo tế hoạt khẩn trí, quy đầu mẫn cảm nắc từng cái thật mạnh vào hoa tâm, mồ hôi trên thái dương chảy theo gương mặt nhiễu xuống phía trên bờ mông trắng tuyết tròn đầy, bị Dạ Sùng Thiên dùng sức nhấp mạnh, mồ hôi chảy nhập vào kẽ mông, thấm vào cúc huyệt.

Đôi mắt Dạ Sùng Thiên híp lại, lòng bàn tay bên ngoài cúc huyệt đảo quanh, đầu ngón tay khẽ rê, kéo căng nếp uốn ra thọc mạnh vào. Trong lòng thở dài, lỗ đít thật tươi mới, giống như trẻ con!

Dạ Sùng Thiên tự nhiên không biết, đây là phúc lợi hệ thống cấp cho Lạc Anh, cho dù nàng xuyên thành nữ hài tầm thường, cũng sẽ bị hệ thống cải tạo thành tuyệt sắc mỹ nữ.

"...A... Ngô... Không cần... Không cần moi chỗ đó... Không cần... Sẽ móc hư mất... A... Ngô ngô... Ô ô ô..."

Lạc Anh phun ra nhục bổng Đoan Mộc, phát ra tiếng kháng nghị, Đoan Mộc gấp đến khó dằn nổi một lần nữa lại thọc vào tới. Nàng đành phải tiếp tục vì hắn khẩu giao, nước miếng theo khóe miệng tràn ra, chỉ bạc theo cằm nhỏ chảy bàn tay to đang bóp vú nàng.

"Thật thoải mái... Vì cái gì lại sướng như vậy ..." Dạ Sùng Thiên quỳ gối sau mông Lạc Anh càng ra sức nắc chim, con ngươi chứa đầy dục vọng, phát ra âm thanh rên rỉ liên tiếp.

"A a a..."

Lạc Anh bị chịch đến cả người run lẩy bẩy, dâm thủy khi dương vật nhét vào rút ra không ngừng phun trào, hai cái đùi ướt dầm dề, từng luồng dâm thủy như cầu vòng uốn lượn bắn ra xè xè.

Dạ Sùng Thiên cả người kích động, tầm mắt nóng rực, hận không thể đem toàn bộ dương căn đang lộ ra bên ngoài thọc nhập vào cơ thể Lạc Anh, nhưng mật đạo mỹ nhân quá nhỏ, không thể cất chứa quá nhiều, hắn chỉ có thể thông qua động tác chịch nắc càng kịch liệt để đạt được khoái cảm lớn nhất.

"A... Chịch chết tôi... Chịch chết tôi đi...Ưm a..a..a" Lạc Anh trong miệng ngậm một cây hàng lớn, phát ra âm thanh mơ hồ không rõ, chính là loại đau đớn này làm nàng phi thường sung sướng, Lạc Anh một bên khóc thút thít, một bên rên rỉ lắc mông.

"A!" Một tiếng kêu bén nhọn từ cổ họng phát ra.

Nàng tiết thân, thân thể chống đỡ không được gục xuống, bị Đoan Mộc đang chịch cái miệng nhỏ ôm lấy.

Thiếu nữ trong cơn cực khoái cả người ướt đẫm mồ hôi, thân thể co giật không ngừng, đường đi co rút lại, gắt gao kẹp lấy dương vật giống đực bên trong.

Tại đây một khắc, Dạ Sùng Thiên đạt được dục vọng lớn hơn nữa, ôm lấy mông nhỏ Lạc Anh, nảy sinh ý tưởng chịch nắc ác độc, liên tiếp cắm năm sáu trăm, phốc ở bên trong tử cung rót vào đại lượng nùng tinh.

Cây gậy thịt khổng lồ nóng rực từ dâm huyệt Lạc Anh kéo ra, cái miệng nhỏ không kịp khép kín chảy ra một bãi nùng tinh, dính đầy trên cánh mông tuyết trắng.

Lạc Anh vô lực ngã xuống, mông vểnh xoắn ướt dầm dề, cái miệng nhỏ còn đang bị Đoan Mộc chiếm hữu, mặt đẹp bị hắn dúi chặt dưới háng, cây côn thịt cực đại lần lượt xỏ xuyên qua yết hầu nàng.

Lạc Anh sắp hít thở không thông, hai tay nhỏ vung loạn, hai chân vùng vẫy, hy vọng có thể thoát khỏi ma trảo của hắn, nhưng sức mạnh Đoan Mộc có thể nói vô cùng lớn, nàng giãy giụa hết thảy đều phí công.

Dạ Sùng Thiên nhắm mắt lại thể nghiệm tư vị phiêu phiêu dục tiên một lát, khi mở ra, thấy bộ dáng mỹ nhân thống khổ, duỗi tay kéo Đoan Mộc ra, còn chưa kịp, thời điểm đang muốn dùng sức, Đoan Mộc đã bắn, đôi mắt hắn lóe lên quang huy sáng lạn, thân thể đỏ đậm, cả người run rẩy, trong miệng phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, nguyên cây gậy thịt thọc vào khoang miệng Lạc Anh, không lưu một tia khe hở.

Chờ đến thời điểm Dạ Sùng Thiên đem Đoan Mộc kéo ra, Lạc Anh đã trợn trắng mắt.

Đoan Mộc trong lòng giật mình, mặc kệ cái miệng nhỏ đang há hốc sùi bọt mép, càng không kịp kéo quần lên, nằm sấp xuống người Lạc Anh làm hô hấp nhân tạo cho nàng.

Dạ Sùng Thiên thấy Lạc Anh hô hấp bình thường, vội ôm nàng vào phòng tắm.

Thời đại tinh tế mọi người rất ít dùng nước tắm gội, ở trong phòng tắm mở ra một cái nút, liền có đèn dây tóc giống nhau ánh sáng tưới xuống, chỉ cần nửa phút là có thể rửa sạch sạch thân thể, ngay cả cọ ghét trong móng tay đều được làm sạch.

Lạc Anh không biết Dạ Sùng Thiên căng đùi nàng ra làm gì, để ánh đèn chiếu xạ vào âm hộ, lúc muốn hỏi, đột nhiên cảm thấy mắc tiểu.

"Tướng quân, tôi... Tôi muốn đi tiểu..."

"Đi tiểu..." Bàn tay Dạ Sùng Thiên đang vuốt ve âm hộ Lạc Anh, nghĩ đến vừa rồi nàng cao trào bắn ra những tia nước đó, buồn bực nói, "Vừa rồi không nước tiểu sao? Ta rõ ràng thấy em chảy rất nhiều, khăn trải giường cũng ướt."

"Cái đó không phải nước tiểu..." Lạc Anh gương mặt đỏ lên, cùng một tên thái điểu nói về dâm thủy lúc nữ nhân động dục, rất xấu hổ.

Không phải nước tiểu sao! Dạ Sùng Thiên đôi mắt lộ ra nghi hoặc, "Chính ta thấy rõ ràng những tia nước đó từ cái lỗ nhỏ của em bắn ra a!"

Lạc Anh tức giận đến nghiến răng, sau một lúc lâu nói: "Tơi có hai cái động..."

"Hai cái động?" Dạ Sùng Thiên khiêu mi, nói tiếp, "Ta đương nhiên biết em có hai cái động, mỗi người đều có hai cái động."

Lạc Anh đang ở buồn bực, phát giác bàn tay nam nhân này chạm đến cúc huyệt nàng, cái mông khẽ run rẩy, kẹp lấy ngón tay dài đang muốn thâm nhập kia, cả giận: "Anh làm gì a!"

Hắn vừa rồi liền chọc vào lỗ đít nàng, lực đạo không nhẹ không nặng, hiện tại thành ruột vẫn còn đau a!

"Moi lỗ nhỏ của em, nơi này tại sao không có chảy nước." Dạ Sùng Thiên nói.

Lạc Anh tức giận một chút, cái tên nam nhân này thật là kỳ ba. (ngu ngốc hiếm lạ)

Âm hộ nữ nhân có hai cái động, một cái là âm đạo, một cái là niệu đạo, học sinh tiểu học còn biết nữa là. Đành phải nhỏ giọng nói: "Âm đạo của tôi còn một cái lỗ nhỏ nữa, rất nhỏ rất nhỏ, giống như ống hút vậy, là chỗ để tiểu."

Dạ Sùng Thiên vẻ mặt như nằm mộng, đôi mắt trừng to, ôm Lạc Anh trở lại phòng ngủ.

"Tôi còn chưa có đi tiểu mà!" Lạc Anh vội la lên.

Dạ Sùng Thiên đem nàng đặt lên giường, bẻ ra hai đùi đẹp xem xét, trong miệng lẩm bẩm nói: "Ta muốn xem ống hút."

Lạc Anh quẫn chết, đối mặt với cái tên ngu ngốc này chết sống muốn xem niệu đạo nàng, cho dù kiếp trước từng có kinh nghiệm nhiều lần làm tình như vậy, chịch cả hai lỗ trước sau, có kẹp sandwich, có khẩu giao, có giang giao... Nhưng mà cũng không làm nàng xấu hổ như hiện tại.

Kỳ thật oán không chỉ có nàng, mỗi lần xuyên qua, hệ thống đại thần đều phải đem tính cách tâm lý bản tôn phụ gia lên cái người xuyên việt như nàng, lúc này xuyên thành thiếu nữ ngây thơ, làm cho trong óc Lạc Anh đánh lên dấu ấn tinh thần cũng là xử nữ.

Dạ Sùng Thiên dùng tinh thần lực đem toàn bộ đèn ngủ trong phòng mở ra, trong phút chốc cả căn phòng sáng rực như ban ngày.

Hắn nâng mông Lạc Anh lên, đầu chôn vào giữa miệng âm hộ đẹp không thể tả, hai tay dùng sức lột ra hai mép thịt đầy đặn, tận lực làm cái miệng nhỏ mở lớn, hắn ở ngoài miệng huyệt phấn quả nhiên tìm được một cái lỗ nhỏ tinh xảo như đầu ống hút, lòng bàn tay nhẹ nhàng ấn lên niệu đạo Lạc Anh. Trong ánh mắt lóe sáng rạng rỡ, hưng phấn nói: "Đây là chỗ em đi tiểu sao?"

Lạc Anh trên mặt nóng bỏng, ngượng ngùng gật đầu.

"Vậy em mau đái ra cho ta xem."

"Không..." Ở chỗ này mà tiểu, tên nam nhân này điên rồi sao?"

"Mau đái ra đi." Dạ Sùng Thiên nhịn không được thúc giục, cấu tạo thân thể Lạc Anh làm hắn si mê.

"Tôi đang khẩn trương, nước tiểu không chảy ra được a!" Lạc Anh dùng sức kẹp lấy chân mình, lão thiên a, đái dầm, nàng từ khi hiểu chuyện đến nay không làm loại chuyện mất mặt như trong quá.

Dạ Sùng Thiên đợi một trận chán chê, thấy Lạc Anh không chịu tiểu ra, cánh tay nâng lên thân hình nhỏ xinh, bế nàng vào phòng tắm.

"Hiện tại có thể đi tiểu rồi."

Tiểu? Tiểu vố cái đầu nhà ngươi đó!

Bị đặt trên bệ WC, kế tiếp Lạc Anh muốn đâm đầu vô tường cho rồi, nàng là phụ nữ, ai thấy qua nữ nhân đứng tiểu chứ! Thấy một bên bồn cầu, bởi vì nghẹn tàn nhẫn, không màng đến tên biến thái như hổ rình mồi kia, vội vàng ngồi xuống giải quyết vấn đề sinh lý.

May mắn là WC thời đại tinh tế cùng trước kia khác biệt không lớn! Lạc Anh may mắn nghĩ.

Dạ Sùng Thiên mất đi quan sát hình ảnh mỹ nhân đi tiểu, vẻ mặt tiếc nuối.

Thân là thống soái tinh tế có rất nhiều công tác.

Dạ Sùng Thiên dùng ba ngày thời gian xác định sự kiện tuyển cử tổng thống, lại đem kẻ hãm hại hắn tống vào ngục cùng kẻ đứng phía sau đám lưu manh đi sung quân đến tinh cầu Scorphio làm phục dịch, kỳ hạn phục dịch là hai trăm năm.

Lạc Anh không vì việc Dạ Sùng Thiên không có ở phủ thống soái mà thất vọng.

Nàng đang liều mạng hấp thu tri thức thời đại tinh tế, biết được nữ nhân đã trở thành giống loài sớm biến mất hơn hai ngàn năm trước, hiện tại nam nhân tất cả đều là người nhân bản, tức thì hóa đá.

"Tướng quân các hạ, tiến sĩ Richardson tới, nói có chuyện rất quan trọng muốn gặp ngài."

Dạ Sùng Thiên lái xe huyền phù bay trở về, mới mới xuống xe, liền có thị vệ trong phủ lại đây bẩm báo.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#np#nuton